Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên....

“ Vù! Vù! Vù!”

Mấy chục cái thân ảnh đạp khinh công lướt đến, sau đó vây lấy nhóm người Thiên Trạch lại một chổ.

Thì ra Vương Thế Sung đã nảy sinh lòng nghi ngờ với hai gã Từ Khấu, lại thấy cả hai gọi mẹ và có quan hệ với nhóm người Thiên Trạch, hắn tìm đến Trầm Nãi Đường nói chuyện, biết hai gã đã từng đi cùng với Đỗ Phục Uy, liền đoán ra ngay đó chính là hai gã tiểu tử bảo bối mà Vũ Văn Hóa Cập đang truy tìm, mà nữ nhân cả hai gọi là mẹ mười phần là La Sát Nữ Cao Lệ.

Thêm một cái La Sát Nữ nữa lẫn kẻ có thực lực mạnh mẽ không kém gì Âu Dương Hi Di lão không quan tâm, lão quan tâm là những kẻ này ở gần phạm vi lão, tuyệt đối không thể để người thoát. Thế là lão lập tức phát tán nhân thủ, tìm kiếm khắp nơi.

Đồng thời thông tri cho một nhân vật khác của Vũ Văn phiệt đang ở vùng phụ cận là Vũ Văn Sĩ đích thân đến chủ trì, thông qua thám bảo theo dõi liền tìm đến được vị trí của Phó Quân Sước.

“ Hừ” Thiên Trạch nhìn đám người kia hiện ra, sát khí ẩn hiện, không chút do dự ngưng luyện Luyện Khí Chi Kiếm.

Ngay lập tức hàng ngàn thanh kiếm hiện ra trong đêm, hướng về những kẻ bủa vây này mà đến.

Ba mươi sáu tên, mỗi kẻ đều là Tiên Thiên cao thủ, nhưng đứng trước mắt Thiên Trạch lại yếu ớt vô cùng.

“ Nếu đã đến, vậy ai cũng không thoát” Thiên Trạch nói xong tiêu thất, hắn hiện ra đã ở mấy ngàn quân đuổi đến, không chút do dự, sét đánh lôi đình triển khai Luyện Khí Chi Kiếm.

Mưa kiếm rơi xuống, sát phạt dâng lên.

Tiếng binh khí va chạm, ngựa khí, la ó....

Gần năm ngàn binh mã, chỉ dưới một đợt mưa kiếm đã thương vong gần hết, bão mã cũng chịu chung số phận.

Thiên Trạch lại khiển kiếm giết hết những kẻ còn lại, những kẻ này chỉ là binh sĩ được huấn luyện so với người thường mạnh gấp đôi gấp ba mà thôi, sự đáng sợ là ở kết trận Binh gia, lấy số đông triền đấu, nhưng dưới mưa kiếm Thiên Trạch ưu thế đó không còn.

Giết xong toàn bộ, Thiên Trạch thu lại Luyện Khí Chi Kiếm, từng thanh từng thanh như sương khói tan biến và hội tụ về.

“ Ực” Từ Khấu nuốt một ngụm nước bọt, nhìn mưa kiếm sở ra mà rung động, lại thấy Thiên Trạch trở về cả hai đối với vũ lực của y mà kinh sợ cùng mừng rỡ.

“ Vi trí đã lộ, tốt nhất nên đổi một cái địa điểm rồi trò chuyện” Thiên Trạch chậm nói.

“ Ân” Phó Quân Du rung động với vũ lực của Thiên Trạch, nàng giết người cũng có thể chống đở mấy ngàn quân, chỉ là giết nhanh gọn như kẻ kia thì không làm được, cho dù là sư tôn của nàng cũng không thể.

Theo Thiên Trạch vung tay, Tử Kim Long Giới lại thu về những món đồ đem ra, một thanh cự kiếm dài mấy mét được ngưng tụ trên không ngay sau đó.

Đám người hiểu ý, từng cái nhảy lên cự kiếm mà đứng.

Thiên Trạch đợi đám người đã lên hết, ngự kiếm xuống nam, nói : “ chúng ta lần này trở về Gia Lãm, Quân Sước Quân Du, Bách Việt nhanh thì một năm chậm thì 3 năm sẽ phục quốc, ta đang thiếu nhân lực, cả hai hổ trợ ta một thời gian. Vừa giúp ta cũng là giúp cho Cao Lệ, còn hai đứa còn lại sẽ được ta an bài vào quản lý trong thành, rèn luyện bản thân mình cũng tu tập võ công”

“ Nghe cha an bài” Từ Khấu niệm lại, đối với việc này không có tí ti bài xích, ngược lại còn mong chờ.

Phó Quân Sước không phản đối.

Phó Quân Du thì thêm kinh ngạc khi Thiên Trạch tự tin sẽ phục quốc trong thời gian ngắn như vậy, đồng thời suy nghĩ việc trợ giúp y lại trợ giúp Cao Lệ.

“ Cha, con có một việc muốn nhờ vả, hơn nữa việc này đối với cha cũng có lợi” Khấu Trọng chợt nhớ đến một việc vội nói.

Tam nữ đưa mắt nhìn, đến cả Từ Tử Lăng cũng nghi hoặc.

“ Việc gì?” Thiên Trạch hỏi.

Khấu Trọng nói : “ khi hai con cùng mẹ tách ra, trên đường lánh nạn có kết bái một cái tỷ tỷ và gặp gỡ Lý Tịnh đại ca. Bọn con bị Đổ Phục Uy truy bắt mà ly tán, con cùng Tử Lăng dụ đám người truy bắt đi, hai người họ an nguy con còn chưa rõ”

Từ Tử Lăng hiểu ra rồi, chen vào : “ cha, Lý Tịnh đại ca người này năng lực rất tốt, cha đang thiếu nhân lực có thể chiêu dụ huynh ấy thử xem, hơn nữa Tố Tố tỷ là nha hoàn của con gái đại long đầu Trác Nhượng”

Khấu Trọng lại nói thêm : “ cha, nếu như có được mối quan hệ với họ, có thể thuận lợi hơn trong việc phục quốc.”

“ Trác Nhượng” Diễm Linh Cơ niệm lại cái tên này, nói : “ y cùng Lý Mật chiếm cứ Hành Dương, là cái gai trong mắt của Tiêu Nhược Cẩn”

“ Trác Nhượng!” Thiên Trạch suy nghĩ, sau đó khống chế cự kiếm đổi hướng.

Khi Thái An vương còn tại vị, Trác Nhượng là thủ hạ phe cánh của ngủ công tử Khâm Liêm quân Tiêu Lâm, Trác Nhượng được Tiêu Lâm bồi dưỡng Ngõa Cương trại ở thành Hành Dương, là một trong các thế lực giang hồ cho việc tranh đoạt vương vị.

Thái An Vường bệnh nặng băng hà một năm trước, Tiêu Lâm muốn thu lấy Hành Dương, Trác Nhượng được lệnh công chiếm tòa thành này, nhưng thất thủ trước Trương Tu Đà.

Nhân Trương Tu Đà chính là thành chủ Hành Dương, trong võ lâm đều rất nổi danh, một bộ Cuồng Phong thương pháp oai chấn Bắc Ly, được người đời xưng tụng là Thương Tiên, thiên tính kiêu ngạo tự phụ, thủ hạ La Sĩ Tín, Tần Thúc Bảo cũng là kẻ thiện chiến.

Giữa lúc Trác Nhượng bị Trương Tu Đà đánh bại lui, một thủ hạ khác của Tiêu Lâm là Lý Mật, y so với Trác Nhượng còn có thế gia hiển hách, thụ tước hiệu Bồ Sơn Công, bản thân dẫn theo bốn thủ hạ đắc lực Tổ Quân Ngạn, Trầm Lạc Nhạn, Vương Bá Đang, Từ Thế Tích đem theo Bồ Sơn Công Danh phối hợp đại quân của Trác Nhượng đánh ngược lại.

Bị tấn công cả hai mặt, quân Trương Tu Đà thảm bại, thương vong vô số.

Lý Mật cũng đích thân xuất thủ, lấy mạng Trương Tu Đà.

Sau trận chiến này, Lý Mật uy thế vượt quá cả đại long đầu Trác Nhượng, cả hai chiếm cứ lấy Huỳnh Dương.

Nhưng khi Thái An vương băng hà, Tiêu Lâm hạ lệnh cho thủ hạ gấp vào kinh tranh đoạt vương vị. Tuy nhiên vương vị lại rơi vào tay của Tiêu Nhược Cẩn, Tiêu Lâm trong lúc tranh cử chết trận.

Từ đó Trác Nhượng và Lý Mật thoát ly, cả hai tranh đoạt Hành Dương nhiều năm nay quyền khống chế, nhiều năm nay trong tối ngoài sáng phân tranh. Tuy nhiên cứ hễ có thế lực bên ngoài muốn thò chân vào Huỳnh Dương, cả hai lại liên thủ bóp chết.

Tuy nhiên một tuần trước, tin tức Bắc Ly vương Tiêu Nhược Cẩn cử Vương Thế Sung lảnh binh tiến đánh Hành Dương, trong thành đã xảy ra chính biến cực lớn.

Lý Mật hẹn Trác Nhượng ra chổ riêng để thương lượng chuyện đối phó quân triều đình Bắc Ly, hắn bí mật lại thuê sát thủ trà trộn mà tập kích.

Ám sát không thành, sát thủ chết Trác Nhượng sống.

Nhưng Trác Nhượng thụ lấy một thân thương tổn, hắn mặc ngoài lại cổ gắng che dấu như không có chuyện gì, tuy nhiên thương tích quá nặng, hắn không thể chèo chống lâu được.

Cuối cùng, Lý Mật thông qua người cài bên trong phát hiện được tình huống có lợi, lập tức bắt lấy cơ hội này mà ra tay với Trác Nhượng, giết y, chưởng khống toàn bộ thành Hành Dương.

Trác Nhượng từ sau khi thọ thương đã biết sớm muộn gì Lý Mật cũng sẽ ra tay với mình, một mặt câu kéo thời gian và chuẩn bị tử chiến, một mặt lại an bài con gái của mình theo thông đạo bí mật ra thành trốn thoát.

Khi Thiên Trạch đuối đến Hành Dương lúc cuộc chiến tranh giành quyền lực này đã kết thúc, Trác Nhượng chết trận, Lý Mật chiến thắng.

Lý Mật phát hiện ra Trác Nhượng con gái Trác Kiều và một số thủ hạ không có, liền đoán ra được ngọn cuồn, lập tức cho dưới trướng thủ hạ Vương Bá thống lĩnh nhân mã truy cùng đuổi tận.

“ Luyện Khí! Diệt Thương Sinh”

Thiên Trạch vừa khéo trên không di chuyển vào thành lại phát hiện ra một nhóm người truy đuổi, hắn dừng lại quan sát thì nghe Từ Khấu nhận ra một cái nam tử đang huyết chiến với đám người kia, y chính là Lý Tịnh, liền sau đó Thiên Trạch biết mình phải làm gì, Luyện Khí Chi Kiếm đồ sát đám người kia.

“ Đây....” sinh mạng đã bị dồn đến đường cùng, Lý Tịnh nhìn mưa kiếm rơi xuống mà ngây người, ánh mắt nhìn lên trời thấy được một nhóm người đạp kiếm mà đứng.

“ Quá lợi hại, cha! chiêu này quá soái” Khấu Trọng suýt soa khen lấy.

Từ Tử Lăng cũng gật gù : “ thiên hạ đệ nhất kiếm pháp”

Chưa đến ba ngàn nhân mã, dưới đợt mưa kiếm của Thiên Trạch toàn bị mạt sát.

Giết xong đám người này, Thiên Trạch ngự kiếm mà xuống, thu lại Luyện Khí của mình.

Mấy trăm người hộ tống chỉ còn mấy chục người, đám người ngây như phỗng quên đi mình vừa rồi còn bước một chân vào Quỷ Môn quan.

“ Đây.... là kiếm pháp gì?” đây chính là trong lòng bọn họ suy nghĩ lúc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK