Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười lăm ngày đã qua, thời điểm mà Đế Thiên An ước định cùng Lạc Thiên Thành đã đến, toàn bộ trên dưới Công Mộ phái đều tất bậc chuẩn bị cho việc tham dự vào đại chiến ở Hàn Thiết mộ.

Công phá Cốc Tử mộ sáu người : Lạc Thiên Văn, Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong, Đế Thiên An, Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc khi đến ngày ước định bí mật khởi hành lên đường thẳng đến Hàn Thiết mộ.

Côn Lôn sơn phía dưới, Cổ Kiều thôn.

Là tòa thôn trấn có quan hệ mật thiết với Hàn Thiết mộ, truyền lưu đã ngàn năm qua.

Ngàn năm qua vẫn cung cấp thức ăn thông qua các thùng gỗ mà thả trôi vào lòng nước, theo đó mà đi vào bên trong Hàn Thiết mộ, song người có thể biết được sự liên quan này có rất ít người.

Đêm hôm nay, cũng giống như như các đêm trăng tròn về trước. Trưởng thôn Cổ Kiều sai phái thanh niên trai tráng trong làng vận chuyển những thùng gỗ lớn đến bờ sông.

Cả thảy sáu cái thùng gỗ, cao đến ngang ngực mỗi người, hai đầu đều bịt kín và được buộc cùng một chỗ với những sợi dây thừng.

Trường thôn Cổ Kiều thấy sáu thùng gỗ đã xuống nước, ra hiệu cho thanh niên trong thôn trở về, còn bản thân thì lội xuống nước, quan sát ánh trăng bên dưới.

“ Quả nhiên như lời đại lừa gạt nói, bọn họ là đem thức ăn chuyển vào mật đạo bí mật dưới hồ nước ư!” ở bên kia bờ sông, Lâm Thủy Dao ở sau một tảng đá nhìn thấy đám người kia trong đêm hành động, cất lời.

Lạc Thiên Văn cười nói : “ cũng may có Đế Thiên An bằng không chúng ta khó mà phát hiện ra được bí mật này.”

“Bọn họ giống như người câm, hành động đều chỉ dùng dấu tay ra hiệu” Lâu Mãn Phong quan sát từ xa đưa ra nhận định.

Đế Thiên An dặn dò : “ Ta nói trước, khi vào bên trong tuyệt đối không được hấp tấp công mộ. Chờ cho ba người chúng ta đến. Nhất là ngươi Thời Thu nếu như lỗ mãng hành động, kế hoạch một khi xảy ra sự cố...”

“ Đế thiếu, yên tâm, yên tâm” Lạc Thời Thu khoát tay cắt ngang, nhỏ giọng lầm bầm tự nói : “ làm như ta là kẻ lỗ mảng lắm”

Lâm Thủy Dao đưa mắt hồ nghi nói : “ Còn không phải ư!”

“ Đến rồi!” Lạc Thời Văn định góp lời vào, nhưng hắn lại thấy lão trưởng thôn đem tay đẩy đi thùng gỗ ra ngoài giữa sông, theo dòng nước chảy mà đem thùng gỗ đẩy trôi đi.

Đế Thiên An dục : “Lên đường đi”

Lạc Lâu ba người gật đầu, liền xoay người tại giấu kín trong bụi đẩy ra một cái thùng gỗ đặc chế to lớn, kích cở chiều cao bằng đúng với sáu thùng kia, chỉ có đường kính lại bằng sáu thùng gộp lại, đem đẩy xuống dòng nước bên dưới.

Nắp thùng mở ra một đoạn, cả ba người đồng loạt nhảy vào bên trong, cùng chắp tay thi lễ ba người trên bờ, đồng thanh nói : “ Công mộ bất đạo, phá hưởng công thành”

“ Nhiều lời” Đế Thiên An phất tay, nội lực thoát ly trực tiếp đem ba cái thùng gỗ lần lượt cách không mà đẩy ra.

Nguyên tác trong khi Lạc Lâu Hàn Lâm bốn người thành công xuống tầng cuối cùng Hàn Thiết mộ, tuy lấy được Lệnh Phá Mộ nhưng lại khởi động cơ quan tự hủy của mộ địa bên dưới, bên dưới sâu chính là địa hỏa sôi sục.

Lâu Mãn Phong cùng Lạc Thời Thu thoát chết trong gang tấc là nhờ phát hiện những thùng gỗ được người trong thôn thả vào. Rồi thông qua đó thông qua ám đồng thông đạo mà trở ngượclên mặt đất.

Đế Thiên An có Thượng Đế thị giác, liền biết trên lòng sông có mật đạo. Việc còn lại cứ để cho Lạc Thiên Văn đàm người chế tạo các thùng cơ quan kiêng cố, kích cở lớn có thể giúp bọn hắn có thêm dưỡng khí, thông qua đường nước sông mà đi vào bên dưới Hàn Thiết mộ.

“ Xuy xuy xuy!”

Đợi ba người kia đã rời đi, Đế Thiên Anlại từ không gian của mình lấy ra một miếng ván lớn, dùng Chakra dưới chân bám dính vào thông qua đó mà ba nữ có thể đứng tại đó trên đạp nước mà đi.

“ Thật thần kỳ, đại lừa gạt chàng làm thế nào mà làm được?” Lâm Thủy Dao con mắt tròn xoe mà nhìn, đây không phải là lần đầu nàng thấy hắn cách không lấy đồ, nhưng nhìn hắn lấy ra đồ vật vẫn không nhịn được cảm thán hỏi.

Đế Thiên An tỏ ra bí hiểm : “ cái này chỉ có nữ nhân của ta mới rõ được, Thiên Lạc ta đã nói nhưng mà nàng…”

“ Đại lừa gạt lại đánh chú ý xấu xa ” Lâm Thủy Dao làm sao không rõ tên này cố tình dụ hoặc nàng đây, tung người dẫm chân lên xích rồng theo hắn cùng tỷ muội mình : “ Thiên Lạc tỷ, tỷ nói cho ta biết”

“ Là độc môn bí thuật nhà chàng ấy. Là chàng ấy dùng nội thiên địa.” Hàn Thiên Lạc cười nói, nàng so với Lâm Thủy Dao còn biết không ít chuyện của Đế Thiên An.

“ Nội thiên địa” Lâm Thủy Dao nhãn châu xoay chuyển một cái, sau đó mở lớn hơn khi thấy Hàn Long Tỏa như trường xà uốn lượn đến dưới nước, truy theo các thùng gỗ phía trước mà đi, lại nói : “ đại lừa gạt, chàng làm sao không nói cho ta biết! nói mau! Tại sao lại chỉ nói cho Thiên Lạc tỷ?”

Đế Thiên An cười đểu nói : “ Cái này cũng có lý do của nó! Lạc tỷ của muội đã cùng ta đến bước cuối cùng rồi. Nàng không phải hiếu kỳ vì sao tỷ tỷ nàng xinh đẹp hơn ư? Là nhờ ta cả đó, âm dương hòa hợp à.”

Tại Cốc Tử mộ, dù Đế Thiên An cùng hai nữ bái đường thành thân song vợ chồng sinh hoạt lại chưa có. Điều này là do Lâm Thủy Dao ngượng ngùng, nàng muốn cùng gia đình nói rõ và bái đường thành hôn nghiêm chỉnh, còn Hàn Thiên Lạc thì bồi tiếp mẫu thân của mình, mà Đế Thiên An cũng không vội vả cho việc này nên chưa có sinh hoạt vợ chồng cùng hai nữ.

Cho đến sau khi chia tay ở Vân Hiên Lâu, Đế Thiên An mang theo Hàn Thiên Lạc đi ăn mảnh. Cùng hắn mưa móc một phen, hiển nhiên nàng so với thành thục hơn và diễm lệ hơn so với Lâm Thủy Dao.

“ Ba!” Hàn Thiên Lạc mặt nhanh đỏ lên xấu hổ, tay nhịn không được đánh nhẹ hắn một cái, nhưng cũng không phản bác xem như thừa nhận.

Lâm Thủy Dao nghe xong cũng xấu hổ, cũng không nghĩ đến Thiên Lạc tỷ lại cùng tên đại lừa gạt kia đến cả chuyện kia cũng làm rồi, có chút chua lại xấu hổ mắng : “ đại lừa gạt thối, ngươi chỉ biết khi dễ ta cùng Thiên Lạc tỷ”

“ Hai nàng là thê tử ta, ta không khi dễ hai người thi khi dễ ai chứ. Dao Dao nàng có muốn xinh đẹp như Lạc Lạc không?” Đế Thiên An dụ dỗ.

Lâm Thủy Dao xấu hổ quay đầu đi, ngạo kiều : “ ta… ta mới không…”

Thời gian lại qua đi, gia đình nhỏ Đế Thiên An lướt sông mà đùa giỡn trong đêm, dưới sự cố ý của ba người thùng gỗ thức ăn mà thôn dân Cổ Kiều chuẩn bị đi trước mà về sau, và ba thùng gỗ chứa người bên trong cũng đã đến được vị trí cần đến.

Tại lòng sông ở giữa, một cái xoáy nước nhỏ, ba thùng gỗ trôi trên dòng nước bị xoáy nước hút vào, sau đó chìm mất. Không chính xác là rơi vào một cái thanh đồng to lớn ống đồng, chính là con đường dẫn xuống Hàn Thiết mộ bên dưới.

“ Được rồi! Chúng ta cũng nên đi vào trong mộ Hàn Thiết rồi” Đế Thiên An quan sát một hồi, dẫm chân một cái trái ôm phải ấp mang theo hai nữ mà lên trời cao.

“ Nhanh một chút! Ta muốn xem thử Hàn Thiết đại mộ có bao nhiêu lợi hại” Lâm Thủy Dao cũng nôn nóng.

Hàn Thiên Lạc gật đầu nhẹ, sau đó từ trong ống tay áo lấy ra một cái ống đồng nhỏ, xoay nhẹ một cái, từ bên trong ống đồng bắn lên một đạo pháo hoa, khi bay lên đến cao độ cuối cùng “ Bùm!” một tiếng nở rộ xinh đẹp.

Đây là tín hiệu mà Đế Thiên An nhóm người thống nhất trước. Chỉ cần tín hiệu được phát ra, Công Mộ người phía sau khi nhìn thấy liền biết nhóm người Đế Thiên An đi trước đã phát động bước đầu kế hoạch, chuyện còn lại là của bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK