Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này ba vị Hồn Đấu La cùng một vị Phong Hào Đấu La giằng co, khiến cho không khí trong Giáo Uỷ đại sảnh trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Ba vị Hồn Đấu La hơi thở bảo vệ đám người Sư Lai Khắc học viện ở phía sau lưng, mà Độc Đấu La Độc Cô Bác tự nhiên ngăn chặn áp lực đập vào mặt Tuyết Tinh thân vương cùng vớ tứ hoàng tử Tuyết Băng, có thể thấy đại chiến hết sức căng thẳng.

Độc Cô Bác mặc dù thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng đối mặt với ba gã Hồn Đấu La liên thủ, hắn cũng không dám đại ý, đôi mắt màu xanh biếc rốt cuộc toát ra vài phần ngưng trọng.

“Ba vị Giáo uỷ, các ngươi làm gì vậy?” Tuyết Tinh thân vương giọng nói tức giận, hắn lúc này trong lòng đã có chút hối hận.

Ba vị Giáo uỷ này dù sao cũng đều hơn tám mươi cấp, là cường giả được Thiên Đấu đại đế coi trọng, nếu vạn nhất thật sự đánh nhau, xảy ra vấn đề gì hắn cũng không thể gánh nổi trách nhiệm.

“Tuyết Tinh thân vương, ngươi khư khư cố chấp, sau hôm nay, ba người bọn lão phu nhất định đến trước mặt bệ hạ tố cáo ngươi, để bệ hạ xử lý.” Mộng Thần Ky thực sự nổi giận nói.

Đám người Sử Lai Khắc học viện đã để lại ấn tượng vô cùng tốt cho hắn, lại càng làm cho bọn hắn cực kỳ kinh hỷ là Đường Tam, mà sự hợp tác vô cùng có lợi đối với Thiên Đấu hoàng gia học viện lại đang biến thành bọt nước, hắn làm sao mà chịu nổi đây?

Nói về tuổi, vị Phong Hào Đấu La Độc Cô Bác kia cũng không lớn hơn hắn, lúc này vị Giáo uỷ thủ tịch đã thực sự nổi giận, bất chấp hậu quả.

Đối với hắn mà nói, tình thế trước mắt đã không còn là chỉ của việc đám Sử Lai Khắc học viện lưu lại hay không, mà liên quan đến chuyện mặt mũi ba vị Hồn Đấu La bọn họ.

Đương nhiên, sự kinh diễm do Đường Tam lúc trước mang tới cũng có tác dụng xúc tác quan trọng, bởi kẻ có được Ngoại phụ hồn cốt, một Hồn Tôn cấp 38 như Đường Tam chỉ mới 13 tuổi bây giờ, chính là thiên tài trong thiên tài, làm sao mà bỏ qua được mầm mống tốt như vậy chứ.

“Bỏ đi” Phất Lan Đức trong lòng thầm than một tiếng, hai nắm chặt chợt buông ra, hai mắt dấu sau kính pha lê trở nên bình tĩnh lại.

Hướng ba vị Hồn Đấu La hơi thi lễ : “Không ngờ, lần này đến đây, lại gây cho ba vị tiền bối phiền toái như vậy, Phất Lan Đức vô cùng hổ thẹn. Thiên Đấu hoàng gia học viện sẽ không lưu chúng ta lại, chúng ta sao có thể nhờ vả chứ? Cho dù qua ngày hôm nay, chỉ sợ cũng không thể có được sự an bình. Ba vị tiền bối, lần này tạm biệt, ngày khác Phất Lan Đức trở lại bái phỏng.”

Phất Lan Đức sớm không phải còn tuổi trẻ xúc động, tự nhiên hiểu được đạo lý tay không dài hơn chân, vị Tuyết Tinh thân vương kia đã không che dấu thái độ thù địch, sau này chắc chắn sẽ còn gây ra nhiều phiền toái nữa. Thiên Đấu hoàng gia học viện mặc dù tốt, nhưng cuối cùng không phải là nơi có thể ở lâu dài được.

“Phất Lan Đức viện trưởng.” Mộng Thần Ky kêu lên có chút lo lắng.

Phất Lan Đức không xoay người lại, dẫn đám người Sử Lai Khắc học viện bước nhanh ra phía ngoài.

Khi Sử Lai Khắc thất quái đi ngang qua vị Tứ hoàng tử Tuyết Băng kia, rõ rằng thấy lại trong mắt hắn có chút hả hê, còn vị Tuyết Tinh thân vương thì đầu ngẩng lên cao, phảng phất như không nhìn thấy đoàn người Phất Lan Đức.

Ba vị Hồn Đấu La sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hiển nhiên là đã phẫn nộ tới cực điểm, nhưng lúc này bọn họ có năng lực gì? Nơi này dù sao cũng thuộc về Thiên Đấu đế quốc hoàng thất, mà Tuyết Tinh thân vương cùng Tuyết Băng thân phận đè ép bọn họ.

Đúng lúc này, một cô gái xinh đẹp chạy từ bên ngoài vào, "Ông nội" vừa vào cửa nàng nhân tiện lao thăng về phía người có chín cái hồn hoàn, Độc Cô Bác.

Lúc trước vẻ mặt còn âm lãnh, Độc Cô Bác gặp lại nàng, trê mặt thần sắc ngay lập tức trở nên nhu hoà, đem cô gái ôm vào trong lòng, cười ha ha : “Nhạn Nhạn, ân, rất tốt, thực lực của ngươi lại có tiến bộ.”

Cô gái này, chính là lần trước ở Tác Thác thành Đại Đấu Hồn tràng tiến hành đấu hồn với Hoàng Đấu chiến đội khống chế hệ hồn sư, Độc Cô Nhạn.

Đột nhiên sắc mặc Độc Cô Bác đột biến, thân ảnh lao nhanh đến, thủ chưởng đầy kịch độc lao về hướng cháu gái mình. Bởi hắn thấy được một cái bóng ảnh quỷ dị hiện ra bên cạnh cháu gái mình.

“ Bẹp” Đế Thiên An lắc mình dịch chuyển đi, né đi một kích của Độc Cô Bác, sau đó cúi đầu hôn lên gò má của Độc Cô Nhạn, cười nói : “ Nhạn Nhạn có nhớ ta không?”

“Là ngươi” Độc Cô Nhạn đầu óc có chút mơ hồ, nhận ra giọng nói quen thuộc để cho nàng vô tận sỉ nhục này, phẩn hận quát : “ khốn kiếp, tên dâm tặc, ông nội chính là tên khốn này”

Độc Cô Bác ánh mắt âm trầm lạnh lẽo nhìn về thân anh nam tử hết sức bắt mắt, cả người không một chút, lên tiếng : “ tiểu tử, ngươi chính là kẻ khi dể cháu gái lão phu”

“ Đây là ông nội đấy à, cái gì mà khi dể chứ, quá khó nghe, Nhạn Nhạn thật là sau lại nói lung tung với ông nội như vậy chứ”

Độc Cô Nhạn vừa tức vừa thẹn vùng vẩy thoát khỏi thân hình hắn không thành, mặt lại đỏ lên khi mông nhỏ mình bị hắn bóp một cái, hét : “ khốn kiếp, câm miệng, tên hỗn đãn, đồ vô sĩ”

Sự xuất hiện một cách đột nhiên của Đế Thiên An làm cho đám người ở đây không cách nào dời mắt được, mà sau khi biết là ai đến, thần sắc của đám người Sử Lai Khắc trở nên cổ quái vô cùng, không ít người vui vẻ khi có kẻ gặp họa.

Nhìn thấy cháu gái mình chịu thiệt, lại thấy hắn cúi người hôn xuống má, Độc Cô Bác thân ảnh lóe lên, độc tố trong người điên cuồng bành trướng, cùng với khí thế của mình, một chưởng phách lên vai hắn.

“ Phanh” một tiếng lớn vang lên.

“ Hả” Mộng Thần Kỳ đám người mắt to khiếp sợ nhìn nam tử kia vẫn một chổ, không một chút biến sắc, ngược lại còn cúi người hôn chán chê cháu gái của Độc Cô Bác, khí thế của Độc Đấu La không một chút ảnh hưởng gì.

“ Làm sao sẻ” Độc Cô Bác khiếp sợ nhìn lấy, gia tăng thêm thực lực của mình vẫn không làm gì được đối phương, độc tố lẫn hồn lực tràn vào người y, giống như một cái động không đáy một dạng, đến bao nhiêu cũng cắn nuốt.

“ A... đau quá... đau quá... đau quá” Đế Thiên An cà chớn lên tiếng, một bộ kêu đau nhưng lại gương mặt tỉnh bơ chẳng có dấu hiệu gì, rồi nói : “ lảo già... nhanh một chút cơ thể ta sắp đến giới hạn rồi... cái lảo độc vật này... chỉ hôn cháu gái ngươi một cái, sờ cái mông một chút thôi... có mất miếng thịt nào đâu chứ?”

“ Khụ khụ” Phất Lan Đức ho khan lên, sắc mặt tràn đầy hả hê nhìn.

“ Hắc hắc... đụng phải hắn...để xem lảo này làm được gì” Mã Hồng Tuấn cười bỉ ổi nhìn.

Độc Cô Bác lúc này mồ hôi lấm tấm ra, lập tức nhảy lui về sau, nói : “ thật không biết các hạ là ai? Lão phu ánh mắt vụng về, thật không biết một Phong Hào Đấu La trẻ tuổi như vậy”

Liền xem như Phong Hào Đấu La cũng phải cẩn thận ứng đối khi hắn thả độc của mình, mà tên nam tử kia hoàn toàn không một chút sợ, đến bao nhiêu cũng nuốt. Nói như vậy y hẳn giống như hắn là độc hồn sư, hoặc trên người có bảo vật.

Cho dù là gì đi nữa có thể dưới hắn một chưởng không sao, cho dù có gia tăng thêm thực lực vẫn không hề hấn. Kẻ này thực lực không kém thậm chí còn trên, mà hắn là Phong Hào Đấu La cấp bậc, để giờ hắn chấn kinh là trên đại lục xuất hiện ra một Phong Hào Đấu La cực kỳ trẻ tuổi như vậy.

Độc Cô Nhạn ngay khi vòng tay kia nới rộng, lập tức chạy đến nắp sau ông nội mình, con mắt tràn đầy khiếp sợ, lẫn xấu hổ, dù sao nàng ở trước mặt nhiều người bị làm nhục như vậy đây.

“ Phong Hào Đấu La” Tuyết Tinh thân vương cùng đám người hít một ngụm khí lạnh nghe được.

Lần này hắn sở dĩ đến nơi này gây khó dễ cho Sử Lai Khắc học viện mấy người, cho Tuyết Băng báo thù vãn hồi hoàng gia tôn nghiêm, chỉ là một cái đường hoàng lấy cớ.

Hắn mục đích thực sự, là vì suy yếu đại hoàng tử Tuyết Thanh Hà thế lực.

Bởi vì Thiên Đấu hoàng gia học viện, tại ba vị giáo ủy dẫn dắt dưới, hiện tại cơ hồ đã chỉnh thể đầu nhập Tuyết Thanh Hà. Mà Tuyết Tinh thân vương, thì một mực đối với Tuyết Thanh Hà ôm lấy vạn phần cảnh giác.

Hắn từ đầu đến cuối đều cảm thấy, Tuyết Thanh Hà cùng hai vị hoàng tử của đế quốc chết thoát không khỏi liên quan, mà bản thân Tuyết Thanh Hà càng là quỷ dị phi thường.

Nếu là Sử Lai Khắc học viện những này Hồn Thánh Hồn Đế cùng Thiên Đấu hoàng gia học viện móc nối, Tuyết Thanh Hà tất nhiên thực lực lại một lần tăng trưởng, đây là hắn không muốn nhìn thấy.

Mọi chuyện đều đả ản thỏa, bây giờ lại nhảy ra một Phong Hào Đấu La trẻ tuổi, chưa hề biết trên đại lục, cũng để hắn chút tâm tư như sóng biển không dứt lay động.

Đế Thiên An lấy ra trong không gian chung rượu uống một ngụm, nói : “ muốn biết tên của ta, được thôi, chỉ cần lảo chịu được một kiếm của ta, ta nói cho lảo nghe, đừng chết nhé không Nhạn Nhạn thương tâm lắm đấy”

Theo Thiên Tịch được lấy ra, dù chưa ra vỏ, nhưng sát khí phô thiên cái địa tản mát ra ngoài, cả mảnh không gian xung quanh liền nhộm đỏ, như thi sơn huyết hải, khắp gian phòng bên trong khắp nơi đổ nát, kiếm khí tung hoành khắp gian phòng.

Đem toàn bộ nơi này kiến trúc chém đứt đi, hàng trăm ngàn kiếm ảnh ngưng thực hiện ra xung quanh đám người.

“ Mạnh quá” Độc Cô Bác đứng mũi chịu sào, cả thân hình chùng xuống, xương cốt trong người phát lên răng rắc tiếng vang, y phục trên người bị từng đường kiếm khí cắt đứt.

Độc Cô Nhạn con mắt tràn đầy khiếp sợ nhìn mạnh mẽ như gia gia mình, bây giờ cực kỳ chật vật, mặt đất dưới chân hắn đả rạn nứt chi chít, nhìn tay của nam nhân kia cầm lấy chuôi kiếm chuẩn bị nhổ ra, run run nói : “ đừng... đừng”

Đế Thiên An đình chỉ, nói : “ ông nội nàng đánh ta một chưởng, chi bằng vậy đi, nàng hôn ta một cái, ta không chém tay lảo, hôn thêm một cái đôi tay thu về, cái nữa hai chân được giữ lại, thêm cái nữa mạng thu về, thêm cái nữa chúng ta chuyện cũ bỏ qua...”

“Hô” Tuyết Tinh thân vương hít một ngụm khí lạnh, khi nhìn toàn bộ sát khí cũng như kiếm ảnh đả mất, cái luồng áp lực kinh khủng đè ép lên người hắn đả không còn.

“Y rốt cuộc là ai chứ” Mộng Thần Kỳ khiếp sợ thầm hô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK