Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch điều khiển các sợi xích sắc đem hàn quăng bám lên người của hai thuộc hạ mình đập vở đi, tuy hắn không hiểu được vì sao La Võng nội bộ lại nảy sinh mâu thuẫn nhưng đối với hắn mà nói là chuyện tốt, thúc dục vu thuật đem hai đầu xiềng xích xà lao đến đem băng giá trên người Khu Thi Ma và Bách Độc Vương giải trừ.

Nhìn Bạch Diệc Phi lạnh rên nói : “ lửa độc của Bách Việt trước khi thiêu đốt toàn bộ kẻ địch, tuyệt nhiên không dập tắc”

“Uỳnh” Vang dội thanh âm vang lên làm cho Bạch Diệc Phi đám người dời đi lực chú ý, khi mà cuộc so chiến của hai đỉnh tiêm kiếm khách diễn ra, một nguồn khí tràng khiếp người mạnh mẽ hiện ra, kiếm khí tứ tung phá nát đi mọi thứ xung quanh giữa Tử Dận và Huyền Tiễn.

Về thực lực trước đây Kinh Nghê có thể thua kém Huyền Tiễn một bậc, nhưng từ khi đi theo Đế Thiên An tu tập trong Phòng Trọng Lực lại học được Bát Môn Độn Giáp có đậu thần trợ giúp, liên tục gần 8 năm thời gian ở bên trong phòng trọng lực khổ tu, không chỉ sức mạnh thể lực thân pháp lẫn kiếm pháp tăng mạnh, Huyền Tiễn bây giờ luận thực lực và cảnh giới đều thua nàng cả, nhưng bản năng kiếm khách hàng đầu thì vẫn còn.

Trong chớp mắt hai người liên miên công kích ba chuôi vũ khí đều là thần binh hiếm có, nhưng Huyền Tiễn trong bát kiếm đứng thứ 8 còn Kinh Nghê xếp thứ 2, lại kinh qua máu của Đế Thiên An càng trở nên sắc bén hơn rất nhiều.

Chỉ thấy qua năm phút công kích liên tục không nghỉ, một mảnh Tử Lan Hiên kiến trúc đả vở thành mảnh nhỏ khi hàng trăm hàng ngàn đường kiếm được hai người thi triển ra.

“ Ầm” Huyền Tiễn như diều dứt dây văng mạnh đi tông vào một vách tưỡng gỗ rồi trượt xuống, khóe môi rỉ máu hai tay chống lấy song kiếm cả người chiến ý kéo căng hơn bao giờ hết, đả lâu rồi hắn chưa gặp một đối thủ mạnh mẽ.

“ Xem ra ngươi nhiều năm nay mạnh mẽ lên không ít” Huyền Tuyền hai tay nắm hắc bạch song kiếm lau đi máu tươi rỉ ra, thân ảnh đứng dậy hay tai vung mạnh song kiếm chỉ xuống đất mắt hắn khẽ nhắm lại rồi ngay sau đó mở ra.

Chỉ thấy một luồng khổng lồ sát khí hiện ra, dị biến lập tức phát sinh ánh trăng vốn dịu nhẹ trên bầu trời đột nhiên lại thay đổi đỏ như màu máu một dạng.

Hai thanh hắc bạch kiếm hắc khí hiện ra, từ đó tản ra kiếm khí đỏ hồng lan tỏa đến phương hướng Tử Dận như cơn cuồng phong đẩy lùi đi mọi thứ trên đường.

“Hắc bạch Huyền Tiễn, chính nhẫn sách mệnh, nghịch nhẫn trấn hồn” Huyền Tuyễn khẽ nói, đem hai chuôi kiếm từ từ kéo lên trước ngực gát chéo rồi lần nữa vung ra kiếm khí đen như mực như một làn khói cường đại tản ra.

“ Thanh kiếm này mạnh hơn lúc nãy, lúc này mới chính là sức mạnh của hắn”Vệ Trang thân ảnh từ trên nóc nhà đả nhảy xuống bên dưới Trương Lương và Lộng Ngọc đưa mắt nhìn về Huyền Tiễn thầm hô lên, hắn cảm nhận rõ ràng khi giao chiến cùng mình với Kinh Nghê hoàn toàn khác biệc ra.

“Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đổ Môn, Cảnh Môn, Kinh Môn mở”

“ Uỳnh” “ Uỳnh”

Không khí xung quanh Tử Dận liên tục bị trôi dạt ra xung quanh, một luồng cường đại khí tức hiển lộ ra ngoài, ngay khi Tử Dận mở một hơi 5 cổng trong Bát Môn lấy nàng làm trung tâm một lớp màu xanh lam khí quấn quanh rồi chuyển thành màu xanh lục.

Chẳng mấy chốc liền đổi sang màu đỏ, không khí xung quanh trở nên nóng bỏng khi nhiệt lượng từ người nàng. Cho đến khi hoàn toàn mở sang cổng thứ 7 cả người nàng thân thế mồ hôi tiết ra màu lục bốc hơi với tốc độ rất nhanh bởi nhiệt độ cơ thể lúc này rất cao, tạo ra ánh sáng màu lục.

“ Xoẹt”

Chỉ thấy một đường kiếm đỏ hồng theo cổ tay Tử Dận mà ra, kiếm khí lăng lệ không thể cản đở giống như một cột sóng lửa lan tỏa lao nhanh về Huyền Tiễn, nơi đi qua cắt đứt lẫn thiêu rụi mọi thứ. Một kiếm này uy lực cực lớn nhưng vẫn chưa đủ lấy mạng của Huyền Tiễn, hắn đã kịp nhảy lên tránh đi.

“ Keng keng keng keng keng” Đinh tai thanh âm vang lên không ngừng, khi hai người va chạm vào nhau, ngay khi Huyền Tiễn tiếp cận phía sau hắn Bát Linh Lung bóng ảnh liền hiện ra phía sau mỗi người đều thủ thế hợp sức cùng với Huyền Tiễn công kích, hoa lửa không ngừng nảy sinh chói tay thanh âm không ngừng phát ra.

Nhưng Tử Dận mở ra sáu môn giải phóng khổng lồ sức mạnh, bây giờ nàng cũng đã xem như là Thiên Nhân cảnh hoàn toàn trên cơ Huyền Tiễn nhiều, tốc độ sức mạnh đều được đề thăng lên mảng lớn.

Cộng thêm suốt 8 năm qua trong phòng trọng lực thích nghi với mức trọng lực rèn luyện hơn xa Huyền Tiễn ở môi trường bên ngoài, chưa kể mỗi ngày đều cùng với Đế Thiên An đại chiến, so với Huyền Tiễn mà nói nam nhân kia càng thêm khủng bố.

“ Ầm” Vang dội thanh âm, lần nữa Huyền Tiễn như một quả bóng bị đá văng bay đi.

Ngay khi qua đi hàng trăm chiêu giao thủ với Tử Dận, mỗi một lần va chạm tốc độ lẫn sức mạnh đối phương chỉ mạnh không kém, mà càng lại gần nóng bức nhiệt lượng từ cơ thể nàng phả ra cũng hạn chế hắn, đáng nói là thanh Kinh Nghê trên tay sắc bén lợi hại cũng đâu kém gì Huyền Tiễn, cả thân ảnh đụng lấy vách tường gỗ phía sau đem nó đụng vở nát.

“ Uỳnh”

Một cơn sóng kình mạnh mẽ đẩy ra gỗ vụn bị thiêu cháy băng tinh tán loạn lẫn cả tòa đại lâu bắt đầu đứt gãy sụp đổ, khi trong thời gian hai người đại chiến thì nhóm người Thiên Trạch đánh hội đồng Bạch Diệc Phi vẫn không chiếm được ưu thế.

Cho dù Thiên Trạch đả cởi ra cổ độc vẫn không phải là Bạch Diệc Phi đối thủ, khống băng quỷ khốc thần sầu song kiếm đáng sợ không kém. Cho dù Thiên Trạch cùng bộ hạ liên thủ một lúc cũng không làm hắn bất cứ mảy may tổn thương nào.

“ Đi” Thiên Trạch quát lớn một tiếng từ hai tay xiềng xích xà vươn ra lao lên trên cùng đại lâu là xà ngang gỗ còn trụ lại được nhưng cũng đang chờ sụp đổ, từ đó phi người lên trên đồng thời còn không quên đem các xiềng xích xà còn lại cuốn lấy Bách Độc Vương và Khu Thi Ma, bàn tay vươn ra tiếp lấy Diễm Linh Cơ rồi cả đám mượn lực các tấm gỗ rơi xuống mà thoát đi.

Ở bên ngoài Vô Song Quỷ tường đồng vách sắc cùng với Xảo Ma đả đem một đám cấm quân nước Hàn giết chết. Mà đám người Vệ Trang cũng biết không thể ở lâu cùng với Vô Song Quỷ, Xảo Ma lao ra ngoài che chắn cho Trương Lương và Lộng Ngọc.

Ánh mắt nhìu liếc nhìn Kinh Nghê lao xuống công kích Bạch Diệc Phi, hàn băng từ hắn tản ra đều bị nàng đánh vở, thậm chí còn ăn thiệt khi Tử Dận bức tốc để lại trong không khí như tia chớp quang mang, không ngừng công kích Bạch Diệc Phi từ bốn phương tám hướng, các kiến trúc trong tòa nhà bắt đầu đổ ập xuống.

Không như nguyên tác Vệ Trang bị Huyền Tiễn bán hành xém mất mạng nếu không có Cái Nhiếp đuổi đến, Vô Song Quỷ ngạnh công mình đồng da sắt không bị phá bởi kiếm khí của Huyền Tiễn, Bách Độc Vương cũng không có bỏ mình chết dưới kiếm của Bạch Diệc Phi, mọi sự đều thay đổi khi có Kinh Nghê tham dự vào.

Kinh Nghê tham chiến không chỉ cứu đám người bọn họ một mạng, chiến lực phô ra để cho đám người quan sát kinh sợ. Cùng Bạch Diệc Phi và Huyền Tiễn chi chiến, sức lực vẫn không hề suy giảm, không có rơi xuống hạ phong. Bất kể hàn lảnh thế nào của Bạch Diệc Phi đều trở nên vô dụng khi lại gần nàng.

Nhóm người Vệ Trang ngay khi phá cửa mà ra bằng thân thủ của mình đám binh sĩ này không mấy ai có thể chịu được. Đối với việc này Cơ Vô Dạ làm sao bỏ qua lập tức điều động đám quân sĩ đuổi theo, thậm chí để chuẩn bi cho việc này không ít quân sĩ trên các mái nhà cầm cung tiễn mai phục nhóm người Vệ Trang rời đi.

Nhưng không làm gì được khi Tử Nữ đả đuổi về Liên Xà Nhuyễn Kiếm mạt sát đám quân sĩ, có thêm Vệ Trang hợp sức Sa Xỉ sắc bén, Xảo Ma thân pháp linh hoạt đem đám binh sĩ giết chết. Chưa kể còn có thêm một thân thủ lợi hại khác trợ giúp cho đám người này, trên tay nàng sở hữu danh kiếm lai lịch cũng không hề nhỏ.

“ Mặc nạ cáo, song đoản kiếm” Vệ Trang cau mày nhìn thân thủ nhỏ con mặc một bộ hắc y trên tay cầm lấy một đôi đoản kiếm tản ra xanh lam chân khí lượn lờ ở cổ tay nàng, hiển nhiên hắn nhận ra hai chuôi kiếm này và cũng đã đoán ra được là ai.

“ Là nó, Việt Vương Bát Kiếm, Khước Tà” Tử Nữ từ trên mái nhà thả người xuống, cười nói nàng khi thấy chuôi kiếm này liền nhận biết được thân ảnh cứu viện mình là ai.

“ Đại tiểu thư, chiếc mặt nạ hôm nay rất đẹp nha” Hàn Phi đứng ở một phía con đường cười nói.

“ Hừ” Thiên Ngôn hừ một tiếng, thân ảnh xoay người rời đi mũi chân điểm nhẹ thân ảnh nâng lên khinh công nhanh chóng biến mất trong ánh mắt của đám người.

“ Trong một đêm lại có 3 thanh Việt Vương Bát Kiếm hiện thế” Vệ Trang cảm khái lên tiếng, bình thường Việt vương bát kiếm đều là thế gian khó được danh kiếm, mỗi một người sở hữu đều là kiếm khách hảo thủ vang danh.

Mà đêm nay cùng một lúc lại ba thanh Việt vương chi kiếm tại một tòa thành hiện ra, hơn nữa lại là viện binh cứu trợ cho bọn họ. Vệ Trang ánh mắt xoay người nhìn về phương hướng Tử Lan Hiên đang như ngọn đuốc bùng cháy, mày chau lại khó hiểu nói : “ Ta vẫn không hiểu, Dạ Mộ và La Võng vốn là hợp tác, mục tiêu chính là thích sát thượng công tử, Kinh Nghê hành động không phù hợp với tác phong của La Võng... trừ khi...”

Hàn Phi cười nói : “ Ta mặc dù biết huynh ấy sẻ ra tay cứu trợ, nhưng lại không ngờ chính là Tử Dận phu nhân”

Nhiều năm nay hắn ở Thanh Y Lâu thông qua Lăng Sương cũng biết được bên cạnh Dược Thiên Sầu có một hồng nhan bí ẩn, là người dạy kiếm cho Lăng Sương, rất ít hiển lộ ra bên ngoài sơn trang. Bằng hắn trí tuệ liền có thể đoán ra được Kinh Nghê chính là vị bên cạnh Dược Thiên Sầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK