Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại não như sấm rền một dạng khi biết được danh tự nữ tử này, đừng nhìn nàng ôn nhu vô hại bộ dáng, giết người chính là không một cái chớp mắt.

Trong Tiêu Tương Cốc vô số bạch cốt vong hồn đều bị nàng hạ sát, trở thành chất dinh dưỡng cho Bỉ Ngạn hoa.

Hắn còn tưởng số mình may mắn dụng phải Nữ Anh, so với Nga Hoàng thì nàng tính cách nhân hậu hơn rất nhiều.

Dễ xuống tay hơn, không ngờ mình lại giống như tên nam tử xấu sổ mà hắn xem kia, gặp ngay Nga Hoàng.

Đế Thiên An bình tĩnh, nói : “ Một đường trốn chạy, đã không biết bao nhiêu người vì cứu ta mà chết, ta không muốn hại phu nhân.. ta..”

Nga Hoàng đem ngón tay đặt lên hắn môi, nói: " Tiêu Tương Cốc rất an toàn"

Hắn đương nhiên biết Nga Hoàng thủ đoạn tàn độc giết người nhu ngóe. Nhưng chỉ cần mình ở bên cạnh nàng, không rời đi thì không có nguy hiểm gì.

Hơn nữa còn có nội thiên địa trong người, Nga Hoàng có thể gây nguy hiểm cho hắn sao?

“Ngươi thật giống hắn” Nhìn xem mặc vào Tương Quân quần áo, Nga Hoàng trong mắt lộ ra nồng đậm tình ý .

“ Nữ nhân này sắp bị tương tư làm điên rồi” Trong lòng thở dài hiển nhiên hắn biết được mình trở thành vật thay thế đây, nhưng mà hắn cũng không thể để nàng hốt du được nữ nhân càng đẹp càng dể lừa người.
.
Vì khi hắn xem qua biết được một ngày nàng là Nga Hoàng, một ngày là Nữ Anh.

Cả hai là song sinh tỷ muội vì tình sở quấn với Thuấn mà hy sinh một người, để rồi một người còn lại bị vây ở nơi này, giữa nơi thâm sơn cùng cốc như vậy.

Giống như Bỉ Ngạn hoa trong truyền thuyết hoa lá vĩnh viễn không gặp gỡ.

Chỉ có thể ở bên trong Tiêu Tương Cốc khi có nam tử nào đi lạc vào để hắn bồi bạn thế thân Thuấn Quân, sống trong cái kia mông cảnh.

Nhưng mộng cũng đến ngày tỉnh, hiển nhiên mỗi người đều biết được mình là vật thế thân cho nên quyết định rời bỏ đi, rồi mai táng ở mai táng vĩnh viễn nơi này bồi bạn với nàng, trở thành Mạn Châu Sa Hoa phân bón.

“ Phu quân của phu nhân, không ở đây ư?” Đế Thiên An dò hỏi.

Nga Hoàng buồn bã, ánh mắt tràn đầy khổ sở, nói : “ chàng ấy giận ta, đi rồi, cốc Tiêu Tương chỉ còn mỗi mình ta”

Đế Thiên An đáp : “ là Thiên Hùng sơ sót để Nga Hoàng bận lòng, đúng rồi ta đã hôn mê bao lâu rồi”

Nga Hoàng biết hắn dời đi chủ đề, đáp : “ đã qua 1 ngày rồi”

Đế Thiên An nghe được, đáp : “ lần này cũng may nhờ có Nga Hoàng mới từ cỏi chết trở về, chỉ cần Thiên Hùng còn sống tất không phụ ân cứu mạng, sau này Nga Hoàng có yêu cầu gì ta không chút chối từ”

Nga Hoàng nghe được, nói : “ vậy ta muốn huynh ở mãi mãi nơi này cùng ta”

Đế Thiên An nghe xong trầm ngâm một hồi, gật đầu rồi nói: “ sau này nhờNga Hoàng chiếu cố”

Nga Hoàng ánh mắt lay động, gương mặt sầu bi hiện lên mừng rở, nói : “ huynh nói thật, huynh sẽ ở nơi này cùng ta ư?”

Đế Thiên An gật đầu, đáp : “nếu trời cao đã an bài ta đến nơi này gặp Nga Hoàng, hẳn là duyên phận sắp xếp, Nga Hoàng nói đúng không?”

“Duyên phận” Nga Hoàng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn nam tử lang phía trước nhìn mình, sau đó lại đi đến gần, ngồi xuống gần lại nói : “ huynh nói đúng, có lẽ là duyên phận”

Đế Thiên An lại nói : “ Thiên Hùng đã chết, bây giờ chỉ còn là Hồ An tại cốc Tiêu Tương này thôi”

“ Hồ An” Nga Hoàng lẩm bẩm thốt.

Đế Thiên An gật đầu đứng dậy, lại hít một hơi sâu nhăn mày nhíu mặt.

« Vết thương của huynh lại nứt ra rồi, mau để ta băng bó” Nga Hoàng âm thanh có chút nhu mì lên tiếng, không để hắn phản ứng đôi tay nhanh chóng thoát đi phần trên y phục nhanh chóng để lộ ra những tấm vải trắng băng bó trên người.

Một hồi xử trí vết thương làm cho hắn căng cứng thần kinh lên, tận hưởng lơ lửng giữa thiên đường lẫn địa ngục cảm giác khi một bên vết thương tra tấn, một bên khác là mỹ nữ hầu hạ. Bình thường chỉ cần phục dụng tiên đậu liền thương thế đều nhanh hồi phục, còn bây giờ tốt rồi.

Một hồi xong thì lần nữa giúp hắn mặc lại y phục, giống như tình nhân vợ chồng một dạng mắt đẹp lần nữa thâm tình nhìn hắn, rồi nhanh chóng mang theo những lọ thuốc hay băng vải rời khỏi nơi này.

“ Để ta xem thử bí mật ở nơi này là gì?” Đế Thiên An lẩm bẩm.

Hắn cũng không có rời đi mà ăn lặng ở trong gian phòng này tỉnh dưỡng thương thế của mình, vì để không nghi ngờ trà trộn lại ỷ y có nội thiên địa cho nên thương thế trên người đều là La Võng sát thủ chém xuống, mà hắn cũng không vội để thương thế lành lại ở nơi này sinh hoạt dưới.

Ngày dần trôi qua đêm nhanh kết thúc.

“Ngày mới tốt lành” Mở đôi mắt ra, như ngày hôm qua thân ảnh của Nga Hoàng ở ngay bên cạnh bản thân giúp hắn chửa trị vết thương.

“ Ân”Nga Hoàng nhẹ nhàng thốt một tiếng, đem bàn tay cẩn thận tháo băng vải băng bó ra, những vết thương trên cơ thể hắn đả nhanh khép lại mau chóng, cả những vét thương mưng mủ độc hại cũng bị nàng xử lý loại trừ đi.

“ Sau huynh lại thở dài” Nga Hoàng nhìn thấy hắn thở dài sắc mặt buồn bã, hỏi.

Đế Thiên An đáp : “ tuy thương thế mang lại cho ta mệt nhọc, nhưng mà có Nga Hoàng xinh đẹp như vậy mỹ nhân bồi tiếp, đau đến mấy có nề hà gì chứ, mấy cái vết thương này nhanh lành lại rồi, phải chi nó đừng lành có phải hay hơn không?”

“ Đừng nói ngốc” Nga Hoàng trách mắng nói : “ Nga Hoàng cũng là tàn hoa bại liễu rồi còn cái gì là mỹ nhân chứ”

“ Mỹ nhân, là đại mỹ nhân” Đế Thiên An lấy lòng, nói : “ có lẽ ông trời cảm thấy ta chịu khổ nhiều, mới phải tiên nữ xuống trợ giúpđây, Nga Hoàng nàng nói thật đi có phải là tiên giới tiên nữ xuống không?”

Nga Hoàng mấy ngày nay nghe hắn bông đùa, cách ăn nói khác lạ có nhiều từ ngữ mới lạ, cộng thêm hắn suy nghĩ thiên mã hành không, nói : “ huynh lại ăn nói linh tinh”

Đế Thiên An cười nói : “ gì mà linh tinh chứ, Nga Hoàng cười nhiều một cái thương thế của ta lại nhanh hồi phục à”

Nga Hoàng thần sắc buồn bã : “ hồi phục, huynh lại rơi đi ư?”

“ Sao Nga Hoàng lại nói vậy? ta không phải đã đồng ý ở lại nơi này rồi” Đế Thiên An đáp lời.

Nga Hoàng trả lời : “ huynh mặc ngoài nói buông bỏ, nhưng ta thấy huynh cả đêm khổ luyện võ công, còn không phải...”

Lời nói không hết song Đế Thiên An biết nàng muốn nói gì, nhìn gương mặt buồn bã khổ sở, hắn đem tay kéo lấy tay Nga Hoàng, nói : “ kinh biến qua đi, ta mới biết trước kia mình vô dụng thế nào, ta dục luyện võ công trước là bảo vệ mình, một khi kẻ thù tìm đến còn có sức chống trả được, sau là bảo vệNga Hoàng.”

Đế Thiên An một tay cướp đến trước mặt, chặn lại đôi môi của Nga Hoàng, nói : “ cây muộn lặng nhưng gió chẳng ngừng, người muốn yên thân phận không cho phép. Ta còn sống thì không ít kẻ không yên lòng được, sẽ đến một ngày kẻ thù tìm đến, ta không muốn hại nàng không muốn trở thành trói buộc cho nàng”

Nga Hoàng ánh mắt tràn đầy nhu tình, khi cánh tay thoát khỏi môi nàng, thần sắc ôn nhu mà nói : “ thật! huynh thật không phải rời đi ta?”

“ Xinh đẹp như vậy Nga Hoàng, ta làm sao nở rời đi cho được chứ, người cũng đâu phải cỏ cây được, nhìn Nga Hoàng khổ sở cô độc thâm cốc, ta cho dù có muốn đi cũng phải mang Nga Hoàng đi theo.. ai đau quá.”

Nga Hoàng đem ngón tay thu hồi lại khỏi vết thương, nói : “ Nga Hoàng đã quen sinh sống ở nơi này rồi.”

“ Vậy ta bồi tiếp nàng, đợi một thời gian bình phục, Nga Hoàng gả cho ta được không?” Đế Thiên An được đà lấn tới, tay bắt lấy eo nhỏ của nàng, kéo vào lòng.

Nhưng còn chưa đắc thủ, cơn đau bút xông lên đại não, Nga Hoàng ngón tay lại điểm nhẹ lên một vết thương khác, sau đó rời khỏi người hắn mà đi.

Nhìn thân ảnh Nga Hoàng biến mất khỏi hành lang, trong lòng cẩn thận tính toán các bước tiếp theo của mình.

Khi hắn bước vào sơn cốc hắn cảm nhận được dường như có một ánh mắt vẫn luôn quan sát mình, song lại không phát giác được ở nơi nào.

Chậm rãi đứng dậy, thân ảnh cất bước đi đem cánh cửa mở ra . Một đường đi qua hắn cũng nhìn rõ được nơi này kiến trúc, đa phần chính là được tạo lên từ vật liệu có sẵn ở nơi này chính là cây trúc, chỉ có sàn nhà là được thay bằng ván gỗ.

“ Thật xinh đẹp, diễm lệ khiến người nhịn không được trầm mê. Đây là Bỉ Ngạn Hoa” Đế Thiên An nhận ra được những bông hoa yêu diễm này danh tự.

Dưới sắc trời ảm đạm,trong gió nghe thanh âm xì xào của lá trúc lẫn đung đưa phía trước những bông hoa Bỉ Ngạn.

Một màu đỏ tươi yêu dị xinh đẹp, đặc biệc hoa không có bất cứ một chiếc lá nào thân cây thẳng đuột nối liền với rễ mọc xuống đất, thân cây cao từ một mét đổ lại mà thôi.

“ Bỉ Ngạn Hoa màu đỏ tên gì quên rồi” Đế Thiên An trầm tư lên, dù sao thế kỷ 21 hoa cỏ đầy ra đó lại có chị google đây tra vài cái là ra ngay ấy mà.

Loài hoa này hắn biết đến chính là nhờ khi xem xong bộ Đế Tử Hàng Hề thấy mảnh hoa yêu dị này, sau đó lại tình cờ lên mạng phát hiện ra nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK