Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiệt độ không ngừng tăng lên chỉ trong nháy mắt đả đem hắn diệt trừ, đốt thành tro tàn, viên ma hạch rơi ra cũng được thu về, Bán Thánh năng lượng thể.

“ Ồ, nơi này còn có Đấu Thánh năng lượng thể, có đến 2 cổ” Đế Thiên An tỏa ra linh hồn dao động cảm ứng được trong tầng 3 không gian 2 luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ, so với Huyết Đao Thánh Giả còn mạnh hơn rất nhiều lần.

“ Khặc khặc... có người đến... không ngờ tầng 3 này lại có người đến, lẻ nào là Hồn tộc ta”

“ Không phải... không có đặc trưng của Hồn tộc ta, khí tức chỉ Đấu Tôn chín tinh”

Hai lão già năng lượng thể này đều là người của Hồn tộc. Tuy đã chết, nhưng vì Thiên Mộ nên giữ lại được linh trí khi còn sống.

“ Đả không phải là tộc ta, vậy ngoan ngoãn làm thức ăn cho chúng ta đi.” Hồn Điêu hưng phấn lên tiếng.

Nghe hắn nói, lảo già áo xám còn lại gật gật đầu, bàn chân chậm rãi bước lên. Mà theo một bước này của lão, cả mảnh không gian nơi đây đều kịch liệt chấn động, từng gợn sóng không gian không ngừng lan tràn ra từ dưới chân lão.

“Tỏa”

Hồn Điêu nhìn thân ảnh nam tử lao đến, cười lạnh một tiếng, nâng tay lên rồi nắm chặt lại, theo hành động này của lão, tất cả âm thanh trong phạm vi trăm trượng đều ngưng đọng lại, giống như thời gian ngừng trôi vậy.

Đây chính là sự lợi hại của Đấu Thánh chân chính. Tùy tay điều khiển tất cả không gian lẫn thời gian trong một phạm vi lớn như vậy.

“Hử?” Hồn Tộc hai lão trong mặt hiện ra kinh ngạc, khi thấy nam tử kia lại thoát khỏi không gian ngưng đọng.

“Cũng có chút bản lãnh đấy, nhưng chỉ vậy thôi vẫn chưa đủ đâu”

Hồn Điêu cười lạnh một tiếng, hắc vân cuồn cuộn bùng phát ra từ miệng hắn. Trong những tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc, chúng hội tụ thành một con cự mãng lớn chừng ngàn trượng.

Cự mãng quẫy đuôi một cái, hàng loạt tiếng động ầm ầm truyền đến từ không gian. Sau đó, cả mảng không gian nơi đây đều vỡ vụn ra dưới sự vùng vẫy của cự mãng.

Đế Thiên An nhìn cự mãng lao đến, nhẹ nhàng nói : “Toái”

Không gian trong phạm vi ngàn trượng đều sụp đổ, một bàn tay tím vàng đột nhiên thành hình, sau đó tùy ý vỗ về cự mãng.

"Bành bành bành!

Bàn tay lớn hơn ngàn trượng kia nhẹ nhàng vỗ một cái, đem con cự mãng to lớn đập tan thành từng mãnh.

Chưa dừng lại tiếp tục thẳng xuống bên dưới, làm cả mảnh đại địa này đều kịch liệt rung động như gặp phải địa chấn. Những khe nứt khổng lồ không ngừng lan tràn, kéo dài ra tận phía xa.

Hai người Hồn Điêu có chút ngốc trệ nhìn không gian đang sụp đổ kia. Một chưởng đáng sợ như vậy, dù là bọn họ cũng không thể thừa nhận. "Trốn!"

Thấy bàn tay khổng lồ đang nhanh chóng lướt đến, rốt cuộc hai người Hồn Điêu cũng ngửi thấy mùi vị tử vong làm cho bọn họ cả người phát lạnh.

Sắc mặt cả hai đều trắng bệch, cũng không để ý đến điều gì nữa, mỗi người phân biệt xoay người liều mạng chạy trốn.

“Oanh”

Nhưng tốc độ của họ lại không thể giúp họ chạy thoát. Dưới sức ép của bàn tay kia dường như ngay cả không gian đều bị nghiền nát. Bởi vậy, hai người mới chạy được trăm trượng, bàn tay không lồ kia đã ầm ầm vỗ tới.

“Bành”

Bàn tay vẫn chưa thật sự oanh kích lên thân thể hai người, mà khi còn cách gần trăm trượng, cỗ kình phong kinh khủng kia đã xuyên thủng không gian, quật vào thân thể hai người Hồn Điêu.

Mà đối mặt với kình phong khủng bố này, thân thể hai người rung mạnh lên, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, đã "phốc" một tiếng, trực tiếp hóa thành Đấu Thánh năng lượng thể.

“ Tốt” Đế Thiên An phẩy tay thu về hai năng lượng thể, thân ảnh ngay sau đó biến mất.

Giải quyết xong Hồn tộc hai năng lượng thể, thân ảnh hắn tiếp tục tiến vào sâu trong Thiên Mộ, cho đến khi dừng lại trong ánh mắt của hắn thấy được một tấm bia đá cổ xưa.

Tấm bia đá này đứng sừng sững giữa khu vực màu đen này, cô độc mà tịch mịch, giống như một thứ đã vĩnh cửu trường tồn vậy.

Dù đã trải qua vô số năm tháng, nhưng tấm bia đá này vẫn thẩm thấu ra một khí tức khó có thể hình dung được.

Tuy không mãnh liệt, nhưng lại gây cho người ta cảm giác như ngay cả linh hồn cũng đang run rẩy.
Chỉ thấy không gian bia đá gợn sóng một thân ảnh lão nhân xuất hiện ở trước đó, một khuôn mặt không phải rất tuấn dật, nhưng lại gây cho người ta một cảm giác rất đặc biệt.

Mái tóc bay múa, hai con ngươi đen nhánh như hố đen, thâm thúy mà tràn ngập khôn ngoan, lộ ra một loại mị lực làm cho người ta say mê. Giờ phút này ngưng mục chăm chú nhìn thân ảnh nam tử trôi nổi lại gần.

“ Nhiều năm rồi thật không ngờ, Tiêu Huyền còn chứng kiến được một cường giả như vậy” Tiêu Huyền ánh mắt hữu thần nhìn về thân ảnh nam tử phía trước.

Trong lòng hắn cũng dậy sóng lên khi hắn cảm nhận được đối phương cường đại hơi thở lẫn linh hồn, để cho hắn nhận được chí mạng uy hiếp.

Đế Thiên An không nói gì bàn tay khẻ trảo theo đó không gian bắt đầu xao động, theo đó một vết rách hiện ra theo tay hắn nhúng vào rồi lấy ra, thân ảnh của Tiêu Viêm bị hắn bắt lấy ném ra bên ngoài, cười nói : “ tiểu tử, gặp tổ tiên của ngươi đi, ta còn có việc”

Tiêu Huyền chứng kiến một màn như vậy, ánh mắt thật sâu cảm kích ánh mắt dỏi theo thân ảnh Đế Thiên An phóng người lên không trung, tiến thẳng về sâu bên trong Thiên Mộ điểm tận cùng bên trong.

Bên tai đột nhiên nghe lấy thanh âm : "Bất hiếu tử tôn Tiêu Viêm, bái kiến tổ tiên!"

Nhìn Tiêu Viêm hai gối khuỵu xuống, làm một cái đại lễ long trọng nhất của Tiêu gia, ý thức bị dời đi cười nói :"Tiêu tộc, cuối cùng cũng có người đến… Không uổng công ta chờ đợi nhiều năm như vậy. Ha ha, Tiêu Viêm… Tên rất hay…"

Nhẹ mỉm cười, nhẹ nhàng đỡ dậy, bàn tay vỗ vỗ đầu Tiêu Viêm, nói: "Từ lúc ngươi tiến vào Thiên Mộ, ta đã cảm ứng được. Có thể nói cho ta nghe tình huống hiện tại của Tiêu tộc không?"

"Tiêu tộc đã không còn tồn tại, chỉ có một Tiêu gia."Nghe vậy, Tiêu Viêm chần chừ một chút, sau đó vẫn thành thật nói.

Dứt lời, hắn suy tư một chút, rồi đem đủ loại biến cố mà Tiêu gia gặp phải rồi được Đế Thiên An chiếu cố những năm nay từng bước lớn mạnh.

“ Thật không ngờ, còn có xuất hiện một vị như vậy, sư đệ của Đà Xá Cổ Đế” Tiêu Huyền cũng giật mình kinh ngạc lên khi nghe được thân phận của Đế Thiên An.

Qua đó còn biết những năm nay Tiêu gia mang ơn hắn rất nhiều, trầm ngâm một hồi Tiêu Huyền nói : “Tiêu tộc suy tàn như vậy, ta đã sớm dự đoán được. Nhưng ít ra vẫn còn có hương hỏa sót lại, chưa tới mức tuyệt vọng nhất.”

“Năm đó, khi Tiêu tộc vẫn còn tồn tại thì ta đã cảm ứng được huyết mạch Đấu Đế của Tiêu tộc đã sắp khô kiệt. Ngươi nên biết, nếu lúc đó huyết mạch lực đột ngột khô kiệt, chỉ sợ Tiêu tộc sẽ lập tức bị một số đối thủ hủy diệt."

Tiêu Huyền ngẩng đầu, trong mắt xẹt qua hồi ức: "Mà cách duy nhất để bổ sung huyết mạch Đấu Đế chính là xuất hiện một Đấu Đế mới. Mà điều này lại quá khó khăn nhưng ta năm đó lại tâm cao khí ngạo, cũng không cho rằng cánh cửa Đấu Đế sẽ làm khó được mình.”

“Rồi sau đó, sau khi thương nghị với đông đảo trưởng lão trong gia tộc, chúng ta quyết định được ăn cả, ngã về không một lần.Chúng ta thi triển bí pháp, đem phần lớn huyết mạch lực trong toàn tộc chuyển vào trong cơ thể ta. Ta hiểu, đó là niềm hi vọng của toàn bộ tộc nhân”

Tiêu Huyền hít sâu một hơi, trên khuôn mặt rốt cuộc xuất hiện một chút thống khổ,hắn đã phụ sự kỳ vọng của tất cả tộc nhân Tiêu tộc : “Cuối cùng, ta vẫn thất bại. Hơn nữa, sau khi đột phá thất bại, gặp phải Hồn tộc đánh lén, trọng thương vẫn lạc”

Nghe được tiếng thở dài tự trách của Tiêu Huyền, Tiêu Viêm trầm mặc.

Một lát sau mới nhẹ giọng nói: “Đó là cách cuối cùng. Nếu cứ để huyết mạch lực khô kiệt, Tiêu tộc vẫn không thoát khỏi viễn cảnh cùng đường diệt tộc. Sẽ không có ai trách cứ ngài.”

“Nhưng nếu huyết mạch lực đã khô kiệt thì tại sao ta lại có tộc văn?” Tiêu Viêm đột nhiên sờ lên mi tâm, nghi ngờ hỏi.

“Bởi vì tộc văn của Tiêu tộc không dựa vào sự ban tặng của ai, mà là bản thân tự tu luyện ra”Tiêu Huyền cười cười, nói: "Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, ta có thể cảm ứng được nó trên thân thể ngươi. Bởi vì, nó chính là thứ ta tự tay sáng tạo ra. Không ngờ ma xui quỷ khiến thế nào mà ngươi lại có được.”

Tiêu Huyền khẽ cười, nói : “Ta nhớ lúc trước đã tặng nó cho Phần Viêm Cốc, hai chữ duyên phận quả nhiên là không thể nói trước được.Đương nhiên, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến mà ngươi tu luyện vẫn còn thiếu bộ cuối cùng. Cũng chính là vì bước cuối cùng kia, mới làm cho tộc văn của ngươi chưa thể hoàn toàn xuất hiện."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK