Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng không sợ hãi, nếu y thật mạnh bạo nàng cũng có thể cầm cự được.

Mà chổ của nàng có rất nhiều nam nhân nhìn trúng, một khi gây động tĩnh lớn nàng cũng có thể nhờ không ít kẻ cầm giữ Đạo Thánh.

Một phần khác nàng đối với gả trộm lừng danh này hiếu kỳ, liệu rằng hắn muốn dùng cách gì để cướp nàng đây?

Thiên Trạch nói : “ cũng không có gì lớn, ta chỉ cần trộm tâm của nàng là được”

Thiên Trạch là là cái lão sắc long, bụi hoa lâu đời cho nên biết cách đối phó nhiều loại nữ nhân. Mà Kỹ Yên Nhiên là cái loại nữ nhân chú ý học thức, nàng rất coi trọng kiến thức của một người hơn là ngoại hình.

Mà đối phó với nàng ta, Thiên Trạch sống nhiều năm như vậy, kiến thức vô số lẽ nào còn không thu phục được Kỷ Yên Nhiên?

“ Trộm tâm” Kỷ Yên Nhiên niệm lại, nở lấy nụ cười : “ tâm của Yên Nhiên ở chổ của Yên Nhiên, làm sao Đạo Thánh trộm được đây?”

Thiên Trạch nói : “ nàng học rộng hiểu nhiều, tầm mắt cao. Ta muốn trộm tâm nàng chỉ cần đem nàng đắc ý nhất tự tin nhất đè bẹp. Sau đó nàng biết được trên đời này trừ ta ra không ai có võ công ngoại hình hiểu biết bằng ta được, lòng hẳn sở mộ”

Lời này vừa ra Kỷ Yên Nhiên gật đầu, nói : “ Đạo Thánh nói có lý, chỉ là Đạo Thánh tự tin có thể để Yên Nhiên sở mộ ư?”

Thiên Trạch nói : “ nàng muốn biết, vậy đêm nay hai ta từ từ đối ẩm”

“ Vậy Yên Nhiên xin mời Đạo Thánh quang lâm hàn xá” Kỷ Yên Nhiên nói, dù thanh danh Đạo Thánh không tốt nhưng nàng không có xem thường y.

Bởi một kẻ có thể tung hoành các nước, giết cùng bại qua Kiếm Tiên người cũng vô số cáa thủ trên giang hồ há là người bình thường được ư?

Hơn nữa y tự tin như vậy, nàng cũng rất tò mò muốn biết y lấy đâu ra tự tin. Bởi về kiến thức phương diện này, Kỷ Yên Nhiên rất là tự tin.

Thiên Trạch đi theo Kỷ Yên Nhiên vào trong đại sảnh.

Ðại sảnh trong sắp xếp rất trang nhã chỗ đặc biệt nhất là có mấy chiếc giường nhỏ, phía trong sảnh có đầy những chậu cây kỳ lạ, hình như được mang từ ngoài vườn vào ở một bên tường có treo một bức họa nữ nhân

Kỷ Yên Nhiên đi đến một chiếc sạp ở dưới bức tranh nữ sĩ, là chỗ ngồi của nàng, đám thị nữ cũng được nàng cho lui ra ngoài.

Thiên Trạch ngồi đối diện.

“Yên Nhiên đến nay chưa thành gia thất, thích nhất là đàm văn luận võ với các danh sĩ tới đây. Từ bên trong đó chọn ra cho mình lang quân.” Kỷ Yên Nhiên từ tốn nói.

Nàng ngừng một chút, quan sát Thiên Trạch một lần nữa, cất lời : “lang quân của Yên Nhiên phải văn võ song toàn và còn ngoại hình tuấn mạo, Đạo Thánh võ lực không có gì để nói, ngoại hình Yên Nhiên chưa thấy được dung mạo nhưng cũng đoán ra hẳn là tuấn kiệt chi sĩ. Chỉ là văn tài thế nào còn chưa hay”

Thiên Trạch nhẹ gật đầu nói : “ trên đời này ra cái gì cũng rõ, cái gì cũng hiểu, nàng có nghi vấn gì có thể hướng ta hỏi. Ta có thế trả lời”

Kỷ Yên Nhiên nghe hắn tràn đầy tự tin cùng cuồng ngạo như vậy chỉ nhìn hắn một lát, nội tâm đối với hắn tự đại giảm xuống một phần.

“ Nàng không tin?” Thiên Trạch bắt được ánh mắt của nàng cười hỏi

Kỷ Yên Nhiên uyển nói : “ không phải không tin, chỉ là người tinh lực có hạn, Đạo Thánh lời nói để Yên Nhiên nhất thời chưa tiếp nhận được thôi”

Thiên Trạch gật đầu đồng ý, rồi nói : “ nhẹ nhàng đưa tay viết chữ trên không, kim sắc Luyện Khí ngưng tụ thành từng chữ cái cùng số đếm”

“ Đây là....Luyện Khí Kiếm Quyết.... văn tự” Kỷ Yên Nhiên nhíu mày nghi hoặc, thủ pháp của kẻ trước không để nàng ngạc nhiên dù sao nàng thấy qua không ít danh gia tuyệt học ngưng khí viết chữ.

Lại thêm tình báo nàng nhận được Đạo Thánh lấy khí đất trời dùng thân làm lò mà tạo thành Luyện Khí Kiếm Quyết, tận mắt thấy cũng để nàng mở rộng nhãn giới. Cùng với đó nàng thấy đượcvăn tự của Đạo Thánh viết ra cực kỳ khác biệc, những chữ viết này nàng chưa thấy qua bao giờ.

“ Đây là văn tự do ta sáng tạo ra, có thể thay thế toàn bộ chữ viết trên trung nguyên, là bộ chữ tối ưu nhất , dễ đọc nhất, dể viết nhất, dễ nhớ nhất. Bất cứ là ai cho dù có không thông minh cũng có thể học được. Chỉ chưa đến 29 cái ký tự, 4 âm sắc 10 số đếm. Đem cả thiên địa chi lý gói gọn vào trong”

Thiên Trạch tuyệt không xấu hổ khi đem chữ quốc ngữ Việt Nam ra lòe mỹ nhân.

“Nguyện dỏng tai nghe” Kỷ Yên Nhiên nhãn thần sáng lên, thu lại thái độ khinh thị.

Có thể sáng tạo ra được chữ viết đều là những bậc đại trí mới có thể làm ra được, những người nàng quen qua biết qua đều chưa có kẻ nào làm được như y.

Lại thêm chỉ việc y đem 29 cái ký tự 4 âm sắc 10 số đếm có thể thay thế toàn bộ chữ viết trong trung nguyên, đây là cở nào chữ viết?

Phải biết trên trung nguyên này quốc gia có đến mấy chục, mỗi quốc lại có một cái văn tự cho mình hoặc là không dùng đến. Nhưng điểm chung đó là văn tự mỗi nước số ký tự ít nhất cũng phải hơn cả trăm, nhiều thì cả ngàn.

Song bộ chữ viết của Đạo Thành cộng lại còn chưa đến 50 con số. Đây là một cái vượt qua các nước chữ viết.

Bảo sao Kỷ Yên Nhiên không tò mò, không hứng thú cùng muốn biết thử bộ chữ viết này có khác với những bộ chữ khác như thế nào?

Mà khi một cái nữ nhân đối với một cái nam nhân tò mò sinh lòng hứng thú, khoảng cách luân hãm cũng không còn xa.

Thiên Trạch từng bước giảng dạy cho Kỷ Yên Nhiên về chữ quốc ngữ của Việt Nam, cách phát âm cách tổ hợp câu chữ....

Kỷ Yên Nhiên càng nghe càng nhập thần, khi thì kinh hỉ khi thì cau mày rồi trầm tư.... theo thời gian qua đi, bất giác nàng đối với tài học của Đạo Thánh không thể không kính phục được.

Cùng với đó tâm nàng đối với y mỗi lúc một gần hơn.

Đêm cứ trôi qua.

Thanh âm trong đại sảnh không ngừng vọng ra.

“ Soạt!!”

Qua đi chừng hai tiếng, hai đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

Hai cái bóng ảnh từ không trung cướp xuống lầu các trong.

“ Có người đến! có người đến” con két ở ngoài cửa lập tức kêu lên.

Thị nữ canh giữ bên ngoài lập tức rút kiếm, hàn quang lấp lóe.

Bốn cái thị nữ bên cạnh Kỷ Yên Nhiên cũng không phải bình thường thị nữ, cả bốn nàng đều học lấy võ công và có thân thủ.

Thứ kiếm pháp bọn họ luyện chính là Nghê Thường Kiếm Pháp, loại kiếm khí vũ, chỉ là không thể so được với Công Tôn Lan, kém xa rất nhiều.

Mà đối với hai cái Nữ tử dạ nhập kia lại càng không phải đối thủ.

“ Ta liền biết! chàng không cho chúng ta đi theo, nhất định là đến chổ này” Diệp Linh nhìn vào trong thân ảnh kia, khó chịu nói.

“ Ha ha” Thiên Trạch cười nói : “ Yên Nhiên không phiền cho hai mỹ nhân của ta vào cùng đối ấm chứ”

Kỷ Yên Nhiên nhìn qua, nói : “ để hai vị tiểu thư vào trong”

Bốn cái thiếp thân thị nữ thu kiếm, khẽ thi lễ và mở lối cho hai nữ vào.

“ Yên Nhiên không nghĩ Đạo Thánh còn mang theo hai cái hồng nhan đó” Kỹ Yên Nhiên cười nói.

Từ xa nàng đã thấy được cả hai nữ dung mạo, nàng sơ đoán là một cặp tỷ muội. Cái nàng quan tâm đó là bọn họ cùng với Đạo Thánh quan hệ, dựa vào tình huống trước mắt có thể biết cả ba người quen biết nhau.

Bấy lâu nay Đạo Thánh dời đi tài bảo một cách quỷ thần khó lường là một câu đố. Có người nói y có đồng bọn hổ trợ, nhưng đến nay trừ Đạo Thánh ra còn chưa ai tìm được đồng bọn trợ giúp cũng như dấu vết tài bảo lấy đi.

Chỉ biết gần đây nhất ở Sở quốc, y kết giao với Kiều Phong và cùng Mộ Dung Thu Địch có liên can, và thật giả cùng Lãnh Huyết Phi Tử là đồng bọn.

“ Hừ! chàng là cái đồ hoa tâm, có tỷ muội chúng ta rồi còn chạy đi chổ khác” Diệp Linh đi vào trong nhìn Kỷ Yên Nhiên cũng sinh ra cảnh giác, đến bên cạnh Thiên Trạch rồi ngồi xuống oán trách.

Diệp Tuyết không như muội muội mà an lặng bên cạnh, nàng lãnh ngạo nhìn.

“ Đây là Diệp Linh, Diệp Tuyết là nữ nhân của ta” Thiên Trạch không để ý giới thiệu : “ còn đây là Kỷ Yên Nhiên ta còn đang cố gắng đem cô ấy thành tỷ muội hai nàng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK