Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Liên Hoàn khép lại để cho đám người Hàn Phi thổn thức với thế cờ hiểm ác này không thôi, so với cờ vây thì cờ tướng hấp dẫn hơn nhiều thế cờ lại hiểm ác bẫy rập thiên biến vạn hóa tùy theo người bố trí.

Mà những thế cờ của Dược Thiên Sầu đem ra đều khiến người thở than khi bẫy rập ám chiêu trong đó, chỉ cần đi sai một nước liền bại hoàn toàn, chỉ có chính xác nhất nước cờ mới có thể thoát hiểm được muôn trùng bẫy rập.

Đánh cờ xong món chính cũng được lên mâm chính là Dạ Tinh Tửu khi uống vào liền có thể nâng cao công lực đột phá cảnh giới. So với Trương Lương không có tu luyện võ công, nó không có tác dụng gì lớn.

Thì ba người Lộng Ngọc, Tử Nữ, Hàn Phi Vệ Trang lại khác là cơ hội giúp bọn họ đột phá cảnh giới tăng trưởng nội lực trong người.

Tuy nhiên số lượng có hạn, một vò chỉ có thể uống mười lăm chung mà thôi, mà ở đây đã 7 người 1 thú rồi quy ra mỗi người 2 chung là hết .

“ Đa tạ” Vệ Trang lạnh nhạt lên tiếng, chỉ qua 2 chung rượu lại giúp cho hắn rút ngắn bao nhiêu năm tháng khổ tu, một điều mà võ giả ham muốn, từ tiên thiên 4 tầng nhảy lên tuyệt đỉnh 2 tầng chi cảnh.

Tử Nữ lắc đầu cảm thán ánh mắt nhìn sang hắn khẽ nói :“ Thật khiến người say mê, chỉ một vò rượu lại khiến không biết bao nhiêu võ giả điên cuồng, chả trách La Võng lại xuất động tập kích những người đạt được tuyệt thế vò rượu này”

“Hừ, cái đám nhện đó chẳng tốt lành gì” Lăng Sương cất lời.

Dược Thiên Sầu soa đầu nàng, nhìn Lộng Ngọc cười nói : “ từ hậu thiên tầng 5 lên đến tiên thiên tầng 2, thật không tệ”

Lộng Ngọc mặt đỏ hồng, thẹn thùng lên tiếng : “ đều nhờ công tử thành toàn”

Hậu thiên có 7 tầng đột phá 7 tầng chính là tiên thiên chi cảnh, khi đó nội lực trong người tiến hành lột xác bước đầu.

Tiên thiên có ba cảnh đầu tiên là nhân cảnh ngoại cương, chân khí ngoại phóng có thể thoát ly ra ngoài cơ thể; địa cảnh nội cương chân khí thu liễm vào trong ngủ khí triều nguyên, thiên cảnh tam hoa tụ đỉnh.

Qua ba tầng chính là nhập bước tuyệt đỉnh cao thủ hàng ngủ, qua 7 tầng nhập bước Tuyệt Đỉnh đột phá 9 tầng chính là nhập bước Thiên Nhân cảnh.

Song từ trước đến nay để đạt đến cảnh giới này chỉ có trên đầu ngón tay mà thôi.

“ Uống xong một chung này, ta đột nhiên lại hâm mộTiểu Bạch” Hàn Phi từ say mê tỉnh lại, gương mặt có phần đỏ lên vị rượu mang lại.

“ Chi chi chi” Tiểu Bạch kêu lên vài tiếng mắt cáo chế nhạo nhìn hắn, rồi đi đến gần Đế Thiên An đưa miệng vào uống chung rượu của hắn.

Lăng Sương nhìn Hàn Phi rồi nói : “ ngươi dẫn chúng ta đến nơi này mục đích chính là uống rượu mà, kịch cái gì chứ!”

Tử Nữ tiếp lời vào :"Công tử còn nói chuyện cười thoại, khuya khoắt nơi nào người đến diễn kịch."

“Sẽ có ngay thôi, không tin, cô có thể hỏi bọn họ.” Hàn Phi không có nói rõ, nhưng mà trên mặt lại treo lên nụ cười như có như không.

Tử Nữ đem mắt qua nhìn Trương Lương cùng Vệ Trang, thấy bọn họ im lặng nhìn xuống bên dưới. Cũng đưa mắt nhìn xuống thành Tân Trịnh, dựa theo phương hướng mà đám người nhìn, đó là vị trí của Tướng quân phủ.

Không biết qua đi bao lâu, đại môn Tướng quân phủ mở ra, một người lính từ bên trong lén lén lút lút đi ra,ngó dáo dác hướng ra phía ngoài nhìn một phen, sau đó đem tay ra hiệu vào trong.

“ Lên rồi kìa” Trương Lương cười nói, trong tầm mắt của hắn thấy được theo sau tên binh lính mở cửa là rất nhiều thân ảnh, dục ngựa chạy gấp.

Tử Nữ đi tới trên vách đá cheo leo, nói: "Phủ tướng quân thân vệ tinh kỵ phát động rồi, xem ra công tử đến nhà bái phỏng thành ý để Cơ Vô Dạ động tâm."

"Ta tin tưởng, hắn không chỉ là động tâm, hơn nữa khả năng còn có thể thương tâm”Hàn Phi giơ ly rượu lên quay về Vệ Trang nói: "Vệ Trang huynh, trò hay sau này thì phiền huynh diễn nốt rồi"

Vệ Trang thần sắc lạnh lùng, ngồi ở chỗ đó không nói một lời, đại não suy ngẫm liền hiểu lời của Hàn Phi, còn không phải muốn hắn ra sức hay sao?

Bưng chén rượu lên đứng lên, một ngụm đem rượu trong ly uống xong, tiếp đó quay người đem cái chén hướng phía sau ném đi, cả người liền tiêu sái rời đi.

Hàn Phi bi thương nói :"Ta biết huynh ấy rất ngầu, nhưng có cần phải ném vở chiếc ly mà người ta ưa thích chứng minh không"

Kỳ thực, hắn đây đều là giả vờ, trong lòng của Hàn Phi minh bạch, Vệ Trang đây cũng không phải là đơn giản ném cái ly, là muốn nói cho hắn biết tính toán hắn không cẩn thận hạ tràng liền sẽ cùng cái ly này một dạng.

"Xem ra, đêm nay thương tâm người không chỉ có Cơ Vô Dạ a."Tử Nữ khẽ mỉm cười trêu ghẹo nói, bàn tay vươn ra khẽ đánh một cái khi Dược Thiên Sầu thừa cơ muốn đem nàng ôm lấy.

“ Thật nhàm chán, chả trách cha nói chẳng có gì đáng xem cả, Tiểu Bạch về thôi” Lăng Sương nhìn đám ngựa bên dưới rời đi thân ảnh đứng dậy cất bước đến vách núi.

“ Cẩn thận” Lộng Ngọc kinh hô lên khi thấy nàng cất bước đến gần vách núi, chỉ một bước nữa là rơi xuống vách núi tan xương nát thịt.

“ Chi chi” Tiểu Bạch miệng nhỏ lại kêu lên vài tiếng, từ người Dược Thiên Sầu nhảy ra bám lên người Lăng Sương.

“ Ba!”

Lăng Sương môi nhích lên độ cong hai tay kết ấn chỉ giữ lại hai ngón trỏ và giữa rồi tay trái đặt vào lòng tay phải, đem chakra dồn xuống chân mình một luồng khí nhẹ từ lòng chân hiện ra thổi đi lớp bụi, trong ánh mắt kinh ngạc khiếp sợ của Lộng Ngọc, Trương Lương và Tử Nữ bàn chân bước ra bám đến vách núi bên dưới cất bước đi xuống.

“ Kịch cho dù chán nhưng có mỹ nhân ở bên cũng trở nên thú vị, đêm khuya trời lạnh hai nàng cũng nên chú ý” Dược Thiên Sầu cười nói, thân ảnh cất bước đến gần vách núi thân ảnh đạp bước mà đi, chỉ mấy nhịp hô hấp hai chân bám trụ trên vách núi đả đủi kịp Lăng Sương, thân ảnh hai người trong chốc lát lai chìm khuất mất đi.

“ Mặc dù đã xem nhiều lần rồi, nhưng lần nào xem cũng khiến người thở than cả” Hàn Phi tay lắc nhẹ chung rượu nhìn về bên dưới thấp thoáng vài cái bóng.

“Lương từng nghe đại tiểu thư có thể leo vách núi dựng đứng hàng trăm trượng, đạp nước biển mà đi như trên đất bằng một dạng, tận mắt chứng kiến Lương sợ hãi” Trương Lương cảm thán lên.

“ Đạp núi mà đi, đạp biển mà bước, giống như thần tiên nhân vật” Lộng Ngọc nỉ non lên.

Tử Nữ chau mày lại nhớ lại Thiên Ngôn động tác, rồi suy ngẫm : “ Dường như thông qua một thủ thuật đặc biệc, ta thấy được đại tiểu thư thực hiện một vài thao tác sau đó một luồng khí từ dưới chân thoát ra”

Hàn Phi gật đầu nói : “ Là độc môn bí thuật của huynh ấy tạo ra, lần trước ta còn bị đại tiểu thư dọa cho chết khiếp đây, trên đỉnh núi trăm trượng bị nàng kéo đi, một đường đến Tang Hải bắt cá, giờ nhớ lại vẫn còn kinh tâm động phách”

“ Xem ra quan hệ của công tử với đại tiểu thư khá tốt đây” Tử Nữ thoáng qua quang mang, nhìn Hàn Phi cảm khái nhớ lại mặc dù chưa từng thể nghiệm nhưng nàng biết bản thân lâm vào tình cảnh như Hàn Phi cũng rung động không thôi, nói chi không có võ công như Trương Lương.

“ Aiii” Hàn Phi thở dài ngán ngẩm, gương mặt như nuốt con ruồi nói : “ kể từ khi quen biết nàng, lá gan của ta cũng lớn hơn nhiều, mỗi ngày đều bị nàng kéo đi vui chơi thậm chí còn trở thành vật bồi tội cho nàng.”

“Các ngươi còn chưa biết dạ dày của ta bị ẩm thực của nàng hành hạ như thế nào đâu, chưa kể mấy lần để nàng sinh khí chính là ta bị trên trăm trượng vách núi đột ngột thả rơi xuống, hay là ở ngoài biển chìm xuống uống một bụng nước biển”

“ Xem ra công tử bái sư cầu học phương xa trôi qua rất khoái hoạt” Tử Nữ che miệng cười nói, một bên Trương Lương cũng cảm khái cho thời gian đó của Hàn Phi.

Lộng Ngọc như nhớ đến điều gì, cười nói : “ Thanh Y Sơn Trang có 500 loại rượu vang danh thiên hạ, cho dù có là vương tôn hoàng thất cũng chưa có cơ hội uống hết, công tử yêu rượu như vậy... Lộng Ngọc còn nghe có một người thắng đến 5 vạn hoàng kim đây”

Hàn Phi hồi tưởng lại quãng thời gian ở Thanh Y sơn trang vui chơi quên cả trời đất, cùng Lăng Sương trượt patin trên các tuyến đường bê tông, tham dự các cuộc thi đấu trí, cá cược hay nhân mối quan hệ của nàng mà uống chùa không ít rượu ngon.

Hết tiền liền vào các sòng bạc cùng mấy tên phú thương cá cược là kiếm được lượng lớn tiềng vui chơi thả thích, gật đầu nói : “ aii thời gian đó đúng là khó quên được”

Có binh sĩ Cơ Vô Dạ dẫn đường, Vệ Trang thuận lợi một đường bám theo sau.

Tuy hắn không có ngựa nhưng lại bằng vào khinh công của mình mà theo sau, tuyệt không mất dấu, hơn nữa đám binh sĩ lại không phát hiện được tung tích của hắn.

“ Là phía trước ư?” Vệ Trang tự thoại, tung người bám theo một thời gian hắn từ xa đã phát hiện ra vách núi dựng đứng cao mấy trăm mét khó mà leo lên được, mà đám kỵ binh kia cũng đã xuống ngựa đến phía trước.

“ Keng!!”

Sa Xỉ theo tay Vệ Trang ra vỏ, sau đó theo hắn tung người hướng về vách núi phía trước mà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK