Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phượng Tường thành ba mặt vây núi, tường thành kéo dài vài dặm, xung quanh đều là núi cao, là một tòa dễ thủ khó công.

Cũng chính vì nguyên nhân này mà Phượng Tường trở thành Kỳ quốc đô thành, vì là đô thành nên so với các tòa thành trì khác thì phồn vinh hơn nhiều.

Tại Phượng Tường thành Huyễn Âm phường nằm tại lưng ngọn núi cao nhất phía trên, tại trên cao nhìn xuống có thể bao quát toàn thành Phượng Tường, còn có thể ngắm toàn cảnh mặt trời lặn bóng qua ngày.

Đêm nay như ngày thường, Nữ Đế lười biếng nằm ngủ trên giường lớn của mình. Đột nhiên tai nhỏ khẽ nhúc nhích, mắt đẹp mở ra, thân ảnh vội đứng dậy nhìn về trước.

Đập vào mắt nàng là những thị nữ đều ngã bệch dưới sàn hôn mê, hồng quang tiêu thất đi. Một cái nam nhân có mặt tại trung tâm đại sảnh, đưa lưng mà đứng tóc dài phiêu dật tung bay.

“ Thánh Vương!” Nữ Đế thốt lên, nàng không cần y quay người cũng có thể nhận ra được kẻ đến là ai.

Rực rở tóc dài như lửa bốc cháy màu xanh, tử kim y phục chạm trỗ long ảnh nàng đã thấy qua. Chính là cái tên lưu manh đùa giỡn nàng lần trước, mấy ngày nay để nàng phiền lòng không ít.

“ Từ lần trước xa cách lòng có sở mong, đêm nay mạo muội đến gặp Thủy Vân để thỏa nổi tương tư! Không biết Thủy Vân có nhớ bản Thánh Vương không?” Đế Thiên An chậm xoay người, tán tỉnh lấy nữ nhân trước.

Nữ Đế đang ngưng trọng cau mày, nghe xong mặt thoáng phiếm hồng mắng lấy : “ đồ lưu manh, ai.... ai thèm nhớ ngươi!”

Nếu Cửu Thiên Thánh Nữ lần các tỳ nữ Huyễn Âm phương ở đây, hiển nhiên giật mình không ít. Bởi lúc này Nữ Đế không có một bộ cao cao tại thường, lạnh lùng không ăn nhân gian khói lửa. Mà giống như một tiểu cô nương ngượng ngùng xấu hổ.

“ Là bản Thánh Vương đa tình ư?” Đế Thiên An tiếu ý nhìn, nói xong lắc mình xuất hiện bên cạnh Nữ Đế.

Nữ Đế dù gì cũng là Đại Thiên Vị cao thủ, nhìn thấy Đế Thiên An biến mất lập tực đem cảm xúc đè xuống, vận khí huy chưởng.

“ Phanh!!” một tiếng vang dội vang lên theo tay của Nữ Đế đập lên người Đế Thiên An.

Bất quá Đế Thiên An hai chân như mọc rễ dưới đất, hoàn toàn không có bất cứ hề hấn gì, toàn bộ Huyền Âm chân khí khi vào cơ thể được hắn dời vào nội thiên địa trong.

Nữ Đế thầm kinh lên, mặc dù biết Đế Thiên An cường đại nhưng thụ nàng một chưởng không hề hấn, chân khí đánh vào người như trước kia rơi vào biển sâu. Để nàng biết rõ được cách biệc giữa hai người.

Một chưởng của Nữ Đế tuy không phải toàn bộ công lực, nhưng cho dù là Đại Thiên Vị cao thủ khi trúng cho dù không chết cũng trọng thương.

“ Tình báo, nàng hẳn đã nhận được rồi đi! Nàng nghĩ nàng có thể là đối thủ của bản Thánh Vương được ư?” Đế Thiên An mở miệng hỏi.

Nữ Đế mày nhíu lại thu lại tay mình, đáp : “ Thánh Vương võ công để cho bản tọa đại khai nhãn giới! không biết đêm khuya Thánh Vương đến là hà cớ gì?”

Lộ Châu thành chi chiến nàng để thám báo theo dõi, nhất mực động tĩnh đều truyền đến tai nàng. Hiển nhiên quân Lương đại bại, Đế Thiên An phô triển ra đáng sợ lực lượng nàng cũng nhận được không lâu trước.

Bây giờ nghe hắn đề điểm, một kẻ có thể đồ sát vạn quân, thực lực đã siêu việt Đại Thiên Vị chi cảnh, nàng có thể là đối thủ được ư? Cho nên tỉnh táo lại dò hỏi hắn mục đích, y đêm khuya đích thân đến nơi này tất có lý do.

“Ta nhớ Kỳ Vương muội muội, cho nên muốn Bá Vương Ngạnh Thương Cung!” Đế Thiên An ngả ngớn nói

“ Đồ lưu manh!” Nữ Đế nghe được mặt thoáng hồng mắng lên, vội dịch thân rời khỏi cái tên này, bất quá nàng động liền phát hiện, tên kia đã vươn tay điểm huyệt.

Đế Thiên An tay luồn vào cái eo nhỏ, ngồi xuống giường lớn kéo nữ nhân trên đùi hắn.

" Dâm tặc, đồ lưu manh, buông ra" Nữ Đế mặt thoáng lên một tầng mây hồng, giận dữ.

Nữ Đế ở cái này 32 năm qua, trừ phụ thân cùng ca ca của mình bên ngoài, còn chưa từng có bị nam nhân thân mật như vậy đụng chạm qua, nhưng hiện tại lại bị một nam nhân khác sàm sở, vừa hoảng lại vựa thẹn lại có gì đó chờ mong....

“ Nàng gọi ta dâm tặc, ta mà không dâm thì trái với kỳ vọng của Thủy Vân rồi” Đế Thiên An trêu đùa nói, nói xong một tay nâng lên miệng nhỏ của Nữ Đế hôn xuống.

“ Ah!!” Nữ Đế kinh hô, tê dại xúc cảm từ đôi môi truyền lại đại não để cho nàng bối rối, lần đầu cùng một nam tử khác phái tiếp xúc thân mật, cho dù nàng là Nữ Đế đi nữa cũng chỉ là một cái cô nương.

Cho đến khi hai người tách nhau ra, tiêu hồn tư vị để cho Lý Thủy Vân say mê, trái tim nhỏ đã đập lên liên hồi, ý thức rất nhanh trở lại, mặt đỏ bừng lớn tiếng : “ đăng đô tử, lưu manh, ta giết ngươi.... không.... dừng lại.... ngươi dám....”

Đế Thiên An bất kể, trực tiếp đem tay luồn vào y phục bên trong, miệng lại hướng về vành tai nàng tấn công.

“ Đồ lưu manh.... ngươi.... không được…ngươi” Nữ Đế mặt đỏ như máu, hốt hoảng.

Nữ Đế theo bản năng dùng sức phản kháng, nàng là Kỳ Vương là Nữ Đế hiển nhiên có cao ngạo của mình, làm sao chấp nhận được mình bị khi nhục. Bất quá bị điểm huyệt không thể chống trả, cộng thêm cảm xúc dị dạng chưa bao giờ có nảy mầm để đầu óc nàng tê dại.

Mà Đế Thiên An tình trường lão luyện, hắn làm gì để cho Nữ Đế đơn thuần trong phương diện tình cảm có cơ hội. Không ngừng đem đôi tay du tẩu, hướng về những nơi tư mật của nàng dạo qua.

Theo Đế Thiên An lần nữa cưỡng hôn, Nữ Đế lại bắt đầu dần dần mất phương hướng tự mình, tiếp đó theo bản năng dùng lưỡi thơm đáp lại, lần đầu nếm qua trái cấm tư vị Nữ Đế khó mà chống cự được dụ dổ.

“ Thủy Vân! Bọn họ sắp tỉnh lại rồi! bảo bối cho bọn chúng lui đi được không?” Đế Thiên An nhìn Nữ Đế xuân tâm dập dờn, thần trí còn chưa hồi tỉnh lại hưởng về vành tai cắn nhẹ rồi thì thầm.

“ Ngô!” tê dại xúc cảm truyền lại đại não để cho Nữ Đế không nhịn được rùng mình, qua đi xúc cảm lý trí trở lại, ngập tràn xấu hổ cùng cơn thẹn và giận đan xen, Nữ Đế phương tâm không ngừng ma loạn khi thấy đám thị nữ từ sàn nhà lục đục tỉnh lại.

“ Các ngươi mau lui ra” Nữ Đế bịt tay trộm chuông, hốt hoảng ra lệnh.

Đám thị nữ vừa lấy lại thần trí, không rõ chuyện gì xảy ra với mình, bản thân chỉ nhớ một đạo tinh hồng hồng quang lóe lên rồi không nhớ gì cả. Bây giờ lại nghe được Nữ Đế mệnh lệnh, theo quán tính cung kính hành lễ rồi đi ra.

Bọn họ hiển nhiên cũng thấy được Thánh Vương bên cạnh, bất quá đã Nữ Đế hạ mệnh lệnh đám tỳ nữ như bọn họ có gan làm trái ư?

“ Đêm xuân một khắc đáng giá ngàn vàng, bảo bối! chúng ta cũng không nên bỏ lở” Đế Thiên An đem tay lại luồn vào y phục, hướng về đôi bồng đảo kia sờ nắn.

Rất nhanh bên trong gian phòng bên trong vang lên từng đạo thanh âm để đám tỳ nữ bên ngoài nghe được mà xấu hổ đỏ mặt. Đám người không nghĩ đến Nữ Đế lại cùng Thánh Vương cùng một chỗ hoan ái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK