Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Tử Khanh chặn lại một đòn của U Đế đã thụ thương, nay lại ăn thêm một cước hiển nhiên thương càng thêm thương. Miệng ho ra vài ngụm máu, nhưng hắn cũng không dám nữa câu oán thoán.

“Hắn là Sở Độc thiếu chủ Sở Tử Khanh của Mộ Vương Thành đã quy hàng. Nữ nhi có thể thuận lợi đoạt được U Đô Thành, công lao của Sở thiếu chủ không thể bỏ qua” Tế Nguyệt chủ động nói giúp Sở Tử Khanh một câu.

“ Chẳng qua là một thứ bán chủ cầu vinh thôi” U Đế tràn đầy xem thường nói.

Tế Nguyệt tiếp lời : “ xin phụ vương bớt giận, tương lại phụ vương nhất thống thiên hạ. Còn cần nhiều hơn năng nhân dị sĩ đến phụ tá. Lúc này phụ vương giáng tội Sở thiếu chủ. Đây chẳng phải là tự đoạn mất con đương quảng nạp người tài của mình.”

Lời này của nữ nhi khiến cho U Đế sát tâm đè xuống, hừ một tiếng lớn thu hồi lại nội lực vào người, nhìn về Phục Thành lớn tiếng : “Phục Thành, ngươi nghe cho kỹ, bản vương từ Quỷ Long Địa Phủ đi ra, phải cùng Kỳ nhi nhà ta nâng cốc vui vẻ. Còn thấy sát khí Thôn Thiên. Nếu không, ngươi mang đầu tới gặp ta.”

Nghe được lời này Phục Thành mừng rỡ, gấp nói : “Cảm tạ ân không giết, phục thành tựu là đào ba thước đất, cũng sẽ đem thiếu chủ tìm được. Thề chết đoạt lại trọng bảo U tộc sát khí Thôn Thiên.”

Hắn tuy có tâm muốn thay U Đế cùng Man Vương chia đôi thiên hạ trung nguyên, nhưng lại không có lực để giết U Đế. Kế hoạch hắn có thể thành công hay không chính là then chốt nhất mấu chốt khâu này. Hắn trước U Đế mà nói căn bản giống như cẩu một dạng, người kia tùy tiện có thể giết.

Tế Nguyệt một bên thấy phụ vương đã sát tâm thu hồi, lại nói : “ sát khí Thôn Thiên đã bị Xích Mi Long Xà cướp đoạt, Sở Độc thiếu chủ đã chế phục được Thiếu thành chủ Mộ Dung Diệp, nữ nhi làm chủ đem thánh khí Mộ phái làm binh khí cho phụ vương sử dụng. Phụ vương thần công cái thế, có thêm nó càng dễ dàng đã bại Quỷ Sứ Thần Sai hơn”

Lời vừa rơi xuống, một tên U tộc binh sĩ đã được Phục Thành căn dặn từ trước, đi nhanh vào trên tay còn mang theo một thanh trường kiếm, cung kính cúi đầu hai tay dâng cho U Đế, chính là Thôi Hỏa thánh kiếm trong tay Mộ Dung Diệp.

Trúng phải độc nước Tà Linh, Mộ Dung Diệp vô phép thoát ly chưởng khống. Khi năm trăm tử sĩ đã bị nhốt vào lao ngục. Giá trị của Mộ Dung Diệp cũng đến đây là dừng, để tránh thêm biến số hắn bị Tế Nguyệt hạ lệnh Sở Tử Khanh độc chết.

Vốn nguyên tác Mộ Dung Diệp thoát hiểm nhờ bốn người Công Mộ xâm nhập vào U Đô thành chứng kiến một màn Sở Tử Khanh bức giết. Sau đó Hàn Thiên Lạc đem Độc Hóa Huyết có ngâm qua máu Minh Xà giúp hắn giải độc. Khi độc giải lợi dụng sơ hở mà đem tử sĩ lẫn Sở Độc người giam cứu ra, đoạt lại U Đô Thành sau đó giết Sở Tử Khanh nhưng hắn cũng lực cạn kiệt mà chết.

Nhưng giờ Lâm Thủy Dao và Hàn Thiên Lạc ở dưới U Đô Địa Phủ mà Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong lại chiếu theo kế hoạch mà Đế Thiên An đề ra, đang tại Thiên Đô khách điếm tụ hội nhân mã công vào U Đô thành.

Cho nên không có ai giúp hắn giải độc, thành ra bị Sở Tử Khanh giết chết. Theo đó thánh khí Thôi Hỏa cũng được đưa cho Tế Nguyệt. Đây là chút thủ đoạn nhỏ của Phục Thành, để cho Sở Tử Khanh ra sức giúp hắn nhặt về một mạng, có Tế Nguyệt góp lời vào U Đế cơn giận cũng sẽ kìm xuống.

“ Thôi Hỏa thánh kiếm” U Đế đem tay thu kiếm, hắn kiến thức tất nhiên là có, nhìn về hình dạng lẫn bên ngoài có thể khắng định đây chính là mười kiện thánh khí một trong, so với sát khí Thôn Thiên không phân cao thấp.

Tuy lấy hắn công lực cũng không cần phải có thêm vũ khí, song hắn cũng không ngại có thêm một kiện thần binh. Nhất là sắp tới tại Quỷ Long Địa Phủ bên trong còn cùng với Quỷ Sứ Thần Sai đại chiến.

“ Hừ!!” U Đế hừ lạnh một tiếng, sau đó cất bước đi lên các bậc thang dẫn lên Quỷ Long Điện phía trên.

Phục Thành không chỉ để con trai hắn sinh tử không rõ, còn để cho Xích Mi Long Xà lấy đi sát khí Thôn Thiên. Hai tội này bất cứ tội nào cũng đủ để chết, nhưng hiện tại sát tâm đã lùi hắn tạm giữ mạng của y để lấy công chuộc mạng.

Một đường đi theo sau, khi đã đi vào Quỷ Long Điện bên trong, Đại Vu Sư cất lời bẩm báo : “ thuộc hạ đã chọn ra 200 võ sĩ tinh nhuệ, theo đại vương tiến vào Quỷ Long Địa Phủ, Ngục Hỏa Ngũ Sứ đã được sắp xếp trấn thủ ở các tầng. Chỉ có cửa mộ cuối cùng được Quỷ Sứ Thần Sai của Thông Linh tháp Mộ Vương Thành canh gác, xin đại vương định đoạt!”

U Đế đứng tại Quỷ Long đài, theo hắn đi vào trung tâm cơ quan lại khởi động, tám thông đạo đèn đuốc sáng lên, U Đế thản nhiên nói: “ Quỷ Sứ Thần Sai, nghe nói bọn hắn đã từng là Mộ phái đệ nhất cao thủ, e chỉ là hư danh mà thôi, giúp bản vương chọn hai mươi võ sĩ tinh nhuệ là đủ!”

Nghe được Đại Vu Sư vội cúi người hành lễ, vuốt mông ngựa một câu : “ đại vương thần công cái thế, thiên hạ vô song. Chắc chắn sẽ đánh bại được Quỷ Sứ Thần Sai, chúc đại vương mã đáo thành công, nhất thống Trung Nguyên!”

Tế Nguyệt tiếp lời : “Phụ vương, tất cả cơ quan trong Quỷ Long Địa Phủ đều đã khởi động, cho dù là người Công Mộ phái tiến vào, bọn hắn chỉ có thểchọn, xông vào mười tám tầng Địa Ngục”

“ Không hổ là con gái của ta, suy nghĩ đúng là chu toàn” U Đế nghe xong khen ngợi nữ nhi của mình.

Tế Nguyệt tự tin mà nói : “Quỷ Long đồ đã khắc sâu trong đầu nữ nhi, nữ nhi sẽ đi trước dẫn đường, chúng ta sẽ đi thẳng đến tầng cuối cùng.”

“ Ân!” U Đế thốt nhẹ một tiếng xem như đồng ý.

Không nhanh không chậm Đại Vu Sư tuyển ra hai mươi võ sĩ tinh nhuệ, theo Tế
Nguyệt khởi động cơ quan mở ra cửa đá một cái lối đi. Lấy U Đế dẫn đầu hai mươi hai người khác theo sau mà tiến vào thông đạo.

“Ha ha ha ha.” ở bên ngoài chứng kiến cửa đá dẫn vào đã đóng lại, Phục Thành không kìm được vui sướng mà cười như điên dại.

Không vui là không được, bởi theo một khắc đi vào bên trong kế hoạch của hắn cũng đã tiến sát đến thành công rồi. Chỉ cần để cho U Đế cùng Quỷ Sứ Thần Sai lưỡng bại câu thương, khi đó hắn có thể làm ngư ông hưởng lợi sau cùng.

Cười dứt, Phục Thành lấy ra một tấm lệnh bài chính là Binh Phù mà công chúa Tế Nguyệt ban thưởng cho hắn, xoay người xuống nhìn U tộc binh sĩ cao giọng mà hạ mệnh lệnh: “ Đại vương đã tiến vào Quỷ Long Địa Phủ, sắp công thành danh toại, công chúa điện hạ đã giaoBinh Phù cho ta, người đâu, khóa cổng Quỷ Long Điện lại cho ta”

“Còn nữa, truyền mệnh lệnh của ta, một trăm võ sĩ tinh nhuệ ở lại trấn thủ trong U Đô Thành, những người khác lên ngựa đóng ởngoài thành Quỷ Môn quan”

“Ha ha ha ha!” Mệnh lệnh đã ban xong, Phục Thành lại nhịn không được vui mừng mà cười lớn, vừa cười lại đi xuống bên dưới.

Cánh cửa Quỷ Long Điện cũng nhanh được đóng lại, những binh sĩ U tộc dưới Binh Phù liền nhận mệnh của Phục Thành, một trăm tên ở lại tọa trấn còn lại canh gác ở ngoài thành đề phòng kẻ khác xâm nhập vào U Đô Thành.

Một tiếng đã qua, U Đô Địa Phủ.

Tế Nguyệt đã nhớ rõ Quỷ Long đồ, có nàng dẫn được nhóm người U Đế thuận lợi đi vào U Đô Địa Phủ không gặp cản trở gì.

“Nơi này là tổ địa đời trước của U tộc ta” U Đế cất bước di chuyển, trong mắt thấy được
trên mặt đất có rất nhiều khô lâu, hình người, cất lời cảm khái khi đi vào mộ tổ của mình.

Đám người bên cạnh yên lặng nghe cùng quan sát xung quanh, bọn họ là U tộc người hiển nhiên rõ ràng U Đô Địa Phủ chôn cất tiên linh U tộc. Nhưng ngàn năm đến nay chỉ có nghe mà chưa ai có thể đi vào được.

Lấy U Đế dẫn đường, rất nhanh đám người phát hiện được một cái cột trụ lớn từ phía xa, ở sau một tòa kiến trúc vành khuyên, tại phía trên như mặt trăng treo cao tản phát ra ánh sáng lam xanh.

Tại tòa kiến trúc vành khuyên, tường đá bên trên chia cách các ô kích cở giống nhau, bên trong đặt không ít xương cốt. Tại phía trước là một tấm một tấm mộ bia kim loại, ở bên chạm trổ hai đầu dị thú hung ác. Mộ bia được dựng trên một cái búc đá tròn, ở phía trước lại có hai cái đầu đá miệng mở to trông rất ư kinh dị.

Vốn mộ bia còn có hai viên Dạ Minh Châu như cái đầu người chiếu sáng nhưng đã bị kẻ nào lấy mất đi. Tòa kiến trúc này chính là nơi chôn cất hoàng thất U tộc, còn những mộ bia cùng xương cốt là con dân mai táng theo cùng.

Đi lên bục đá đứng trước tổ bia, U Đế cất lời : “Phụ thân, tổ phụ, tằng tổ, cao tổ, mỗi người họ đều chết đem lại vinh quang cho U tộc.”

Nói đến đây ngữ khí hắn lớn hơn, cao giọng : “ Dù là triều đình hay võ lâm Trung Nguyên, trên mình ai nấy đều thấm đẫ máu của tổ tiên ta. Mối hận của U tộc ta, mối nhục của U tộc ta, phải dùng máu thịt của bọn chúng để bù đắp!”

“Hôm nay, liệt vị tổ tiên trên cao, con cháu thề trước Thôi Hỏa kiếm này. Nếu không thể đạp nát Trung Nguyên, khôi phục U quốc ta. Con thà chết dưới kiếm này” U Đế đã rút ra Thôi Hỏa kiếm, đứng trước tổ bia quyết tuyệt thề thốt.

Tế Nguyệt cùng nhóm người theo sau vội vả một chân quỳ xuống cúi đầu, vô luận là trước chủ của U tộc phát thệ hay là linh vị tổ tiên bọn họ đích xác là nên quỳ.

“ U tộc bọn họ đã đến rồi” Tại Long Trụ bên trên, Vô Khả đã tọa trên đầu rồng, từ cao mà nhìn từ xa mà thấy, nhóm người U Đế đi vào cũng bị hắn phát hiện ra.

Mộc Tuyết Ly đứng ở gần đó, gương mặt ngưng trọng vô cùng, nghi vấn nói : “ U Đô Thành kiên cố vững chắc, lại có Sở Độc chi viện làm sao lại thất thủ nhanh như vậy? Lẽ nào có Xích Mi Long Xà tham dự vào?”

Cả hai khi nhận lệnh của Mộ Vương đã đi xuống tầng cuối cùng trấn thủ. Vốn tưởng rằng Xích Mi Long Xà sẽ ở bên dưới, ở U Đô Địa Phủ tầng cuối cùng. Nhưng khi bọn họ đến nơi lấy không thấy bóng dáng của ba người kia đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK