Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi lẻ trong thời gian này cả bọn tiếp xúc không ít nữ tử như cả hai, những nữ tử kia đều giống hai nữ tử trước, giới chỉ cùng ngọc bội như đúc không khác gì, trừ màu sắc khác biệc ra.

“ Ngươi là kẻ nào? lại dám chạy vào Đế cung của bệ hạ đại ca ta?” miệng thì nói A Tử tại cây đào trên chất vấn.

Từ khi biết có thể ăn đào tăng công lực còn bảo trì dung nhan, nàng chính là không nguyện rời đi nơi này, mỗi ngày ăn đào tăng trưởng thực lực của mình.Nàng có chết cũng không chạy đi nơi này, hơn nữa càng tranh thủ làm thân với y.

Về phần đại nạn sắp đến nàng lo sợ ư? kẻ kia dám tự tin nghênh đón ắt hẳn có chuẩn bị, mà dù là đại nạn đến nơi này bị hủy đi nữa. Nàng không biết kiếm được chổ tốt xong, đợi loạn mà chuồn đi.

“ Hừ! Đại ca! tên khốn kia làm gì có muội muội nào?” Lâm Thủy Dao trừng mắt nói.

Nghe đến đây A Tử cũng đã rõ được phần nào, mười phần hết chín là tìm đến vị kia mà đến.

Mà thực tế hai chiếc nhẫn trên tay hai người càng để cả bọn thấu rõ hơn, chả trách lại không kiêng nể gì gọi Đế vương là tên khốn cùng chất vấn đám người, thì ra là nữ nhân của y.

“ Bệ hạ đang ở trong cung” A Châu uyển chuyển nói, nàng chú ý đến hai nữ chiếc nhẫn liền rõ ràng thân phận, chỉ điểm.

Hàn Thiên Lạc gật đầu, Lâm Thủy Dao thì trực tiếp khinh thân nhảy vào trong.

Lâm Cánh Duyên nhìn đám người một lát lại không yên tâm cháu gái lại theo sau.

“ Hai chiếc giới chỉ trên tay của hai nữ tử kia giống với các vị kia” Tiêu Phong nhìn thấy Đoàn Dự nhìn theo, sợ là tam đệ lại nảy sinh tình cảm không đáng có, liền trực tiếp phủ đầu nhắc nhở.

Đoàn Dự nghe được cả người như lọt vào hầm băng, tình cảm mới nở liền vở tan, hắn không biết thì thôi đã biết làm sao đối với đại ca nữ nhân tơ tưởng được, đây không phải là quân tử hành vi.

“ Tên háo sắc” Vương Ngữ Yên nhìn hai nữ kia phóng vào, không hiểu sao tâm tình lại có chút không vui, nhẹ mắng lấy.

“ Đúng, gã háo sắc” Mộc Uyển Thanh cũng chen vào.

A Tử cười hì hì, nói : “ háo sắc ư? háo sắc chổ nào. Bệ hạ đại ca là Đế vương, hậu cung ba ngàn phi tần có ít ư? háo sắc chuyện này nói về phụ thân chúng ta mới đúng, ông ta còn háo sắc hơn à.”

“ A Tử” A Châu cũng không biết nói sao với cô em gái này.

A Tử nói : “ ta nói chổ nào không đúng”

Rộng lớn đại điện.

Hương rượu vươn vấn, cánh hoa bay lất phất trong gió, cầm âm thanh nhã.

Một cái thân ảnh như tiên nữ giáng trần đang nhẹ nhàng huy vũ, bóng ảnh thướt tha, ngọc thể yêu kiều khiến nam nhân khó mà rời mắt, Công Tôn Lan vốn đã xinh đẹp đêm nay lại càng động lòng người.

Trung tâm điện, Ngọc Long Tọa ngồi trên Thiên Trạch an lặng thưởng thức vũ điệu.

Trừ hắn ra còn có các nữ nhân khác bên cạnh nhìn lấy.

Nhưng buổi huy vũ này bị phá bĩnh.

“ Soạt!”

Một thanh đoản kiếm ánh lên, từ một phương bay đến, đoản kiếm chỉ có thân không chuôi, đoản kiếm lao đến dạ tập vào Thiên Trạch.

Thiên Trạch không cần né, chỉ việc đem hai ngón tay kẹp giữ, cười nói : “ nàng đến là để giết ta ư?”

Nhìn kỹ sẽ thấy thân kiếm dưới có một sợi tơ nhỏ là Thiên Tằm Ti bền dẻo vô cùng, đao kiếm bình thường cũng khó mà chặt đứt. Thiên Tằm Ti một đầu kết nối với thân đoản kiếm, đầu còn lại là kết nối với một chuôi kiếm trên tay một cái áo xanh nữ tử.

“Cạch!”

Theo Thiên Trạch phất nhẹ tay đoản kiếm bị đẩy ra, sau đó bị thu hồi về phía Lâm Thủy Dao, theo cơ quan bên trong chuôi kiếm ráp nối thành một cây hoàn chỉnh đoản kiếm, toàn thân ánh bạc chuôi kiếm tạo hình đóa hoa nở rộ xinh đẹp.

Diễm Linh Cơ cũng phát hiện ra được ba vị khách không mời này đến, huy vũ cũng dừng lại, một cái lão già hai cái xinh đẹp như hoa dung mạo.

Tỳ Bà đồng dạng dừng đàn.

Mấy cái nữ nhân Thiên Trạch chỉ đưa mắt hứng thú nhìn.

“ Xem ra là hồng nhan của người à!” Diễm Linh Cơ cười nói.

Âu Dương Tình nhìn nói : “ lại thêm hai cái mỹ nhân à”

“Vị tỷ tỷ này thật dũng cảm à, đến cả bệ hạ cũng muốn huy kiếm chém à” Thượng Quan Tuyết Nhi nói vào.

Hành động của Lâm Thủy Dao chính là đại bất kính, nhưng Thiên Trạch từ đầu đến cuối đều không động nộ, hơn nữa hai nữ lại thuận lợi đi vào chổ này, mấy cái nữ nhân Thiên Trạch có ngu cũng biết được, hai vị mỹ nhân này hẳn là tỷ muội của mình.

“ Nàng muốn giết ta à?” Thiên Trạch cười nói.

Lâm Thủy Dao khinh thân vào, ánh mắt tức giận nhìn một đám nữ nhân bên cạnh, nghe Thiên Trạch nói càng tức giận hơn, nàng chỉ kiếm vào Thiên Trạch giận nói: “ chàng! Ta muốn giết chàng!”

Thiên Trạch đối mặt với hung dữ như vậy cô gái chỉ một việc, duỗi tay đem nàng bắt tay kéo vào lòng : “ cha của nàng khinh thường ta man di nước, Lâm thị đại môn lại cao hơn cả trời, nàng không sợ cha nàng đánh gãy chân hay sao mà chạy đến chổ ta! Hay là nhớ mong thành tương tư bệnh”

“ Ai thèm nhớ chàng!” Lâm Thủy Dao nghe hắn nói giận dỗi, nóng nảy tức giận cũng vơi đi mấy phần.

Công Tôn Lan cười rộ lên, nói : “ bệ hạ quả thật biết cách đối phó với nữ nhân đấy”

Thượng Quan Tuyết Nhi nói : “ thiệt thòi muội còn tưởng còn một màn đại chiến chứ, ai ngờ tỷ ấy lại nhanh bị chàng ấy thu phục rồi”

“ Có là cọp cái rơi vào lòng chàng ấy cũng hóa thành mèo con thôi” Âu Dương Tình nói chen vào.

Lâm Thủy Dao nghe lời ra tiếng vào vừa giận vừa thẹn, muốn vùng vẩy đi ra.

“ Thiên Lạc, nàng cũng lại đây? đến có nhớ ta hay không?” Thiên Trạch tiếu ý nhìn, tay giữ lấy cái mỹ nhân trên người.

Hàn Thiên Lạc mặt đỏ lên khi nghe được mấy lời này.

“ Tiểu tử thối! ngươi....” Lâm Cánh Duyên định mắng song liền ngậm miệng lại ngay.

Bởi Thiên Trạch trong nháy mắt xuất ra song long lao đến Hàn Thiên Lạc, đầu rồng bắt lấy eo cuốn về.

“Tà môn! Quá tà môn! Đây là long không là giao” Lâm Cánh Duyên thốt lên.

Mặc dù Huyễn Mặc Thần Công khó nhìn thật giả, lão cũng kiến thức hơn người nhưng trước mặt hiện giờ song long để lão không rõ ràng được.

Hàn Thiên Lạc bị long thân cuốn lấy, nàng cũng không phản kháng để mặc cho long thân kéo về thân ảnh kia, lúc này trừ ngượng ngùng xấu hổ còn thêm hiếu kỳ kinh ngạc, thậm chí nhịn không được đem tay sờ vuốt long đầu.

“ Long! Thiên Trạch đây là long sao? đây là võ công gì? chàng làm thế nào?” Lâm Thủy Dao tâm trạng lại chuyển biến, giờ này nàng bị song long cho hấp dẫn.

“ Đây là bí mật của ta, chỉ khi nào nàng sinh cho ta bảo bảo ta mới nói cho” Thiên Trạch trái ôm phải ấp vào lòng, lại lưu manh trêu đùa Lâm Thủy Dao.

Lâm Thủy Dao mặt đỏ lên lợi hại.

“ Đây là Thủy Dao còn đây là Thiên Lạc, sau này cũng là Đế Phi của ta, đêm nay buổi ca vũ đến đây thôi” Thiên Trạch giới thiệu hai nữ cho mấy cái nữ nhân của mình.

Cả hai nghe hắn nói mặt đỏ ửng lên lợi hại hơn, nhất là Hàn Thiên Lạc không dám nhìn người khác.

“Còn đây là Diễm Linh Cơ, Âu Dương Tình, Công Tôn Lan, Thượng Quan Tuyết Nhi, Kỷ Yên Nhiên, Phượng Vũ, Tiểu Thanh, Tuyết Duyên, Bộ Bạch Tố Trinh, Lãnh Yên, Điền Trinh, Điền Phượng, Tố Tố, Diệp Linh, Diệp Tuyết, Khinh Sương, Cao Á Nam, Tỳ Bà, Phó Quân Sước, Phó Quân Tường, Phó Quân Du, Nhan Doanh, Hồ Oánh, Lan Trì, Lâm Tâm Lan là nữ nhân của ta” Thiên Trạch hướng Hàn Lâm hai nữ giới thiệu.

Âu Dương Tình nói vào : “ Thủy Dao muội muội Thiên Lạc muội muội đều là mỹ nhân quốc sắc à”

“Có thêm hai cái muội muội cũng giúp bọn thiếp san sẻ một ít” Diễm Linh Cơ cũng không có ghen tuồng gì bởi nàng biết Thiên Trạch tuyệt đối không chỉ có một mình nàng.

Thượng Quan Tuyết Nhi nói : “ Tuyết Nhi có nghe qua đại vương đến Chu quốc gây náo động, còn đang tò mò ai là mỹ nhân bị bệ hạ trêu chọc đây.”

Hàn Thiên Lạc, Lâm Thủy Dao bị mấy nữ lời ra tiếng vào cũng khá ngượng.

“ Chờ mấy ngày tới ta ổn định, làm lễ sắc phong cho hai nàng” Thiên Trạch cười nói.

“ Này như vậy có quá nhanh không? lão còn ở đây à! Dao nhi nhà ta cũng không thể tùy tiện gã à” Lâm Cánh Duyên chen lời vào.

Thiên Trạch cười nói : “ vậy lão đem cháu gái bảo bối mình về, ta lập Thiên Lạc làm phi cũng được”

“ Chàng dám!” Lâm Thủy Dao thẹn nói, trừng mắt lên nhìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK