Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Uống lấy một ngụm rượu, tiếp tục hốt du : “ đánh chiếm thổ địa trung nguyên, tất phải đem vùng đất đó ổn định lại. Nhân lực, tài lực đổ vào, lại thêm một lượng lớn ngoại tộc dân trở thành con dân.

Hiện giờ Bách Việt giàu mạnh quốc lực hùng cường, nhưng càng mở rộng công tác quản lý sẻ giảm đi, khi đó sẻ có rất nhiều lổ hổng, thất thoát là không thể tránh được.

Trung nguyên đất rộng người đông, hiện giờ Bách Việt phồn hoa chiếm lấy ưu thế hoàn toàn bỏ xa người trung nguyên. Nhưng nếu đánh chiếm trung nguyên, trong quá trình quản lý khoảng cách này sẻ càng thu hẹp lại.

Khi đó chỉ được mà không mất, trung nguyên tự sinh tự diệt mới tốt, Bách Việt chỉ cần buông cần thu lợi từ đây, khoảng cách càng ngày càng xa, trăm năm ngàn năm sau, người Bách Việt đả hoàn toàn vượt trội hơn trăm ngàn lần trung nguyên chi địa.”

Nhiều năm án binh bất động, không có công chiếm các quốc gia, một phần là Đế Thiên An rút kinh nghiệm từ một đế quốc hùng mạnh trong lịch sử mà trước khi xuyên qua hắn biết đến, đế quốc Mông Cổ dưới thời trị vì của Thành Cát Tư Hãn.

Vó ngựa người Mông Cổ đi qua, khó quốc gia nào thời đó có thể chống cự được, trừ một quốc gia nhỏ bé- Việt Nam tiền quốc- nhà Trần 3 lần Hưng Đạo vương đánh phá quân Mông Nguyên ra khỏi thổ địa.

Mông Cổ rất giỏi xâm chiếm, nhưng quản lý lại yếu kém, mặc dù quân Mông chiếm cứ trung nguyên rộng lớn, nhưng thời gian trị vị cũng không lâu, sau lại bị Chu Nguyên Chương dấy binh đánh bại, lập ra nhà Minh.

Hắn chính là muốn chậm mà chắt, thổ địa thu phục vào trướng, hoàn toàn không có cơ hội lật lên sóng gió gì. Như Doanh Chính vậy, cho dù quét ngang được Thất quốc đi nữa, lập ra Đại Tần rộng lớn, nhưng cuối cùng khi hắn ngả xuống đến đời con hắn Hồ Hợi, còn không phải bị Hạng Vũ đem quân diệt đi.

Đế Thiên An nói : “Cái nào lợi cái nào hại thấy rõ, như vậy tại sao phải xâm chiếm đây!”

Không khí trầm lắng xuống, Tần vương Doanh Chính, Quỷ Cốc Cái Nhiếp khẻ suy tư rồi gật đầu cảm thán, tầm nhìn của vị Việt vương kia hoàn toàn bỏ xa đám người bọn họ.

Cũng là thứ mà họ không thể bằng được, nếu là Doanh Chính có trong tay lợi thế như vậy chỉ e đả phát binh đánh chiếm các nước rồi, sát nhập vào thổ địa của mình.

Còn vị kia hắn lại khác, cũng nói rõ cho hắn biết được y rất chú trọng con dân bài ngoại của mình. Đồng thời cảm thấy may mắn, nếu không Tần quốc đả không yên bình trong nhiều năm qua, thậm chí cũng không thể nắm giữ ngôi vị bá chủ trong bảy quốc.

Mà qua đó hắn cũng đã rõ được mục đích thật sự cũng Việt vương, chung quy y chủ nghĩa dân tộc rất nặng.

Tài trí thông tuệ, nếu xâm chiếm bảy quốc quả thật khâu quản lý sẻ giảm xuống rất nhiều, những vũ khí sát thương hạng nặng, bí mật phối phương cũng sẽ không như bây giờ, sớm muộn cũng bị rò rĩ.

Cho dù có diệt được bảy quốc, thì mầm họa phản loạn vẫn còn trong khi trung nguyên đất rộng người đông, làm sao có thể quản lý hết được.

Có thể nhất thời không đánh bại được Bách Việt khi còn y, nhưng sau khi y rời khỏi chấp chưởng hay già cả đây.

Các mầm mống phản loạn có trong tay bí mật vũ khí, lại trong tối lớn mạnh, trung nguyên lại bài xích dị tộc, chỉ chờ thời cơ thích hợp Bách Việt tất sụp đổ.

Để im cho trung nguyên tự sinh tự diệt, vẫn giữ ưu thế của mình Bách Việt thông qua thất quốc kinh thương thu lấy lợi nhuận cho mình.

Cái cách biệc ấy càng ngày càng cách xa, cho dù là quốc gia nhỏ đi nữa nhưng vũ lực đáng sợ, một người như Quỷ Cốc Cái Nhiếp còn đáng sợ hơn trăm vạn hùng binh.

Nếu như Bách Việt có rất nhiều người như vậy thì sao? Khi đó mặc cho trung nguyên hợp sức có thể diệt được Bách Việt không?

“ Việt vương tài trí, khiến Chính bội phục” Doanh Chính cất lời tán thưởng.

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, thiên cổ nhất đế mà hắn trước kia xem qua phim ảnh đọc qua tiểu thuyết, công tham Tam Hoàng Ngũ Đế người duy nhất thống nhất trung nguyên chi địa, quy mảnh đất rộng lớn làm một hiệu xưng Thủy Hoàng Đế không phải bị hắn nắm mũi đùa giỡn xoay quanh.

Thái hậu Triệu Cơ là hắn sinh mẫu bị hắn cởi trên người mấy năm nay, nào có cái gì cao cao tại thượng Tần quốc thái hậu.

Doanh Chính có đánh chết cũng không ngờ được mình bị người trước mặt lừa gạt, mà hết thảy hắn đều không biết còn có một cái kinh thiên bí mật mà mẹ hắn vẫn luôn giấu hắn.

Cha hắn bị hố chết không lâu đã có người lẻn vào Tần cung chui vào ổ chăn của mẹ hắn, không chỉ đem mẹ hắn kéo lên giường hung hăn thảo phạt nhiều năm, cái gì tư thế cũng hưởng thụ qua, còn tặng cho hắn thêm một cô em cùng mẹ khác cha đây.

Hơn nữa còn bí mật cài người vào Tần quốc, Doanh Chính nếu mà biết được sẻ còn ở nơi này xưng huynh gọi đệ, trò chuyện không? Chỉ e đả nhịn không được mà rút kiếm chém đem quân đánh Bách Việt rồi.

“ Trợ Tần vương chấp chưởng quyền vị, Tần Việt bang giao mới là Bách Việt thu về lợi ích tốt nhất. Tần Việt hiệp ước đối với hai bên đều có lợi”

Doanh Chính gật đầu, hắn sao không rõ Việt vương muốn Tần quốc phát triển Thanh Y Lâu cắm rễ lớn mạnh hơn, khi đó mới hấp lấy càng nhiều lợi nhuận trôi về Bách Việt, nhưng mà song hành cùng đó Tần quốc cũng được lợi không kém.

“ Tòa Soạn Báo, Y Viện, Trường Học” Doanh Chính nhíu mày lại khi nhìn ba danh tự này, ba vấn đề này cực kỳ nghiêm trọng có ảnh hưởng rất lớn đến đế quốc.

Thông qua tình báo của đế quốc hắn cũng biết được ba tổ chức này Hàn vương đang tích cực nhân rộng ra, rất được dân chúng trong nước hưởng ứng góp phần thay đổi Hàn quốc. Bản thân nước Tần cũng áp dụng mà thành quả đem về cũng khiến hắn động dung, hắn cực kỳ tâm động.

“ Niệm Đoan thê tử của ta xuất thân Y Gia, nàng muốn cứu trợ bách tính dân chúng, Y Viện sẽ do Thanh Y Lâu chúng ta mở ra, mục đích là chữa bệnh cho nhân viên trong trang, dân chúng Tần quốc cũng có thể đến chữa trị.

Về phần Trường Học chỉ dành cho thành viên trong trang lẫn con dân Bách Việt trên lảnh thổ nước Tần, người nào ưa thích đều có thể đến học. Về phần Tòa Soạn Báo là những chính sách tin tức học thuyết mới mẻ, tin tức bốn phương tám hướng đăng tải trên báo thành viên lẫn người Việt đọc lấy”

So với Doanh Chính thì các Chư Tử Bách Gai thì càng đỏ mắt hơn khi thông qua những tờ báo những học thuyết của họ được phân phát rộng rãi, nhưng đến nay chỉ có Bách Việt toàn lực chưởng khống.

Bọn họ có tâm mà vô lực khi giấy là độc quyền của Việt vương, công nghệ in ấn cũng độc quyền nốt.

Doanh Chính là người thông minh đương nhiên hiểu được sự lợi hại của ba thứ này, nước Tần thu được lợi ích rất lớn, hắn tầm mắt xa thấy được Tòa Soạn Báo này lợi ích thế nào, chỉ cần truyền bá tư tưởng của Đại Tần các chính sách trị quốc khiến cho dân chúng biết rõ được sai đúng, trên dưới đồng lòng.

“ Đây là thành ý Việt vương giao ra, các khu chợ mở ra sẽ cung cấp lương thực, đồng thời Thanh Y Lâu còn có thể buôn bán lương thực với đại Tần, đổi lại Đại Tần phải bảo hộ lẫn tạo điều kiện cho con dân Bách Việt làm ăn, các xưởng xí nghiệp các công nghệ sẽ được chuyển qua, nhưng nghiêm cấm hành vi trộm lấy tư mật”

“ Được” Doanh Chính đặt tấm thiếp xuống bàn thốt lên một tiếng, nhìn về Đế Thiên An con mắt có phần nóng bỏng lên.

Cùng Bách Việt hợp tác trước mặt mà nói chỉ có lợi mà không có hại, vì nó giúp cho kinh tế các tòa thành có chi nhánh Thanh Y Lâu phát triển phồn vinh, những người ngèo đói chạy nạn đều được hấp thu về đây, còn cứu trợ cho những vùng bị nạn góp phần tăng trưởng mậu dịch trong vùng, đem tòa thành đó phồn vinh lên

“ Chỉ cần Bách Việt không nguy hại lợi ích nước Tần, Chính tuyệt đối cam kết tạo điều kiện hổ trợ cho Bách Việt con dân phát triển, ngoài ra còn một việc Chính muốn nhờ”

“ Ồ” Đế Thiên An hứng thú thốt lên, nâng lấy chung rượu mà Tử Dận rót cho mình.

Doanh Chính tiếp tục nói : “ Tòa Soạn Báo của huynh, có thể đăng trên đó các chính sách, luật pháp của Đại Tần phổ biến cho dân chúng Đại Tần?”

“ Có thể, khi Tòa Soạn Báo mọc lên, người của Tần vương có thể vào đó làm việc, muốn làm gì cũng được, chỉ cần không xâm phạm bí mật của chúng ta là được rồi, các cơ sở chi nhánh sẻ do người của Tần vương lo, lợi nhuận 6-4. Còn nữa ta đồng ý cho người của Tần vương giám sát các chi nhánh, chỉ cần người trong trang phạm tội tuyệt đối không bao che. Nhưng tuyệt đối không chấp nhận chuyện rò rĩ bí mật.”

Doanh Chính ánh mắt hưng phấn thấy rõ hắn không ngờ đối phương lại khẳng khái như vậy, dù sao Tòa Soạn Báo, Trường Học và Y Viện không phải tùy tiện mở, mà chỉ duy nhất Thanh Y Lâu địa phận mới có thể mở ra, cười nói : “ Chính đa tạ Đế Thiên An huynh”

Đây là bảng Hiệp Ước đầu tiên trên thế giới được Đế Thiên An đem ra, nội dung đại ý chính là cùng nước Tần quan hệ hai mươi năm hòa bình chung sống, nếu trong quá trình hợp tác không có mâu thuẫn công nghệ không bị mất đi sẻ tiếp tục hợp tác.

Những tòa thành biên giới được chỉ định hai bên thiết lập dân chúng hai nước sẻ tự do buôn bán, nước Tần có trách nhiệm bảo hộ những người dân Bách Việt sinh sống đồng dạng Bách Việt cũng vậy.

Hợp tác chia làm nhiều mặt, như Bách Việt có thể trọng điểm bán lấy lương thực thực phẩm, thậm chí khí giới cho nước Tần. Thậm chí Doanh Chính có thể thuê lấy quân Việt chiến đấu, nhưng phải trả lấy số tiền tương ứng. Trong thời gian hai mươi năm nếu mỗi bên vi phạm những điều ước phải bồi thường hiệp ước lẫn cắt đất tương ứng.

Doanh Chính nhìn một hồi liền đem ngọc tỷ của nước Tần đóng dấu vào trong thêm vào đó là dòng tên của hắn, đem trao trả cho Đế Thiên An rồi tiếp nhận trên tay hắn thiếp vàng.

Với hắn mà nói không hại gì cả, Bách Việt ở quá xa nước Tần nếu như Lữ Bất Vi chết hắn có lợi nhất . Hơn nữa khi hắn công Hàn, Bách Việt cũng không xuất binh hổ trợ, trăm lợi một hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK