Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không nhanh không chậm, Thiên Trạch dưới sự dẫn dắt của Câu Hồn Thạch Hạc đã đến được một cái mật thất bí ẩn giấu sâu trong vách núi.

Bên trong có cất giấu đại lượng hoàng kim tài bảo chồng chất như núi nhỏ.

“ Thật đúng là nhiều” Diệp Linh tuy là nguyên lão nhưng cũng là lần đầu đến được nơi này, chứng kiến hoàng kim vô số kia cũng rung động.

“ Mười vạn lượng hoàng kim một mạng, Lão Đao Bả Tử quả thật đúng là biết làm ăn đấy” Thiên Trạch cười nói

Những kẻ sinh sống tại U Linh sơn trang cũng phải trá giá không nhỏ, đó là mỗi kẻ muốn được U Linh sơn trang bảo trợ, tất phải bỏ ra 10 vạn lượng hoàng kim để sống ở nơi này.

Mà trong sơn trang có đến trăm vị hơn, giá trị nơi này tài sản đã có hơn ngàn vạn lượng vàng, có thể nói là tài phú khổng lồ, quốc khố của Thập Quốc Chiến Hùng cũng chừng đó là cùng.

Diệp Linh nói vào : “ nhưng so với chàng vẫn không bì được, chàng vừa đến đã muốn khiên dọn tài sản của ông ta tích lũy nhiều năm nay, thiếp thật hiếu kỳ, chàng làm thế nào để dọn đi đây?”

Nàng cũng nghe Đạo Thánh dời đồ thần quỷ khó lường, vô luận là tài phú bao nhiêu đều dời đi hết.

Bây giờ nàng cũng rất muốn biết y sẽ làm sao?

“ Ngươi lui đi được rồi” Thiên Trạch hạ lệnh cho Thạch Hạc.

Thạch Hạc cung kính thi lễ rồi rời đi.

“ Nàng có biết, Lão Đao Bả Tử vì sao lại đối với nàng không thương yêu như Diệp Tuyết, hắn vì sao lại tích súc nhiều tài chính cùng gầy dựng lên U Linh sơn trang hay không?” Thiên Trạch cười hỏi.

Diệp Linh truy hỏi : “ chàng biết à”

“ Ta lúc nãy chế phục Thạch Hạc từ đầu hắn trong biết được không ít chuyện, Lão Đao Bả Tử thân phận chân thật, cũng như tỷ muội nàng chuyện” Thiên Trạch cười nói.

Diệp Linh nghe xong, dán vào người Thiên Trạch nũng nịu : “ vậy nói cho thiếp biết đi, thiếp thật muốn biết Lão Đao Bả Tử thật ra là ai đấy?”

Thiên Trạch nói : “Lão Đao Bả Tử là Mộc đạo nhân của Vũ Đương”

“ Mộc đạo nhân ư?” Diệp Linh khó tin hỏi lại, nàng dù không ra U Linh Sơn Trang nhưng nghe được không ít chuyện từ bên ngoài, trong đó Mộc đạo nhân là một trong cái Thiên Nhân cao thủ, cấp bậc cường giả như vậy nàng là biết đến.

Chỉ là y lại là Lão Đao Bả Tử, một tiền bối đức cao vọng trọng của Vũ Đương lại là chủ nhân của U Linh Sơn Trang, việc này cũng để nàng nhất thời khó tin cùng khó hiểu.

“ Bất ngờ à!” Thiên Trạch cười nói : “nàng cùng Diệp Tuyết đúng là tỷ muội nhưng cùng mẹ khác cha, Diệp Tuyết là con ruột của Mộc đạo nhân với Thẩm Tam Nương mà nàng là con của Diệp Lăng Phong, ông ta không thích nàng là điều hiển nhiên thôi”

“ Chuyện này…” Diệp Linh nhất thời chấn trụ có phần hoang mang.

Nếu không phải hắn có ký ức kiếp trước cùng đọc ký ức từ Thạch Hạc, khó ai có thể tưởng tượng được, một con người tiên phong đạo cốt, hòa nhã, phiêu lãng như Mộc Chân Nhân phái Vũ Đương và một con người thâm trầm, cơ trí, giảo hoạt, tham vọng như Lão Đao Bả Tử của U Linh Sơn Trang những tưởng như hai Thiên Trạch đối lập nhưng lại là một, như hai mảng đen trắng trong biểu tượng lưỡng nghi của phái Vũ Đương.

Nhiều năm về trước Mộc Đạo Nhân cùng với biểu muội của mình là Thẩm Tam Nương có tình cảm. Khổ nỗi Mộc đạo nhân lúc ấy đã là đệ tử Chưởng môn Vũ Đương, dĩ nhiên không thể quang minh chính đại lấy bà ta làm vợ.

Vì vậy Mộc đạo nhân mới nghĩ ra cái kế, để Thẩm Tam Nương đi lấy Diệp Lăng Phong, làm thụ thân con gái của lão là Diệp Tuyết.

Tại sao lão lại chọn Diệp Lăng Phong?

Bởi vì Diệp Lăng Phong cũng từng học kiếm ở Vũ Đương, không những vậy còn do chính tay Mộc đạo nhân truyền thụ, vì ân sư, đệ tử dĩ nhiên không thể không hy sinh.

Nhưng sau này Mộc đạo nhân già đi, lại hay vân du bên ngoài, Thẩm Tam Nương phòng khuê tịch mịch, lộng giả thành chân, cùng với Diệp Lăng Phong dan díu tư tình, cuối cùng lại sinh hạ ra Diệp Linh.

Đợi đến lúc Mộc đạo nhân phát hiện ra, bà ta lại có thêm đứa con gái không nên có. Lão cũng phát hiện ra tư tình của bọn họ, dĩ nhiên là hận bọn họ đến tận xương tủy.

Báo thù và quyền lực, hai chuyện đó, chỉ bất kỳ một thứ nào thôi cũng đủ làm người ta không chọn thủ đoạn, nhảy ra làm chuyện liều lĩnh.

Lão khổ tâm gây dựng nên U Linh Sơn Trang, làm mọi cách để có đủ nhân lực thích hợp để thực hiện kế hoạch Thiên Lôi, lão làm tất cả những việc đó chỉ để đòi lại cái mà lão cho rằng mình xứng đáng được nhận mấy mươi năm về trước, chức vị Chưởng môn phái Vũ Đương, cái mà ngày xưa chỉ vì lão phạm môn quy nên đã phải nhường lại cho sư đệ mình là Mai Chân Nhân.

Và sau đó khi Mai Chân Nhân truyền lại chức trưởng môn, đệ tử của lão là Thạch Hạc cũng phải bị ép nhường cho Thạch Nhạn, tất cả chỉ bởi vì lão và đệ tử đã lấy vợ và sinh con trong khi thân phận của lão cùng đệ tử không cho phép điều đó.

Mấy chục năm lão có con nhưng không được nhận con, mấy mươi năm lão âm thầm bày mưu, chuẩn bị kế hoạch đoạt lại thứ vốn có của mình.

Nguyên tác Lục Tiểu Phụng U Linh Sơn Trang trong, Mộc đạo nhân trù tính kế hoạch Thiên Lôi mấy mươi năm nhắm đến vị trí chưởng môn của bảy bang hội lớn trên giang hồ : Vũ Đương Thạch Hạc, Thiếu Lâm Thiết Kiên, Cái Bang Vương Thập Đại, Trường Giang Thủy Thượng Phi, Nhạn Đăng Cao Hành Không, Ba Sơn Tiểu Cố Đạo Nhân và Ưng Nhãn Lão Thất của Thập Nhị Liên Hoàn Ổ.

Tuy nhiên kế hoạch Thiên Lôi đã không thành công, kế hoạch Thiên Lôi đã bị phá bởi chiến dịch Ưng Sào do Thạch Nhạn và Lục Tiểu Phụng khởi đầu, tuy kế hoạch Thiên Lôi của Lão Đao Bả Tử thất bại, nhưng kế hoạch của Mộc Đạo Nhân vẫn thành công nhờ có điệp viên hai mang Long Phi Sư – Long Mãnh.

Kế trung chi kế, lão đã đạt được điều lão muốn mà không ai có thể khám phá ra âm mưu đó được, cuối cùng lão vẫn có thể trở thành chưởng môn của Vũ Đương.

Lục Tiểu Phụng tuy biết được âm mưu của lão, nhưng bằng chứng không có cũng bằng thừa mà thôi, tuy nhiên lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó thoát, vào cái ngày huy hoàng nhất của cuộc đời lão, ngày mà lão nhậm chức trưởng môn, cũng là ngày cuộc đời lão kết thúc bởi chính tay con gái lão Diệp Tuyết.

Con gái lão giết lão để trả thù cho cha nó Lão Đao Bả Tử, quả là ý trời, là thiên diệt, chỉ có một kỳ nhân như lão mới có thể đi đến tận cùng của câu nói “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” mà thôi.

“ Thảo nào ông ta luôn yêu thương Diệp Tuyết, hóa ra là con ruột có khác” Diệp Linh thổn thức nói, ngữ khí trong châm chọc cùng bi thương buồn bã.

Diệp Linh Diệp Tuyết, cả hai cùng mẹ khác cha, ở trong mắt Lão Đao Bả Tử, Diệp Linh chính là một cái nghiệt chủng, không có đem nàng một kiếm đâm chết, đã tính toán phá lệ khai ân, như thế nào lại đối với nàng quá tốt?

Nên hai tỷ muội, nhưng đợi gặp lại là khác nhau một trời một vực.

Diệp Tuyết thậm chí được cho phép ra ngoài đi săn, có thể mười ngày qua không trở lại.

Mà Diệp Linh cơ hồ không có bất luận cái gì đặc quyền, nếu nói nàng không có nửa điểm oán niệm, đó là tuyệt không có khả năng .

Nhưng bây giờ oán niệm của nàng dành cho Lão Đao Bả Tử cùng Diệp Tuyết đã vơi bớt đi, bởi bí mật nhiều năm chôn dấu đã được Thiên Trạch hé lộ ra ngoài, Diệp Linh đã rõ sự khác biệc đãi ngộ như vậy.

Thiên Trạch nói : “ ông ta không giết nàng đã là nhìn Thẩm Tam Nương một mặt rồi, làm sao có thể yêu thương nàng như con ruột được chứ”

Diệp Linh lại cười lên, nụ cười lúc này tràn đầy chua chát, nàng đối với Diệp Tuyết cùng Lão Đao Bả Tử oán hận, song trong sâu nội tâm của nàng cũng muốn nhận được y công nhận cùng yêu thương.

Bây giờ mọi việc đã rõ, không có nghi ngờ bởi Thiên Trạch không cần thiết phải gạt nàng, lời của y cùng với những năm qua nàng trải nghiệm, bằng nàng trí tuệ cũng đoán ra được thật giả, vì sao lại có sự đãi ngộ khác biệt như vậy giữa hai tỷ muội.

“ Nàng không nghi ngờ à, ta có thể lừa nàng” Thiên Trạch cất lời.

Diệp Linh cười giễu nói : “ ta tin lời chàng nói là thật, hơn nữa những lời của chàng lại là đáp án mà bấy lâu ta không rõ”

Thiên Trạch nói : “ ta đã cho nàng biết sự thật, nàng sẽ làm gì tiếp theo”

Diệp Linh trầm ngâm, ánh mắt đả đỏ lên, cả người dựa vào Thiên Trạch nói : “ ban đầu ta muốn mượn chàng thoát khỏi nơi quỷ quái này, bây giờ ta càng không muốn ở lại nơi này, sau này ta muốn đi cùng chàng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK