Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An thân ảnh lóe lên đã xuất hiện bên cạnh Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc, hai tay đem bắt lấy eo nhỏ của hai nàng, cười nói : “ không dọa sợ hai nàng chứ”

“ Buông ra” Hàn Thiên Lạc đỏ mặt, vội vùng vẩy mà thoát ly khỏi hắn.

Chỉ có Lâm Thủy Dao liền không có dời đi, mà đem tay sờ vuốt lên người hắn, con mắt tràn đầy hiếu kỳ quan sát, rồi nói : “ chàng là quái vật à? Làm sao có thể uống hết sạch nước trong hồ vậy?”

“ Chỉ là tiểu xảo che mắt mà thôi. Đây là bí mật, đợi nàng gả cho ta xong, ta nói cho nàng cái bí mật này” Đế Thiên An cười đáp, cất bước mà đi.

“ Ai hiếm lạ, ta lúc nào đồng ý gả cho chàng” Lâm Thủy Dao có chút hờn giỗi nói.

Đế Thiên An ý vị thâm trường đáp : “ Không gả cho ta lẽ nào gả cho tiểu tử ngốc Độc Cô Mạc. Bằng cái đầu kém thông minh của hắn cho rằng nhốt con gái mình thích ba năm, đợi Kỳ Lân Ty đại thành rồi khoe khoang. Đến cả nàng muốn gì, thích gì còn không biết? thì lấy gì mà so với ta?”

“ Ngươi!!” Độc Cô Mạc bị nói trúng điểm đau, nhưng hết cách lời đối phương nói không một chút sai nào cả, hắn giận trong lòng, nắm tay siết chặt, nói : “ Thủy Dao ta xác thực có lỗi với nàng, nhưng họĐế này tuyệt đối không phải tốt lành, Hàn Thiên Lạc hắn cũng đùa bỡn, nàng cũng thấy rồi đó”

“ Mắc mớ gì đến ngươi” Lâm Thủy Dao trừng mắt hạnh mà nói.

Đế Thiên An cười cười, đi đến : “ Ta trước giờ ta có nói mình là kẻ tốt sao? Nhưng mà ít ra ta sẽ không đem nữ nhân mình thích lạnh lẽo nhốt 3 năm trời à. Nếu là ta, vứt mẹ cái Kỳ Lân Ty yếu ớt đó đi cùng mỹ nhân sênh ca. Ta mà là ngươi chỉ e đã sớm có bảo bảo bồng trong tay rồi”

“ Hư hỏng, bại hoại, lại ăn nói bậy bạ” Lâm Thủy Dao nghe càng mắt cở, nhón chân mà lên một tay vươn ra tóm lấy cái lổ tai hắn mà vặn, mấy cái lời này hắn cũng nói ra được.

“ Xác thực, nếu mà Thiên An huynh ta nghĩ hẳn không sai” Kỳ Lân Ty đại thành, hơn nữa phe mình có đến hai cánh tay, Lạc Thời Thu hiển nhiên vui mừng rồi.

Hàn Thiên Lạc một bên ngoảnh mặt đi, có chút thất lạc lẫn giận dỗi vô cớ, chợt nhớ đến chuyện chính, cất lời : “ giao ước đã xong, các ngươi mau thả ra mẹ ta”

“ Nằm mơ” Sở Vân Khê giận dữ phẫn nộ, hai cánh tay vận công chất chứa thù hận.

Mộ Dung Diệp lúc này nói : “ Lâu Mãn Phong, ngươi còn nhớ những người mà ngươi yêu quý chứ”

“ Ngươi!!” Lâu Mãn Phong nhất thời động nộ.

Đế Thiên An bồi vào : “ thì ra lạ vậy, khá khen thay. Chả trách Lâu Mãn Phong biểu hiện khác lạ khi ở Thái Cực Đàm khi thấy Kỳ Lân Ty của Thời Thu. Cộng thêm ở Ma điện câu nói của ngươi. Xem ra ngươi đã sớm bố trí người bên cạnh chúng ta. Hai bút cùng vẻ một lúc, không tệ không tệ. Lấy người thân của Lâu Mãn Phong uy hiếp, hắn không dám không nghe theo”

Lời này ra lại đám cho hai nữ cùng Lạc Thời Thu có phần sửng sốt nghe lấy.

“ Đầu tiên ngươi lấy Thủy Dao làm mồi dụ Độc Cô Mạc, sau lại Thiên Lạc chế ước luyện Độc Hóa Thủ. Hai quân cờ này bị chế ước sẽ nghe theo ngươi, bởi ngươi nắm trong tay thứ bọn họ cần.”Đế Thiên An lại phân tích hết thảy kế hoạch : “ Vì để tăng phần thắng ngươi từ tình báo thu được, khống chế Lâu Mãn Phong, tiềm phục bên cạnh Lạc Thời Thu dụ hai tên này vào Thái Cực Đàm làm bẫy. Độc Cô Mạc thành thì tốt, không thành ngươi thông qua Lâu Mãn Phong chế trụ Lạc Thời Thu”

“ Ba ba ba” Mộ Dung Diệp cất tay vỗ lấy, ánh mắt tán thưởng nói : “ Đế thiếu tài trí thật khiến ta nể phục, nhanh như vậy đã có thể đoán ra hết thảy mọi chuyện”

“ Mãn Phong! Là thật sao?” Thời Thu quay sang nhìn huynh đệ mình, thật ra từ lời nói hắn cũng đã rõ nhưng chính muốn nghe miệng huynh đệ mình nói.

Lâu Mãn Phong bất đắc dĩ gật đầu.

“ Có điều mưu sự tại nhân thành sự tại thiên. Vì ngươi quá tự tin, ván cờ ngươi bày bố bị phá hủy bởi ta, Linh Ma cùng Tần Tứ Hải. Thành ra cục diện vốn nghiêng hẳn một bên về ngươi lại thành bất lợi” Đế Thiên An cười cười cười, một bộ ta nhìn thấu ngươi hết thảy rồi không cần che lấp nữa.

Ngừng một nhịp hắn lại nói tiếp : “ một kẻ như ngươi tất sẽ không chừa lại đường lui cho mình. Tiêu Vũ Đình đúng là một quân cờ tốt, nhưng như thế vẫn chưa đủ. Ta đoán ngươi còn lưu lại một tay khác. Nơi này dễ thủ khó công, lại thêm chỉ một lối vào, ta nghĩ ngươi sớm đã sắp xếp viện thủ. Mộ khi tiếp viện đến chúng ta chẳng khác nào là ba ba trong rọ cả.Ta nói có đúng không? Mộ Dung Diệp?”

“ Tên này!!” Mộ Dung Diệp ánh mắt có chút co rút, cảm giác như trên dưới mình bị hắn nhìn thấu hết thảy, tài trí của y để cho hắn kinh sợ, nhìn thấu tỏ tường hết thảy mọi sự, bàn tay hắn xiết chặt lại, trầm mặt không đáp xem như ngầm thừa nhận.

“ Đây là nam nhân ta chọn lấy ư?” Lâm Thủy Dao ánh mắt sáng lên, con mắt trong hiện lên say mê.

Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhưng mỹ nhân làm sao không có lòng với anh hùng cơ chứ.

Đế Thiên An bất luận võ công dung mạo đến tài trí bày ra đều khiến Lâm Thủy Dao hài lòng, tại ở đây trong nam nhân có người nào có thể bì được hắn.

“ Lâu Mãn Phong, ngươi nghĩ Mộ Dung Diệp một khi đạt được mục đích hắn sẽ tha cho người thân của ngươi không? Công Thủ hai phái xuất từ một mạch, nhưng từ khi cha hắn kế vị liền chỉ muốn Mộ Vương chỉ thuộc về Mộ Dung nhà. Sớm đã có tâm diệt trừ Công mộ rồi. Hắn bắt tay với Phát Khâu bang cho người vào mộ lấy ra Nghịch Độc Đan, đã sớm không coi tổ chế vào mắt.”

“ 10 năm trước Mộ Quỷ Tử vì sao phải khóa cửa Kỳ Lân Ty lại? Ta nghĩ là bị ép không thể không đóng. Mà Sở phu nhân đây có lẽ cũng là bị ép bức gia tộc tính mạng không thể không nghe theo.”

“Một kẻ không đáng tin như vậy, ngươi nghĩ hắn sẽ giữ lời với ngươi. Hơn nữa ngươi nghĩ một chút một khi ngươi đổi được tính mạng của người thân. Bọn họ sẽ đồng ý với việc ngươi làm ư?”

“Ta mặc dù không tiếp xúc nhiều với ngươi, nhưng dựa theo tính cách của ngươi có thể thấy người nhà ngươi dạy dỗ rất tốt, những kẻ như vậy sẽ vì tính mạng của mình mà ham sống sợ chết ư? ”

Đám người biến sắc, những lời của Đế Thiên An nói ra đều có đạo lý, sắc bén công kích vào những chỗ mấu chốt nhất của vấn đề.

“ Ngươi đừng quên Tiêu Vũ Đình vẫn còn ở trong tay chúng ta, còn cả toàn bộ Vô Tình Cốc nhân mạng. Nếu ta không đạt được thứ mình muốn, vậy thì các ngươi cũng đừng nghĩ” Mộ Dung Diệp nắm tay siết chặt hơn, trong lòng hốt hoảng nhưng vẫn tỏ ra như thường, cũng quyết tuyệt nói ra.

“ Từ xưa trung hiếu khó vẹn toàn. Cảm tạ Thiên An huynh đề tỉnh, Mãn Phong phải biết mình phải làm gì?” Lâu Mãn Phong một bên nghe cũng đưa ra quyết định của mình, tỏ rõ lập trường của mình, Quỷ Thủ đao tế xuất.

Kỳ thực Lâu Mãn Phong sớm đã có quyết định của mình. Hắn càng rõ cái tên Mộ Dung Diệp này xảo trá, một khi đạt thành mục đích cũng chưa chắc sẽ giữ lời của mình. Lại thêm tính cách của mẫu thân mình cùng người trong Vô Tình cốc thế nào hắn cũng rõ.

“ Ong ong ong!!”

Chính ngay lúc này, một luồng khí thế mạnh mẽ bất chợt không ngừng kéo lên, nền đá bên dưới tựa như có một lực lượng vô hình tác động khiến cho chúng phát sinh nhè nhẹ rung động.

Từ bên dưới mặt đất từng giọt nước không ngừng bốc lên, rồi quỷ dị bắn đến những người ở nơi này.

“ Sưu!! Sưu!!”

Trong không trung, tựa như một đạo sương khói lam xanh di chuyển, sau đó từ trên cao nhanh hạ xuống mặt đất bên dưới. Sương khói nhanh tan đi để lộ ra một cái thân ảnh nữ tử có mặt giữa hai phe thế lực.

“ Mộc tỷ tỷ” Lâm Thủy Dao hai tay không khỏi khẽ run, nàng nhận ra cái nữ tử này chính là thánh sứ của Thông Linh tháp, Thần Sai Mộc Tuyết Ly.

“Mộc chưởng sứ, giết bọn chúng cho ta” Mộ Dung Diệp nhìn thấy người đến thần sắc vui mừng, Thần sai đã hiện như vậy Quỷ Sử còn xa ư, vui mừng hạ lệnh.

Có điều đáp lại chỉ là một đạo ánh mắt lạnh lùng của Mộc Tuyết Ly.

Sau đó từng bước đến phía trước, ánh mắt trong thoáng qua kinh ngạc khi thấy ngoại hình bắt mắt của Đế Thiên An, cùng trong tầm mắt phát hiện tại nơi này có đến ba cánh tay Kỳ Lân.

“ Xem ra nàng bị người ta khi dễ không ít, để ta giúp nàng đòi lại công đạo” Đế Thiên An tươi cười.

“Đòi công đạo?” Mộc Tuyết Ly nghi hoặc, khi nàng đại thành võ công đến nay rất ít người có thể là đối thủ, cái tên này lại dám mở miệng như vậy cũng khiến nàng tò mò.

“ Không tệ! Không tệ!” Đế Thiên An gật gù, tỏ vẻ đứng đắn nói : “ ta hy sinh nữa thành công lực mở ra Long Nhãn, cuối cùng cũng đã đòi lại công đạo cho nàng rồi. Thủy Dao an tâm, an tâm”

“ Ngươi! Nhắm mắt lại, hỗn đãn, dâm tặc, bại hoại, không được phép nhìn, sau này ta còn biết ngươi dùng Long Nhãn ta liền phế” Một bên có Đế Thiên An cũng khiến cho Lâm Thủy Dao an tâm lại, lại nghe hắn nói cùng với đôi mắt của y diệu dụng, không khỏi nhớ đến hắn có thể nhìn xuyên thấu y phục, vừa thẹn vừa tức nói.

“ Khụ khụ!!” Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong ho khan một cái, đầu cũng nghiêng qua một bên , trong lòng lại có chút hâm mộ với cái thần công của hắn.

“ Mộc chưởng sứ, ngươi bị hắn dâm ô. Kẻ phía trước tu luyện Long Nhãn, có thể nhìn xuyên vật thể” Mộ Dung Diệp vốn tức khi Mộc Tuyết Ly không cho hắn mặt mủi, nay bắt lấy cái cơ hội này tố cáo.

“ Hả” Mộc Tuyết Ly thần sắc lạnh lùng nhất thời biến sắc, trong lòng hốt hoảng, nếu đúng như lời Mộ Dung Diệp không phải mình bị kẻ khác xem hết thân thể rồi sao?

“ Mộ Dung Diệp ngươi ngậm máu phun người. Trên đời này làm gì có cái đôi mắt như vậy! Mỹ nữ bình tâm suy ngẫm một chút, hắn là muốn mượn tay ngươi giết ta. Mới nghĩ ra cái mưu kế thấp kém này. Ta khinh” Đế Thiên An chính khí lăng nhiên mà nói.

“ Không biết xấu hổ” Hàn Thiên Lạc, Lâm Thủy Dao nói xong quay đầu đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK