Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Diệp gương mặt vặn vẹo, hắn đường đường là Thiếu thành chủ của Mộ Vương Thành, từ trước đến nay chưa từng nhận qua khuất nhục nào như hiện tại. Đối với Đế Thiên An có thể nói là hận thấu xương.

Chính tên kia là kẻ phá bĩnh đi kế hoạch hắn bày ra. Cũng chính Đế Thiên An dồn hắn vào bước đường này. Giờ đây nhục nhã còn muốn uy hiếp sinh mạng hắn, cớ sao không tức cớ sao không hận? Giết người tâm so với Mộc Tuyết Ly chỉ hơn không kém.

“ Vinh hạnh thay”

Đột ngột một đạo thanh âm vang lên từ phía sau cửa điện Kỳ Lân, khiến cho những người ở trong điện bị chú ý đến.

Hai nam một nữ chậm rãi đi vào bên trong cửa điện. Trái phải hai bên một nam một nữ lấy trẻ tuổi nam tử làm chủ mà đi sau.

Nữ chính là Linh Ma tại Cốc Tử mộ đảm nhiệm Thủ Hộ sứ tầng thứ 5 của Ma đường, song hành cùng bên chính là Tần Tứ Hải. Hai người này trốn thoát chạy Mộ Dung Diệp cùng Độc Cô Mạc, thông qua mật đạo đi vào mà dẫn đường cho một người khác đi vào.

“ Tần Tứ Hải, Linh Ma” Mộ Dung Diệp nhìn thấy hai cái thân ảnh kia, lửa giận càng thiêu đốt hơn, hai kẻ này cũng là hai tên mà hắn muốn giết không kém gì Đế Thiên An.

Thanh niên trẻ tuổi dừng bước, rồi cất lời : “ Thống lĩnh vũ lâm Thần Bộ môn của triều đình Sách Liên Thành, chúc mừng tổ đường Lạc gia phái Công Mộ lấy được Lệnh Phá Mộ, đây chính là chuyện lớn của võ lâm Mộ phái”

“ Thì ra lạ vậy, ta hỏi làm sao Mộ Dung Diệp bị thương như vậy, thì ra là Linh Ma cùng Tần Tứ Hải ám thủ. Mộ Dung Diệp bị cắn một phát có đau không? Chà chà! Linh Ma là Thủ Hộ Sứ, Tần Tứ Hải là trộm mộ. Xem ra triều đình đối với Mộ Vương Thành ngươi cũng có ý kiến đó.”

Đế Thiên Anmột bên xen vào : “ Ngươi cùng cha ngươi muốn lấy ra Lệnh Phá Mộ cho triều đường. Nhưng mà người ta lại muốn giết ngươi. Xem ra triều đình đối với Mộ Vương Thành à không Mộ Vương không hợp ý rồi. Có khi còn muốn thay một vị dễ nghe lời hơn đấy”

“ Crac” Mộ Dung Diệp bàn tay siết thặt chặt, ánh mắt co rút hơn, không nghĩ đến được đối phương lại có thể đoán ra được chuyện này, không đáp xem như ngầm thừa nhận.

Mà nghe xong Sách Liên Thành ba người thoáng qua biến sắc, Sách Liên Thành chắp tay thi lễ, rồi cất lời nói : “ thiếu hiệp lời ấy là sai rồi, triều đình trước nay đối với võ lâm Mộ phái…”

“ Ngưng!!” Đế Thiên An trực tiếp cắt lời : “ là thật hay giả kẻ thông minh liền là hiểu ngay thôi. Mộ Dung Hiển vì sao lên ngôi, hiện tại Hung Nô quấy phá cần đại lượng tiền bạc. Bọn triều đình các ngươi ăn no rững mở chạy đến nơi này, còn xếp người vào lừa mấy đứa con nít à? Đúng chỉ có cha con Mộ Dung Diệp mới ngu ngốc tin? Tên này cũng tốt số nhỉ, một đao hung ác như vậy mà còn sống được. Chậc chậc, ta nghĩ kẻ ra tay hẳn là Linh Ma rồi. Cái đồ ngu, còn làm như mình đẹp trai tiêu sái ai cũng thích như ta ”

“ Ngươi!!” Sách Liên Thành, Mộ Dung Diệp bị khí chỉ có thể thốt lên một tiếng, nhưng cũng nhanh trấn tĩnh xuống, xem như không nghe không thấy, dù sau chuyện của bọn họ cực kỳ nhạy cảm, cho dù biết đối phương ra tay cũng làm như không biết, hai bên đều không muốn xé rách.

Đế Thiên An lại nói : “ Triều đình đã không kiên nhẫn rồi nên mới ra tay giết ngươi. Giết ngươi cũng không có lợi ích gì. Thật là kỳ quái, trừ khi có người có thể thay vào vị trí của ngươi thuận lợi. Chà Tần Tứ Hải này cũng không tệ, trộm cướp giờ lại khoác áo quan sai không tệ, có tiền đồ.”

“ Còn không thỉnh giáo các hạ phương danh?” Sách Liên Thành đợi hắn nói xong vội cắt ngang vấn đề, bàn tay phía sau giữ chặt.

Đế Thiên An cười cười nói : “ Ngươi đã thành tâm muốn biết, ta đây cũng từ bi trả lời. Ta đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Diệp chó điên”

“ Phốc xích” Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc lại che miệng cười khúc khích, mấy người bên cạnh cũng không khác bao nhiêu, thậm chí Mộc Tuyết Ly tấm mạn che trong môi cũng nhích một chút nhỏ.

“ HọĐế! sĩ có thể sát bất khả nhục” Mộ Dung Diệp điên tiết mắng lên, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

“ Vậy tự sát đi. Thanh kiếm trên tay đó, tự sát đi. Ta tin tưởng Sách đại nhân đây sẽ hảo hảo tận dụng tốt cái thân thể ngươi. Trên giang hồ nghe nói có thủ đoạn lột da người đấy, ồ thì ra là vậy.” Nói đến đây Đế Thiên An giả vờ chấn kinh, nói : “Không nghĩ đến, thì ra bọn hắn muốn giết ngươi sau đó lột da ngươi rồi ngồi vào vị trí đó. Sau đó sát cha ngươi, không phải là Mộ Vương Thành nằm dưới triều đình thế lực rồi. Diệu thay, diệu thay, quả là thâm độc, thâm độc.”

Lời này vừa dứt, người trong đại điện ai nấy cũng biến sắc khi nghe được.

“ Ăn nói hàm hồ, dám phỉ báng triều đình, ngươi có biết tội” Linh Ma thấy sự việc ra khỏi ý định, quát lớn một tiếng.

Tần Tứ Hải đứng bên cũng chen lời : “ Sách đại nhân, tiểu nhân thấy tên tên này có tâm làm loạn, phỉ ngôn bôi nhọ mệnh quan triều đình, đặt điều vô cớ, người xem thanh vũ khí của hắn hình dáng”

“ Tội!” Đế Thiên An khinh miệt mà nói : “ chỉ một phường giặc cướp cùng giết người ổ tụ tập còn muốn phán tội ta. Đúng là châm chọc, châm chọc.”

Sách Liên Thành đã nhịn không được nữa, chắp hai tay giơ lên cao đầu, dõng dạc : “ từ xưa đến nay Long chỉ có đương kim thiên tử mới được dùng. Bất luận quan viên hay giang hồ, từ y phục cho đến binh khí cũng tuyệt không dám chạm khắc Long hình. Ngươi cả gan chạm trỗ Long xích, đây là bất kính với thiên tử”

“ Ha ha ha ha” Đế Thiên An phá lệ cười lớn một tràng, thanh âm như chuông vang khắp đại điện Kỳ Lân, tiếng cười vứt dứt toàn bộ lực lượng trong người bùng nổ, tốc độ đề thăng trong nháy mắt.

Chỉ trong tích tắc ngắn ngủi, cự ly hơn năm mươi mét đã bị Đế Thiên An rút ngắn đến trước người Sách Liên Thành ba người, chưa đến hai giây chi gian cánh tay phải hắn đã tụ quyền, lực lượng như hồng hoang mãnh thú theo quyền mà xuất ra.

“ BÀNHH!!!”

Vang dội như sấm nổ, cả thân hình Tần Tứ Hải dưới một quyền của Đế Thiên An mà như đạn pháo bắn mạnh về sau. Đáng sợ đó là dưới một quyền đánh ra, thân thể trên xuất hiện một cái lỗ hổng lớn, huyết nhục đầm đìa tứ tung trong không gian.

Biến cố này vừa ra, làm cho người trong đại điện sững sờ trong giây lát, sau đó ai nấy cũng thất kinh lên mà đưa ra phản ứng khác nhau. Ở gần nhất Sách Liên Thành cùng Linh Ma giật mình mà nhảy lùi ra xa, e sợ Đế Thiên An ra tay động thủ.

“ Yếu như vậy ư? Chỉ dùng có bảy thành công lực mà” Đế Thiên An trang bức, chậm rãi xoay người lại nhìn những người trong đại điện, cười đểu nói : “ bất kính thì đã sao nào? Ngươi làm gì được ta đây? Để xem ta nên giết ai trước giờ?”

Nguyên tác trong, Tần Tứ Hải cùng Linh Ma giết Mộ Dung Diệp không thành, cuối cùng vì để cho Linh Ma thoát thân ra ngoài báo tin Tần Tứ Hải chết dưới Thôi Hỏa kiếm, nay hắn lại đổi một cái phương thức khác chết đi mà thôi.

Lựa chọn giết Tần Tứ Hải, một tên này lý ra đã chết nhưng vì hắn ảnh hưởng mà sống đến giờ. Nếu như đối phương ra mộ mà dời đi thì không sao, lại mò về tìm chết. Thêm một cái hắn chính là muốn mượn Tần Tứ Hải giết gà dọa khỉ.

“ Một quyền kia chỉ e là Kỳ Lân Ty đại thành cũng không đở được” Mộc Tuyết Ly ánh mắt trong hiện lên rung động, trong đầu cẩn thận phân tích lấy một quyền chi uy vừa rồi.

Nàng tại Kỳ Lân điện thấy qua Lạc Thời Thu cùng Độc Cô Mạc chi chiến. Nhưng lực lượng mà Kỳ Lân Ty đại thành còn chưa làm được như tên kia. Giết Tần Tứ Hải, ba kẻ tu luyện Kỳ Lân Ty cũng có thể làm được.

Song dùng lực đạo một kích đánh thủng lồng ngực giết ngay tại chổ, không cho Tần Tứ Hải phản kháng ba kẻ kia không làm được.

“ Ah” Linh Ma nhìn Tần Tứ Hải thảm cảnh, nhịn không được mà kinh thốt một tiếng, gương mặt cũng có chút trắng vì sợ.

Sách Liên Thành trong lòng hốt hoảng, hắn không nghĩ đến đối phương không một chút kiêng kỵ nào ra tay giết người, trấn định tinh thần mình lại, lấy thế đè người : “ ngươi là muốn cùng triều đình là địch? Ngươi có nghĩ đến hậu quả hay không?”

“ Vậy ngươi có biết đụng đến ta, uy hiếp ta là có hậu quả như thế nào không?” Đế Thiên An thu tay, lại bắt đầu lắc lư : “Nói cho ngươi biết một bí mật nho nhỏ. Bản vương chính là thân đệ của Nam Man vương, Xích Mi Long Xà. Ngươi có tin hay không bản vương giết chết ngươi? Chủ nhân của ngươi thậm chí là đương kim thiên tử cũng nhắm mắt làm ngơ hay không?”

“ Hả” Mộ Quỷ Tử giật mình thất thố, hắn không nghĩ được Đế Thiên An lại còn có một tầng thân phận như vậy.

“ Đế Thiên An huynh không phải là đến từ Bách Việt ư? Sau lại là thân đệ của Nam Man Vương?” Lạc Thời Thu nhất thời không rõ, hắn nhớ lại trước khi vào nơi này y đã nói lai lịch của hắn ra à.

“ Nam Man vương, Xích Mi Long Xà” Mộc Tuyết Ly, Mộ Dung Diệp, Linh Ma và Sách Liên Thành thần sắc ngưng trọng hơn, nhẹ thốt lại lai lịch của kẻ kia.

Đế Thiên An chậm rãi bước đến trong sự khẩn trương đề phòng của Sách Liên Thành cùng Linh Ma, vừa đi vừa nói : “ Ta có thể giết ngươi mà không có gì. Nhưng ngươi có gan đụng ta một cái mấy chục vạn đại quân của Nam Man ta lập tức sát nhập biên giới. Dù gì bản vương lần này phụng mệnh vua của ta đi sứ, một khi bản vương bị sỉ nhục lẫn bị thương dưới tay mệnh quan triều đình, ngươi nói xem?”

Ngừng một chút, hắn lại nói tiếp : “ Bản vương có nên thông tri sứ thần đến hay không nhỉ? Thần Bộ môn Sách Liên Thành sỉ nhục Xích Mi Long Xà? Cơn nhục này làm sao mà bỏ qua được. Cái cớ này vừa khéo cho đại quân Man tộc phát binh. Cái giá đó ngươi đã nghĩ đến hay chưa? Bản vương ở chổ này để cho ngươi bắt quy án, ngươi có dám bắt hay là không?”

“Ngươi!!!” Sách Liên Thành vội thụt lùi về sau, tay sau lưng siết chặt, đại não không ngừng phân tích xem thử lời nói của y là thật hay hư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK