Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại chậm rãi trôi đi, thấm thoát Trương Khai Địa thụ án ngày đã đến.

“ Tử Phòng đến rồi à. Đây là Hạnh Hoa Bạch Bí Tàng của Triệu quốc, là ta dùng một chuôi cổ kiếm đổi với Liêm Pha tướng quân đấy. Tử Phòng nhất định phải thử xem" Hàn Phi ở phủ đệ mình rót ra một ngum rượu uống lấy, khi thấy Trương Lương đi đến.

“ Hàn huynh, thân thể huynh...” Trương Lương lo lắng nói.

Hàn Phi cười nói :"Phụ lòng mỹ nhân, ly không đối nguyệt, là hai điều nuối tiếc nhất trên đời, đệ như có tâm sự gì"

Trương Lương nói: "Ngày mai là ngày kết thúc vụ án"

“ Nếu là rượu của tên kia là tốt rồi” Hàn Phi lẩm bẩm, sau đó nhìn Tử Phòng nói :“ đệ đang lo lắng à”

Trương Lương gương mặt lo âu, nói : “Long Tuyền quân và An Bình quân tuy đã xác định hiềm nghi, nhưng nếu họ quyết không nhận tội, thì với thân phận của họ cũng khó mà định tội"

Hàn Phi nói: "Chắc đệ cũng biết ta xử trí hai vị vương thúc như thế nào rồi chứ"

Trương Lương nói : “ Huynh nói nếu bọn họ không chịu nhận tội sẻ giao cho Hàn Vương xử trí, nhưng Hàn Vương là huynh trưởng của họ trước khi chưa có chứng cứ xác thực. Thì cho dù có tránh khỏi tội thất chức cũng khó tránh sẽ được sử phạt khoan hồng”

“ Vậy thì đã sao” Hàn Phi bí hiểm nói.

Trương Lương có chút khó hiểu nói : “ Hàn huynh đề ra điều kiện như vậy, chẳng phải vừa đúng với ý kiến của họ hay sao”

“Tử Phòng đệ đến xem, đệ có thấy thứ gì trên này” Hàn Phi cầm lên một khung gỗ vuông trên tay, ở trên đó có vẽ lấy hai thân hình một lùn béo một cao gầy, nhưng chỉ là hình nộm tượng trưng lấy.

“ Hai... người” Trương Lương nghi hoặc lên

“ Lẽ nào ta vẻ kém như vậy sao, đệ không cảm thấy rất giống An Bình quân và Long Tuyền quân sao?” Hàn Phi đem đầu quay lại nhìn

“ Được huynh chỉ điểm, cũng thấy hơi giống thật” Trương Lương nhìn về tác phẩm của Hàn Phi mà lòng muốn cười không thôi.

“ Ha ha ha... người hiểu ta chỉ có Tử Phòng” Hàn Phi cười nói, sau đó cầm lấy bút lông vẻ một đường thẳng dưới chân hai hình minh họa cho hai người : “ bây giờ đệ thấy gì”

“An Bình quân và Long Tuyền quân đứng ởhai đầu tấm gỗ” Trương Lương trả lời

“ Xem ra tài vẻ của ta tiến bộ thần tốc”Hàn Phi lời dứt đem tay vẻ lên ngay giữa đường thẳng hình V ngược.

Nhìn thấy hình vẻ lúc này, Trương Lương nói : “ Đây là một cán cân”

Hàn Phi gật đầu, nói : « Cán cân trên vực sâu ngàn trượng nhìn thì nguy hiểm, nhưng chỉ cần hai người phối hợp ăn ý, thì sẽ không có nguy hiểm gì »

« Vậy thì chúng ta sẽ phá vở sự ăn ý này » Trương Lương hiểu ra vấn đề

Hàn Phi cầm cọ vẽ một đường đậm, như bức tường ngăn cách lấy hai người, nói :« đệ xem như thế được không ? »

Là người thông minh, dụng ý của Hàn Phi rất nhanh Trương Lương hiểu ra, nói : « Tuy hai người bọn họ không giao lưu được với nhau nhưng chỉ cần giử vững nguyên trạng thì vẫn có thể giữ vững được thăng bằng »

« Vậy thì tăng thêm » Trương Lương cười nói.

Hàn Phi đem cây cọ vẽ lên phía trước hai hình minh họa 2 đường thẳng nhỏ hơn : « Nếu ai chịu khai ra trước thì có thể miễn toàn bộ tội trạng, được phóng thích ngay. Nhưng người còn lại thì khó tránh khỏi tội chết »

Trương Lương bừng tỉnh mọi sự, khen : « Hàn huynh quả là cờ cao một bước »

Với cách sắp xếp an bài của Hàn Phi, sự ăn ý của hai vị vương gia liền bị phá vỡ. Hơn nữa bị giam ở hai nơi riêng biệt, đứng trước cám dỗ của Hàn Phi đưa ra hai người kia vì mạng sống sẽ thành thật khai báo.

Hàn Phi cười nói : « Đệ hiểu rồi chứ »

Trương Lương vui mừng, nói :« Trò chơi này sắp được kết thúc rồi »

Đúng lúc này một tên binh lính bước đến gần hai người, chắp tay hành lễ, nói :« Bẩm công tử, trong lao truyền tới tin gấp, An Bình Quân cùng Long Tuyền Quân cầu kiến công tử, đồng ý khai ra"

Hàn Phi cùng Trương Lương nhìn nhau một cái mỉm cười, hiển nhiên kết quả này để cho bọn họ vừa lòng, sau đó đi theo tên binh lính này đến ngục thất.

Rất nhanh, hai người một đường di chuyển, lòng tràn đầy vui mừng. Nhưng chờ hai người tới An Bình quân lao ngục thời điểm, lại là sắc mặt chợt biến.

“ Quạ đen” Hàn Phi cả kinh lên khi nhìn thấy phía trước là những con quạ đen trong bóng tối nơi buồng ngục bay ra, thân ảnh lập tức chạy nhanh đến nơi giam giữ.

"Có huyết tinh khí tức!" Trương Lương không nhịn được nói.

Hàn Phi sắc mặt lạnh xuống tới, lạnh lùng nói: "Mau mở ra!"

“ Răng rắc”Khóa mở ra tới, nhưng bên trong một màn, khiến Hàn Phi cùng Trương Lương, đều sắc mặt khó coi đến cực điểm.

An Bình Quân sớm đã chết thảm máu huyết bắn tung tóe bắn vào trên tường, dị thường thê thảm.

Giống hệt tướng chết của năm vị chủ thẫm trước kia đảm nhiệm điều tra một án quỷ binh cướp lương.

“A, cái này cùng phía trước mấy vị kia chủ thẩm quan đại nhân đã chết lúc giống nhau như đúc, là quỷ binh, là quỷ binh tới lấy mạng .” Mang Hàn Phi tới nhà tù tên lính kia thấy vậy, dọa đến đặt mông ngồi trên mặt đất, hoảng sợ nói.

“Mặc Nha! Cơ Vô Dạ!” Hàn Phi trong mắt lóe lên vẻ phẫn nộ, đặt ở trong tay áo nắm đấm cũng không khỏi siết chặt mấy phần.

Cơ Vô Dạ gan to bằng trời, cũng dám đối với hoàng thất xuống tay, vụ án này nếu là lại tiếp tục điều tra đi, sợ rằng sẽ nguy hiểm cho đến Hàn Vương an nguy.

Hàn Vương nếu là vừa chết, toàn bộ Hàn quốc trong khoảnh khắc sẽ biến rung chuyển bất an, mấy cái khác quốc gia cũng sẽ mượn cơ hội này tiến đánh Hàn quốc, đến lúc đó, Hàn quốc nội lo ngoại hoạn, e rằng không bao lâu liền sẽ diệt vong.

Mà cho dù không có phát binh tiến đánh, vậy thái tử Hàn Cảnh kế vị. Mà trước giờ phe cánh thái tử ủng hộ, không ai khác là Cơ Vô Dạ. Tân vương đăng vị nhất định sẽ đối với Cơ Vô Dạ trọng dụng hơn.

Dưới đất còn có một tờ nhận tội hình dáng, trên viết:“Ta cùng Long Tuyền Quân nổi lên lòng tham với quân lương. Từng bày mưu tính kế không ngờ lại chiêu đến quỷ binh của Trịnh quốc, họa loạn thiên hạ.

Quỷ binh liên tục quấy phá hồn vía thất kinh, hai người chúng ta không chết e rằng quỷ binh không thôi. Bởi vậy dùng cái chết để tạ tội, Hàn Vương nếu tiếp tục điều tra , e sẻ rước họa vào thân”

Hàn Phi cùng Trương Lương so sánh xong tội chiếu thư sau đó, sắc mặt đều biến cực kỳ khó coi.

Cái này tội chiếu thư câu nói sau cùng, rõ ràng là tại đe dọa Hàn Vương, nếu là Hàn Vương tiếp tục điều tra, chỉ sợ cũng phải khó bảo toàn tánh mạng.

Trương Lương thở dài: "Thư nhận tội của Long Tuyền Quân cũng là như vậy, viết không khác một ly”

"Đồng thời tự sát, tướng chết quỷ dị "

"Hàn huynh, huynh xem!" Trương Lương đưa ánh mắt nhìn về phía thi thể trên đất.

Hai thi thể bên hông, có một cây đoạn mất dây thừng nhỏ, Trương Lương đem ngóntay hướng về An Bình quân đai lưng, đem giữ lại một nữa đứt hồng sắc tơ lụa, nói : “ hai người cũng giống vậy”

Hàn Phi gật gật đầu, nói: "Chắc là ngọc bội của hai vị vương thúc, đều biến mất rồi"

Trương Lương bừng tỉnh, nói :"Ta nhớ ra rồi, mấy vị chủ thẩm đại nhân đã chết trước đó, cũng mất đi một vật trên người. Lẽ nào đúng là quỷ binh đòi mạng ?"

“Công tử đồ công tử dặn đã đem đến rồi”Lúc này một tên binh lính bước vào lên tiếng, ngay sau đó một tên binh lính mang theo một thùng cơm canh, đi tới.

Trương Lương nghi hoặc, nói :“ Đây là cái gì”

“ Đây là đồ ăn của hai vị vương thúc mấy ngày qua” Hàn Phi lấy ra một ngân châm, cắm vào một chén gạo, trong nháy mắt biến thành hắc sắc.

Trương Lương kinh hô: "Có độc!"

Hàn Phi gật gật đầu: “Nếu quả thật là quỷ binh đòi mạng,Không lẽ còn cần loại thuốc độc này ? Có người muốn giết người giệt khẩu, thì sao còn phải vẽ rắn thêm chân ? Lấy đi vật dụng của mấy người chết. Có thể đây chính là điểm mấu chốt trong toàn bộ âm mưu này”

Lần này, hắn sợ là tạm thời không thỏa hiệp cũng không được, Cơ Vô Dạ mưu kế hoàn mỹ vô khuyết, tiếp tục nữa chỉ sợ Cơ Vô Dạ nhân cớ này đem hắn giết, hoặc thậm chí là phụ vương của hắn, khi đó thua thiệt chỉ là chính hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK