Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà khi Thái Cực thu lại long đầu, Cùng Hung Cực Ác nhân cơ hội, nhịn đau mà ngưng tụ lực lượng thoát ra khỏi Huyết Binh, chỉ là khi hai tay bắt lấy Huyết Binh một luồng thần lực bùng phát chấn lên cơ thể hắn hơn, khiến hắn đau đớn thống khổ.

“ Bọn các ngươi muốn khiêu khích Bản Đế! có biết hậu quả là gì không?” Thái Cực không vội công kích, cao giọng nói : “ cơn giận của Bản Đế, không phải là một cái Minh tộc có thể thừa nhận được, trong lúc Bản Đế còn ôn hòa nhã nhặn nói chuyện thì tốt nhất không nên chọc Bản Đế sinh khí thêm. Bằng không 9 vạn năm trước Bản Đế tận diệt Xi Vưu tộc cũng có thể lặp lại!”

Lời này vừa ra đám Minh tộc có chút trầm mặc, qua mấy lời trước đối thoại, bọn họ cũng đã rõ Thái Cực động thủ ra tay là do Cùng Hung Cực Ác vô lễ với y.

“ Khiêu khích! Chúng tôi là đến để đòi lại tự do của mình. Trong lúc va chạm cũng là chuyện dễ hiểu. Ngài nếu có ý định tuân thủ hiệp ước, hà tấc sẽ khó dễ chúng tôi như bây giờ” Tùy Phong Khởi Vũ lựa lời mà nói, trong bọn họ chí có mình nàng hiện giờ là gặp qua vị Thần tộc chi chủ này.

Thái Cực chậm nói : “ Năm xưa Bản Đế lấy Nhiên Thiêu Linh Hồn của Minh tộc mới cứu Hải Khoát Thiên Không một mạng. Hắn không tuân ước định, lén lút dùng tiểu kế tưởng Bản Đế không biết sao? Bản Đế mắt nhắm mắt mở thả cho các ngươi một mạng là để rèn luyện Thần tộc, các ngươi lại lôi kéo thế lực cũng thôi. Đuổi đến Kết Tinh Sơn lại giết chóc không ngừng, khi Bản Đế đi ra không nhục mạ thì cũng tập kích. Tùy Phong Khởi Vũ bây giờ ngươi lại chất vấn Bản Đế gây khó dễ các ngươi. Có phải ngươi cảm thấy Bản Đế là đứa trẻ 3 tuổi muốn nói sao thì nói.”

Tùy Phong Khởi Vũ nghẹn lời không biết phải đối đáp thế nào?

“ Mả mẹ nó!!” Cùng Hưng Cực Ác đứng dậy, miệng phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực trên xuất hiện một vết chém sâu, là do Họa Kích Huyết Long Mâu gây ra.

“ Thiên lão tử sợ ngươi ư! lão tử đã vốn ngươi ngứa mắt! không chỉ mắng hôm nay còn muốn đánh ngươi một chùy. Có bản lĩnh đến đây giết lão tử, bọn các ngươi cũng tránh ra. Lão tử không tin không giết được hắn” Cùng Hung Cực Ác thô bạo nói, đem trên tay Mệnh Khí hóa lớn, rồi nhảy đến công kích.

Thái Cực không nói, khiển song long đánh đến, song long tại không trung truy vờn ép Cùng Hung Cực Ác phải rút lui.

“ Grao!” song long gầm thét, Vô Sắc Giới thả ra bao trùm long thân, mạnh mẽ đem Cùng Hung Cực Ác đánh văng xuống mặt đất bên dưới.

“ Thiên! Nếu như ước định giữa song phương vẫn được tuân thủ. Hiện giờ, ta lấy Minh tộc thủ lĩnh muốn cùng Cùng Hung Cực Ác hướng ngươi khiêu chiến.” Nghịch Thiên Nhi Hành vuốt đao nói.

Khiêu chiến Thần tộc chi chủ, hắn khi đến đã có ý định nung nấu này từ lâu. Muốn cùng sư phụ mình một lần nữa tác chiến, một phần khác là cũng muốn thông qua chiến đấu đem Cùng Hung Cực Ác ra.

“ Còn có ta” Hàn Phong Lẫm Lẫm, Tung Hoành Thiên Hạ, Tùy Phong Khởi Vũ cùng hô lên, Thiên cường đại bọn họ lo lắng cho Nghịch Thiên Nhi Hành.

“ Tốt!”Thái Cực thốt nhẹ một tiếng, thần lực bùng phát mạnh mẽ chấn lùi những kẻ này ra ngoài, đem Huyết Binh xoay tròn chỉ về Nghịch Thiên Nhi Hành.

“Đang!”

“Đang!”

“Đang!”

Nghịch Thiên Nhi Hành cướp đến trước huy đao chặt chém, bất quá không cách nào phá được song long của Thái Cực thu về.

Không chỉ hắn mà những kẻ khác cũng không ngoại lệ, hoặc là song long hoặc là binh khí trên tay hoặc quyền cước nhẹ nhàng hoàn trả.

“ Vĩnh Hằng Chi Dạ, chúng ta cùng nhau sát cánh chiến đấu, cháy lên đi” Nghịch Thiên Nhi Hành nhẹ lẩm bẩm, hắn gia tăng thềm linh hồn lực lượng của mình.

“ Xoẹt!!!”

Một vệt xanh lục đao khí phóng xuất, bay đến Thái Cực.

Thái Cực không né chẳng trách, đao khí công kích lên người hoàn toàn bị nhục thân hắn chặn lại, đao khí này tàn phá kiến trúc lân cận.

“ Hắn có sơ hở không! nhất định sẽ có? Nếu đã như vậy thì lấy chiêu này tìm ra sơ hở của hắn” Nghịch Thiên Nhi Hành trong đầu tự hỏi sơ hở của Thái Cực, lập tức ngắn ngủi thả ra một chiêu cực mạnh của hắn để thăm dò, hai tay hợp đao cắm xuống mặt đất bên dưới.

“ Phá Cực! Vĩnh Hằng Chi Dạ”

Ngay lập tức từ dưới mặt đất hàng ngàn hàng vạn đao ảnh mang theo sức mạnh linh hồn của hắn phóng xuất lên bầu trời.

“ Các ngươi mau tránh ra, để ta trước thăm dò hắn sơ hở” Nghịch Thiên Nhi Hành truyền âm cho bốn vị Đại Tướng.

Ngay lập tức cả bốn vị dùng Độn Không Thuật thoát khỏi đao thế vừa lên.

Phá Cực đao quang như núi, ngàn vạn đao tề xuất rít gào trên không trung, hướng về nơi Thái Cực đang đứng mà công kích.

Nghịch Thiên Nhi Hành cướp đến chổ Thái Cực, một đao đâm, cùng với đó đao ảnh công kích, trên trời dưới đất bốn phương tám hướng không lọt kẻ hở.

Thái Cực bình chân như vại không chút lo lắng, chờ đợi....

Khi đao của Nghịch Thiên Nhi Hành chỉ còn Thái Cực một mét chừng, cả sắc trời trong sát na biến đổi thành u ám.

Vô Sắc Giới Thần Lực, áp đảo tất cả các lực được sở ra.

“ Ầm!! Ầm!! Ầm!! Ầm!!”

Mặt đất rung động rồi bị đập vở cùng với ngàn vạn đao Vĩnh Hằng Chi Dạ linh hồn lực lượng ngưng tụ công kích bị đánh tan nát.

“Vẫn chưa! Ta vẫn chưa đến cực hạn!” Nghịch Thiên Nhi Hành văng ngược ra về sau, lại không chấp nhận chịu thua, lại thiêu đốt linh hồn của mình điều động lực lượng linh hồn hóa đao tan nát kia.

Đao vở lại lành, ngàn vạn đao lại tụ họp như dòng chảy xoay vòng trên không trung.

Nghịch Thiên Nhi Hành khinh thân lùi về sau đứng tại một cột đá cao trên, lực lượng linh hồn không ngừng gia tăng.

Tại sắc trời u ám trong lại hiện ra xanh lục một mảng trời.

Vòng xoáy đao ảnh xoay tròn, tại bên trong lại ngưng tụ ra một thanh cự đại Vĩnh Hằng Chi Dạ khác, sau đó các đao không ngừng tụ hội lại.

“ Ta vừa ra tay đã là cực hạn của ngươi rồi!” Thái Cực nhẹ lay đầu nhìn phía trên.

Lúc này, Vĩnh Hằng Chi Dạ đao ngưng tụ, cùng với đó một tôn Vĩnh Hằng Chi Dạ linh hồn khác hiện ra chắp lấy cự đao, cùng với Nghịch Thiên Nhi Hành tư thế không sai khác gì.

“ Thiên! nhận lấy cơn giận10 vạn năm của Minh tộc đi” Nghịch Thiên Nhi Hành hét lên, thân ảnh nhẹ xoay rồi huy đao đâm xuống.

Cùng thời gian, Hải Thượng Di Tích.

“ Ào ào ào!!!”

Mặt biển bổng nhiên dấy sóng mãnh liệt, từng con sóng cao đến mấy chục mét, vô số cột nước cao từ mặt biển đột nhiên bắn vọt lên không trung mạnh mẽ, cùng với đó một lớp sương mù dày đặc mãnh liệt khuếch tán.

Một cái gì đó hình thể vô cùng to lớn khổng lồ, từ dưới đáy biển trồi lên, thân hình to lớn ẩn trong lớp sương mù dày đặc, mặt biển vẫn không ngừng dậy sóng nước vẫn không ngừng bắn lên cao, bởi cái hình thể kia vẫn chưa có từ đáy biển phóng lên trời cao hoàn toàn.

Loáng thoáng trong màn sương trắng dày chỉ thấy được to lớn hình thể màu đen, một cổ mênh mông khổng lồ khí thế từ cái thân ảnh khổng lồ từ bên dưới sâu đáy biển, tại thiên địa tản mát ra.

“ GRAOOOO!!”

Một tiếng long ngâm vang dội, vang vọng khắp cõi Thần Vực, theo tiếng ngâm này cất lên cuồng phong mạnh mẽ cuốn lên, đem sương mù dày đặc quanh cái thân thể to lớn kia đẩy dạt ra, để rộ hình thể khổng lồ kia.

Toàn thân hắc sắc, trên thân từng cái vảy đen to lớn như cái đầu người, chính là thần thú viễn cỗ hắc sắc cự long của tộc Thần- Ứng Long.

“ To quá trời luôn!!” Na Tra trầm trồ thốt lên, ở Thận Lâu giương con mắt to của mình nhìn cái thân hình to dài toàn thân màu đen tại từ mặt biển phóng xuất lên trời kia.

A Xuyên hô lên : “ Là thần thú viễn cổ, hắc sắc cự long đã tỉnh lại!!”

“ Ứng Long là thần thú của chủ chúng thần, viễn cổ thần lực của nó khó mà tưởng tượng được. Giờ nó tỉnh lại tham dự vào, lại có Thiên tỉnh lại, cuộc chiến này càng thêm khó khăn!!” Tiêu Dao Tử chứng kiến Ứng Long bay về Tịnh Thổ phương hướng mà cảm thán.

“ Đó là hắc sắc cự long!!” Bối Nhi nhìn về cự long phía trên, đại não nhớ lại trước kia mình từng suýt bị nó ăn đi mà lòng nổi lên kinh sợ.

“ Đó là viễn cổ thần thú!!!”

Vô số chiến sĩ Minh tộc cùng các Đại Tướng cũng nhận ra được thần lực viễn cổ khồng lồ từ mặt biển truyền đến.

Ứng Long thân hình khồng lồ tại không trung di chuyển, vì quá to lớn mà khi di chuyển tạo thành một cơn cuồng phong, nó từ mặt biển sâu từ giấc ngủ sâu bị Thiên kinh động mà tỉnh lại.

Giờ phút này nghe theo lệnh của Thiên hướng về Thần Lãnh bên trên.

“ Không được! ta phải ngăn nó hội họp” Vũ Canh cùng Lý Tịnh đánh bại Bạch Liên xong liền phi hành vào trong Tịnh Thổ tiếp ứng, lúc này hắn cũng phát hiện ra Ứng Long từ đáy biển nổi lên, lập tức quyết định chủ ý chặn đánh Ứng Long không cho nó tiếp ứng Thần tộc.

“ Cẩn thận! Ứng Long là thần thú viễn cổ” Lý Tịnh nhắc nhở lấy nhưng cũng theo sau hổ trợ cho Vũ Canh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK