Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giống như các thế giới trước, Đế Thiên An mục đích khi lữ hành là vơ vét tài nguyên, mặc dù Lục Tiểu Phụng thế giới võ lực so với các thế giới hắn đi qua có phần yếu, song tài nguyên thu về cũng không nhỏ.

Đế Thiên An đứng sau hắc thủ, chống lưng cho Bình Nam Vương thế lực tạo phản thành công, hắn lập ra giáo phái quãng nạp tín đồ cho mình.

Một bên vơ vét tài nguyên, một bên quãng nạp tín đồ xây dựng thế lực tôn phái, cũng không quên tích cực cướp đoạt thiên địa linh khí mở rộng nội thiên địa cùng bổ sung nguồn năng lượng cho Thứ Nguyên Chi Môn.

Đế Thiên An dừng lại Lục Tiểu Phụng thế giới 10 năm, đem giáo phái của mình cắm rễ tại thế giới này, đợi đến Thứ Nguyên Chi Môn đã đầy đủ năng lượng có thể thông qua thế giới khác, hắn lại lên đường.

Hoàng hôn buông xuống, vô danh đồi núi.

“ Xuy xuy xuy!”

Ba động kịch liệt năng lượng nổi lên, cây cối xung quanh không ngừng lay động theo một cái quầng sáng quang mang đột ngột hiện ra, ngay sau đó quang mang bành trướng thành quang cầu to lớn.

Các ký tự huyền báo tối nghĩa hiện ra xung quanh quang cầu, tại quang cầu trong một cánh cửa lớn chậm rãi mở ra, từ bên trong một khối cầu bắn mạnh mà ra.

Theo khối cầu bay ra, đại môn chậm rãi đóng lại, quang cầu như thủy triều rút lui, năng lượng dao động mỗi lúc một yếu đi.

Thoáng chốc đã vô ảnh vô tung, tựa như không có xảy ra vậy. Nếu không phải còn khối cầu đang lăn lốc trên mặt núi minh chứng cho dị tượng xảy ra, chỉ e khó ai có thể biết được còn có một sự việc khó tin vừa rồi.

“ Ầm!!”

Khối cầu trong quá trình lăn bể vở không ít, nhìn qua mặt ngoài được làm từ kim loại cứng rắn lại giống như bùn đất rệu rã, giòn xốp gãy vở đi.

Để ý kỹ sẽ thấy tại khối cầu trong có một cái nam tử đang nằm trong đó, theo quả cầu lăn chuyển mà thân hình tương ứng theo. Cho đến khi khối cầu đập vào một gốc cây lớn liền không thể lăn được, nam tử bên trong cũng rơi ra bên ngoài.

Bất quá y hoàn toàn hôn mê say ngủ, tại trong bàn tay còn cầm giữ một tấm lệnh bài.

Người này chính là Đế Thiên An.

Thời gian lại qua, đêm tối lại xuống, Đế Thiên An vẫn không có giấu hiệu gì tỉnh lại, tại trong đêm an tĩnh hít thở.

“ Grao! Graooo!” sói tru vang lên trong đêm tối, từng đôi từng đôi xanh đỏ con mắt sói như u linh ma trơi hiện ra.

Bất quá không có con sói nào dám lại gần thân ảnh Đế Thiên An, bởi chúng cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ cơ thể hắn, hay nói chính xác hơn cảm nhận được khí tức đáng sợ từ một thanh kiếm.

Thiên Tịch ở ngay trên tay trái Đế Thiên An, sát khí hung lệ tại thiên địa không cách nào ẩn giấu, để cho các hung thú run sợ.

Từng chém qua trăm vạn hung thú, cho dù có trở thành pháp bảo bản mệnh của Đế Thiên An nó chỉ có mạnh lên chứ không có yếu đi.

Nhờ thế, Đế Thiên An hoàn toàn bình an sau khi di chuyển trong thời gian dài trong thông đạo thứ nguyên, an tĩnh nghỉ ngơi mà không ai làm phiền.

Cho đến chiều ngày hôm sau, đôi mắt say ngủ liền mở ra.

“ Lần này ta lại bị ảnh hưởng nhiều hơn, hẳn thế giới này mạnh hơn thế giới trước” Đế Thiên An chậm đứng dậy, quan sát một hai xung quanh rồi nói.

Thế giới mạnh yếu bất đồng khi di chuyển qua cũng để hắn trực tiếp cảm thụ khác nhau đãi ngộ. Đây là hắn qua bốn cái thế giới có được kinh nghiệm, hiện tại đây chính là thế giới thứ 5 hắn đi qua.

Đã không phải là lần đầu, cho nên Đế Thiên An biết mình phải làm gì, hắn cần tìm đến nhân loại thành trì để xác định mình đến thế giới nào. Đồng thời nhanh chóng hồi phục thực lực, đem thời không lực lượng trên cơ thể mình bài trữ đi, để có thể mở ra được nội thiên địa bên trong.

Đế Thiên An quan sát một hồi, tìm đến cây cao nhất trong ngọn núi, leo lên mà quan sát, phát hiện ra được một con sông lớn liền tìm đến đó. Chỉ cần theo sông mà đi hắn có thể đi ra khỏi rừng rậm, tìm đến nhân loại sinh sống.

Có định hướng Đế Thiên An đi theo con sông mình thấy được, quả nhiên dọc theo hạ lưu hắn đi ra được cái chốn rừng rậm này. Lại qua năm ngày hắn tìm được một cái thôn làng nghèo nàn.

Ngoài hình bắt mắt, dung mạo tuấn lãng vô song, khí độ bất phàm làm cho Đế Thiên An như hạc lạc giữa bầy gà khi đi vào. Cộng thêm ngôn ngữ không tương đồng cũng làm khó hắn một thời gian, bất quá khả năng tiếp thu của hắn rất mạnh, chút việc này cũng không đến mức để hắn đau đầu.

Đế Thiên An dùng nữa tháng thời gian ở lại thôn làng, thông qua thôn làng mà biết được ngôn ngữ giao lưu. Học hỏi xong, theo thông tin biết được mà kiếm đến thị trấn phồn vinh giàu có hơn.

Cũng may thị trấn đó chỉ cách ba ngày đường, Đế Thiên An từ thôn làng xế chiều mà đi xế chiều liền đến.

Thành trấn trong, một cái tiểu điếm.

“ Không nghĩ đến lại là Hiệp Khách Giang Hồ thế giới” Đế Thiên An không để ý đến ngoài tai thanh âm đám nữ tử mang lại, giờ phút này hắn còn đang tiêu hóa thông tin ảnh phân thân của mình truyền lại.

Nhờ có ảnh phân thân diệu dụng mà giúp cho Đế Thiên An trong thời gian ngắn biết được không ít chuyện. Mà một trong những chuyện mà phân thân thu thập được, lại là Thiên Mã tướng quân cùng võ lâm bát đại kỳ bảo.

Khi tin tức này đến hắn, Đế Thiên An liền nhận ra mình đặt chân đến thế giới nào rồi, là một cái thế giới võ hiệp, hơn nữa luận về sức mạnh so với hai thế giới hắn đi qua cũng không chút kém cạnh nào.

Trước khi xuyên qua Đế Thiên An nghe nói qua Hiệp Khách Giang Hồ,về cốt truyện hắn cũng mơ hồ chỉ nhớ sơ qua về một vài chi tiết.

Song trái ngược với Tần Thời Minh Nguyệt và Mộ Vương Chi Vương, hai thế giới kia hắn còn nhớ được các sự kiện chính và nhân vật thì hiện tại ngoài những cái tên như Hàn Phi Quang, Đàm Hoa Liên, Thiên Mã Tướng Quân, Kiếm Vương, Đao Đế… thì hắn hoàn toàn không có chút ấn tượng nào về cốt truyện cả.
“ Thú vị” Đế Thiên An nhếch mép cười nhẹ, mà một nụ cười này ra làm cho các cô nương vây xem mê mẩn, không ít tiếng chói tay phát ra.

Đế Thiên An không để ý, hắn đem cốc trà đặt xuống, sau đó để lại tiền phí, nhẹ nhàng điểm nhẹ mủi chân sau đó tung người rời khỏi nơi này.

“ Ah!” không ít cô nương thất thanh tiếc nuối, hiển nhiên vị tuấn lãng công tử kia rời đi để cho bọn họ luyến tiếc không thôi.

“ Khinh công tuyệt diệu quá” một vài kẻ nhân sĩ giang hồ chứng kiến một màn nam tử bắt mắt kia rời đi, không nhịn được than thở một câu.

Đế Thiên An đạp không mà đi, chốc lát đã rời khỏi thị trấn, vừa rời khỏi lập tức kết ẩn phân ra các phân thân tỏa đi bốn phương tám hướng. Còn bản thể lại chọn một phương mà đi.

Không rõ cốt truyện, không sao hắn chỉ việc tìm đến Hàn Bảo Quang là được.Không có tình báo, không sao chỉ cần ảnh phân thân là được.Lấy hắn thực lực không tin không tìm ra được người này.

Hơn nữa theo hắn biết Thiên Mã tướng quân là Tà phái lãnh tụ, mỗi một đệ tử của y đều là vạn người chú mục.

Nhất là Hàn Phi Quang lại là đệ tử thứ sáu của hắn, trên người lại cầm một trong bát đại kỳ bảo trong tay, ngoại hình của y hắn cũng tại ký ức mơ hồ trong biết lấy, chỉ cần phân thân thấy được liền rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK