Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An một bên im lặng, nhẹ lắc đầu, hắn là người rõ ràng nhất dù sau chính là hắc thủ sau màn, ở nơi này không ai rõ hơn hắn. Có điều hắn cũng không có mở miệng chen lời vào.

“ Đại thúc lão đại, Hồng Liên tỷ tỷ vì sao lại tấn công chúng ta đây” Thiên Minh nhìn Nguyệt nhi thương tâm đem mặt chôn vào Đoạn Mộc Dung, đem mắt đảo đi chổ khác lại thấy được Đế Thiên An ngồi bên, mở miệng hỏi.

Từ khi thấy được thanh Lân Xà cộng thêm việc Diễm Phi, Tiểu Hưu Hưu trước đó thì hắn cũng đoán ra được. Hắn vốn định hỏi nhưng bị Cao Nguyệt chuyện cho kéo, bây giờ nhớ lại liền hỏi.

“ Trong một cuộc đi săn vị trí con mồi và kẻ đi săn luôn hoán đổi cho nhau, Thiên Minh trí tuệ mới là thứ vũ khí lợi hại nhất chứ không phải là võ công bảo kiếm” Đế Thiên An quay sang hắn từ tốn nói : “ Nhiếp đại thúc của ngươi được xưng là Thiên hạ đệ nhất Kiếm Thánh, nhưng nếu ta muốn đối phó với hắn không cần phải ra tay cũng có thể đem đại thúc ngươi giết chết bằng hàng trăm cách khác nhau”

“ Thật sao?” Thiên Minh ánh mắt lộ ra vẻ không tin, trong suy nghĩ của hắn Cái Nhiếp chính là cực kỳ lợi hại đây.

Cái Nhiếp một bên gật gù tán đồng với ý kiến của Đế Thiên An, đồng dạng trong lòng hắn cũng rung động, đổi lại là người khác hắn không tin tưởng nhưng người trước mắt này từ võ công tài trí đều hơn xa hắn cả.

“ Đứng trước mặt ngài, Kiếm Thánh chỉ là chút trò cười mà thôi” Cái Nhiếp khiêm tốn lên tiếng.

Đế Thiên An không để ý, tiếp tục nói : “ Giết một người mà đích thân phải giết là tầm thường, để người khác thay mình giết là bình thường, còn để cho đối phương tự giết mới là phi thường. Lần trước không phải là ba trăm mà là ba ngạn ba vạn đây? liệu hai người có sống nổi đi ra không. Hơn nữa từ đầu đến cuối bọn họ không có muốn giết các ngươi mà là cố tình từ hai người để dụ ra con cá lớn hơn”

Thiên Minh cái hiểu cái không, lên tiếng : “ Cá lớn, vì sao à?”

Cái Nhiếp gương mặt ngưng trọng, hắn rất nhanh hiểu ra vấn đề dựa theo quốc lực của nước Tần nếu như muốn giết hắn và Thiên Minh chẳng khác nào lấy dao mổ trâu thịt gà. Âm Dương Gia nương nhờ Tần quốc, trong tay La Võng lẫn Ảnh Mật Vệ đây, bình thường một mình hắn thì không sao nhưng mang theo Thiên Minh là một chuyện khác.

“ Muốn ném đá dò đường, mà hai người lại là dò đường thích hợp nhất” Đế Thiên An đi đến vò đầu Thiên Minh nói : “ thực lực không quyết định hết thảy mà trí tuệ mới quyết định hết thảy, nếu ngươi đủ thông minh có thể yếu như con kiến cho thể giết một con voi, ngược lại quá đần chỉ biết dùng man lực thì kết quả mình chết như thế nào cũng không biết được”

“ Đại thúc, ý ngài là sao, đơn giản hơn một chút được không?” Thiên Minh khó hiểu nói, có điều lời hắn vừa xong đả nghe “ cốp” một tiếng Đế Thiên An hung hăn cốc lên đầu/

“ Ai u! đau quá” Thiên Minh ôm đầu kêu đau.

Đế Thiên An xoay người đi đến gần Nguyệt Nhi, cố ý nói : “ Cách xa Thiên Minh một chút, cẩn thận bị lây bệnh đần”

“ Đại thúc, ta mới không đần, Nguyệt Nhi ta mới không đần” Thiên Minh vỗ vỗ bộ ngực của mình lớn tiếng nói.

Cao Nguyệt tại Đoạn Mộc Dung lòng trong, vốn ưu thương cũng bị Thiên Minh biểu hiện cho tâm tình tốt lên, nhẹ gật đầu.

“ Đúng! Trí tuệ mới là vũ khí lợi hại nhất!”Ban lão đầu gật đầu đồng ý,

Mặc Gia chỉ dựa vào cơ quan thuật chế tạo nên Cơ Quan Thú, chỉ cần đệ tử bình thường tam lưu mà thôi nếu như biết điều khiển cơ quan, cũng có thể giết chết cao thủ có cấp bậc cao hơn mình rất nhiều.

Quan điểm của Đế Thiên An hắn đương nhiên là đồng ý rồi, chỉ cần một khung Bạch Hổ chỉ với ba đệ tử điều khiển cũng có thể giết hơn một đội quân tinh nhuệ nhất của Đại Tần, minh chứng rõ nét nhất chính là Bách Việt đế quốc hung cường như thế nào?

Hết thảy đều từ Thánh Vương trí tuệ dẫn dắt lèo lái mà lên, từ nghèo nàn đất phong lớn mạnh thành đô thành phồn hoa nhất thế gian. Đây không phải là vũ lực có thể làm ra được, mà chân chính là từ trí tuệ mà xây dựng lên.

“ Vừa rồi có một chuyện kỳ quái mà ta nghĩ mãi vẫn không hiểu.”Một hồi chuyện phiếm qua đi, Ban lão đầu sực nhớ đến chuyện gì gương mặt ngưng trọng nói.

Đoan Mộc Dung ngồi ở cơ quan điểu cánh, tiếp lời: “Sự tình gì?”

“Khi nhìn thấy các người bị xà trận bao vây, ta liền thả xuống Tứ Trảo Thiết Tri Chu (nhện sắt bốn chân) mục đích là xung phá xà trận” Ban đại sư nói ra mình nghi vấn

“Tứ Trảo Thiết Tri Chu, lão đầu. Vậy chiếc rương gỗ đó là do ông thả xuống, suýt chút nửa là chúng ta bị nó hại chế” Thiên Minh nghe được, liền chỉ trích lấy.

Ban lào đầu vươn khung cơ quan cánh tay mình ra, các ngón tay bóp phát ra “cạch cạch” thanh âm, lớn tiếng uy hiếp : “ Ta muốn nói, chính là chuyện này. Tiểu tử đừng có chỏ muồm vào”

Đoan Mộc Dung hiểu ra lời nói của Ban lão đầu, liền nói : “ Ông muốn nói Cơ Quan Thú đả xuất hiện tình trạng vô kiểm soát, không thực hiện theo kế hoạch của ông?”

“ Đó là tình trạng chưa từng xảy ra”Ban đại sư trầm giọng nói.

Hắn so với ai khác đều hiểu loại chuyện như vậy tính nghiêm trọng, cơ quan thú bản thân liền là sử dụng đầu gỗ cùng thanh đồng chế tạo, không có bất kỳ cái gì sinh mệnh cùng trí tuệ, nếu như những vật này tuỳ tiện công kích, chính xác rất nguy hiểm cũng rất phiền phức một sự kiện, nhất là ở trước mắt loại tình huống này, suýt nữa hại chết người trong nhà của mình.

“ Nó làm loạn như vậy suýt hại chết người mình, trừ phi đó là…” Ban lão đầunhanh chóng nghĩ ra được đáp án, đem mắt nhìn về Đế Thiên An.

Cơ quan thú xảy ra sự cố, đây là việc rất khó xảy ra. Trừ khi có người am hiểu cơ quan cố ý tinh chỉnh lại cơ quan thuật bên trong. Nhưng Tứ Trảo Thiết Chân Nhện là hắn vận chuyển đến, có thể đụng chạm vào thì ở đây đương đại Cừ Tử là khả năng nhất.

Bởi y có đủ năng lực tác động vào cơ quan mà Ban Nhân không rõ gì cả. Mà nguyên do ư? Hẳn là phối hợp thêm cho Hồng Liên vương phi ra sân.

“ Đừng nhìn ta, ta không có tác động vào” Đế Thiên An trả lời, đem suy đoán cùa Bản Nhân đánh vở.

“ Ông muốn nói cơ quan Mặc Gia gỗ đá biết đi”Đoan Mộc Dung nghĩ tới điều gì nhắc nhở Ban đại sư một câu, chính miệng Thánh Vương đã lên tiếng xác nhận vậy cơ quan thú bị hỏng liền do người khác.

Ban đại sư trong lòng cả kinh lên: “Thanh đồng mở miệng, muốn hỏi Công Thâu!?”

Nói xong Đoan Mộc Dung cùng Ban Nhân quay đầu nhìn lại Đế Thiên An, thấy hắn gật đầu thì biết mình đoán đúng : “ Là truyền nhân của Công Thâu Gia”

“Bọn họ đã tranh đấu với Mặc Gia đả ba trăm năm rồi, có lẽ Tần quốc đã suy nghĩ đến điều này” Ban lão đầu lên tiếng.

“Tứ Trảo Thiết Tri Chu là ông tự tay ném xuống a? Cơ Quan Thú rất ít xảy ra sự cố, lại thêm không có Công Thâu gia tộc ở gần. Lại chính tay ông vận chuyển, tại trước đó là ai động tay vào?” Đế Thiên An chậm rãi nói.

Ban đại sư cùng Đoan Mộc Dung ngẩn ngơ trong giây lát, đại não như sấm động trời quan một dạng. Bọn họ không phải người ngu, từ câu nói của Đế Thiên An liền đoán ra được lời y ám chỉ cùng mức độ nghiêm trọng của sự việc!

Cơ Quan Thú của Mặc Gia chế tạo ra rất ít xảy ra sự cố, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện. Nói trùng hợp thật có thể ư? Mà khả năng lớn nhất chính là Mặc gia có gian tế!? Chỉ có khả năng này, thông qua gian tế mà tác động vào cơ quan thú.

Ban đại sư cẩn thận nói: “Chúng ta nhất thiết phải lập tức trở về Cơ Quan Thành, sự tình muốn so ta tưởng tượng phiền phức hơn!”

“ Ngài là vì chuyện này ư?” Đoan Mộc Dung giờ này đã hiểu được phần nào vì sao Đế Thiên An cùng Hồng Liên xuất hiện, lại diễn kịch một màn truy giết bọn họ.

Trước kia xem Anime thời điểm, Đế Thiên An không có nhìn thấu một tầng này. Cho đến nhiều năm sinh sống cũng khôn ra một ít. Lại thêm nhiều năm nay Yên Đan hoạt động, Mặc gia lại là khổng lồ tổ chức gián điệp trà trộn vào cũng không phải là không thể.

“ Dung nhi nếu chịu hôn ta một cái, ta nói cho nghe bí mật” Đế Thiên An tỏ vẻ bí hiểm, nhỏ giọng trả lời.

Đoan Mộc Dung nghe được liền quay đầu đi, hiển nhiên bị hắn trêu chọc làm cho xấu hổ.

“ Đồng thau mở miệng phải hỏi Công Thâu là cái gì?” Thiên Minh một bên khó hiểu gãi đầu, hắn tiếp xúc với cơ quan thuật thời gian rất ít, Lữ lão chỉ dạy hắn sơ qua cơ quan còn chưa nói gì cả về Mặc Gia lẫn các môn phái khác, nhìn về Cái Nhiếp hỏi : “ Công Thâu gia tộc là sao, đại thúc bọn họ đang nói cái gì thế?”

Đế Thiên An cười nói : “ Tiểu tử ngươi không nhớ đến cái lão già lần trước ở Lâu Lan sao, hắn chính là Công Thâu gia tộc chưởng môn đây”

Đế Thiên An cũng bó tay với tên đầu đất này, mới có gần đây thôi mà chuyện ở Lâu Lan hắn đã quăng đến chín tầng mây rồi, Công Thâu Cừu còn phá giải cơ quan của Lữ lão, hắn cùng y chung đụng một đoạn ngắn thời gian.

Cái Nhiếp từ mấy lời của Đế Thiên An cũng đoán ra được nhà họ Mặc có nội gián, nhưng đây không phải chuyện của hắn, hướng về Thiên Minh phổ cập kiến thức : “ Từ khi tổ sư Mặc Gia sáng lập Mặc Gia đến nay, dựa vào cơ quan thuật tinh diệu vô song. Mặc Gia luôn có vị thế riêng của mình trong các đại môn phái. Ba trăm năm qua tinh thần Mặc Môn không ngưng được phát dương quang đại. Đệ tử Mặc Gia trải khắp bảy nước cùng với Nho Gia, Đạo Gia, Nông Gia, Pháp Gia, Binh Gia được xem là ngủ đại môn phái”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK