Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An đi theo vào trong, tứ nữ thấy vậy cũng đi theo.

“ Phòng gì đây?” Đàm Hoa Liên thông qua ánh nến của gã xác ướp cùng Hỏa Long Đao mà quan sát căn phòng này, tò mò hỏi.

Nhìn kệ tủ lớn phía xa, Phù Dung phán đoán :“ Một thư phòng thì phải?”

“ Trông ta dị hình vậy thôi nhưng cũng là con người mà”

Đàm Hoa Liên truy hỏi : “ rốt cuộc ngươi là ai?”

“ Ta là Quang Tuấn Hưng, trưởng lão của Huyễn Ảnh Môn” Quan Tuấn Hưng giới thiệu bản thân mình

“ Thôi đúng rồi, Huyễn Ảnh Môn không phải ở thung lũng Hổ Xám bị tướng công giết đó ư?” Phù Dung nhớ ra, hèn gì lúc y giải trừ thuật lại thấy khá quen

Quan Tuấn Hưng độc một con mắt để lộ quay lại nhìn, nói : “ đúng! Và chính kẻ sát hại môn chủ của ta chính là vị công tử này đây”

“ Ngươi không trả thù đó chứ?” Tiểu Hương dò hỏi.

Quan Tuấn Hưng cười nói : “ ha ha, ta là kẻ bị trục xuất khỏi môn phái cách đây ba năm, hiện giờ chúng vẫn còn truy sát ta. Thì tại sao ta phải trả thù giúp”

“ Vậy sao ngươi lại trú ngụ ở đây, trên thánh địa của Kiếm Vương?”Đàm Hoa Liên hỏi

Quan Tuấn Hưng giải thích : “ cũng nhờ đại nhân cả, chính người đã cứu ta trong cuộc truy sát ba năm về trước và đưa về đây tạm ẩn”

“ Nhưng tại sao ngươi lại biết rõ về chúng ta như vậy?” Đàm Hoa Liên truy hỏi, nếu hắn ở đây vậy thì làm cách gì có thể biết rõ về bọn họ đây

Đế Thiên An nhìn cái tủ chim kia, cười nói : “ Là nhờ những con bồ câu kia. Nàng thật lã không chịu quan sát cùng phân tích gì cả.”

“ Không sai!” Quan Tuấn Hưng lên tiếng : “ chúng bay khắp theien hạ thu thập thông tin giúp ta. Ta đặc biệc quan tâm tới cậu, một kẻ không biết từ đâu nhô ra, có thiên tư cùng vũ lực kinh khủng mà ba trăm năm qua chưa một kẻ nào đạt được như cậu”

Đế Thiên An đi thẳng vào chủ đề : “ ngươi biết gì về Thần Địa”

“ Hãy từ bỏ ý định đi tìm Thần Địa đi!” Quan Tuấn Hưng cất lời khuyên bảo : “ nơi đó vô cùng nguy hiểm. Cho dù công tử có vũ lực mạnh mẽ đặt chân đến nơi đó cũng sẽ mất mạng đó. Công tử còn chưa hiểu được Thần Địa đáng sợ như thế nào đâu?”

Đế Thiên An nhàn nhạt nói : “ Ngươi có vẻ xem thường ta rồi đấy”

“ Ý ta muốn nói rằng mối nguy hiểm thật sự của họ nằm ở nơi không ai nhìn thấy kìa” Quan Tuấn Hưng cất lời.

Lời này của hắn làm cho tứ nữ không cách nào hiểu rõ, như lọt vào sương mù.

Đế Thiên An đi đến ngồi xuống cái bàn đá, nói : “ Chính Tà hai phái hiện nay mặc ngoài thì sinh tử không dứt. Nhưng thực ra đều bị Thần Địa người xâm nhập cả rồi. Nếu không có gì xảy ra, chỉ cần thời cơ đến thiên hạ này đều bị Thần Địa kiểm soát cả”

“ Hả?” Quan Tuấn Hưng cùng tứ nữ nghe mà giật mình.

Đế Thiên An tiếp tục nói : “ Kiếm Vương cùng Thiên Mã Tướng Quân có lẽ từ lâu đã biết được, lão già Thiên Mã mới rút quân về Thiên Mã Cung trong tối diệt trừ thế lực của Thần Địa thẩm thấu. Các hành động gần đây của lão, dù là tấn công Tống Võ Môn cũng là mục đích này”

“ Kiếm Vương cùng với Thiên Mã Tướng Quân bàn bạc, một mình ông đã đến Thần Địa trấn thủ. Nếu không phải có ông ta giữ ải, chỉ e chủ của Thần Địa đã xuất động tập kích trung nguyên rồi”

Đàm Hoa Liên nghe xong gấp hỏi : “ ông của ta đang ở Thần Địa, là thật ư? Thiên An, chuyện này có thật không? anh làm sao biết được?”

“ Ta không chỉ biết ông của nàng ở Thần Địa mà còn biết đường đến đó nữa kìa” Đế Thiên An cười nói : “ có phải bất ngờ lắm không?”

Quan Tuấn Hưng tay siết thật chặt, cẩn thận đề phòng kẻ này, dò hỏi : “ quả là bất ngờ, xem ra ta quả thật còn đánh giá thấp công tử. Có điều ta không rõ, còn mong công tử giải đáp nghi hoặc”

Đế Thiên An biết hắn muốn hỏi gì cùng băn khoăn : “ không lâu trước tại ta gặp Lưu Tư huynh đụng phải một tên võ sĩ Thần Địa.”

“ Ma Kiếm Lang!” Phù Dung, Đàm Hoa Liên, Tiểu Hương nhớ lại kinh hô lên.

Đế Thiên An gật đầu, chậm nói : “ ta giết hắn xong lại dùng bí thuật sưu hồn, từ đó biết về Thần Địa, qua ký ức của hắn biết được Kiếm Vương đang ở đó. Giả Sơn Phong xếp hạng thứ 18 trong Thần Địa nhận lệnh chủ của hắn đi ra thu lại võ công và tìm kiếm hậu nhân của y”

“ Là thế ư?”Quan Tuấn Hưng cùng đám người khẽ nói, cũng hiểu được vì sao Đế Thiên An lại biết đến, đồng thời đối với thủ đoạn của hắn càng thêm chấn kinh.

Quan Tuấn Hưng ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi : “Công tử đã biết về Thần Địa, tại sao còn đến chổ của ta dò hỏi?”

Đế Thiên An cất lời : “ Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Ta không phải là kẻ mãng phu lỗ mãng, càng có nhiều thông tin về nơi này ta càng hiểu rõ hơn. Cho nên khi đến đó ta mới nắm quyền chủ động được. Hơn nữa lần này đến cũng xử lý sâu mọt ở núi Trường Bạch, ta nghĩ không ít kẻ đã xâm nhập vào đây rồi”

“ Cái gì!anh nói Thần Địa xâm nhập vào đây” Đàm Hoa Liên một bên chăm chú nhìn, nghe được liền giật mình khiếp sợ.

Đế Thiên An cười nói : “ Nàng có thể hoài nghi Hàn Phi Quang trí thông minh nhưng xin đừng đánh đồng ta với hắn. Nam nhân của nàng luôn ẩn giấu trí tuệ thôi, phóng nhãn thiên hạ này có thể cùng ta chơi trí mưu còn chưa có sinh ra đâu”

“ Nam nhân… ai ai… ngươi ăn nói linh tinh gì nữa đó hả?” Đàm Hoa Liên nghe lại xấu hổ, lớn tiếng rống.

Đế Thiên An cũng không có trêu nàng : “ Bọn chúng sẽ sớm lộ mặt thôi, ta đã bày bố một ván cờ chờ bọn hắn tham dự”

“ Chàng lúc nào làm ra?” Phù Dung một bên hứng thú hỏi lấy.

Đế Thiên An nói : “ bộ nàng nghĩ ta chỉ vì tán tỉnh Tần Du thôi mà hiển lộ thân phận ra à, ta chủ động lộ ra thân phận là nói cho bọn chuột nhắt này biết đấy. Ta tuy háo sắc nhưng ta không phải kẻ ngu”

Nghe đến đây tứ nữ khó mà tin được, không nghĩ đến nhìn Đế Thiên An hành động tưởng chừng là vì làm màu với gái kia. Đằng sau nó lại còn có thâm ý khác, nếu không phải Đế Thiên An nói ra bọn họ làm sau mà biết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK