Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt nước tản ra hơi nóng vừa phải, hồ nước lại không nhỏ, ước chừng đường kính 50m đổ lại, như sữa màu nước trong không khí để lại sương mù.

“ Trúc Thanh... cô... cô thật sự cùng hắn... cùng hắn cùng một chỗ...cùng cùng làm...cái kia rồi” Trữ Vinh Vinh cả người xích lỏa ở bên trong hồ nước nhìn về Chu Trúc Thanh dò hỏi.

Cách gần đó Tiểu Vũ cùng Mạnh Yên Nhiên không khác gì, đều là xích lõa tắm mình trong hồ nước, cũng đem ánh mắt nhìn về nữ hài kia.
.
Chu Trúc Thanh nhìn ba nữ, mặt đỏ lên, rồi gật đầu, mở miệng nói : “ uk, ta bây giờ là hắn thê tử”

“ Cái tên sắc long đó, Trúc Thanh ngươi yên tâm, cái tên khốn kiếp đó, ta nhất định sẻ đập chết hắn, đòi lại công đạo cho ngươi” Tiểu Vũ bực tức nói.

Chu Trúc Thanh nghe xong nhìn về Tiểu Vũ, rồi nói : “ ta không cần cô đòi lại công đạo gì, hơn nữa ta bây giờ là vợ của Đế Thiên An, ta không thích nghe những lời vừa rồi.”

“ Hả” Tiểu Vũ há miệng lên.

Chu Trúc Thanh nói tiếp : “ hắn có gì không tốt, ngoại hình có, thực lực mạnh mẽ, kiến thức uyên bác, tài hoa vô số, có thể luyện đan, chế vũ khí, đánh đàn, nấu ăn... bất luận mặt nào, cho dù là đặt ở nhân loại không một ai có thể bằng... ta có gì phải không vừa lòng”

“ Nhưng mà... nhưng mà” Trữ Vinh Vinh ấp úng nói.

Chu Trúc Thanh nói tiếp : “ là hồn thú thì thế nào, chỉ cần chúng ta quan tâm là được, chuyện của ta hy vọng các cô không cần để ý kỹ, còn nữa hy vọng ba người biết bây giờ ta là vợ của huynh ấy.”

Ba nữ đương nhiên nhận ra được lời này là ý gì, còn không phải là khẳng định chủ quyền cũng như cảnh cáo 3 người không có ý đồ sao?

“ Cô” Mạnh Yên Nhiên nhất thời á khẩu, không biết phải nói sao.

Trữ Vinh Vinh cũng cắn môi, nói : “ như vậy sao”

Tiểu Vũ nhìn Chu Trúc Thanh một hồi rồi nói : “ cô so với trước khác”

“ Hẳn là đi” Chu Trúc Thanh đáp, sau đó liền im lặng cũng không có nói gì nữa.

Bầu không khí rơi vào im lặng, bốn nữ cũng không ai tiếp tục nói chuyện, kéo dài đến 5 phút thì cả 4 người thân hình khẽ run lên, gương mặt ai cũng đỏ lên, sau đó đồng loạt đứng dậy, rời khỏi hồ nước đi về trên bờ.

Sàn ngọc lót đáy, ngay khi đặt chân lên từ trong không gian giới chỉ của mình lấy ra bộ y phục mà mặc lấy.

Chỉ thấy Chu Trúc Nhanh cả người phát ra quang mang cường đại, vốn là toàn thân xích lỏa nhanh chóng xuất hiện một bộ xiêm y hoa lệ, mái tóc dài như thác nước ẩm ướt nhanh chóng khô đi, và được cẩn thận bó buộc lại bởi một thanh trâm vàng tinh xảo.

Bộ y phục toát lên vẻ sang trọng cao quý, cũng không quên tô điểm lên vẻ đẹp của Chu Trúc Thanh, so với trước kia càng thêm xinh đẹp, cao ngạo tựa như một nữ thần bước xuống nhân gian không ăn khỏi lửa trần thế.

Chu Trúc Thanh chậm rải di chuyển bước ra khỏi lối ra, để lại cho ba nữ phía sau ánh mắt nhìn lấy nhau.

“ Bị cái tên khốn kiếp chi mê hoặc” Tiểu Vũ lẩm bẩm bước đi, tâm tình vô danh lại hiện lên chút không vui, lầm bầm : “ tên háo sắc đó có gì tốt, hừ lão nương có ngày cũng đập chết hắn, mà đòi nợ”

Mạnh Yên Nhiên im lặng từ khi bước vào đến giờ, lên tiếng : “ chỉ ăn uống không cũng tăng lên hồn lực, bây giờ đi tắm cũng khiến cơ thể mạnh mẽ, trân dược địa bảo nhiều , đấu kỹ vô số, tùy tiện lại ném ra không gian chứa đồ vạn mét, thực lực cao lại yêu chiều nữ nhân... cô nói có tốt không? đổi lại ta, ta cũng như cô ấy”

“ Cô” Tiểu Vũ thốt lên một tiếng không tìm ra được phản bác.

Mạnh Yên Nhiên bồi tiếp : “ chỉ mấy ngày ở đây còn so với mấy năm tu luyện bên ngoài, mấy thứ quý giá ở đây đủ để cho Hồn Sư chém giết tranh đoạt, lại tùy tiện đem ra, ta nếu là cô... mà thôi.”

Tiểu Vũ nhìn chằm chằm Mạnh Yên Nhiên rời đi, bỉu môi nói : “ lão nương cần mấy cái thứ đó ư?”

Trữ Vinh Vinh nói : “ vậy đem mấy thứ cô lấy được cho ta đi”

“ Hừ” Tiểu Vũ hừ một cái, nhanh chóng bước đi ra ngoài.

Trữ Vinh Vinh nhỏ giọng lầu bầu : “ nói mạnh miệng”

Sinh hoạt lại chậm rãi trôi đi, trong thời gian này nhóm người Đường Tam tương đối thư giản, ngược lại chiếm lại không ít chổ tốt thông qua Tiểu Vũ hay Trử Vinh Vinh.

Chỉ có Đái Mộc Bạch thời gian gần đây không được tốt, dù sao hôn thê của mình chạy vào ngực người khác, tân tình đương nhiên là không dể chịu, đám người Đường Tam cũng biết rõ cho nên để cho y một mình một góc, để y liếm láp vết thương của mình.

“ Mười hai tuổi nữ hài, trâu già gặm cỏ non” Tiểu Vũ như mọi ngày lầm bầm nhìn nam tử đáng ghét đang ngồi cùng nữ hài không kém mình là bao kia thân mật một chổ.

Đám người ở bên cạnh đó nghe được, gương mặt thoáng qua xao động nhưng cũng không có biến hóa nhiều, xem như là chưa nghe đến, Tiểu Vũ có thể nói không kiêng kỵ nàng không chút thua thiệt, hay nhận lấy thương tích gì, nhưng bọn họ lại không như vậy.

Không có cái tầng quan hệ như Tiểu Vũ, dám mở miệng châm chọc, không phải muốn tìm đường ăn hành SML sao chứ.

“ Cỏ non tươi xanh mơn mởn không gặm, đi gặm cái cỏ già 10 vạn năm sao? Quên mất là thỏ chứ... gặm cái con thỏ già như vậy...răng ta nhai cũng không nổi... à mà nhìn lại thỏ ngốc nhà ta vóc dáng cũng không tệ... chậc chậc”

“ Nhìn cái gì...lão nương đào mắt ngươi ra” Tiểu Vũ thẹn quá hóa giận nói.

Đế Thiên An cười cười,nói : “ không cần che, với đôi mắt của ta, ta có thể nhìn xuyên qua được hết thảy mọi thứ, thậm chí xuyên qua kinh mạch của nàng, như bây giờ vậy nàng chẳng khác nào là trần như nhộng... tiền vốn không tệ”

“ Ah” Tiểu Vũ mặt đỏ bừng lên, đem tay che lấy hai nơi tư mật của mình, xấu hổ vô cùng lớn tiếng, nói : “ ngươi... cái tên sắc long... thu hồi con mắt ngươi lại”

Chu Trúc Thanh tay luồn vào eo hắn vặn mạnh, âm trầm nói : “ đôi mắt thật lợi hại”

“ Trần như nhộng” Trữ Vinh Vinh mặt lại đỏ bừng, kinh hãi đem chung rượu làm đổ, sau đó thụt lùi về sau, đem tay che lấy.

“ Hắn... hắn có khi nào” Mạnh Yên Nhiên mặt cũng đỏ không kém lên.

Đế Thiên An hôn xuống gò má của Chu Trúc Thanh, rồi nói : “ yên tâm, ta còn không phải bụng đói ăn quàng, đôi mắt của ta đâu phải dùng làm mấy cái chuyện như vậy được, còn cả muốn nhìn thì nhìn bảo bối Trúc Thanh à”

“ Hừ” Chu Trúc Thanh xấu hổ cả người ở trong lòng hắn, ánh mắt lại nhìn về 3 nữ tử còn lại, nàng làm sao không biết Đế Thiên An đối với 3 nữ này cũng có chút tư tâm chứ.

“ Đôi mắt kia quá lợi hại đi...có thể...có thể nhìn xuyên y phục” Mã Hồng Tuấn trong đầu hâm mộ lên.

Đế Thiên An cười cười, nhìn Tiểu Vũ : “ thỏ ngốc, ta thật chưa nhìn thấy cái gì cả, phải tin ta, ta nói thật, ta chưa thấy cái đám cỏ giống màu tóc của nàng à”

Tiểu Vũ mặt đỏ lựng, sau đó đem chung rượu ném mạnh đến hắn : “ Đi chết đi”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lên, mặc cho Chu Trúc Thanh vặn mình, sau đó dổ dành : “ bảo bối đừng giận, cái đầu thỏ ngốc này quá đáng giận, ta chỉ đùa nàng một chút mà thôi, làm sao lại có đôi mắt như vậy chứ… ngốc như vậy, không biết làm sao mà sống đến bây giờ chứ”

“Ngươi... hỗn đản...khốn kiếp...đồ lưu manh” Tiểu Vũ chỉ có thể phun ra một tràng mắng nhiếc lấy.

“ May quá...”Trử Vinh Vinh thở phào, thầm hô lấy.

Chợt trong đầu nàng vang lên một giọng nói : “ Vinh Vinh ta thật không thấy gì cả, thật đò, ta thề không thấy hai hạt đậu hồng hào của nàng, cũng không thấy u cốc bên dưới... tấm tắc Vinh Vinh ta thật không thấy gì cả.”

“ Ah” Trử Vinh Vinh chấn kinh lùi về sau, mặt đỏ bừng không kém gì Tiểu Vũ, cuối đầu không dám nhìn người, đến cả lổ tai cũng đỏ bừng lên.

Mà tương tự Mạnh Yên Nhiên cũng không khác gì, xấu hổ đem những đồ ăn trên bàn bất cẩn đổ, biểu tình làm cho đám người nhìn lấy, mặc dù biết được có chuyện xảy ra, song bọn họ chỉ làm như không biết.

“ Huynh...” Chu Trúc Thanh giận dổi vùng vẩy muốn thoát ra lồng ngực, nàng mặc dù không đoán được hai nữ kia chuyện gì xảy ra, nhưng 10 phần là bị tên này chiếm tiện nghi rồi.

“ Vinh Vinh, Yên Nhiên mặt hai nàng làm sao đỏ vậy... thật đúng là kỳ hoa à... đừng nghe mấy lời của thỏ ngốc nói bậy, còn nữa các nàng biểu cảm đó là gì, làm cho Trúc Thanh bảo bối của ta hiểu lầm... đều là do cái đầu thỏ ngốc kia tai họa cả...”

Tiểu Vũ lại cầm một cái bình rượu ném mạnh đến, nhưng khi tới gần y lại biến mất, tức run người : “ ngươi là tên đại phôi đãn, biến thái, lưu manh, so với mấy tên biến thái của nhân loại còn xấu xa”

“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên, nói tiếp : “ mắng thêm một câu, ta không nhịn được đem nàng ăn mắt bây giờ, long tính vốn dâm, ta lại là Long Đế vạn năm đến nay vẫn tiềm tu không bàn mỹ sắc, dục hỏa áp chế một khi bùng phát... khà khà... có nên để cho Nhu Cốt Mị Thỏ nàng sinh cho ta thêm một bảo bảo không?”

“ Nằm mơ... đi chết đi.” Tiểu Vũ thẹn hơn, kinh hoảng la lên : “ ngươi... ngươi làm gì ta... khốn kiếp bỉ ổi , hạ lưu... đồ lưu manh”

Đế Thiên An cười cười : “ chỉ thêm vào tiềm thức nàng một vài hình ảnh không nên có, thỏ ngốc đừng nên thử thách kiên nhẫn của Bản Đế à, nếu không mỗi lần vợ chồng ta mây mưa, ta không ngại truyền một ít hình ảnh cho nàng đâu”

“ Lưu manh, bại hoại, ta cắn chết huynh” Chu Trúc Thanh nghe được xấu hổ, liền há miệng ra cắn lấy tai hắn.

“ Ai... nhẹ một chút... bảo bối nhẹ một chút” Đế Thiên An đem cơ thể hóa mềm ra cho nàng cắn, bằng không cho dù gãy cả hàm răng còn không tổn thương được hắn một chút nào, nói : “ đùa một chút...ta chỉ là đem hình ảnh ta thấy truyền cho Tiểu Vũ thôi, dù sao lúc nảy lở nhìn hình thể nàng rồi, bảo bối bây giờ là vợ ta... giữ lại mấy cái hình ảnh đó thật là không nên à... bảo bối nói đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK