Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nơi khác, Hàm Dương thành một gian nhà gỗ.

“ Hiệp Khôi, Lữ Bất Vi cho người bắt lấy rất nhiều chó gà trong thành, đồng thời còn mời lấy những người thêu y phục giỏi nhất” Một tên nam tử mặc một bộ vải thô, trên đầu quấn lấy mảnh vải một màu xám lên tiếng.

Giống như Măc Gia- Cừ Tử là thống lĩnh thì Nông Gia Hiệp Khôi chính là hiệu lệnh tất cả đệ tử Nông Gia một dạng. Mà người đương nhiệm Hiệp Khôi hiện giờ chính là Điền thị nhất tộc Điền Quang.

Hắn có thể ngồi lên Hiệp Khôi vị trí chính là ăn may nhờ vào năm xưa Hiệp Khôi tiền nhiệm phát động Thần Nông Lệnh vây giết Vũ An Quân- Nhân Đồ Bạch Khởi.

Nông Gia Thần Nông Lệnh là từ Hoàng Đế thời đại lưu truyền đến bây giờ, tại Nông Gia liền xem như Hiệp Khôi mệnh lệnh, nếu như không hài lòng đều có thương lượng cơ hội, nhưng nếu như là Thần Nông lệnh phát ra mệnh lệnh, liền nhất định phải tuân thủ.

Đương nhiên Thần Nông Lệnh không phải ai cầm lấy đi đều hữu dụng, nhất định phải là đương thời Hiệp Khôi có thể phát ra, mà lại cả đời chỉ có thể phát ra một lần, phát ra Thần Nông Lệnh Hiệp Khôi vào thời khắc ấy lên liền có phải hay không Hiệp Khôi.

Cho nên mỗi một lần Thần Nông Lệnh hiện thân giang hồ, đều sẽ khiến một mảnh gió tanh mưa máu, năm đó Bạch Khởi chính là bị cái kia một đời Hiệp Khôi phát ra Thần Nông Lệnh.

Thế nhân chỉ biết Tần Trang Tương Vương bố già Doanh Chính ban lệnh cho Bạch Khởi tội chết, khi mà hắn không tuân theo lệnh vua.

Nhưng thật ra chính là Lục Đại Đường Chủ của Nông Gia nhận được mệnh lệnh từ Thần Nông Lệnh lẻn vào quân bài Địa Trạch Thập Nhị Trận đem sát thần Bạch Khởi cầm xuống, trong đại quân giết tướng.

Mà Điền Quang chính là ké hôi việc này kết liễu Bạch Khởi ngồi lên vị trí Hiệp Khôi, còn vì sao giết chết Bạch Khởi, chính là tên này quá kinh khủng. Bạch Khởi cầm đại quân đánh cho nước Triệu không gượng dậy nổi.

Ở trận Trường Bình chôn sống 40 vạn quân Triệu, mà Hiệp Khôi bấy giờ là người nước Triệu không thể không phát lệnh khi mà Bạch Khởi chuẩn bị đem quân đánh Triệu.

Là một hồi âm mưu một mặt thì tung tin Bạch Khởi muốn tạo phản làm cho bố già Doanh Chính nghi ngờ, mặt khác lại lẻn vào đại quân ám sát.

Nhưng mà Bạch Khởi tên này đáng sợ không thôi, Lục Đại Trưởng lão của Nông Gia cộng thêm Hiệp Khôi cùng với 17 tên cao thủ của Nông Gia hợp thành Địa Trạch hai mươi bốn người trấn thủ, giết được hắn nhưng đổi lại là thương vong thảm trạng.

Hiệp Khôi chết chỉ còn Lục Đại Trưởng lão trọng thương sau này đệ tử Nông Gia liều chết mới cứu được đám người này ra khỏi quân doanh.

Điền Quang phất tay ra hiệu cho tên đệ tử rời đi, nhìn về một lão già đang ngồi bên cạnh mình nói : “ Binh Sát trưởng lão ngài thấy thế nào”

Binh Sát vuốt chòm râu nhìn về phía trên mảnh giấy ghi những dòng văn tự, nói : “ Rất có khả năng là thật, chúng ta không thể để hắn xảy ra chuyện được”

Điền Quang ánh mắt lay chuyển, nói : “ Niên đại quá xa xôi, khó người có thể biết được thật giả, nhưng mà dòng họ Đế quả thật chính là bắt nguồn từ Viêm Đế Thần Nông Thị, đệ tử Nông Gia bách độc bất xâm Bách Việt người đa phần dùng độc âu cũng dễ hiểu”

Xa xưa niên đại, thời không trường hà trong mấy ngàn năm trước, tại thời đại thượng cổ, Xi Vưu dẫn dắt Cửu Lê bộ tộc đi vào Trung Nguyên, hưng làm nông, dã đồng sắt, chế năm binh, sáng tạo bách nghệ, minh Thiên Đạo, lý giáo hóa.

Trong lúc nhất thời, Cửu Lê bộ lạc cường hoành vô cùng, phía sau, bởi vì bộ tộc mở rộng, cùng đông phương Khôi Ngỗi thị Viêm Đế chỗ bộ tộc giao chiến, đáng tiếc, Viêm Đế vì đó chiến bại

Sau đó Viêm Đế suất lĩnh bộ lạc còn sót lại chi lực, cầu cứu tại Hiên Viên thị Hoàng Đế, tranh giành chi chiến, Cửu Lê Xi Vưu không địch lại, chiến bại bị giết.

Mặc dù như thế, Xi Vưu cũng được khôi Ngỗi thị bộ tộc tu luyện tinh hoa, mà Xi Vưu sau khi chiến bại, Viêm Đế cũng tiếp thu Xi Vưu lưu lại bộ tộc tinh hoa, mới có bây giờ NôngGia.

Binh Sát gật đầu nói : “ Hơn nữa đây cũng là một cơ hội lớn, Thanh Y Lâu sinh ý trải rộng khắp bảy quốc cực kỳ giàu có, Thần Nông Đường Chu Gia chỉ có qua tay không cũng kiếm được đại lượng tiền tài”

Nông Gia cả thảy sáu đường, lục đường trong Xi Vưu đường tồn tại khá đặc biệc. Xem như thượng cổ chiến bại người, vốn hẳn nên hết thảy tất cả tất cả đều xóa tên, nhưng một đường của Nông Gia tên.

Tướng quốc, Lữ Bất Vi phủ đệ, đả không còn một mảnh xa hoa quý khí như ngày thường mà trảu qua một đêm bị khủng bố thăm hỏi có phần tơi tả, những bức tường đổ nát lẫn cháy đen có mặt khắp nơi. Mặc dù là đêm tối nữa đêm nhưng quân lính hộ vệ của Lữ Bất Vi đều có mặt xung quanh trọng điểm canh gác.

“ Phế vật vô dụng” Lữ Bất Vi quát lớn, một chân đạp đi một tên trung niên gần đó gương mặt âm trầm dọa người, ánh mắt nộ hỏa không thôi.

Chưa bao giờ hắn bị đánh mặt như hai hôm nay nhưng lại không thể ra tay trả đủa được. Hiện giờ sai La Võng đi ám sát Đế Thiên An hắn cũng không được khi mà tên khốn Đế Thiên An chơi lầy, cho người lén thông cáo thiên hạ nếu Thanh Y Lâu bị ám sát trong đêm đến 9 phần là do Lữ Bất Vi làm ra, trả lời không được liền muốn diệt người bịt miệng.

Hắn có tâm muốn bóp chết tên khốn này vả mặt hắn, mà càng tức giận hơn là đám môn hạ của mình lại không ai giải trừ được hai câu đố này.

Thậm chí hắn còn bí mật sai người trong thời gian ngắn nhất đem tất cả chó con lớn nhỏ hay gà vịt đều bắt về quý phủ đây, nhưng mà trong bóng tối Đế Thiên An lại chơi bẩn thu mua chó với giá cao.

Hiện giờ hắn đả nghĩ đến cảnh trên triều bị đối phương khi nhục rồi, hơn nữa còn phải ói máu ra 30 vạn hoàng kim.

Tiền hắn không để ý nhưng danh dự đây, chẳng khác nào nói Lữ Bất Vi hắn thùng rỗng kêu to cả nhất là uy tín trong triều sẻ theo đó mà giảm, khi mà việc này liên quan đến quốc thể.

Về phần Doanh Chính hiển nhiên sẻ thịt được 10 vạn hoàng kim rồi, điều này có ngu đi nữa hắn cũng biết. Chính là hai người bọn họ hợp tác, chỉ cần hắn không trả lời được Lý Tư hay ai đó đại loại như vậy bước ra giải đố không phải là vả mặt hắn nữa sao.

“ Tướng quốc, hay là để thuộc hạ sai người” Hàn Thiên còn chưa nói hết liền bị Lữ Bất Vi đạp một cước.

“ Đồ ngu, không thấy hắn đả rêu rao chỉ cần Thanh Y Lâu bị là lão phu làm ra sao” Lữ Bất Vi quát lớn lên, ánh mắt như hỏa diễm quét qua đám môn khách của mình, lạnh giọng nói : “ Nói ngày thường các ngươi không phải là tự đắc lắm sau, sau bây giờ lại câm hết cả rồi”

Đám môn khách mồ hôi tuôn ra, trong lòng chửi bới Lữ Bất Vi nhưng lại không dám mở miệng, người nhìn ta ta nhìn người một hồi thì im thin thít, ngồi nghe Lữ Bất Vi mắng chửi lẫn động tay động chân.

Một nơi khác, tẩm cung Tần vương.

Cái Nhiếp gương mặt ngưng trọng nhìn về chiếc vỏ sò trước mắt, trầm ngâm một hồi liền nói : “ Bệ hạ, Cái mỗ bất tài không cách nào phá giải được”

Doanh Chính cất lời : “ Đến ngay cả Cái tiên sinh cũng với Lý Tư lại không có thể giải đáp, nếu không phải là chúng ta hợp tác với hắn e là lần này quốc thể cũng bị ném đi rồi”

Lý Tư, Cái Nhiếp nhìn nhau gật đầu vươn tay bắt lấy hai mảnh giấy được gấp lại ở trước bàn Doanh Chính, mở ra nhìn lấy một hồi ánh mắt mở to cất lời : “ Diệu diệu” “ thật không ngờ”

Doanh Chính lại nói : “ ngày mai trông chờ vào khanh biểu diễn rồi”

Lý Tư trong lòng có một cổ không cam lòng, cúi đầu nói : “ Vâng bệ hạ”

Ba ngày sau, Hàm Dương cung chính điện.

Đế Thiên Anchậm rãi cất bước vào bên trong đại điện, nhìn gương mặt âm trầm Lữ Bất Vi lẫn đám quan lại quăng ánh mắt đủ loại nhìn mình, thong dong đi đến đại điện chắp tay nói : “ Ra mắt Tần Vương”

“ Miễn lễ” Doanh Chính phất tay nói.

Đế Thiên An liền nói : “ Đả ba ngày trôi qua, không biết Tướng quốc đả giải ra chưa”

Lữ Bất Vi gương mặt âm trầm, nội tâm dậy sóng không cam lòng lạnh rên : “ Hừ”

“ Hừ là thế nào, giải không được thì nói không được, giải được thì nói giải được” Đế Thiên An sau có thể bỏ qua cơ hội vả mặt này, nói : “ Tướng quốc của nước Tần sẽ không chạy nợ đấy chứ”

Lữ Bất Vi siết chặt nắm tay, mà đám quần thần trong triêu mồ hôi tuôn ra đám vỏ tướng hay những thế lực khác thì trong lòng cười không khép miệng được, nhưng vẫn trấn định không lộ thanh sắc.

“ Việt vương tài học cao thâm, lão phu tự thẹn không bằng” Lữ Bất Vi lạnh giọng

Đế Thiên An môi nhích lên bên tai vang lên thanh âm xôn xao của đám người, cười nhạt quét mắt qua nhìn đám người văn vỏ đại thần trang bức nói : “ Tướng quốc Lữ Bất Vi đả không giải được, nước Tần còn ai không?”

“ Ngươi” Lữ Bất Vi âm trầm gương mặt nhìn hắn.

Triều thần lần nữa im thin thít, đưa mắt nhìn nhau đem ánh mắt nhìn về nam tử một bộ tự đắc trong sân.

Nếu như ánh mắt có thể biến thành lợi kiếm giết người, thì hắn đã bị chém ngàn vạn đao rồi, đây là vấn đề danh dự của cường Tần nếu để lộ ra ngoài các nước sẻ chê cười đây.

Doanh Chính gương mặt ngưng trọng lớn tiếng nói : “ Chư vị ái khanh , có ai có thể giải đáp câu đố của sứ thần Bách Việt chăng?”

Đế Thiên An nghe được tiếp tục bơm hơi nói : “ Nước Tần binh hùng tướng mạnh nhân kiệt đông đúc lại không trả lời được câu đố của Việt vương.Ta phụng mệnh vương thượng đi sứ vốn mộ danh của Tướng quốc nước Tần, cứ ngở anh hùng hào kiệt học thức uyên thâm hạng người... hừ... Lữ Thị Xuân Thu... hừ... khuyên ngài một câu, làm người phải biết khiêm tốn lễ nghĩa mắt cao hơn đầu tự chuốc lấy nhục”

“ Ngươi” Lữ Bất Vi ánh mắt đỏ lên sòng sọc, hơi thở phập phồng đưa tay run rẩy chỉ về hắn, hắn lăn lộn quan trường nhiều năm đến bây giờ hàm dưỡng cho dù có đại sự cũng bình tĩnh ứng đối, nhưng mà lần này hắn quả thật chịu không nổi khi mà có tên cố tình gây sự châm chọc mình, đào khoét lổ hổng mình sâu vào.

Doanh Chính cùng đám người khác không thuộc thế lực của Lữ Bất Vi trong lòng một mảnh sung sướng không thôi.

Nhiều năm này họ sống dưới bóng mờ hung uy của Lữ Bất Vi nhìn sắc mặt của hắn mà sống, hắn chỉ tây không dám đi đông đến ngay cả đám môn khách của Lữ Bất Vi cũng phải bán mặt mũi, hiện giờ có người vả mặt hắn đem hắn tức muốn ngất đi như vậy trong lòng sảng khoái.

“ Nước Tần đả không người, như vậy cũng để ta...”

“ Chậm đã” Lý Tư lúc này chậm rãi cất lời, thân ảnh từ cuối hàng bước ra khỏi đại điện, ngay khi hắn bước ra đám người đều đồng loạt quăng ánh mắt về nhìn hắn cùng với mấy tiếng “ Xì xào xì xào” thanh âm.

Lúc này ở hai bên văn thần vỏ tướng có ba đạo ánh mắt sắc lẻm nhìn về thân ảnh thiếu niên này, một chính là thế gia quân nhân Mông Võ cùng với tướng tài mới nổi Vương Tiễn, một người khác chính là chú của Doanh Chính, trưởng tử của Sở Vương hiện giờ công tử Xương Bình Quân.

“ Bẩm bệ hạ...thần có thể giải đáp câu đố của sứ giả Bách Việt”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK