Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện giờ hắn đả hối hận rồi, hắn không ngờ được tại cái hầm mỏ của mình lại có một kẻ tu vị đáng sợ như vậy. Nếu như cho hắn quay lại, hắn sẽ không vì Huyết Thạch mất đi mà đắc tội với một kẻ này.

“ Không được!! ta không phải hắn đối thủ” Lý Tịnh thầm nói, đại não nhanh chóng đưa ra quyết định của mình, đó là rời khỏi nơi này nhanh nhất.

Chuyện lớn nhất chính là an nguy của con trai hắn, trong quá trình chiến đấu nó đã hôn mê đi, có lẽ vì cơn đau ở chân gây ra. Bây giờ nếu tiếp tục ở lại rất có khả năng mạng hắn cũng không còn.

Nếu thoát ra được, cho dù hắn đánh không lại cũng có thể mượn nhờ Thần tộc sức lực để diệt trừ cái tên này.

Dù sau Bắc Sơn đối với Thần tộc rất có trọng yếu, cho nên hắn tin sẽ không bỏ qua cái tên này được.

“ Chuyện hôm nay Lý mỗ đắc tội! Hiện giờ nhi tử nguy kịch, ngày khác Lý mỗ sẽ bái phỏng tạ lỗi với các hạ” Miệng thì nói nhưng chân nhanh chóng dẫm chân phóng người thoát ra khỏi phương hướng hang động.

“ Đừng cho hắn chạy!” Vũ Canh lớn tiếng hét lên.

Đám Khương Thượng cũng từ trong sững sờ tỉnh táo lại.

Nhưng Đế Thiên An chẳng xem Lý Tịnh vào mắt, cứ mặc cho hắn hành động, phất tay một cái từ người hỏa diễm rực rở như sóng nước lan tỏa ra ngoài, rồi kết thành một cái lò lửa khồng lồ.

Không gian như bị đốt cháy đi mà vặn vẹo, nhiệt độ trong huyệt động nháy mắt tăng cao hơn rất nhiều lần.

“ Ba ba ba!!”

Từng cái thân ảnh võ sĩ bị giết chết được nhấc lên khỏi đống đổ nát, rồi bị một cổ lực lượng vô hình tụ về một chổ.

“ Rắc!”

Cùng một lúc vang lên một tiếng rõ to, các bộ thi thể nháy mắt như bị bóp vở vụn vậy, rồi bị hút vào bên trong cái lò lửa kia.

“ Xèo xèo xèo”

Tiếng cháy khét lại sinh ra ngay sau đó, da thịt tiêu biến xương cốt cũng bị hỏa diễm đốt cháy theo, kèm với đó là cả linh hồn của 300 kẻ phàm nhân bị hỏa diễm nung đốt.

Máu huyết tinh cốt và cả linh hồn đều bị Đế Viêm tinh luyện, tạp chất bị trừ đi chỉ giữ lại những thứ tinh thuần nhất.

Sự việc xảy ra nhanh chóng, chỉ đến hai nhịp hít thở là cùng toàn bộ 300 võ sĩ đều bốc hơi mất đi.

Đế Thiên An lại vung tay, Huyết Thạch từng đống từng đống đổ vào bên trong cái lò lửa rồi bị ngưng luyện ra dịch thể.

Nói về chơi lửa không ai có thể qua được Đế Thiên An, cộng thêm Đế Viêm trợ giúp chỉ bảy nhịp hít vào thở ra toàn bộ thứ cho vào lò lửa đả bị hắn tinh luyện cả.

Đế Thiên An thu hồi lại Đế Viêm vào người, cách không thu về một viên Huyết Đan, cùng một dãy linh hồn quang đoàn tinh thuần. Đồng thời hư ảnh bảo hộ nhóm người Bạch Thái cũng triệt tiêu đi.

Cong ngón tay khẻ búng, Đồ Long kiếm bay đến vách đá cứng rắn đào khoét một cái hang lớn trong đó, từng tảng đá bị gọt đẽo theo ý niệm của Đế Thiên An.

“ Ah” Bạch Thái khẻ kêu một tiếng khi thân hình mất di kiểm soát, lăng không bay đến người Đế Thiên An, rồi cùng đi đến cái hang này.

“ Ào ào ào”

Nước lại quỷ dị ngưng hiện ra không trung, sau đó đổ đầy vào cái hang động cắt gọt lỏm sâu dưới này, rất nhanh một cái hồ nước hiện ra.

“Ba!”

Theo tay Đế Thiên An thả ra Huyết Đan dung nhập vào đáy hồ, vang lên một tiếng nhỏ, mặt nước nháy mắt liền trở nên đỏ thẫm như máu người vậy.

Từ cơ thể Đế Thiên An tản phát ra chói mắt quang hoa.

“ Đó là!!” Khương Thượng há hốc miệng con mắt mở to khiếp sợ lấy.

Không chỉ hắn mà Vũ Canh đám người lúc này cũng cực độ chấn kinh khi nhìn thân ảnh của Đế Thiên An hiện giờ.

Phục Hy con mắt cũng khiếp sợ khi thấy được bộ dạng khác người của Đế Thiên An bây giờ, hoàn toàn không giống với phàm nhân nữa, nếu có thể nói thì càng giống Thần tộc hơn. Nhưng Thần tộc không một ai có cánh cả.

“ Thần Tộc!!!” Vũ Canh thốt lên, hai bàn tay siết chặt lại.

Vào sát na chân thân Đế Thiên An hé lộ, đại não Phục Hy như sấm rền, con mắt của hắn phát ra kim quang, thần nguyên trong người vận chuyển, hắn lại mà thấy được rất nhiều hình ảnh phía trước.

“ Là hắn.... ư? kẻ phá hủy Thần quyền” Phục Hy nỉ non nói lên.

Đế Thiên An đem tay vươn ra rút lấy một căn Long Hoàng vũ dực của mình thả xuống hồ nước bên dưới, lập tức hồ nước tản phát ra năng lượng ba động.

“ Mỗi ngày vào đó tắm một lần, nó sẽ cái thiện thể chất của muội” Đế Thiên An tay lại xoa lấy đầu tóc nhỏ của Bạch Thái, cười nói : “ có nó tâm pháp ta dạy muội tu luyện sẽ nhanh hơn, nhớ là khi nào đến giới hạn cơ thể không chịu được thì phải đi ra”

Bạch Thái lòng có chút ngọt ngào khi được sủng nịnh, hốc mắt có chút ngấn ra : “ tại sao phải đối tốt với ta như vậy?”

“ Nói ngốc cái gì vậy? không phải Bạch Thái là muội muội của ta ư? đương nhiên là phải đối xử tốt với muội rồi” Đế Thiên An đem tay véo cái má của nàng xong, đẩy nàng xuống mặt nước hồ bên dưới.

Đồng thời khí trong người thoát ly ngưng tụ thành một bộ quần áo nữ tử dành cho Bạch Thái, làm xong thân ảnh nhanh rời đi để lai Bạch Thái đôi mắt ngây dại nhìn theo phía sau.

“ Khương Thượng ta có nhìn lầm không? Thiên An đại ca hình như....hình như” A Kim lắp bắp run sợ nhìn thân ảnh phiêu phù trên không trung kia.

“ Im miệng, không muốn chết đừng nói lung tung nữa” Khương Thượng hít sâu một cái vội nhắc nhở lên.

Đế Thiên An đem mắt nhìn về cửa động phương hướng, khóe môi nhích lên độ cong, lạnh giọng : “ trước mặt Bản Đế còn muốn chạy ư!”

Không gian khẻ xao động, “ BA!” một tiếng nhỏ, thân hình Đế Thiên An đả không còn trong địa huyệt, lần nữa hắn hiện ra chính là Bắc Sơn hầm mỏ hơn trăm dặm ngoài.

“ Ngươi!!!!” Lý Tịnh cả kinh thốt lên, đồng tử co rút thành cây kim khi thấy ở trước mình là một cái thân ảnh bắt mắt.

Thực lực của Đế Thiên An biểu hiện ra trong địa huyệt quá mức khủng bố, cơ hồ nghiền ép Lý Tịnh hắn. Hỏa diễm quỷ dị xuất hiện một cách bất ngờ trong người mà hắn không phát hiện ra được đối phương làm như thế nào.

Đối phương lại có thể hấp thụ hắn Luyện Khí thuật, đòn công kích của hắn chẳng thấm vào đâu, cho nên khi thoát ra khỏi hang động. Hắn liền quyết đoán mang theo con trai mình thoát khỏi hầm mỏ Bắc Sơn trước.

Với tu vị của kẻ kia nếu còn ở lại tuyệt đối không còn đường sống. Trước bảo hộ tính mạng con trai mình, sau là hồi phục thương thế trong đại chiến. Cuối cùng là để Thần Tộc thay mình đem cái tên khốn kiếp này thu lại nợ nận của hai cha con hắn.

Song Lý Tịnh không nghĩ đến được, đối phương lại có thể tìm đến hắn nhanh như vậy.

“ Đi đâu vậy chứ? Ngươi đến đánh Bản Đế một trận, Bản Đế còn chưa chiêu đãi ngươi đây? Không phải phàm nhân nào cũng may mắn đâu? ” Đế Thiên An cười cười hướng Lý Tịnh nói.

Vào lúc Đế Thiên An đem căn mủi tên xỏ xuyên qua chân Na Tra, hắn đả lưu xuống tọa độ không gian. Dù Lý Tịnh có chạy đến chổ nào đi nữa, nếu không đem tọa độ không gian trên người Na Tra xóa đi, thì hắn chỉ cần thông qua Phi Lôi Thần Thuật liền có thể dịch chuyển đến vị trí của Lý Tịnh

Lý Tịnh nghe xong đại não như sấm nổ, bằng trí thông minh của mình cũng như dung mạo tương đồng hắn có thể đoán ra được người nam nhân trong địa động kia cùng với gả nam tử phía trước là một.

Lý Tịnh thân hình đứng ở không trung, thần sắc ngưng trọng vô cùng bơi từ cái gả nam tử này hắn lại cảm nhận được hơi thở tử vong uy hiếp, vội nói : “ là Lý Tịnh sai sót, không biết đại thần giáng lâm Bắc Sơn, đêm nay mới dẫn đến hiểu lầm, nếu như ta biết là người của Thần Tộc đến thì nào làm mấy chuyện ngu xuẩn như vậy chứ. Đại nhân ngươi thật biết trêu đùa ta à”

Đế Thiên An đáp : “ Ồ! Nếu là hiểu lầm, vậy ngươi lại chạy đi đâu thế này?”

Lý Tịnh gương mặt biến đổi tươi cười, nhưng cũng không có nửa bước lơ là : “ là ta nóng vội quá vì nhi tử. Đại nhân cũng biết đó ta chỉ có một đứa nhi tử mà thôi, đêm nay bị ngài dạy dỗ dẫn đến nóng lòng!”

Ngừng một chút hắn lại nói tiếp : “ Đại nhân, nếu từ đầu ngài hiển lộ thân phận thì ta đâu có bị dọa như vậy chứ! Mời ngài trở về, để Lý Tịnh ta hảo hảo tạ lỗi một chút”

Đế Thiên An nhìn hắn một hồi, cười nói : “ cũng được”

Lý Tịnh nghe xong thầm thở phào một cái, nhất là khi hắn thấy đóa hỏa diễm rực rở kia trước người đối phương không còn để cho hắn an tâm một chút. Cái ngọn hỏa diễm đáng sợ kia không chỉ đem thực lực trong người cắn nuốt, mà còn tổn thương tinh thần của hắn.

Lần này chiến đấu đối phương bày ra thực lực còn trên cả hắn, thậm chí đối phương nếu muốn giết hắn mà nói đều có thể. Bây giờ đối phương lại chặn đường, nếu như thật sự muốn ra tay hắn chỉ có chết mà thôi.

Đế Thiên An thu lại chân thân của mình, thân hình phiêu phù trong không trung về hướng hầm mỏ Bắc Sơn.

“ Trong Thần Tộc còn có cường giả thế này ư? sao ta lại không biết chứ?” Lý Tịnh thầm hô, đôi mắt quan sát cái thân ảnh kia, rồi lại thả người bám theo sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK