Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Sứ, Ngục Sứ là song sinh tỷ muội, là Vũ Giác tộc thành viên. Bản thân khi sinh đã mang Nguyên Sử Giới Thần Lực cùng một loại thần lực khác, cả hai tương sinh lại tương khắc, thiên tư không khác gì nhau.

Thái Cực đối với đôi song sinh này cũng rất chiếu cố, không có keo kiệt truyền dạy cũng như cấp Tinh Thạch cho tăng trưởng thực lực. Thậm chí còn chính tay hổ trợ thêm trong việc đem binh khí mà Hạn Bạt lưu lại cho cả hai, khi đúc tạo lại khiến uy lực tăng trưởng .

Dưới hắn cùng Hậu Thổ hổ trợ, cả hai khi mười lăm tuổi đã ngưng tụ được Thần ấn, đến nay gần được ngàn năm hấp thu không ngừng thần lực cùng Thái Cực đối chiến mà lớn mạnh.

Cả hai đơn đấu có thể so Đại Phong kém, nhưng một khi liên thủ thì lại khác. Lại thêm thần lực có Sáng Thế Thần Bàn Cổ trong ép bức thần lực khác, cộng thêm địa bàn có lợi cho hai nữ, Đại Phong chiến đấu càng lâu chỉ có thể chịu chết.

“ Lưu Quang Vạn Đạo!”

Lần nữa tách ra, Thiên Sứ Thường Hi thả ra Thần Kỹ của mình, mười cái đường tròn ánh sáng như tấm khiên kích cở to nhỏ khác nhau ngưng hiện, sau đó từ bên trong bắn ra từng cột ánh sáng, hướng về Đại Phong công kích.

“ Hắc Hồn Kiếm Ảnh!”

Ngục Sứ Hi Hòa cũng trong nháy mắt nàng cũng sở ra thần kỹ của mình.

Một cái hư ảnh khác của Ngục Sứ hiện ra, Ngục Ảnh mạnh mẽ đâm thẳng đến to lớn hình thể Đại Phong, hắc ám phá thủng đi từng cột đạo năng lượng của binh khí chém đến mình.

“ Ầm!!! Ầm!!...”

Bóng tối cùng ánh sáng thi nhau công kích lên Đại Phong như sấm nổ liên hồi.

Đại Phong bị cả hai công kích cơ thể cực kỳ kiên cố cũng đã xuất hiện nhiều lổ thủng, máu tươi chảy ra ngoài.

“Yaaa” đứng trước liên miên bất tận thế công vũ bão, Đại Phong gầm lớn một tiếng, bốn thanh binh khí bộc phát ra tối cường lực lượng, hình thành một cái lồng khiên chắn cản lại công kích của song sinh tỷ muội.

“ Thần lực lại ẩn chứa uy áp của Sáng Thế Thần! chúng lực lượng không thể bì bằng ta nhưng liên thủ lại có thể ép ta” Đại Phong thầm nghĩ lấy, trong giao chiến vô luận là Thiên Sứ hay Ngục Sứ đều không phải hắn đối thủ.

Chỉ là khi cả hai liên thủ lại khác, một quang minh một hắc ám, tương sinh lại tương khắc khiến hắn choáng váng trước thế công. Đáng nói hơn thần lực của cả hai lại áp chế thần lực của hắn.

“ Đầu hàng đi! Thái Cực Đại Thần sẽ buông tha cho các ngươi” Thiên Sứ đứng trên cao gia tăng thần lực công kích, lại mở miệng khuyên bảo.

“ Nằm mơ! Xi Vưu tộc ta chỉ có chiến tử không có kẻ hèn yếu” Đại Phong quyết tuyệt tỏ ra lập trường.

“ Đúng là ngu xuẩn tự tìm đường chết” Ngục Sứ lạnh lùng nói.

Từ nhỏ đến lớn đều tại Thái Cực Thần Ma Đồ trong lớn lên, Thái Cực và Hậu Thổ không có dấu diếm bọn họ chuyện năm xưa. Cũng lý giải chuyện Hạn Bạt phản bội Vũ Giác tộc nguyên cớ, cũng như cả hai sinh ra thời điểm.

Là phương thắng trắng Thái Cực có thể đem con của kẻ phản bội giết đi. Bất quá hắn không có làm như vậy mà đem cả hai nuôi dưỡng, trước nay đối với cả hai đều rất tốt, dốc lòng chỉ dạy.

Hạn Bạt tuy là mẫu sinh thành nhưng Thái Cực và Hậu Thổ lại là nuôi dưỡng cùng dạy dỗ. Cả hai đối với hai vị này nhất mực tôn kính, đối với cả hai mà nói địch nhân của Thái Cực cũng chính là hai người địch nhân.

“Bạo Phong Vũ ”

Đại Phong gầm lớn, bốn thanh binh khí dưới thần lực đẩy lên cao được hắn thả ra thần kỹ của mình, thần lực của hắn liên quan đến gió, Bạo Phong Vũ danh như nghĩa dưới Đại Phong sở ra rất nhanh hình thành một cơn bảo vũ xoáy tròn.

Cơn bảo ẩn chứa diệt thế chi lực, âm hàn chi lực cùng sát khí đày đặc phô thiên cái địa kéo lên không ngừng,

“Oanh!”

“Oanh!”

“Oanh!”

Trời cao phía trên lập tức truyền đến từng đợt hủy thiên diệt địa năng lượng dao động, cả đại địa chổ ba thân ảnh giao thủ, ở những cái đó cuồng bạo năng lượng chấn động trước mặt, bắt đầu không ngừng tan rã sụp đổ, cây cối núi non....

Lân cận các sinh mệnh ẩn núp trong núi rừng sông nước, xui xẻo trúng phải kình lực của ba kẻ giao đấu, có thảm gào hóa thành lượn lờ khói nhẹ, có bị băng phong đông chết, hoặc có bị phân thành từng mảnh....

Đại Phong một đòn Bạo Phong Vũ dưới, liên hợp giữa Thiên Sứ cùng Ngục Sứ bị đánh lùi đi.

Bất quá, chỉ đánh lùi song không để lại thương tổn gì, cả hai lại bắt đầu công kích, chỉ là chiến thuật lại thay đổi.

Thiên Sứ tay trái cầm quyền trượng tích tụ thần lực, phóng xuất.

Một cột ánh sáng rộng lớn, liên miên bất tuyệt từ Thiên Sứ bắn ra.

Còn Ngục Sứ như cột khói đen không ngừng qua lại trong không trung, hướng Đại Phong cận chiến.

Một xa một gần, công thủ toàn vẹn.

“ Bành!! Bành!!”

Đại Phong mặc dù lực lượng mạnh hơn song sinh nử, bất quá dưới hợp kích của cả hai cũng chỉ có thể nhọc nhằn chống đở, bốn thanh binh khí cùng thần lực tản ra lại cản đi các công kích đánh lên thân.

Chỉ thấy trăm ngàn đường ánh sáng và bóng tối đan xen qua lại, tựa như một tấm võng lớn công kích lên Đại Phong.

Chừng mười phút, dưới một kích bất ngờ của Ngục Sứ toàn lực khiến Đại Phong phải ứng đối ngạnh đánh văng ra, để rồi Thiên Sứ nhận được cơ hội tận dụng cơ hội này bạo phát thần lực đè ép Đại Phong thân hình.

Thần lực lại bạo phát mãnh liệt, ba cơn sóng kình từ Đại Phong cùng Thiên Sứ Ngục Sứ bùng phát, khi lan tỏa trong không trung phát ra tiếng nổ vang dội.

Xung quanh hai dặm cây cối cùng đại địa bị san bằng.

“ Ngục Sứ giúp ta kéo dài một chút! Ta cần thi triển Quang Minh Tịnh Linh Thổ” Thiên Sứ cau mày cả thân hình bị kình lực chấn lui về sau, hướng Ngục Sứ truyền âm

“ Được!” Ngục Sứ không chút do dự vỗ cánh mà bay đến, cả người tại không trung hóa thành trăm ngàn đường kiếm khí đen tối, hướng Đại Phong công kích.

Đại Phong đang giằng co với Thiên Sứ ép thần lực nàng ta lùi đi, thì lại phải phân tâm ứng chiến với Ngục Sứ.

“ Hừ!!” Thiên Sứ hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt trên cao nhìn xuống tràn đầy khinh thường chi sắc, tay phải nắm lấy quyền trường giơ cao.

Chỉ thấy thần lực trong Nội Thiên Địa không ngừng được nàng triệu hoán đến, thần lực trong người không ngừng được thả ra.

Rất nhanh, phía sau lưng Thiên Sứ Thánh Vương hiện ra một cái hoàng kim hình tròn xoáy pháp trận, tại đó trên vô số văn tự Thần tộc hiện ra.

Quyền trượng trên tay nàng tích tụ thần lực vào trong viên ngọc màu xanh lam trên đỉnh Thiên Sứ chi trượng.

Thiên Sứ vận dụng thần ấn, phát ra kim sắc quang mang đại thịnh nhất, nàng thả người lên trên pháp trận, bùng nổ thần lực tích tụ.

“ Thần kỹ! Quang Minh Tịnh Linh Giới!”

Pháp trận sau lưng đã không còn, mà thay vào đó chính là hư ảnh to lớn của nàng, hai tay giang cao lòng bàn tay mở ra như muốn đón đở lấy thân ảnh của nàng ở trên, vô số khiên tròn ánh sáng giống như Lưu Quang Vạn Đạo trước đây nàng thi triển, có chăng số lượng bây giờ nhiều không đếm xuể.

Nháy mắt từ Thiên Sứ Trượng trên tay của Thiên Sứ, bộc phát ra trắng xóa quang mang, cột ánh sáng này chiếu xuống vị trí của Ngục Sứ, hơn nữa kích thướt không ngừng bành trướng ra.

Chỉ trong sát na đã đem Ngục Sứ, Đại Phong bao trùm bên trong trắng xóa quang mang thế giới, tại thiên địa rộng lớn này hình thành một khối quang cầu cực lớn, mà Thiên Sứ lại ở bên ngoài.

Đây chính là thần kỹ mạnh nhất của Thiên Sứ, là thế giới Quang Minh Tịnh Linh Giới sáng tạo ra từ thần lực ánh sáng, thần kỹ của nàng ấy chính là quang minh tuyệt đối không có hắc ám, là một cái khó lường vô cùng thần kỹ.

Ở Quang Minh Tịnh Linh Giới bên trong, sở hữu không phối hợp đồ vật đều đem gặp bài xích, đều sẽ bị hủy diệt.

Vô luận là Đại Phong thả ra thần lực vẫn là Ngục Sứ đi nữa, ở Quang Minh Tịnh Linh Giới hình thành nháy mắt, liền bắt đầu sôi nổi vỡ vụn tan rã.

“Đây....?” Đại Phong lọt vào trong thần kỹ của Thiên Sứ, sắc mặt ngưng trọng vô cùng, Nguyên Thần tản phát ra ngoài, lập tức phát hiện ra một cái khí tức.

“Nơi này là thần kỹ của Thiên Sứ, là thế giới do Quang Minh Tịnh Linh Thổ sáng tạo ra” Ngục Sứ cách xa một đoạn hơn mấy trăm mét giải thích.

“ Cái bóng biến mất rồi!”Đại Phong cau mày chợt phát hiện ra không đúng, đó là bóng dáng của hắn đã mất, chuyện này không thể bình thường được.

Ngục Sứ biết hắn đả phát hiện ra, cười nói : “ là Tịnh Hóa”

“ Vì đám địch nhân các ngươi dám đối địch với Thái Cực Đại Thần, đây là phương thức thanh tẩy tội lỗi của các ngươi” ở bên ngoài Thiên Sứ cất cao giọng, tràn đầy tự tin mà nói.

Ngục Sứ lại nói : “cái bóng bị mất đi, ở chổ này ý thức sẽ vô cùng thanh tỉnh, mắt thấy thân thể của mình bị bóc ra từng chút một. Thống khổ rõ ràng mà khắc sâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK