Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Trịnh đêm tối, Độc Hạt Môn phụ cận.

“ Gần đây trong thành xuất hiện một đám người ngoại bang, hành tung bí ẩn” Đường Thất nhìn Vệ Trang đến gần, lên tiếng : “ Bọn chúng vào thành trước sau sứ thần Tần quốc nhưng lại không có vẻ là cùng một toán người, mà những người này ta lại nghĩ đến môt nhóm người”

“ Người nào?” Vệ Trang nhàn nhạt hỏi.

Đường Thất vuôt râu đáp : “ Bát Linh Lung”

Vệ Trang nghe được, đối với đoàn thể tổ chức sát thủ vang danh này hiển nhiên Vệ Trang có cho mình tình báo mà nhận biết, trầm ngâm rồi nói :“ Bát Linh Lung là đoàn thể sát thủ hàng đầu của Tần quốc. Nghe cái tên đó thiết nghĩ là do 8 người có võ công, ngoại mạo, cá tính khác biệt hợp thành”

Đường Thất nắm giữ tình báo trong thành, đối với Bát Linh Lung giống như sấm bên tai một dạng, nói : “ Nghe đồn trong số bọn chúng có kẻ cực kỳ tham lam, mỗi lần giết người đều vét sạch vật dụng đáng tiền. Có người thì coi giết người là thú vui, hành hạ người sống đến chết, thi thể tan nát đến thảm thương”

Đường Thất vuôt râu, nhớ lại gần gần nhất đoàn thể này ra tay,cất lời : “ Vài năm trước Doanh Chính phái huynh đệ khác mẹ Thành Kiều đem binh công Triệu. Không ngờ Thành Kiều nhân cơ hội tạo phản, sau khi thất bại trốn đến Triệu quốc. Lúc đó kẻ phụ trách nhổ cỏ tận gốc, chính là Bát Linh Lung”

“ Hừ... Nhân vật quan trọng như vậy sẽ không tùy ý rời khỏi Tần quốc” Vệ Trang như hiểu được thứ gì rời đi.

Bát Linh Lung tập thể xuất kích, gần nhất đối tượng đó là ba năm trước Thành Kiều, đáng để Bát Linh Lung xuất thủ vậy đồng nghĩa với thân phận giống như Trường An Quân. Mà tại Thất Quốc trong hiển nhiên không thiếu những người có thân phận giống như Thành Kiều.

Nhưng với tình báo của mình, những nhân vật kia đều không rời bước. Cộng thêm Bát Linh Lung là La Võng cấp Sát đoàn đội, trực thuộc dưới trướng Lữ Bất Vi nước Tần, để cho Vệ Trang thiên hướng nghĩ đến một người ở nước Tần.

Tần quốc trong, Trang Tương vương mặc dù con cái đông đảo nhưng không hiểu sao nam đinh chỉ có hai cái. Một chính là Trường An quân Thành Kiều đã chết, còn lại chính là Tần vương tại vị. Cái trước tuyệt không thể là, vậy thì cái sau mà thôi.

“ Mục tiêu đáng để Bát Linh Lung tập thể xuất kích, nhất định là một kẻ buộc phải chết” Đường Thất lẩm bẩm, tuy đoán không ra mục tiêu của nhóm sát thủ này nhưng hắn biết kẻ bị nhắm đến thân phận địa vị không nhỏ, bắt buộc phải chết.

Cất bước đi theo đến gần Vệ Trang, mãi cho đến một con đường rồi nói : “ Hôm nay trong số huynh đệ của ta có một kẻ rất kiên cường, chỉ một mình hắn còn sống”

Chỉ thấy một tên nam tử gương mặt sợ hãi, trong ánh mắt có phần trốn tránh nhìn về hai người phía trước, dưới chân hắn là bốn cổ thi thể nằm dưới, nói : “ Hôm nay chúng tôi phát hiện một đám người ngoại bang hành tung khả nghi liền bám theo, lén la lén lút, liền muốn thám thính”

“ Đối phương có mấy người” Đường Thất lên tiếng hỏi.

Tên nam tử này cuối đầu không dám ngẩng đầu nói: “ Lúc đó trời tối, chắc là bốn năm người gì đó”

Vệ Trang ánh mắt quan sát thi thể bên dưới, nhìn những vết thương trên ngực, mày nhíu lại hỏi “ Có mấy tên ra tay?”

“ Tất cả đều ra tay”

Vệ Trang đem tay chỉ về một tên thuộc hạ Thất Tuyệt Bang nói :“ Ngươi đem hắn chuyển qua bên kia”

Mấy tên thuộc hạ phía sau lập tức hành đồng đi đến khiên mấy cổ thi thể bố trí theo ý muốn của Vệ Trang.

“ Bọn họ chết theo thứ tự như thế này” Vệ Trang nhàn nhạt nói “ Vì vậy chỉ có một người ra tay, hơn nữa chỉ với một đường kiếm. Từ vết thương phân tích ra đường kiếm là liên tiếp nhau, liền mạch lưu loát, bắt đầu từ chổ người này và kết thúc ở chổ người kia”

Đường Thất nghe được nghi hoặc nói : “ Một đường kiếm giết được tám người, tên sát thủ có năng lực giết chết bốn người, tại sao lại giữ lại một nhân chứng sống”

“Bởi vì ngươi căn bẳn nấp ở phía sau, không hề đi lên thám thính”Vệ Trang lạnh nhạt vạch trần.

Tên này khi nghe được sự thật phát hiện, lập tức hoảng sợ quỳ bệch xuống nói: “ Lúc đó tôi thật sự cảm thấy rất sợ hãi, mấy tên đó nhìn có vẻ không dễ đối phó. Tôi còn sống không phải là để về báo tin hay sao”

“ Dấu vết mà kiếm khách để lại trên thi thể rất hoàn chỉnh” Vệ Trang lạnh nhạt nói.

Đường Thất nghe được tức giận mắng : “ Bọn chúng ra tay ác độc như vậy xem như tiểu tử ngươi may mắn”

Vệ Trang xoay người rời đi, rồi nói : “ Hắn còn sống ... là bởi vì đám người này đang vội vả rời đi, không muốn mất thời gian dây dưa”

Vệ Trang rời đi không lâu thì Đường Thất cũng rời đi, đám đệ tử này cũng mang xác chết đi phi táng đồng thời đám người tiếp tục do thám tin tức tiếp tục, tên đệ tử may mắn sống sót tiếp tục lại đi do thám tuần tra.

Chỉ thấy một cái bóng đen lao nhanh qua người hắn, làm cho tên này hoảng sợ vội đem một tay đặt lên bội kiếm mình đề phòng, khi thấy được là một con mèo đen thì thở phào.

Lúc này đột nhiên một làn hương tím xông ra từ một căn phòng, mà căn phòng này còn chiếu sáng ánh đèn, tên này nhắm mắt lại cẩn thận đi đến đặt tay nghe lén lấy.

Mà từ ngoài nhìn vào thấy có mấy bóng ảnh con người qua lại, chỉ thấy đột nhiên một tiếng cửa mở âm thanh vang lên.

“ Hơ... Các ngươi không thể tìm một nơi tập hợp nào sạch sẻ một chút sao. Ở đây bẩn chết đi được” âm thanh mềm mại của nữ tử vang ra, nghe trong đó có phần chán ghét.

“ Cô đi đến đâu thì nơi đó trở nên đặc sắc chói lóa, cần gì để ý những thứ đó chứ” Một nam tử thanh âm vang lên.

“ Xem như ngươi biết cách nói chuyện” nữ tử âm thanh có mấy phần tính ý nói.

Nghe được thanh âm đám người, tên đệ tử Thất Tuyệt Đường này liền đem một mắc áp sát nhìn vào khe hỡ trên vách tường gỗ, đập vào mắt hắn chính là một quả bóng da đang lăn đến.

“ Ta ghét các ngươi, lại muốn đi giết người” âm thanh bé gái vang lên

“ Sát thủ giống như quân nhân, quân lệnh như sơn” một âm thanh khô khan nghiêm túc lên tiếng, không có bất cứ tình cảm gì lạnh lùng.

“Việc ngày dặn dò tất nhiên tận lực đi làm rồi” một giọng nam tử khác lên tiếng : “ ong mật của tôi đả tìm ra được sào huyệt của bọn thú săn rồi”

Mà lúc này một vài con ong mật từ bên ngoài thông qua khe cửa mà tên bên ngoài chui vào, làm cho tên này hoảng sợ lấy.

“ Kẻ săn mồi thông minh sẽ không có một sào huyệt” một giọng nam khác cất lên.

Lúc này bên trong lại vang lên âm thanh bay nhảy, một giọng nói nam tử khác nói “ haii đến ngay cả dấu vết cũng không xóa bỏ, cho dù là tay lảo luyện như ta cũng không dám tự do hành động rồi”

“ Bà già như ta đã bỏ ra không ít tâm sức để điều chế ra thuốc, ong mật của ngươi đừng làm ta thất vọng đó” một âm thanh có phần già nua nói.

“ Ca khúc của ta đã chuẩn bị xong rồi, ngươi thật sự hoàn thành nhiệm vụ sao”

“ Không tin tưởng ta như vậy, hay là ta và Ly Vũ cô nương cá cược thế nào” âm thanh nam tử cất lời.

Nữ tử gọi là Ly Vũkhẽ cười rồi hỏi “ cược cái gì”

“ Nếu như ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, thì mời Ly vũ cô nương dành tặng riêng ta một khúc múa để ta xem cho đã mắt” nam tử có phần trẻ tuổi lên tiếng.

“ Như thế cũng hay, lúc nào cũng nghe mọi người khen ngợi dáng múa của cô. Nhưng vẫn chưa có cơ hội tận mắt thấy”

“ Lão già như ông cũng mà xứng xem ta múa sao” nữ tử âm thanh kiều mị nói

“ Phải phải phải...Lão già như ta đương nhiên là không xứng với cô”

“ Các ngươi bớt phí lời đi, tên tiểu tử ngoài kia nghe lén lâu như vậy rồi, rốt cuộc là ai đi xử lý đây”

Mà lúc này tên đệ tử bên ngoài đồng tử mở lớn, ánh mắt xoay đi thì thấy được một thân ảnh nam tử từ lúc nào đã đứng ở hần hắn, trên tay kiếm đã được lấy ra khỏi vỏ, thân hình hoảng sợ không ngừng thụt lùi lại phía sau.

Mà lúc này cánh cửa đột nhiên mở ra, hắn liền đem ánh mắt nhìn vào bên trong, con mắt không tin được, có điều một bàn tay đã bịt lấy miệng của hắn không cho hắn phát ra thanh âm, rồi một tiếng bén nhọn vang lên chỉ thấy một thanh kiếm sắc bén từ sau lưng đâm thẳng đến trước.

“ Suỵt” Tên sát thủ nay đem hắn bỏ xuống, một tay để lên môi phát ra âm thanh tỏ ra im lặng nhìn về gian phòng bên trong, theo ánh mắt của hắn vậy mà trong đó chỉ là một căn phòng trống không có một ai cả cực kỳ quỷ dị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK