Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tây Sở biên cảnh, phía tây nam quận Cảnh Lăng.

Lúc này, một chi gần một vạn người từ trên mục trưởng thẳng một đường đến nội bảo, qua đi chào hỏi thì được người trong thành hạ cầu treo dẫn vào.

“ Trời ơi gả tướng lĩnh kia là ai thế?”

“ A Thơ, ngươi xem thử đây là cờ hiệu của nước nào?”

“ Muốn mua ngựa ư?”

“ Không giống như nước Sở lắm”

“ Đó là Đại Việt!”

“Lẽ nào Việt Đế muốn đem Phi Mã Mục Trường thu lấy ư?”

“ Người kia diệt cả trăm vạn quân, một khi tràng chủ khước từ có khi nào y đích thân đến nơi nay không?”

“Đồ ngu! Không biết Việt Đế là nam nhân của tràng chủ à!”

“ Cái gì!”

“ Đạo Thánh! Ngươi không biết ư! Đạo Thánh từng đến mua ngựa của tràng chủ ! ta nghe trong Phi Điểu Viện truyền ra, tràng chủ sắp sửa thành Đế Phi rồi”

“ Thật hay giả vậy”

“ Còn giả ư! nếu không thì Đại Việt quân đến nơi này làm gì?!”

“ Sao ngươi biết!”

“ Đúng là không biết gì cả mà!”

“ Đúng! đúng là có nghe qua chuyện này rồi”

“ Ta có nghe bọn nha hoàn trong Phi Điểu Viện truyền ra, Đạo Thánh từng đến trộm tràng chủ chúng ta”

“ Nếu là thật, Phi Mã Mục Tràng chúng ta bị Việt Đế thu vào túi rồi”

“ Thu thì thế nào? hiện giờ ai mà không sợ Việt Đế, có cây đại thụ như thế kia ai dám vuốt râu rồng”

“ Đúng lắm! mau chúng ta xem thật hư thế nào”

Người dân ven đường nhìn thấy đoàn đội người đi đến tòa kiến trúc cao nhất trong thành, ai nấy bàn luận sôi nổi.

Phi Điểu Viện là ở của trường chủ Thương Tú Tuần, nằm ở trung tâm của toà nội bảo này, do hơn ba mươi gian phòng khác nhau hợp lại mà thành, bốn phía đều có tường cao và chòi canh, kiến trúc rất kiên cố vững chắc.

Điểm đặc biệt nhất là trang viên này được xây trên vùng đất cao, dõi mắt nhìn ra có thể thấy được toàn bộ cảnh quan của Phi Mã Mục Trường trải dài ra trước mắt, dưới ánh sáng của vầng trăng mới mọc, khung cảnh an tịnh một cách lạ thường.

Một cái nữ hài, thần sắc vội vả đi nhanh, không là chạy đi thì đúng hơn, mặt cũng đỏ lên hiển nhiên đã chạy được một đoạn dài.

Nàng chạy đến một cái gian phòng lớn, nhìn thấy cửa mở liền vọt vào bên trong, phập phồng nói : “ tràng chủ.... tràng chủ.... Đại Việt.... Việt Đế....cử người.... “

Một cái tầm ba mươi tuổi đổ lại thành thục nữ nhân, nói : “ Tiểu Quyên, nghỉ ngơi một chút đã, rồi nói cho rõ ràng”

“ Vâng.... Phức tỷ” Tiểu Quyên vội đáp rồi cố gắng bình ổn lại hô hấp.

Phức tỷ xoay người đưa mắt nhìn cái nữ nhân đang ngồi trên bàn sập đang hưởng thụ bánh quế, mặt ngoài không có thay đổi gì nhưng nàng biết chủ tử của mình kỳ thực so với nàng còn gấp.

“ Tràng chủ, người nói.... đám người Bách Việt này đến là gì đây? có khi nào là mua ngựa hay không?” Phức tỷ cố ý hỏi.

Thương Tú Tuần biết cái tâm phúc bên cạnh có ẩn ý trêu mình, lườm nhẹ một cái rồi cất lời: “ dường như cô rất hứng thú với việc người khác muốn mua ngựa”

Phức tỷ cười nói : “ đương nhiên rồi, vị kia hiện giờ chính là nhân vật hồng nhân nha, thiên hạ đệ nhất nhân, có thần ma thủ đoạn, y lại có tiếng háo sắc, mua ngựa thì tốt nếu như còn việc khác mà đến.... Tiểu Quyên nói xem thử một chút là chuyện gì nào?”

Thương Tú Tuần trừng nàng một cái, đem mẫu bánh quế ăn dang dở đặt xuống.

Tiểu Quyên đã bình ổn lại, cười rạng rở : “ nô tỳ nghe tin Việt Đế cho thủ hạ đến nghênh cưới tràng chủ”

Thương Tú Tuần mặt vẫn như thường, bất quá khóe môi lại nhích lên độ cong: “ cưới ư? hắn muốn cưới ta sẽ gả cho hắn chắc! Đế vương gia chẳng mấy thứ tốt!”

Tại lần trước Đạo Thánh xuất hiện ở An Lạc Ổ dụ ra Tà Đế Hướng Vũ Điền, sau khi chế phục lại quay lại đoạt tâm Thương Tú Tuần, nàng dù tiếp quản nhiều năm Phi Mã Mục Trường lịch duyệt cùng gặp gỡ không ít người, chỉ là vẫn thất thủ trước Đạo Thánh.

Bây giờ nghe tin Việt Đế cử binh lính xuống đón nàng về Thăng Long, trong lòng cũng vơi đi oán khí với tên ăn xong rồi chạy kia.

Phức tỷ biết rõ người bên làm giá, cười nói : “ vậy có cần nô tỳ thông tri cho bọn họ, nói rằng tràng chủ bảo bọn họ về hay không? chỉ là đắc tội Việt Đế, Phi Mã Mục Trường chúng ta cũng khó mà thụ được à!”

Thương Tú Tuần nói : “ hừ! cứ để bọn chúng ở đại sảnh chờ đợi, bản tràng chủ còn chưa muốn gặp bọn hắn, nhưng mà lễ cũng không thể thiếu, bằng không nói Phi Mã Mục Trường chúng ta không biết lễ nghi....”

Phức tỷ trộm cười : “ vâng! nghe theo tràng chủ”

Thương Tú Tuần nói xong thì cất bước rời đi.

“ Phức tỷ! tràng chủ....” Tiểu Quyên nôn nóng gấp nói.

Phức tỷ trả lời : “ tràng chủ là còn đang làm giá à”

Đối với việc Thương Tú Tuần cố ý để cho đám tướng lĩnh từ Thăng Long đến đón dâu, bọn họ nào dám nữa điểm oán thán. Bởi vì tương lai vì này là hậu trạch của Việt Đế, bọn họ dơ mấy cái lá gan mà phàn nàn chứ.

Mà thực tế Thương Tú Tuần cũng không bắt bọn họ chịu khổ gì, đường dài bôn ba quân lính được nghỉ ngơi ở ngoài thành bảo, bão mã được cho ăn cỏ tốt, mà lính lác cũng được ăn uống no say.

Qua ngày hôm sau Thương Tú Tuần mới đón tiếp, sau khi nghe rõ mọi chuyện từ tướng lĩnh phụ trách đón dâu, Thương Tú Tuần cho thủ hạ chuẩn bị đồ đạc nhân lực mà khởi hành đến Thăng Long.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK