Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm tiếng sau, một cái lâu đình.

Thức ăn còn nóng rượu vẫn còn thơm.

Bất quá người trong lầu không một ai chú ý đến đồ ăn thức uống.

Ai nấy đều xem múa.

Vũ cơ là một cái dung nhan họa thủy cô gái, rất xinh đẹp.

Nàng múa cũng không phải bình thường dải lụa mà là múa kiếm.

Một đôi đoản kiếm dài một thướt bảy tấc, xinh đẹp cùng tao nhã kiếm Nghê Thường.

Chuôi kiếm là hai sợi màu đỏ dây buộc, theo tay nàng huy vũ đoản kiếm như du long mà uốn lượn.

Người xem khó mà rời mắt ra được.

Thiên Trạch cũng đồng dạng, hắn bị Công Tôn Kiếm Vũ mỹ đẹp.

Thế gian học Công Tôn Kiếm Vũ không ít người, nhưng có thể nhảy đẹp như nữ tử phía trước, làm cho người mê mẩn như lọt vào chốn mộng ảo, đến nay chỉ có một người, Hồng Hài Tử thủ lĩnh Công Tôn Lan.

Công Tôn Lan đã không còn lớp dịch dung như trước, mà bây giờ nàng dung mạo hé lộ, lấn át toàn bộ chư nữ bên cạnh Thiên Trạch, mỹ nhân vốn đã khuynh thành nhảy múa cũng không kém.

Cho đến khi Công Tôn Lan nhảy múa xong, kiếm khí kiếm thế chậm rãi lui tản đi, từng cái quan kiến cũng từ từ đi ra.

“ Ba! Ba! Ba!”

Thiên Trạch vỗ tay tán thưởng, lấy ra một cái túi gấm, nói : “ quả không hổ làm ta thất vọng, xứng đáng đi một chuyến này không phí công”

Âu Dương Tình đi ra, ở bên trái quỳ ngồi nói : “ đại tỷ không chỉ đẹp còn nhảy múa xinh đẹp như vậy, Tình nhi cũng bị hớp hồn nữa là, bây giờ thật là lo lắng”

Thượng Quan Tuyết Nhi ngồi bên phải nhẹ nhàng rót rượu : “ Công Tôn Kiếm Vũ quả là thiên hạ đệ nhất đẹp kiếm pháp, chả trách chàng lại nhớ mong như vậy”

Công Tôn Lan khinh thân mà đến đình trong, nói : “ nhảy đẹp thì có ích gì, xinh đẹp thì có ích gì, còn không bì được hai vị muội muội đây, ra tay thật nhanh ánh mắt cũng thật độc, tỷ tỷ đây cũng phải cam bái hạ phong”

Đám tỷ muội còn lại cũng gật gù tán đồng, nhìn hai cái nữ nhân trái phải bên cạnh Thiên Trạch mà hâm mộ lẫn đố kỵ.

Chuyển biến quá nhanh, bây giờ bọn họ đã chuyển qua làm thuê cho y rồi. Mà tỷ muội của mình trở thành bà chủ, nam nhân của tỷ muội chọn mạnh để bọn họ kinh sợ.

“ Câu trả lời của nàng?” Thiên Trạch đem chung rượu uống một ngụm hỏi.

Công Tôn Lan quỳ ngồi phía trước bàn sập, rồi nói : “ ngài đem cả ‘người tàng hình’ đều khống chế rồi, ta còn có lựa chọn khác ư?”

Thiên Trạch nói : “ có”

“ Chết ư?” Công Tôn Lan tiếp lời

Thiên Trạch nói : “ phía sau nàng người”

Công Tôn Lan trong lòng khẽ giật mình nhưng vẫn trấn định, mở miệng : “ phía sau ta người còn không phải bị Đạo Thánh chế phục rồi ư? nếu có người, chính là Đạo Thánh bây giờ”

Thiên Trạch nói : “ bên cạnh ta là một cái yêu lừa gạt người, nói dối không một cái chớp mắt, ta đây tin sái cổ. Mà nàng còn so nàng ấy đẹp, thành thục, lại thông minh, còn biết hội gạt người hơn”

Thượng Quan Tuyết Nhi hờn dỗi nói : “ thiếp làm gì gạt được chàng chứ, còn gạt không được còn bị chàng ăn mất, đến vốn cũng ném luôn rồi”

Thiên Trạch nhẹ cười, rồi nhìn Công Tôn Lan : “ nàng quyết định đây?”

“Ngài thật là, cứ ấp ấp mở mở gì chứ! hay là chiêu trò muốn thu ta đây?” Công Tôn Lan ném cái mị nhãn, cười nói.

“ Ngụy quốc Nhạc Linh” Thiên Trạch nói.

Công Tôn Lan nét mặt cứng liền, cả gương mặt ngưng trọng hơn bao giờ hết.

“ Nhạc Linh đây không phải là thái hậu đương triều ư?” Tiết Băng nói vào.

Thất nương như hiểu được điều gì : “ lẽ nào.... đại tỷ phía sau người....”

“ Nàng giấu rất kín kẻ, nhưng trước mặt ta đều vô dụng.” Thiên Trạch nói

Công Tôn Lan nghi hoặc, hỏi : “ ta có điều không rõ, Đạo Thánh làm sao phát hiện”

“ Ta có một cái bí pháp, thần không biết quỷ không hay xâm nhập ý thức của nàng, lần trước trò chuyện ta đã âm thầm thu thập. Từ đó biết được nàng phụng sự cho Nhạc Linh, người tàng hình chẳng qua là bà ta nhận biết được muốn để nàng đi vào làm nội ứng mà thôi” Thiên Trạch chậm rãi nói.

Hồng Hài Tử là thái hậu Ngụy quốc thế lực.

Nhạc Linh thái hậu Hàn Dao là vợ cả của Ngụy Chiêu vương quân chủ thứ 4 của Ngụy quốc, là cô cô của Hàn vương An hiện giờ.

Nhạc Linh thái hậu rất có danh vọng trong Ngụy quốc, bởi bà ta nhiều lần phân ra hậu cung chi tiêu dùng để cứu tế nạn đói, cho binh sĩ phát quân lương. Mấy lần ở ngoài sáng can gián Ngụy An Ly vương, dùng uyển chuyển phương thức trình lên khuyên ngăn, gián ngôn số nhiều đều bị An Ly vương tán đồng.

Về phần Công Tôn Lan là hậu duệ của Công Tôn Đại Nương, mấy trăm năm trước danh vang thiên hạ, nhưng truyền đến đời Công Tôn Lan thì đã sa sút không còn như trước, thậm chí Công Tôn Đại Nương nhất mạch này chỉ còn mỗi nàng.

Sau này được Nhạc Linh thái hậu thưởng thức mà trọng dựng lại Giáo Phường ti, đối với Nhạc Linh thái hậu mười đủ mười trung thành, nàng lập ra Hồng Hài Tử cướp của khắp nơi chính là dùng để cứu trợ thiên tai, trợ giúp Ngụy dân.

Nhạc Linh thái hậu phát hiện được tổ chức ‘người ẩn hình’ cùng tạo phản sự tình, cho nên mới phái Công Tôn Lan đi dò xét.

Ngô Minh nhìn thấy Hồng Hài Tử tìm lực cho nên mới bí mật thu xếp vào trong.

Cho đến hiện giờ bị Thiên Trạch vạch trần, Công Tôn Lan nói : “ ngươi muốn ta đầu nhập cho ngươi làm việc, bán đứng Ngụy quốc ư?”

Thiên Trạch nói : “ nàng xinh đẹp lại có thủ đoạn, ta không muốn nàng chết thảm, thực ra mà nói Ngô Minh đã nghi ngờ nàng rồi. Khi ta khống chế y đã biết y sắp giết nàng, may mắn là nàng dẫn ta đến trước đấy”

Công Tôn Lan trầm mặc.

Thiên Trạch nói : “ ta có thể giúp nàng gầy dựng lại Giáo Phường Ti lớn mạnh hơn cả thời Công Tôn Đại Nương, trở thành thánh địa trong chốn võ lâm mà bao nữ tử muốn tìm đến học nghệ.”

Đến đời nàng Giáo Phường Ti đã suy bại, đây cũng là một trong các nguyên nhân để Công Tôn Lan quy thuận Nhạc Linh thái hậu, muốn thông qua quyền lực cùng thế lực của vị thái hậu này mà gầy dựng lại tổ tiên cơ nghiệp.

Công Tôn Lan nói : “ quả là một đề nghị hấp dẫn, chỉ là miếng bánh thơm ngon như vậy ta muốn ăn cũng phải trả giá không nhỏ”

Đạo lý này nàng rõ ràng, Đạo Thánh mở cho nàng cái bánh lớn như vậy, ắt hắn đòi lại cái giá cũng không hề kém.

Thiên Trạch nói : “ ta muốn nàng làm việc cho ta, ta sẽ đảm bảo nàng tự do, nếu không thích có thể từ bỏ hoặc rời đi bất cứ lúc nào. Nhưng với điều kiện không được mang đi những thứ gì của ta cấp cho lẫn tiết lộ thông tin”

Công Tôn Lan nói : “ Đạo Thánh thả ra cái giá lớn hấp dẫn như vậy, quả thật ta tâm động nhưng là....ta lại không dám”

Thiên Trạch nói : “ nàng sợ ư?”

“ Uhm!” Công Tôn Lan nói : “ làm gì có chuyện trên đời lại có chuyện hời như vậy chứ, làm việc cho ngài chỉ sợ so với trộm cướp còn nguy hiểm hơn, ngài tích súc nhiều như vậy tài sản cùng thu thập thế lực, làm việc cho ngài là một chuyện nguy hiểm cực kỳ”

Thiên Trạch gật đầu : “ quả thật là cái thông minh cô gái, nhưng mà nàng không sợ ta khống chế nàng như Ngô Minh ư?”

Công Tôn Lan cười, nụ cười này rất đẹp, nói : “ ngài là cái tham lam, không chỉ muốn ta còn muốn tâm ta, cho nên ngài mới nhọc lòng ngửa bài với ta, khống chế ta đúng là một kiện tốt, nhưng một con rối cũng không hoàn mỹ nữa”

Thiên Trạch nghe xong lại vổ tay tán thưởng, rồi nói : “ xem ra ta phải ra chung cực sát chiêu rồi, tuyệt kỹ áp hòm”

“ Ồ!” Công Tôn Lan hứng thú nhìn.

Mấy cái nữ tử ban đầu nghe cũng chờ đợi xem thử là thủ đoạn cao thâm gì.

“Bá Vương Ngạnh Thương Cung” Thiên Trạch nói đã cướp người đến Công Tôn Lan, trực tiếp sét đánh chế trụ, sau đó đem nàng bế lên.

Mấy cái cũng mắc cở khi nghe được, thầm mắng tên này chơi lưu manh.

Âu Dương Tình cười lên một tràng, nói : “ đúng là tuyệt kỹ áp hòm, đại tỷ nói cứng rắn như vậy thôi chứ bị chàng kéo lên giường rồi, có cứng mấy cũng bị chàng hàng phục thôi, lại chờ bảo bảo sinh ra chạy sao được”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK