Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên Hỏa Huyễn mới cùng Tiêu Viêm kết giao, muốn mượn quan hệ của Tiêu Viêm, dù sao viễn cổ bát tộc cũng không có êm ấm gì.

Hỏa Huyễn cười, nói tiếp : “Mặt khác, ngươi cũng nên chú tâm đến người của Hồn tộc lẫn Dược tộc. Tộc đầu tiên ta cũng không nói nhiều vì ngươi và Hồn Điện vốn là tử địch chân chính. Năm đó, nguyên nhân làm Tiêu tộc xuống dốc phần lớn cũng là do họ”

“Về phần Dược tộc, duyên cớ liền do lão sư Dược Trần của ngươi! Ha ha… lại nói tiếp! Trước kia ta cũng không nghĩ tới Dược Trần tiền bối cư nhiên lại là tộc nhân Dược tộc. Cũng vì chuyến đi Cổ giới này, tộc trưởng chúng ta mới đề cập tới.”

“Nếu sở liệu của ta không lầm, lần này người Dược tộc phái đến đây hẳn là nhóm được gọi là Nhân Dược Tử - Dược Tinh Cực! Bọn người Dược tộc này chưa từng đặt Luyện dược sư của ngoại giới vào mắt.”

“Hơn nữa, ngươi còn là đệ tử của Dược Trần tiền bối mà Dược tộc xem như khí đồ, lại thêm vào đó ngươi đang được gọi là Luyện dược sư trẻ tuổi mạnh nhất ở Trung Châu. Nếu song phương gặp mặt, lấy tính tình của tên kia ắt tìm cách cho ngươi nếm khổ”

“Nhân Dược Tử - Dược Tinh Cực! Cái tên gọi thật cổ quái” Tiêu Viêm nhắc lại cái tên này rồi bình phẩm một tiếng, sau đó lắc lắc đầu. Nghe thấy tên của bọn người kia thật sự làm người chán ghét!

Hỏa Huyễn nhắc nhở : “Tên hắn tuy cổ quái nhưng nghe nói tên kia lại là Luyện Dược Sư Bát phẩm trung cấp, một thân thực lực hẳn là không dưới ngươi chút nào! Nếu có gặp hắn thì nên cẩn thận một chút sẽ tốt hơn”

Tiêu Viêm gật đầu, hắn từ sưu phụ Dược Trần cũng biết được y từng là tộc nhân Dược tộc, sau một lần chấp hành nhiệm vụ hạng nhất của Dược tộc thất bại mà bị khu trục, xem như là khí đồ.

Không gian xung quanh vốn đang dao động cũng từ từ tiêu tán, mà tốc độ chiến thuyền cũng dần dần giảm xuống.

Trong tầm mắt mọi người lúc này chợt hiện lên cảnh non xanh nước biếc trùng trùng điệp điệp phía xa xa, chính là Cổ Thánh Sơn Mạch.

"Ha ha… Các vị khách quý Cổ tộc, xin mời!"

Lại nghe thanh âm thương lão vang lên trên thuyền, rất nhiều người rất khách khí đáp lại một câu, sau đó mới thi triển bộ pháp từ chiến thuyền hạ xuống.

Liền sau đó, họ bay vút đến một quần thể kiến trúc thấp thoáng ở trung tâm sơn mạch, bởi nơi đó chính là trụ sở tiếp tân của Cổ tộc.

Trên đỉnh núi đầy mây bao phủ cũng động, một thân ảnh nữ tử an vị, nàng ngự trên mây, tà áo vờn bay theo làn gió thổi tựa như vân trung tiên tử và mang theo một cảm giác huyền ảo.

Trong ánh mắt quan sát của rất nhiều người, nàng vẫn ung dung bước đến và cuối cùng đã phiêu phù bên ngoài chiến thuyền.

Thấy một thiếu nữ thanh y xinh đẹp tuyệt trần, tất cả ánh mắt trên chiến thuyền đều bắn lên người nàng, trong đó không ai dấu nổi vẻ kinh diễm.

Thiếu nữ vận một thân trang phục màu xanh, ba búi tóc đen dài tùy ý cột ở sau gáy xõa dọc xuống vai rồi vờn quanh chiếc eo nhỏ, cuối cùng che phủ kiều đồn.

Dưới những cơn gió nhẹ đưa đẩy, mái tóc nàng cũng bay tà tà phiêu đãng tạo nên một hình ảnh xuất trần thoát tục.

Dung nhan mỹ lệ kia của nàng cũng khiến cả mảnh đất trời đột nhiên ảm đạm, thêm đôi mắt long long sâu thẳm như sao đêm lấp lánh làm người nhìn khó có thể dời mắt đi nơi khác.

Nhất tiếu khuynh thành – Tái tiếu khuynh quốc.

Nhan sắc tuyệt mỹ như vậy chính là minh chứng hùng hồn nhất cho câu nói kia.

Khi lần nữa nhìn thiếu nữ dường như do linh khí đất trời sinh ra, ngay cả những nam nhân tự hào bản thân hoàn mỹ nhất cũng cảm thấy xấu hổ vì không khéo thì mình sẽ làm ô uế nàng mất.

Dưới vô số ánh mắt chăm chú, thiếu nữ áo xanh chợt nhoẻn miệng cười, thân hình mềm mại chợt lóe đã xuất hiện cạnh một nhóm người.

An vị trên một khung xa hoa vương tọa, làm cho đám nam nhân hâm mộ đỏ mắt khi bên cạnh hắn đều là mỹ nhân quốc sắc thiên hương, bất cứ cô gái nào đều không thua kém gì nữ nhân phía trước.

Càng làm cho đám người nam nhân hâm mộ đỏ mắt lẫn đố kỵ hơn, khi thân ảnh thiếu nữ lại đến gần nhóm người này, lại bị tên nam tử kia một tay lôi kéo.

“ Bẹp” Hung hăn hôn một cái lên gò má thiếu nữ, nhìn đám Hắc Yên Quân đang si ngốc trợn mắt há mồm, khẽ cười nói : “ mị lực của Huân Nhi thật lớn đây, thế nào có nhớ ta không nào?”

“ Ca ca” Huân Nhi gương mặt đỏ thẫm xấu hổ, nhìn hắn cười tà mấy năm trôi qua nàng bị hắn trêu chọc không ít.

Nhưng bây giờ trước mặt nhiều người như vậy trêu chọc cũng làm cho nàng xấu hổ lên, hơn nữa là biết đối phương cố ý đây.

“ Huân Nhi... hì hì... đừng để ý tên bại hoại đó... ngươi đả chuẩn bị đồ ăn ngon cho ta chưa đó” Tử Nghiên cười hì hì lên tiếng.

“ Làm sao quên được” Huân Nhi cười đáp, ngón tay điểm vào mi tâm nàng : “ quên ai cũng không quên được nha đầu ngươi”

“ Tiểu Y Tiên, còn cả Thanh Lân” Huân Nhi cười chào ba nữ, nhìn thấy Đế Thiên An một bên chỉ gò má mình, thẹn thùng không thôi nhưng cũng không có từ chối nhướng người hôn lên má hắn một cái.

“ Hương vị của nhiều năm xa cách thật khác biệc” Cảm nhận từ người truyền đến không ít sát khí lẫn ác ý, khóe môi nhích lên độ cong thu hồi vươn tọa xa hoa của mình.

Tay luồn qua eo nhỏ của nàng, cúi người thì thầm : “ Huân Nhi muội xinh đẹp như vậy, ca ca tâm động rồi, đêm nay hai huynh muội chúng ta tâm tình nhân sinh, chế tạo một cái bảo bảo được không?”

“ Ca ca” Huân Nhi gò má đỏ hồng, trong lòng càng thêm thẹn thùng, chân nhỏ dậm lên hắn sau đó xoay người : “ chỉ biết khi dể Huân Nhi”

“ Hahaha” Đế Thiên An cười lên một tiếng, thân ảnh lập tức theo sau để lại không ít thanh âm bàn tán, lẫn nam nhân đố kỵ ánh mắt.

Nhưng ngay khoảnh khắc Đế Thiên An lướt khỏi chiến thuyền thì linh hồn vốn nhạy cảm của hắn đã nhận thấy có khoảng mười ánh mắt cực độ cường hãn bên dưới đảo qua người mình.

Uy áp ẩn chứa trong những ánh mắt này cực mạnh khiến không gian quanh thân cũng chợt đông cứng lại.

“ Chỉ có như vậy” Đế Thiên An cười nhạt, thân ảnh nhanh chóng xuyên qua không gian chút thủ đoạn này chỉ với đám người Đấu Tôn còn chưa đủ sức uy hiếp cho hắn, như giấy mỏng tiện tay chọc thủng.

Toa Không Chu phía trên.

Tiêu Viêm thở dài, nói : “ người với người thật là đố kỵ muốn chết à, lảo đại ở bên đều là tuyệt sắc mỹ nữ cả, từ Tiêu tộc xinh đẹp nữ hài, Ô Thản thành, Gia Mã đế quốc, Hắc Giác vực, Trung Châu thế lực, Thú Vực bây giờ đến viễn cổ bát tộc...Long Cung lập ra là để hắn mở rộng hậu cung à...”

Người nam tử phía trước hắn để cho hắn nhìn mà ngưỡng mộ.Thực lực không bàn cãi, đáng sợ đó là cái dàn hậu cung đông đảo của y, đó chính là biết bao nhiêu nam tử ảo mộng ước ao à.

“ Nếu như thiếu các chủ có thể như người kia, chúng ta cũng cam nguyện đầu nhập vào lồng ngực của thiếu các chủ đấy” Tiêu Ngọc nhìn Tiêu Viêm cáo biệt nam tử Viêm tộc đi lại gần đoàn người, cười nói.

Tiêu Viêm nhìn bên cạnh mình thành thục mê người nữ tử, so với trước kia còn hấp dẫn chết người, nhưng hắn không có tâm đem biểu tỷ mình kéo đến, bởi người này cũng là một trong những nữ nhân của sắc long kia, chiếc bụng nhô cao của nàng cũng nói rõ ra điều đó.

Tiêu gia có thể lớn mạnh trở thành một trong những thế lực mạnh mẽ nhất trong Long Cung không phải là hắn tài hoa, mà là vì Tiêu gia có quan hệ thông gia với vị kia, Tiêu Ngọc chính là người đó.

“ Ta cũng muốn à” Tiêu Viêm cười khổ nói.

Tiêu Ninh đi đến gần, 7 năm qua đi để cho hắn thành thục không ít, đệm lời : “ ta cũng vậy, cả một cái hậu cung kia, nam nhân ai mà không muốn chứ”

Mộ Thanh Loan cười khẻ, nói : “ vậy các ngươi lập một cái là được rồi”

Tiêu Viêm đương nhiên là muốn rồi, ánh mắt nhìn nam tử phía trước, tên kia đồng dạng là xuyên không giả như mình, mà đối phương để cho hắn hâm mộ không ngớt à, thực lực mạnh dung mạo soái, hậu cung đông đảo, cũng là xuyên không giả người lại như trời với đất khác biệc.

Di chuyển một hồi, Tiêu Viêm đi đến sư phụ mình, nhỏ giọng hỏi : “ sư phụ, người có nhìn ra được thực lực của bốn người kia không?”

Dược Trần biết đồ đệ mình nói đến bốn người kia là ai, chính là 4 nữ hài tuổi xấp xỉ với Tiêu Viêm, gương mặt ngưng trọng nói : “ trong 4 người, ta chỉ có thể nhìn ra được tu vị của Huân Nhi tiểu thư”

“ Hả” Tiêu Viêm cả kinh lên, giống như hắn đột phá tu vị thì Dược Trần sư phụ hắn trong 7 năm này nhờ có Long Cung phía sau đả bước chân vào Thánh cảnh, trở thành Đấu Thánh nhất tinh hậu kỳ.

“ Bằng sư phụ tu vị cũng không nhìn ra, lẻ nào...” Tiêu Viêm nuốt một ngụm nước bọt không dám tin.

Dược Trần gật đầu, cảm thán nói : “ Ách Nan Độc Thể, Bích Xà Tam Hoa Đồng, Thái Hư Cổ Long vương tộc huyết mạch, có vị đại nhân kia đứng sau, ba người họ chỉ e đả tiến nhập đến cảnh giới khó người có thể tin được”

“ Ực” Tiêu Viêm lại nuốt thêm một ngụm nước bọt nhìn về nữ tử bên cạnh Đế Thiên An.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK