Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời của Thiên Trạch ra để cho rất nhiều kẻ nghe được ngẫm nghĩ cũng đồng ý.

Ngao Ngụy Mâu rõ ràng chưa nghĩ đến vấn đề này, tức giận mà nói : “Có gì khác nhau đâu? não thú não người ta đã từng thấy qua rồi, chẳng phải đều là xương sọ với tàu hủ hay sao?”

“ Ngu xuẩn” Thiên Trạch lên tiếng : “ não bộ của mỗi chủng loài sẽ khác nhau, giống như gân mạch trên cơ thể con người cùng gân mạch trên cơ thể động vật. Các loài có linh trí cao thì càng nhiều tế bào thần kinh. Khả năng truyền thụ thông tin tiếp nhận từ các cơ quan về não bộ và xử lý chúng. Cầm thú có thể nhìn thấy được sự vật nhưng vì sao lại vẫn không tránh được bẫy rập của thợ săn. Còn con người lại biết được xu cát tị hung, con người lại có thể nghiên cứu ra Kinh Dịch, sáng tạo ra văn tự”

Ngừng một chút hắn lại nói : “ ngươi chỉ thấy được não bộ của người cùng thú, vậy ngươi có biết được não bộ cách thức hoạt động không? Con người có thể biết chỗ khác nhau lớn nhất giữa người và cầm thú, cầm thú có biết nghiên cứu sự khác nhau giữa não người và não của chúng hay không?”

Ngao Ngụy Mâu nhất thời á khẩu, mắt lộ hung quang, hận không xé xác Thiên Trạch ra.

Thiên Trạch lại nói : “ còn về ngươi nói bản lĩnh càng lại buồn cười, chim có thể bay được là do nó có cấu tạo thiên thiên cơ thể, cánh dưới xảy ra khiến không khí lưu động mà bay được. Đây là nó tiên thiên sinh ra đã có. Cá có thể sống dưới nước đó là nó cấu tạo cơ thể, mang cá có thể hô hấp không khí trong nước mà sinh sống.”

“ Con người không thể bay nhưng kẻ học võ có thể đạp không mà đi, vỏ giả có thể ngự binh mà phi hành. Không thể xuống nước song có thể bế khí. Nói đâu xa Mặc gia có cơ quan Chu Tước bay lượn trên trời, Thanh Long lặn xuống nước.”

“Con người có thể rèn kim loại thành binh khí, tạo thuyền đi trên nước. Khắc phục thiên nhiên cùng tiên thiên hạn chế. Cái này mới gọi là bản lĩnh, còn không biệt được đâu là bản lĩnh và bản chất còn ở đây dõng dạc to muồm.”

Ngao Ngụy Mâu sát khí xung thiên, sát ý mãnh liệt.

“ Ngươi còn dám thả sát khí ra, cho là ta không dám giết ngươi ư?” Thiên Trạch ngữ khí bất thiện lên tiếng.

Ngao Ngụy Mâu im lặng, hiện giờ hắn chưa đối đáp được nếu ra tay động thủ liền mất đi phong độ, trở thành thế nhân trò cười khi biện luận không lại ra tay với người kia.

“ Các hạ ngụy biện thật lại lợi hại. Ngao mỗ bội phục” Miệng thì thừa nhận thua bại nhưng thực chất lại không, chữ ngụy của y cũng đã nói ra được mấy lời của kẻ kia còn chưa phải là sự thật.

“ Thiên địa dưỡng vạn vật phân làm Động cùng Thực vật. Trong đó động vật được chia làm hai loại, có xương sống và không xương sống. Các động vật có xương sống đều có một bộ xương bao gồm một cột sống do các đốt sống tạo thành, còn các động vật không xương sống không có một cột sống như vậy.”

“Thực tế lại rất phức tạp, bởi giữa các loài động vật có xương sống bao gồm cả cá, lưỡng cư, bò sát, chim và thú chỉ chiếm phần rất ít của giới động vật.”

“ Động vật có xương sống lại phân ra một chi gọi là động vật có vú, chúng nuôi dưỡng con non của chúng bằng sữa tiết ra bên trong tuyến vú của mẹ. Đa phần chúng là loài động vật thở bằng không khí để sinh con thay vì đẻ trứng.”

“Học thuyết của ngươi cho rằng con người cùng cầm thú không khác gì. Nhưng người có biết cầm có bao nhiều loài, thú có bao nhiêu chủng? Giửa cầm cùng thú khác nhau bao nhiểu? Vì sao gà lại đẻ trứng mà dê bò lại đẻ con. Vì sao rắn lại đẻ trứng, ngạc cũng đẻ trứng nhưng ngoài biển lớn cá voi dài cả trăm trượng lại đẻ con.”

Ngao Ngụy Mâu liên tục lùi về sau mấy bước, hắn nghe mà bàng hoàng, hắn dựng lên học thuyết cầm thú cho nên so với ai càng rõ cầm thú, bây giờ nghe được lời của người kia chấn động vô cùng.

“ Chỉ quan sát được bao lâu, hiểu được bao nhiêu mà dám ở trước mặt ta ồn ào!” Thiên Trạch nói đến đây một tay phất ra.

“ Ầm!”

Chỉ một cái phất tay, Ngao Ngụy Mâu bị một luồng lực lượng vô hình ép trượt mười mấy mét từ chổ đứng ra ngoài tiền sảnh, máu phun ra.

Biến cố này khiến đám người kinh sợ, bởi ai thấy đều biết được nội lực của lang quân Kỷ tài nữ thâm hậu vô cùng.

Bởi ai cũng biết Ngao Ngụy Mâu là một cái tông sư khai phái một cái học thuyết, y hung danh cực kỳ lớn, võ lực cũng không phải hạng dể trêu gì. Ấy vậy mà kẻ kia chỉ phách không một chưởng, dù bất ngờ một đòn đánh nhưng có thể đả thương được Ngao Ngụy Mâu nói rõ thực lực của y cường hơn.

Đáng sợ là bọn họ nghe y dưỡng thương, nếu y không thương thế thì vũ lực của y sẽ là....

“Còn dám thả sát khí ta lần nữa, ta liền lấy mạng ngươi” Thiên Trạch lạnh lùng nói

Ngao Ngụy Mâu không có phẫn nộ, chắp tay thi lễ : “ là Ngao mỗ đắc tội”

“Bổn quan ban đầu còn nghi ngờ, bay giờ thì hâm mộ Kỷ muội muội có được lang quân như ý, chỉ là tiên sinh phương danh không biết bổn quân có thể biết chăng?” Long Dương Quân cười hỏi.

“Biết thì thế nào! không biết thì thế nào? các ngươi đến từ đâu thì về chổ đó, ta đối với các ngươi không có hứng thú” Thiên Trạch không nể nang gì Long Dương Quân đem tay bắt lấy eo của Kỷ Yên Nhiên rồi bế lên : “ bây giờ ta cùng thê tử còn phải luận đàm đối ẩm, các vị cũng đừng có ảnh hưởng thời gian của người khác làm gì? còn muốn tra cái gì thực tài này nọ, Tiểu Lan cho bọn họ biết thế nào là cách biệt”

“ Chàng!” Kỷ Yên Nhiên có chút thẹn mắng lên, nhưng liền sau đó cảnh sắc đã thay đổi là khuê phòng của nàng trong, mặt lại đỏ lên : “ chàng giờ là ban ngày, không được”

Thiên Trạch nói : “ nàng nghĩ gì thế, không ngờ nhà ta Nhiên nhi lại tốt tao”

Kỷ Yên Nhiên mặt đỏ lên, đem tay hướng eo hắn vặn nhẹ một cái.

Lúc này ở đại sảnh, việc Thiên Trạch mang Kỷ Yên Nhiên bỏ đi cũng khiến nhiều kẻ giận lên, ra vào không ít lời.

Thiếp thân thị nữ của Kỷ Yên Nhiên là Thúy Lan bước đến, tay cầm mấy cuộn da thú đặt xuống bàn sập rồi mở ra, khẽ thi lễ : “ đây là bộ chữ viết mà cô gia sáng tạo ra, chỉ có 29 ký tự cùng 4 thanh sắc, có thể tổ hợp ghép nối viết được mọi chữ mọi tiếng trong thiên hạ, các vị nếu muốn biết cô gia thực tài, xin hãy xem qua”

Lời này của nàng vừa ra khiến đám người chấn động.

Có thể khai chữ người là bậc nào tài trí?

Đáng sợ là chỉ có 29 ký tự bốn âm sắc đây?

Rất nhanh sau đó, cả đại sảnh ồn ào cả lên.

Ngao Ngụy Mâu càng nghe thị nữ giải thích càng kinh sợ, càng xấu hổ. Đối với y tài trí đã không còn chút nào sinh ra tâm tư khinh nhờn, chỉ sáng chữ việc này hắn có thể làm được ư?

“ Chàng còn chưa nói cho ta biết chàng là người nước nào?” Kỷ Yên Nhiên trong khuê phòng hướng Thiên Trạch dò hỏi

“ Nàng có nghe qua Xích Mi Long Xà” Thiên Trạch hỏi

Kỷ Yên Nhiên ngẫm nghĩ rồi thốt : “ Xích Mi Quân! Thiên Trạch!”

“ Ukm!” Thiên Trạch nói : “ ta hiện giờ là Bách Việt duy nhất hoàng thất”

Nàng bây giờ đã rõ vì sao Thiên Trạch lại hung hăn cướp bóc như vậy rồi, bởi phục quốc cần rất nhiều tài chính, nói : “ thiếp nghe nói Bách Việt nằm ở phương nam nước Sở, khi nội loạn nhờ Hàn, Sở, Bắc Ly ba nước trợ giúp, Bách Việt vương thất cũng vì đó tai vạ”

“ Hừ!” Thiên Trạch hừ lạnh nói : “ là Hàn An năm xưa ngấm ngầm dở trò, hắn một tay bồi dưỡng nội loạn. Ta nóng giận mang theo người giết vào Tân Trịnh thì bị cầm tù, 12 năm nay dưới ngục tối mới đi ra”

Kỷ Yên Nhiên nghe xong bất ngờ, không nghĩ đến còn một đoạn bí ẩn lịch sử như vậy, khó tin được Hàn An lại dùng Bách Việt làm giá để ngồi lên vương vị.

“ Ah!” Đang suy nghĩ nàng vô thức thốt lên một tiếng khi ngón tay bị chảy máu, một giọt máu thấm vào giới chỉ, trong ngắn ngủi một mối liên kết vô hình sinh ra mà nàng nhất thời khó nói nên lời.

“ Ta sẽ thỉnh thoảng đến gặp nàng. Nhớ kỷ nàng là nữ nhân của ta ra, đời này linh hồn đến thể xác chỉ thuộc về mình ta mà thôi” Thiên Trạch bá đạo nói

Kỷ Yên Nhiên từ trong cảm giác vi diệu đi ra, nhẹ nhàng nói : “ thiếp biết rồi”

Nàng là cái thông minh cho nên rõ ràng Thiên Trạch sẽ không ở cạnh nàng lâu, phục quốc là một kiện đại sự, ngốc một chổ ở nàng là chuyện không thể.

Thời gian lại qua, Thiên Trạch hướng dẫn cho Kỷ Yên Nhiên sử dụng giới chỉ, cùng hướng Kỷ Yên Nhiên nghi hoặc mà giải đáp, về phần đám người Long Dương Quân thế nào thì không một chút màn đến.

Đến khi tối xuống cùng Kỷ Yên Nhiên; Diệp Linh; Diệp Tuyết mưa móc chán chê, khi hoan ái qua đi vào thời điểm cả thành đã ngủ hết hắn từ trong mây mưa đi ra, bắt tay vào việc cướp đoạt.

Thả ra chữ việt là để ngụy tạo thân phận ở Đại Lương, ai có thể nghĩ một người đại hiền cùng với Kỷ Yên Nhiên bén duyên sẽ đi làm chuyện đầu trộm đuôi cướp được chứ.

Mà thực tế khi đám nam tử đi đến Nhã Hồ tiểu trúc đi ra, việc lang quân Kỷ Yên Nhiên sáng ra bộ chữ viết cực kỳ ít cũng khiến cho người trong thành náo nhiệt bàn tán, thành ra khi trong đêm có án trộm cướp qua ngày không ai nghi ngờ đến.

Cứ thế mỗi ngày Thiên Trạch ở Đại Lương tiêu dao khoái hoạt.

Cho đến năm ngày qua, Thiên Trạch lại lên đường rời đi, để lại Kỷ Yên Nhiên cùng Diệp thị tỷ muội tràn đầy không nở, cùng danh tiếng tốt xấu đan xen trong đô thành Ngụy quốc.

Hắn lại bắt đầu hung hăn cướp bóc trên đất Ngụy, sau đó lại thẳng qua đất Triệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK