Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bách Việt thổ địa trải dài trong địa phận dãy núi Ngũ Lĩnh và sông Dương Tử.

Từ nam tới bắc rộng tới 5 vạn dặm, từ đông sang tây dài tới 15 vạn dặm, quốc thổ không tính nhỏ, nhưng so sánh với Thập Nhị Chiến Hùng thì không tính lớn.

Bách Việt lại nằm ở vị trí địa lý đặc biệc, tây giáp tiểu quốc Đại Lý; Tây Hạ; Nam Cương, bắc giáp đại quốc Bắc Ly; Sở và Hàn, đông giáp đại quốc Ngô, nam giáp Dạ Lang, Văn Lang.

Quốc thổ tứ phía đều giáp lớn nhỏ các nước, bất quá vì lãnh thổ có sông ngoài đồi núi chia cắt trở thành thành lũy thiên nhiên ngăn cản.

Song theo Bách Việt nội loạn, đô thành Bách Việt bị Hàn quốc đại quân công phá quốc thổ cũng rơi vào bốn nước lớn là Hàn, Sở, Ngô và Bắc Ly thôn tính.

Hiện tại trên lãnh thổ Bách Việt bị bốn nước đại quân xâu xé, trong đó Hàn quốc chiếm giữ hai thành thổ địa, từ khi chiếm đất nơi này được Hàn An đổi tên thành quận Nam Hàn, và 70 vạn quân đóng giữ nơi này.

Mà Hỏa Vũ sơn trang chính thuộc ở bắc quận Nam Hàn. Chỉ là nó cũng như rất nhiều thôn làng hoặc thành trấn, từng là phồn hoa nhất thời đã trở thành phế tích khi bị chiến loạn họa hại.

Thiên Trạch chưa từng đến Hỏa Vũ sơn trang nhưng có thể từ những cái này lưu lại dấu vết bên trong, nhìn đến ra toà này phế tích trước đó là nơi giàu có. Mà thực tế khi nguyên chủ còn tại, Hỏa Vũ sơn trang chính là nhà giàu có nhất vùng biên cảnh.

“ Năm xưa Hỏa Vũ sơn trang phú giáp một vùng, Hỏa Vũ công có tiếng tốt đồn xa, chỉ là trong một đêm hỏa hoạn đã biến nơi này thành phế tích” gần một ngày thời gian đã tọa trên pháp bảo, bây giờ đến được nơi từng nổi danh trên đất Việt, Diễm Linh Cơ cất bước đi trên phế tích lại cảm khái chuyện cũ nơi này.

“Đoạn Phát Tam Lang!” Đế Thiên An chậm nói.

Diễm Linh Cơ tiếp lời : “ năm xưa Lưu Ý cấu kết với bọn chúng làm xấu, trong một đêm biến nơi này thành đổ nát”.

Trước khi Hỏa Vũ sơn trang biến mất, nhờ có Hỏa Vũ Mã Não mà Hỏa Vũ Công giàu có, trạch tâm nhân hậu thường hay giúp người mà khiến cho tiếng lành đồn xa, rất nhiều người đều kéo đến và được trợ giúp.

Nhưng chỉ sau một đêm kinh biến, bây giờ Hỏa Vũ sơn trang di chỉ, đã không tìm được một điểm nhân khí, tại cái này một mảnh hoang trong bụi cỏ, mấy cái lộn xộn phần mộ, bị vùi lấp đến chỉ để lại một điểm dấu vết.

Hoàn toàn trái ngược với thế giới trước khi luân hồi Hỏa Vũ sơn trang, dưới thời của Đế Thiên An ảnh hưởng, Hỏa Vũ sơn trang danh vọng khắp cả trung nguyên, thế lực lẫn ảnh hưởng đều vượt mấy chục lần nơi này.

“ Không biết bản thể khi đến nơi này có cảm nghĩ gì nhỉ?” Thiên Trạch trong đầu nghĩ đến hai cái Hỏa Vũ sơn trang khác nhau, âm thầm liên tưởng đến bản thể mình nếu đến nơi này biểu hiện thế nào?

“ Chủ nhân đến nơi này không chỉ để cho Oánh tỷ bái tế phụ thân thôi chứ?” Diễm Linh Cơ đi bên cạnh chậm nói.

“ Nàng nghĩ thế nào?” Thiên Trạch không vội trả lời ngược lại hỏi.

Diễm Linh Cơ nói : “ năm xưa Ngột Tựu và Lưu Ý giết người chiếm bảo, Ngột Tựu ẩn mình nhiều năm tại Bách Điểu muốn lấy lại món đồ của mình, đến cả Dạ Mộ cũng tốn sức truy tìm, hiển nhiên món báo vật của Hỏa Vũ Công rất có sức hấp dẫn, chủ nhân cũng muốn thu lấy món đồ này ư?”

Thiên Trạch có một phần ký ức của bản thể cho nên hắn biết món đồ mà Lưu Ý lấy đi, hắn chậm nói : “ món đồ này đã rơi vào tay Hàn An”

“ Hàn An!” Diễm Linh Cơ bất ngờ khi nghe, nói : “ hóa ra là vậy, Lưu Ý qua mặt Dạ Mộ đưa bảo vật cho Hàn vương, Cơ Vô Dạ cũng không nghĩ đến việc thủ hạ qua mặt, lại không nghĩ đến Hàn vương là kẻ nắm giữ bảo vật, chỉ là… lần trước chủ nhân cũng xông vào vương cung, lẽ nào món bảo vật này đã rơi vào tay rồi”

Thiên Trạch cười nói : “ lần trước chỉ dời bảo khố, món đồ kia hắn giữ ở nơi khác, ta cũng không vội lấy, cứ để cho hắn giữ một thời gian”

Lúc này, Hồ Oánh đi lại trên phế tích, nhớ tới Hỏa Vũ sơn trang phong quang thời khắc đến lúc hủy diệt, nàng không khỏi buồn từ tâm tới.

“ Phụ thân!” Hồ Oánh mang theo buồn bã tâm trạng đi đến phần mộ của cha mình, nơi cỏ mọc quanh mộ lấy, đến trước mà quỳ bái, nước mắt lại bắt đầu chảy ra.

Thiên Trạch một bên trợ giúp dùng tử khí đem thực vật mọc trên mộ bia làm chết, sau đó lại lấy ra trong giới chỉ đồ ăn thức uống, đèn nến mà bái tế người chết cho Hồ Oánh.

“ Cảm tạ” Hồ Oánh một tay lau nước mắt mà cảm kích, dù Thiên Trạch bị phế nhưng hắn trước kia thân phận cao quý, lại có thể làm ra được hành động như vậy đã khiến nàng xúc động thêm.

“ Phụ thân! Nữ nhi vô năng không trả thù được cho người còn lại sống cùng kẻ thù nhiều năm. May mắn là ác tặc năm xưa Đoạn Phát Tam Lang đã bị giết, Lưu Ý cũng bị giết rồi. Hàn vương kẻ họa thủ năm xưa cũng gặp nguy khốn” Hồ Oánh hướng mộ bia ưu thương mà nói, càng nói nước mắt lại càng ngấn ra.

Những người khác yên lặng bồi tiếp Hồ Oánh bái tế thân sinh.

Thời gian lặng yên qua đi chừng hai nén hương, tế bái phần mộ cũng đã kết thúc.

Hồ Oánh một đôi mắt khóc sưng hồng, nàng khi định đứng lên thân hình lại lảo đảo, có lẽ là quỳ gối quá lâu hoặc là thương tâm quá độ khiến cơ thể mệt mỏi.

Thiên Trạch đem Hồ Oánh tiếp lấy, nói : “ở lại nơi này nghỉ ngơi, ba ngày sau lên đường đến Gia Lãm”

“ Vâng!” thủ hạ phía sau cung kính hô một cái rồi chia nhau rời đi.

Hồ Oánh thầm cảm động, dù là phế tích nhưng nhiều năm chưa về nàng quả thật còn chưa muốn rời đi ngay nơi này.

Tiếp đến Thiên Trạch cùng đám thủ hạ chọn lấy một cái kiến trúc tàn tạ nhưng có thể cư trú được dừng chân, bụi bẩn cùng đổ nát kiến trúc được thanh trừng, về phần đồ ăn thức uống thì đã sẵn có trong giới chỉ nên không cần lo lắng.

“ Cảm tạ người bồi tiếp thiếp tế bái phụ thân vong linh, thiếp thực sự vô cùng cảm kích người” Hồ Oánh nhìn khung giường ngọc được lấy ra, đối với việc lấy đi cùng cất trữ thần kỳ kia nàng đã quen thuộc, đến bên cạnh ngồi lên rồi cất lời cảm tạ.

“ Ta lại ưa thích nàng dùng hành động hơn” Thiên Trạch cười nói.

Hồ Oánh hiểu lời hắn ám chỉ, mặt lại hiện lên ửng hồng, nàng đến gần hắn hơn đem y phục trên người hắn cởi xuống, nàng lần này không như những lần trước là chủ động phục thị nam nhân này.

Bên cạnh Diễm Linh Cơ cũng không quá để ý, dù sau thời gian qua nàng cùng Hồ Oánh cùng phục thị cho y không ít lần.

Không lâu, gian phòng liền truyền tới Hồ phu nhân trầm thấp yêu kiều thanh âm.

Mà những thủ hạ của Thiên Trạch đã sớm tự giác tránh khỏi nơi này, nhường chổ cho chủ tử của mình cùng chủ mẫu ân ái và đảm nhiệm canh gác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK