Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời này vừa ra Hàn An, Cơ Vô Dạ thoáng qua biến sắc.

“ Hay cho tên Hàn Vũ, thì ra là hắn muốn mượn cơ hội này còn muốn triệt bỏ phe cánh của ta” Cơ Vô Dạ thầm mắng tên cáo già tâm tư cẩn mật Hàn Vũ, đến bây giờ hắn đã rõ Hàn Vũ mưu đồ, muốn mượn Thiên Trạch trừ đi thế lực mà hắn cài vào bên cạnh Hàn An.

Thân phận của Minh Châu phu nhân, Hàn Phi có thể không biết rõ nhưng Hàn Vũ nhiều năm ở Tân Trịnh thế lực sâu dày, cho nên đoán ra được nữ nhân mà phụ vương mình tin tưởng nhất trong hậu trạch chính là Tứ Hung Thú bí ẩn nhất.

Hiện tại ngôi vị thái tử mỗi lúc một gần, hắn phải triệt bỏ vây cánh Dạ Mộ ép Cơ Vô Dạ không thể không ủng hộ hắn, lại đánh quan hệ với Thiên Trạch.

Bởi Dạ Mộ cùng Dạ Mộ có thù hận, đưa một cái cực kỳ quan trọng trong Dạ Mộ đưa cho y, là hai bút cùng vẻ.

“ Vừa triệt hạ phe cánh của Dạ Mộ lại lấy hảo cảm với Thiên Trạch, hảo một tiễn hạ song điểu”Trương Khai Địa đồng dạng tinh minh cũng đoán ra ý đồ Hàn Vũ, song hắn không giả ngu im lặng xem kỳ biến.

“ Minh Châu!” Hàn An lạnh giọng hơn, suy ngẫm.

So với Hồ Mỹ Nhân mà nói thì Minh Châu mới chính là nữ tử được hắn sủng ái nhất, cũng là giai nhân được lòng hắn nhất, Hồ Mỹ Nhân và Minh Châu nếu được chọn hắn không do dự bỏ trước chọn sau.

“Bẩm vương thượng! người trong thiên hạ đều biết Hồ Mỹ Nhân là sủng phi trong Hàn cung, nếu như đưa thêm Minh Châu phu nhân chỉ sợ bệ hạ trở thành thiên hạ chê cười” Cơ Vô Dạ làm sao đồng ý để người mình đưa đến miệng Thiên Trạch chứ : “ nếu như hắn muốn làm nhục thêm vương thượng, yêu cầu toàn bộ hậu cung phi tần....”

Hàn Vũ nói tiếp : “Nhi thần cả gan xin người ân chuẩn. Bởi Minh Châu phu nhân cùng với Hồ Mỹ Nhân có giao tình, cũng là nữ tử có thân phận và tài năng, Hồ Mỹ Nhân vào cung cũng chịu được Minh Châu phu nhân trợ giúp”

Hàn Vũ chậm rãi giải thích : “ nếu có thêm mỹ nữ chuẩn bị, dưới sự chỉ đạo của Minh Châu phu nhân tuyệt sẽ không có dị tâm, vừa kiềm chế Hồ Mỹ Nhân lại đem các mỹ nhân bên cạnh Thiên Trạch áp đi, lại vổ về được Thiên Trạch lòng tư dục chiếm đoạt nữ nhân kẻ khác.”

“ Sau này hoàng muội có hòa thân cũng có trợ giúp, lại chứng tỏ cho Thiên Trạch thấy được thành ý của phụ vương. Để hắn chìm trong hư vinh cùng ôn nhu hương, thông qua đó còn có thể hạn chế tổn thất lớn nhất cho Hàn quốc”

Cơ Vô Dạ mắt như phun hỏa, nếu được hắn không ngại chém Hàn Vũ một đao.

Song hiện giờ hắn trong mắt quân vương đầy thất trách, đang muốn lấy lại địa vị bây giờ mở miệng chống đối, chẳng khác nào tự chọc quân vương lửa giận.

Nếu xảy ra sơ hở có khi hắn còn bị Hàn An chém một đao dâng đầu cho Thiên Trạch cũng không chừng.

“ Nhi thần xin bệ hạ lấy đại cục làm trọng” Hàn Vũ bày ra tha thiết khẩn xin bộ dáng.

“ Tướng quốc! khanh có ý nghĩ thế nào?” Hàn An dò xét đại thần trong triều.

Trương Khai Địa mở miệng nói : “hồi vương thượng, kế sách của Tứ công tử trước sau vẹn toàn. Nếu như đem nữ nhân mà bình can qua cho Đại Hàn, thần nghĩ là chuyện nên làm. ”

Có thể hố Cơ Vô Dạ trừ thế lực của hắn, Trương Khai Địa sao không làm. Nên nhớ không lâu trước Cơ Vô Dạ từng ép hắn vào tuyệt cảnh. Bây giờ có cơ hội hắn cũng hoàn trả lại.

Minh Châu phu nhân là Dạ Mộ Tứ Hung Thú, lại ảnh hưởng quân vương rất nhiều, bớt đi mà nói không ảnh hưởng đến Hàn quốc quốc lực chỉ suy yếu Dạ Mộ thế lực, đây là chuyện tốt với Hàn quốc lẫn Trương gia.

“Quả nhân cần suy nghĩ lại! Khanh trước lo chuyện vổ về Thiên Trạch ” Hàn An nói.

Hàn Vũ lại nói : “ hồi phụ hoàng, thần xin phụ hoàng cấp thánh lệnh, trong thời gian ngắn chuẩn bị mỹ nữ dâng cho y để khiến y vui vẻ, hơn nữa lựa chọn hoàng muội để hòa thân. Và chuẩn bị cho việc bồi thường cho Thiên Trạch”

Hàn An gật đầu suy nghĩ một lát liền nói : “ chuẩn bị mỹ nữ việc này quả nhân giao cho con lo liệu. Về hoàng muội thông hôn, quả nhân sẽ lựa chọn. Còn việc bồi thường thế nào không vội, trước vổ về đem thành ý cho y trước đã, Trương tướng quốc khanh phải đi một chuyến nữa”

“ Thần tuân lệnh!” Trương Khai Địa nghe vậy lập tức cúi đầu thi lễ đi ra, lên xe ngựa đến chổ Hàn Phi.

Trương Khai Địa cũng đi đến, một đường đi đến gian phòng của Thiên Trạch.

Cung kinh thi lễ xong đợi cho thuộc hạ đặt khay gỗ xuống.

Rất nhiều đôi mắt đều chú ý về khai gỗ trên phủ lấy vảy gấm đồ, bọn họ hiếu kỳ món bảo vật gì mà Thiên Trạch phải cần đến nó, đồng ý bỏ qua cho Hàn quốc?

“ Đây chính là bảo vật của Hỏa Vũ sơn trang ư? thật là tò mò muốn biết” Hàn Phi cười nói, một tay muốn định đưa ra kéo tấm vải.

Bất quá đầu rồng ngẩng đầu nhìn hắn, hắn liền lùi tay một bộ sợ sệt, cất lời : “ mà thôi! mà thôi”

Trương Khai Địa chậm nói : “ Hàn quốc mong muốn cùng Bách Việt hòa đàm, Hàn vương tràn đầy thành ý muốn sửa lại sai lầm trước đây.”

Thiên Trạch đứng dậy, đem khai gỗ hấp đến bên cạnh mình : “ vậy Bản Đế phải xem thử Hàn An thành ý là gì? có đáng để Bản Đế bỏ qua hủy diệt mà nghị hòa hay không?”

Nói xong hắn chậm trải đến cửa sổ, ngẩng đầu nhìn thương khung.

Động tĩnh làm cho đám người chú ý đem mắt nhìn theo.

Liền không lâu đám người liền thấy được một vật từ trên trời cao không ngừng hạ xuống cao độ.

Ngọc Long Tọa theo Thiên Trạch triệu hoán tại ngàn dặm ẩn trong mây rơi xuống Hàn Phi phủ đệ, dừng lại trước cửa sổ nơi.

Ngọc Long Tọa trên là hai tuyệt sắc mỹ nữ, một cái màu vàng còn một cái màu xanh.

“Nữ nhân này!” đám người thầm hô ánh mắt quan sát nữ tử trên Ngọc Long Tọa.

Theo Việt Đế cường đại, chiến tích của hắn được nhiều thế lực chú ý cùng mổ xẻ, đi cùng với đó là từng cái nữ nhân xuất hiện bên cạnh. Chỉ là hai cái nữ nhân này không biết là hồng nhan nào của Việt Đế?

“ Tỷ tỷ” Hồ Mỹ Nhân nhìn thấy một trong hai cái nữ nhân mà kinh thốt.

“ Tỷ tỷ” lời này vừa thốt ra Lưu Sa ai nấy nghe rõ và biết thanh y nữ nhân là ai, chính là tiền nhiệm Tả Tư Mã phu nhân, Hồ Oánh.

Lộng Ngọc thân hình khẽ run một cái, ánh mắt hơi phiếm hồng.

Thiên Trạch khinh thân mà ngồi lên, nói : “ để hai nàng chờ lâu”

“ Không biết xấu hổ” Nhìn Thiên Trạch đem một cái nữ nhân đặt lên đùi, Hồng Liên nhẹ mắng lấy.

Thiên Trạchnghe được nhìn Hồng Liên hỏi : “ Cha ngươi làm chuyện bỉ ổi hạ lưu không ít, trong chốn hậu cung của hắn có vài cái tiểu di cùng cháu. Ngươi nói Bản Đế không biết xấu hổ, vậy ngươi tính là cái thứ gì? Đúng là dòng máu dối trá dơ bẩn thì vẻ ngoài có đẹp đẽ cũng không che được nội tâm dơ bẩn”

Hồng Liên nghe có chút thẹn, nhưng quật cường không chịu thua : “ ngươi.... ngươi”

Vệ Trang biến sắc, vội nâng kiếm đến trước cản lại long ảnh lao xuống.

“ Keng!” một tiếng Sa Xỉ bị long đầu va chạm bắn lên hoa lửa, cùng với lực lượng mạnh mẽ đem Vệ Trang húc văng đi.

“ Tự đoạn hai tay, Bản Đế tha ngươi tội chết.” Thiên Trạch hờ hững nhìn Hồng Liên, cư cao lâm hạ nhìn.

Lời này vừa ra đám người biến sắc.

“ Xin Việt Đế bớt giận, muội muội vô tri vốn được phụ vương yêu chiều nên mới không biết lớn nhỏ” Hàn Phi tiến lên cúi đầu thi lễ xin tha cho muội muội, để Hồng Liên đoạn đi hai tay so với giết nàng còn thống khổ hơn, hắn làm sao nở nhìn cảnh này cho được.

“ Xin Việt Đế giơ cao đánh khẽ, Hồng Liên công chúa dù sao cũng là phận nữ lưu, kính xin ngài rộng lòng bỏ qua” Trương Khai Địa cũng gấp lên xin tha cho, tình hình mới tốt lên đã bị Hồng Liên công chúa phá bĩnh được, hắn kêu khổ không thôi.

Hồng Liên đối mặt với đôi mắt cao ngạo khinh miệt kia để nàng vừa giận vừa sợ.

“ Phụ vương ngươi trong mắt Bản Đế như một con chó, ca ca ngươi ta muốn giết như dẫm một con kiến, Lưu Sa chỉ là một bầy kiến hôi. Ngươi là cái thá gì ở trước mặt Bản Đế phách lối làm càn! Thật cho rằng Bản Đế không dám giết ngươi, hay cho rằng Bản Đế không giết được ngươi” Thiên Trạch hướng Hồng Liên chất vấn.

Hồng Liên bị cổ khí thế vô hình ép cho run rẩy, vừa khuất nhục lại vừa sợ hãi.

Trong đoạn thời gian này nàng ở đây thấy y cũng không có phách lối gì, uống rượu uống rượu nghe đàn nghe đàn, không có như trong lời đồn ma quỷ giết hơn năm trăm vạn người đáng sợ, nên nàng quên mất y là cái cực kỳ đáng sợ người.

“ Cút về nói cho Hàn An, nghị hòa không cần nữa, Bản Đế cho hắn ba ngày chuẩn bị lực lượng, Bản Đế một người huyết tẩy đô thành, diệt sạch trên dưới Hàn thị” Thiên Trạch hướng Trương Khai Địa nói.

Trương Khai Địa lập tức quỳ gối cúi đầu : “ khẩn xin Việt Đế nghĩ lại”

“ Khẩn xin Việt Đế nghĩ lại” Trương Lương cũng theo sau tổ phụ mình quỳ bái.

Vệ Trang lúc này đứng dậy, nói : “ tín là vật báu của quốc gia, ngài xưng Đế muốn hiệu lệnh chư hầu lại thích lợi dụng cái ngu xuẩn công chúa kia.”

Tử Nữ đi đến trước cười nói : “ Hồng Liên công chúa còn chưa cập kê, đang ở xuân xanh chỉ vì nhạ ngôn mà ngài bắt đoạn đi hai tay, ngài dầu gì cũng có tiếng thương hoa tiếc ngọc, lòng dạ lại rộng lớn, làm gì chấp một cái cô nương chứ. Bắt một cái cô nương đoạn đi hai tay, sau không để cô ta chết đi chứ, ngài không thể giơ cao đánh khẽ một lần nữa, dù sau ngài cũng đã bỏ qua một lần rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK