Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi Thiên Trạch xưng Đế, người đến Gia Lãm so với trước còn nhiều, đa phần đều là võ lâm nhân sĩ thám tử các thế lực.

Hiển nhiên tài bảo khổng lồ và Tử Kim Thần Vũ có giá trị quá lớn, chỉ là kiêng kỵ Thiên Trạch và Đạo Thánh nên trước gởi ám tử đến theo dõi.

Đêm nay là một đêm đặc biệc, bởi vì trong những người đến hoàng cung Đại Việt lại có người trực tiếp xông thẳng vào bên trong hoàng cung. Chỉ là không đạt được ý nguyện, bọn họ bị thủ hạ của Thiên Trạch cản lại ngoài.

Nhưng không lâu sau đó theo thông tri, danh tính đến tai của Thiên Trạch liền thuận lợi đi vào trong hoàng cung Đại Việt.

Một nam một nữ, cả hai đến từ xa xôi vạn dặm Chu quốc mà đến.

“ Mộc Tuyết Nhu tham kiến Việt Đế cùng các vị nương nương” Mộc Tuyết Nhu cướp đến gần, ánh mắt lóe lên quang mang khác thường khi nhìn Thiên Trạch ngồi trên long tọa màu vàng, song long như hai cánh tay tùy ý trôi ở không trung.

Về phần mấy cái nữ nhân bên cạnh, nàng chỉ nhìn nhiều qua một lát sau đó dời đi, bởi cả mấy nữ tử kia so với cái nam nhân kia mà nói thì không đáng chủ ý.

Phó Hải không lên tiếng, nhưng giống như Mộc Tuyết Ly chắp tay cúi đầu thi lễ và đứng ở phía sau.

“ Mộc Tuyết Nhu!”

“Nàng ta là Vong Xuyên gia tộc!”

“ Tính toán phong vân hiểu thiên hạ! Hóa ra là Vong Xuyên nhị tiểu thư”

“ Không phải là tình nhân của bệ hạ đó chứ?”

“ Hẳn là vậy rồi, dù sao bệ hạ lần trước đến Cốc Tử mộ đây”

Mấy cái nữ nhân bên cạnh Thiên Trạch có nhận ra nữ tử này nhỏ giọng nói.

Danh tiếng của Mộc Tuyết Nhu cũng không nhỏ ở Đại Chu, tại giới giang hồ xông ra thanh danh không ít, bọn họ có nghe danh nhưng chưa có duyên gặp gỡ.

Thiên Trạch thay đổi xưng hô nói : “ Nàng đến nơi này đã có câu trả lời cho trẫm?”

“ Lời đề nghị của ngài trước thật khiến tiểu nữ động tâm” Mộc Tuyết Nhu cười nói.

Diệp Linh chen vào hỏi : “ đề nghị gì?”

Không có trả lời nàng, Thiên Trạch nói : “ nàng là người thông minh, chỉ là thông minh quá lại bị thông minh hại, chỉ là cũng quyết đoán rất nhanh, so với nhiều kẻ đầu cơ trục lợi thì tốt hơn nhiều”

Mộc Tuyết Nhu đáp : “ thông minh hai chữ này nào dám đứng trước Việt Đế chứ, Tuyết Nhu còn bị ngài vờn một thời gian đây. Mãi cho đến động tĩnh của ngài gây ra mới vỡ lẽ ra được. May mắn là Tuyết Nhu có gặp ngài, bằng không như khối kẻ còn không biết mình đang tranh giành một thứ vô ích đây”

“ Phá Mộ Lệnh!” Thiên Trạch cười nói.

Mộc Tuyết Ly đi đến gần : “ cả cái giang hồ Đại Chu cùng các nước đều bị Lệnh Phá Mộ mà chú ý, Tuyết Nhu suy nghĩ một hồi mới nghĩ, ngài bản lĩnh lớn như vậy lại một chuyến đi đến Hàn Thiết, thiết nghĩ kho báu trong núi Côn Lôn cũng bị ngài dời cả rồi”

Thái Cực nhẹ gật đầu, thừa nhận : “ ta sớm đã dời sạch kho báu trong mộ Hàn Thiết, thật là mong đợi ngày bọn chúng tranh sống chết mới biết được cái mộ rỗng, không biết bọn chúng sẽ có biểu hiện gì đây”

Mặc dù là suy đoán đã đoán kho báu hẳn bị Việt Đế dời đi, nhưng nghe chính miệng Việt Đế xác nhận cũng để cho Mộc Tuyết Nhu than thở.

Nàng xuất thân Thủ Mộ phái nên biết tòa hùng quan thiên cổ này, Thiên Nhân đi vào cũng táng thân bỏ mệnh, lối đi thì đã tuyệt tích ngàn năm. Vậy mà Việt Đế không những đi vào trong đó còn chuyển dời tài bảo mà không ai biết.

“ Hàn Thiết đại mộ là thứ gì?” Một bên không rõ Tố Tố hỏi lấy.

Bộ Bạch Tố Trinh nói :“Ngàn năm trước tổ sư Mộ phái là Lạc Võ Tử dựng lên Mộ Vương Thành, xây lên chín tòa Kỳ Mộ, được xem là ngàn năm không phá muôn đời trường tồn, trong đó Hàn Thiết đại mộ núi Côn Lôn chính là tòa Kỳ Mộ thứ 2 trong chín tòa Mộ Vương Chi Vương”

Tuyết Duyên tiếp vào : “ Công Thủ hai phái vì tranh đoạt Mộ Vương ước định lấy chín tòa mộ địa này giao ước, nhưng trăm ngàn năm qua không một tòa mộ nào bị công phá, cho đến khi có sự can thiệp của bệ hạ”

Thiên Trạch hỏi : “ Câu trả lời mà trẫm cần”

Mộc Tuyết Nhu cười nói : “ đứng trước ngài liệu có mấy cái nữ tử không động tâm chứ, Tuyết Nhu cũng là”

Lời này không phải giả, Thiên Trạch hiện giờ muốn thực lực muốn địa vị đều có, đặc biệc hắn là một cái dám làm một chuyện để cho vô số nữ nhân rung động, tại cái thời đại nữ tử được xem là hàng hóa này có kẻ quân vương nào lại dám làm như y?

“ Ồ!” Thiên Trạch tỏ vẻ kinh ngạc thốt lên.

Mộc Tuyết Nhu nói : “ Tuyết Nhu trước là muốn đả bại tỷ tỷ, bây giờ còn muốn làm một chuyện lớn hơn”

“ Chuyện gì đây?” Thái Cực cười hỏi.

Mộc Tuyết Nhu đem tay vuốt lấy long thân : “ chuyện lớn này Tuyết Nhu chỉ muốn cùng ngài nói ra thôi, bệ hạ, có được không?”

Thái Cực cười nói : “ ta kiến nghị nàng nên sắc dụ một chút, khi đó có khi còn đốt cháy giai đoạn”

“ Hừ!” Diệp Linh không mấy vui vẻ, nàng không phải kẻ ngu làm sao không rõ Mộc Tuyết Nhu lời nói, còn không phải chính là muốn gả cho nam nhân bên cạnh ư.

Phó Quân Tường nói : “ Đồ háo sắc, không biết bao nhiêu mới đủ”

Thượng Quan Tuyết Nhi bày ra một bộ từng trải : “ bọn đàn ông mà”

Công Tôn Lan : “ phi tần của đế vương nào không tam cung lục viện chứ, bệ hạ chúng ta nào chỉ ngại ít”

Phượng Vũ nhỏ giọng : “ Lại có thêm một người nữa”

Thiên Trạch không để ý đến đám nữ ồn ào đưa mắt nhìn về Mộc Tuyết Nhu.

Mà thực tế Mộc Tuyết Nhu chính là lựa chọn làm nữ nhân của Thiên Trạch.

Nàng là cái thông minh cùng lý trí người cũng có cao ngạo của mình, phóng nhãn thiên hạ để nàng nhìn trúng nam nhân có rất ít.

Thiên Trạchhiện giờ là một cái không thể để nàng từ chối được, hắn nắm giữ trong tay thần ma sức mạnh, kẻ có thể trợ giúp nàng đánh bại tỷ tỷ của mình.

Nàng đã không còn đủ tư cách để cùng y hợp tác, có chăng là có thể trở thành thuộc hạ bày mưu nghĩ kế trợ giúp Đại Việt lớn mạnh mà thôi. Song Mộc Tuyết Nhu ánh mắt lại cao hơn thế, nàng không đồng ý việc làm thuộc hạ của hắn, so với đó nàng lại chọn làm nữ nhân của y.

Đại Việt dưới thời Thiên Trạch cũng xưng hùng xưng bá một cõi trung nguyên, hoặc là quét ngang lục hợp đem trung nguyên dẫm dưới chân hắn. Bởi Thần Ma cường giả chính là loại có được năng lực diệt quốc, mà Thiên Trạch có năng lực lại thiếu dã tâm ư?

Lại thêm tân chính Đại Việt để nàng thưởng thức vô cùng, nữ tử vào triều làm quan mở ra cơ hội mới cho những nữ nhân như Mộc Tuyết Nhu. Hơn nữa để nàng động tâm đó là, Đế vị không phân nam nữ chỉ cần là hoàng thất người có thể kế thừa.

Mà hoàng thất người nữ nhân của Thiên Trạch cũng được tính vào, điều đó nói rõ nàng cũng có thể chấp chính Đại Việt, hoặc sau này nàng hài tử dù là nữ tử cũng có quyền chấp chính đế quốc chi chủ trung nguyên tương lai.

“ Tuyết Nhu vạn dặm từ xa đến nơi này, lấy bệ hạ trí tuệ làm sao không biết được Tuyết Nhu tâm ý đây!” Mộc Tuyết Nhu đi đến gần hơn, uyển chuyển nói.

Thiên Trạch lại lấy ra một cái giới chỉ cùng ngọc bội cấp cho Mộc Tuyết Nhu :“Nàng sau này chính là Đế Phi của Đại Việt, nữ nhân của trẫm, nhẫn này cùng ngọc bội trừ là minh chứng thân phận còn có diệu dụng riêng, nhỏ một giọt máu cùng thả vào lạc ấn tinh thần của mình nàng sẽ rõ. Chờ ngày lành tháng tốt ta sẽ thiết lập đại hôn”

Mộc Tuyết Nhu không khách khí tiếp nhận giới chỉ ngọc bội, kết quả này với nàng còn vượt qua ngoài mong đợi, không nghĩ lại thuận lợi đến thế : “ Tuyết Nhu cảm tạ bệ hạ yêu thương”

Thái Cực hướng mấy nữ nhân bên cạnh giới thiệu từng người : “ Đây là Diễm Linh Cơ, Hồ Oánh, Bộ Tuyết Duyên, Lạc Khinh Sương, Diệp Linh, Diệp Tuyết, Kỹ Yên Nhiên, Công Tôn Lan, Phượng Vũ, Âu Dương Tình, Thượng Quan Tuyết Nhi, Phó Quân Tường, Phó Quân Du, Phó Quân Sước, Lãnh Yên, Lâm Tâm Lan, Bộ Bạch Tố Trinh, Bộ Tiểu Thanh, Bạch Lan Trì, Điền Trinh, Điền Phượng, Vương Tố Tố, Tây Thi, Trịnh Đán,Nhan Doanh, Tỳ Bà sau này là nàng tỷ muội”

Mộc Tuyết Nhu nói : “ Tuyết Nhu gặp qua các vị tỷ muội”

Đám nữ cũng gật đầu chào lễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK