Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về trận chiến Công Thủ của Mộ phái ở Huyền Quan nhai, lấy Lâu Mãn Phong cùng Lạc Thời Thu chi lực không cách nào công phá được 36 Kim Tăng cùng Khổ Thiền đại sư tọa trấn.

Bất quá cả hai người cũng không bỏ cuộc nản lòng, mặc cho bị đánh hạ bao nhiêu lần cũng lại công phá Huyền Quan nhai.

Qua chiến đấu cả hai phát hiện ra cách phá trận, đó là việc chặt đứt dây xích cơ quan vận chuyển các quan tài mới đảo ngược được tình thế.

Cả hai vừa đánh lại cố ý mượn lực Kim Tăng đánh hủy cơ quan, làm được một nữa thì dừng lại. Nguyện ý nhận thua cuộc, bởi nếu chặt đứt dây xích thì những vị tiền bối sinh tiền chuộc tội thủ mộ táng trong quan tài treo cũng bị hủy đi.

Công Mộ phái là danh môn thế gia chính đạo trận doanh, tuy Công Thủ ác liệt như nước với lửa nhưng lại chung một nguồn gốc, bản thân cũng rõ ràng mình không phải là đối thủ nên đành chờ lần sau khiêu chiến lại.

Khổ Thiền đại sư là người xuất gia không có ý niệm sát nhân. Hắn bổn ý là ngăn người phá trận, chứ không phải là giết người phá trận. Lại thấy Công Mộ hai người nhận thua từ bỏ việc phá hủy quan tài trên mà cảm mến, chủ động nhận thua giao ra Phá Mộ Lệnh trong tay cho Lạc Thời Thu.

Nguyện thủ mộ bất lợi hướng Mộ Vương thỉnh tội.

Bất quá Mộ Dung Hiển cũng đã lực bất tòng tâm, cộng thêm hắn đối mặt với tử cảnh sắp đến cũng không quản nhiều được nữa, liền qua loa không truy cứu để mặt cho Công Mộ thu lấy Lệnh Phá Mộ rồi trở về Mộ Vương Thành.

Nghỉ ngơi một ngày sắp xếp sự vụ cá nhân, rồi cho gọi Hình Đường Thủ Tọa định ra ngày phạt.

Bách Lý Vô Hồn định ra ngày hôm sau giờ ngọ thọ hình một nén hương.

Mộ Dung Hách lại là người chưởng hình.

Mộ Dung Hiển không có như Mộ Dung Hiển kỳ cốt dị huyệt, lại mang nội thương dưới Quỷ Tiên Thứ Nhục liền bỏ mệnh.

Trước khi mất đem Mộ Vương thành giao lại cho Mộ Dung Hách chấp chưởng. Đây là Mộ Dung Hiển an bài, một phần là hắn nợ Mộ Dung Hách một phần khác là hắn không thể tiện nghi Cô Tô Mộ Dung được.

Về phần Mộ Dung Diệp hắn không thể đấu được với Mộ Dung Hách lẫn Cô Tô Mộ Dung thị, thành ra Mộ Vương chết nhưng Thiếu thành chủ lại không được kế vị.

Mộ Vương chết Mộ Vương Thành toàn thành để tang, ngày thứ mười khi Mộ Dung Hiển chết, trước thành lại nghênh đón một nhóm thế lực không mời mà đến.

“ Kẻ vào Mộ Vương Thành kia, có biết, cấm mang vũ khí không?”

Một cái tử sĩ áo trắng từ trên tường thành nhìn xuống bên dưới một cái thiếu niên tuấn lãng, hắn có thể nhìn ra được người này chính là đầu lĩnh của nhân mã tiến đến Mộ Vương thành, cao giọng chất vấn.

“ Hừ” Cạnh Kỳ hừ lạnh một tiếng, đem trên tay Thôn Thiên đao giơ lên, cao giọng mà nói : “Đao này tên gọi Thôn Thiên, là bảo vật của U tộc ta. Thấy đao như thấy U Vương, mời người chủ sự của Mộ Vương Thành ra tiếp kiến.”

Từ khi cùng Quỷ Tôn Phục Thành tiếp quản Thập Lý Âm Dương Giới xong, Cạnh Kỳ cùng Quỷ Tôn Phục Thành tiến đến Chu quốc, một mặt vây công Công Mộ phái dùng kế giương đông kích tây vây giữ cốc Vô Tình, Quỷ Tôn Phục Thành lại bí mật vào tổ đường Lạc gia đả thương Lạc Thiên Thành thương thế còn chưa khỏi sau đại chiến, thuận lợi lấy đi Lệnh Phá Mộ của Huyền Quan nhai.

“ Nếu Mộ Vương Thành đã không muốn nói chuyện, bổn thiếu chủ ta cũng không muốn phí lời nữa.”

“Ngươi mau về chuyển lời, chủ ta U Vương có lệnh, bắt đầu từ hôm nay, thu hồi Âm Dương giới, đóng quân ở U Đô Thành, tổ địa thánh linh do tộc ta trấn thủ. Người Mộ Vương Thành phải lập tức rời đi.”

Lời hết, Cạnh Kỳ xoay người bước đi.

“ Ầm! Ầm”

Đại môn vốn đóng lại vang lên một tràng thanh âm, cánh cửa đã đóng được mở ra.

Mộ Dung Hách từ phía sau cửa chậm bước ra, tuy là Mộ Vương nhưng hắn không mặc hoàng bào mà lại mặc một bộ sư thầy Vô Khả y phục, tay cầm Quỷ Sứ Chi Nhận, cất lời nói : “ Ý của U tộc là muốn xé bỏ hiệp ước ngàn năm nay?không theo phép tắc tổ chế nữa sao?”

Lời vừa rơi xuống, thân hình như cơn gió thổi qua đã cướp đến chổ Cạnh Kỳ, một tay giữ lại Thôn Thiên đao chuôi ngăn không cho Cạnh Kỳ lấy ra.

“ Phanh! Phanh!”

Cạnh Kỳ tuổi trẻ khí thịnh nào cam lòng bị chế trụ, lập tức tụ chưởng kia đáp trả nhưng không làm gì được y, lại song cước đá ra cước kình như đao khí bắn ra cũng không làm gì được, bị đối phương dể dàng phá đi.

Mộ Dung Hách buông tay khỏi chuôi đao, nói: “ thiểu chủ U tộc quả nhiên thân pháp hơn người, đúng là anh tài hiếm có!”

Cạnh Kỳ lạnh giọng : “ Ý của U Vương bổn thiếu chủ đã truyền đạt. Hy vọng Mộ Vương Thành định ra thời gian, khi nào rời khỏi tổ địa thánh linh của ta?”

Mộ Dung Hách nói : “Các ngươi muốn U Đô Thành không phải là không được. Chỉ cần ngươi đạt đủ 3 điều kiện như tổ tiên hai ta đã từng giao ước”

Cạnh Kỳ ôm Thôn Thiên không nói lời nào.

Mộ Dung Hách nói: “Một, U tộc lấy được QuỷLong đồ của Địa Phủ. Hai, lấy được Phá Mộ Lệnh U Đô Thành. Ba, hủy Long Trụ diệt Địa Phủ, giữ gìn bình an cho toàn dân thiên hạ.”

Cạnh Kỳ nói : “ Giao ước của tổ tiên, ha ha ha, các ngươi còn có mặt mũi nhắc đến giao ước của tổ tiên? Các ngươi đừng quên, theo ước định còn nói Thủ Mộ Nhân sẽ vĩnh viễn bảo vệ yên bình cho Địa Phủ. Nhưng các ngươi bại rồi lại bại, trận chiến U Đô không thể tránh khỏi, xin hỏi Mộ Vương Thành còn gì để nói”

Mộ Dung Hách cũng không bào chữa trước thất bại của Thủ Mộ phái, nói : “Không có QuỷLong đồ, không ai có thể vào mười tám tầng Địa Phủ, nói đi cũng phải nói lại, mặc dù chúng ta rời khỏi mộ địa, Công Mộ phái cũng sẽ không bỏ qua U Đô Thành.”

“Hừ!” Cạnh Kỳ hừ một tiếng xem thường, từ trong ngực lấy ra Phá Mộ Lệnh :“Huyền Quan Nhai Phá Mộ Lệnh, đã là đồ của U tộc ta, Công Mộ phái lấy gì để mở cửa Địa Phủ chứ? Vị trí Mộ Vương này của ngươi có thể kê cao gối mà ngủ rồi. Nhắc đến thì, chúng ta đã giúp các ngươi một chuyện lớn.”

Mộ Dung Hách nhìn khối Phá Mộ Lệnh kia thoáng qua biến sắc, không nghĩ U tộc lại lấy được Phá Mộ Lệnh từ tay Công Mộ, hiện giờ chỉ có thể ứng chiêu : “chỉ cần các ngươi lấy được QuỷLong đồ, Mộ Vương Thành ta sẽ an tâm mà rời U đô Địa Phủ.”

“ Được!” Cạnh Kỳ nhận lời, nói : “quân tử nhất ngôn.”

Mộ Dung Hách nói : “Nặng tựa ngàn vàng”

Cạnh Kỳ lại nói : “Nếu như nuốt lời!”

“Trời tru đất diệt!”Mộ Dung Hách đáp.

Cạnh Kỳ nghe xong cũng không tiếp tục nán lại, nâng lên khinh công mà đi.

Mộ Vương Thành ngoài thành mười dặm có một tòa Thánh Nhân miếu bỏ hoang, kiến trúc sụp đổ khắp nơi, rêu mốc bám lên các kiến trúc đổ vở.

Cạnh Kỳ đáp xuống một gốc cây lớn bên trong, đi đến thi lễ sư phụ mình đang đã tọa.

“Mộ Vương Thành nói thế nào?” Phục Thành tuh lại vận công trị thương, tuy hắn thành công lấy đi được Phá Mộ Lệnh của Huyền Quan Nhai từ tay Lạc Thiên Thành nhưng cũng bị y đả thương, sau lại bị Lạc Thời Thu truy đuổi cũng ăn mệt không ít.

Cạnh Kỳ đáp: “ bẩm sư phụ, Mộ Vương tuyên bố chỉ cần đáp ứng đủ ba cái điều kiện, mới chịu giải tán Thủ Mộ Nhân.”

Kết quả này Phục Thành đã sớm dự liệu được, nói : “ vậy cứ để chúng trong U Đô Thành thêm vài ngày. Tất cả đợi chúng ta lấy được Quỷ Long đồ rồi nói tiếp”

Cạnh Kỳ nói : “ trước mặt thời gian chúng ta cấp bách. Một tháng sau chính là thời điểm gió bắc chuyển hướng đông. Phụ vương gọi đó là Bá Bắc Cương, chỉ cần lúc đó mở ra Long Trụ, thì có thể để khí độc từ bắc thổi xuống hướng đông, để tránh mất sức tấn công trường thành nước Sở.”

Phục Thành tất nhiên rõ lời đồ đệ mình, nói : “Ta đã lập Quân Lệnh Trạng, thành thì sống bại thì chết. Lập tức truyền lệnh xuống, xuất phát gấp đến Thập Lý Âm Dương Giới, lật tung ba tất đất cũng phải tìm được Quỷ Long đồ!”

“Là.” Cạnh Kỳ gật đầu đáp một tiếng.

Phục Thành đứng dậy nhanh đi ra ngoài miếu đổ, ngồi lên một khung xe ngựa mà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK