Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua đi chừng năm phút, Lý Tâm Nguyệt đuổi đến, từ bầu trời hạ xuống bên cạnh Ngọc Long Tọa.

Nàng là thành thục nữ nhân, cũng không phải là nữ nhân mới lớn, thấy qua hai người ở dưới hồ nước cũng không đến nổi luống cuống tay chân.

Nhưng cái làm nàng chú ý đó là cơ thể của y, bọn họ rõ ràng thấy hai đầu song long từ cơ thể đó hiện ra.

Đó không phải là huyễn thuật, hai đầu song long như là vật sống một dạng.

Xích Mi Long Xà có quá nhiều bí mật, như cái hắc động thâm uyên khiến bọn họ tò mò muốn biết.

“ Nàng nhìn ta như vậy, có phải cũng muốn xuống giúp ta thị tẩm hay không?” không cần quay đầu nhưng Thiên Trạch nhận rõ, cất lời trêu đùa.

Lý Tâm Nguyệt đã quen hắn trêu chọc mấy ngày nay, liền vội quay đầu đi, nhìn thấy Lý Hàn Y bị phong bế huyệt đạo, nói : “ ngài cần gì cứ làm khó nữ lưu chúng ta chứ?”

“ Ta muốn làm khó ư? Hàn Y năm lần bảy lượt không đặt ta vào mắt, Đế vương há có thể nhục, lần này phải phạt nặng mới được, để cho nàng ta thu liễm chút tính tình” Thiên Trạch từ tốn nói

“ Ngài muốn phạt ư? ta thấy là muốn khinh bạc con gái ta” Lý Tâm Nguyệt nói

“ Ta có một côn” Thiên Trạch ý vị sâu xa nói : “ ta sẽ áp chế tu vị bằng nàng ấy, như nếu nàng ấy chịu được một côn này, Bản Đế ân oán xóa bỏ, thậm chí còn cung kính đưa tiễn hai cái mỹ nhân rời thành, sau này gặp nàng ta cung kính xưng một tiếng Hàn Y tiên tử”

Cao Á Nam, Vân Ngọc Lam nghe được xấu hổ hơn, bởi nàng biết hắn chơi lưu manh.

“ Được! chỉ một côn ư? ta sợ qua ngươi” Lý Hàn Y lớn tiếng đáp ứng.

Hiện giờ toàn bộ công lực bị phong bế, mà trừ khi Thiên Trạch thả ra bất cứ là ai cũng không giải trừ được, hơn nữa nàng tính cách háo thắng so với bị động thụ hình nàng thà phản kháng, dù biết y cường đại nhưng một khắc thời gian nàng cũng muốn thử.

“ Tốt à!”Thiên Trạch đứng dậy.

Lý thị mẫu nữ vội dời mắt đi, nội tâm thầm mắt cái tên này không biết giữ lễ.

Thiên Trạch trên người rất nhanh phủ lên một bộ y phục, là một cái váy quần đến mắt cá chân, toàn thân trên dưới màu xám, thắt lưng hình rồng.

Thiên Trạch mang Cao Á Nam Vân Ngọc Lam đi lên, thần lực bao phủ cả hai đem nước trên người đẩy đi cùng hong khô y phục, thoáng cái đã xuất hiện ở Ngọc Long Tọa nơi, cất lời : “ là nàng nói đấy nhé!”

Hai nữ thầm thở phào một cái.

“ Mau giải huyệt cho ta” Lý Hàn Y lớn tiếng.

Thiên Trạch gạt đầu, thu lại thần lực phong bế trên người nàng.

Lý Hàn Y lấy lại kiểm soát cơ thể, đem song kiếm nắm lên, thầm nghĩ : “một khi bắt đầu ta liền chạy, chỉ cần đủ một khắc là được”

Thiên Trạch cười hỏi : “ thật muốn đánh”

“ Cái rắm dài dòng, lấy côn của ngươi ra” Lý Hàn Y không kiên nhẫn nói.

Thiên Trạch cười, ngữ khí trêu cợt nói : “ta có một côn, côn dài 3 tấc, chí cương chí dương, côn này chỉ chuyên dùng trên nữ tử, đánh vào chí âm chí hàn chí nhu u động”

Hai nữ nghe hắn nói suy ngẫm, sau đó mặt đỏ bừng lên.

“ Dâm tặc” Lý Hàn Y xấu hổ đỏ bừng mắng lấy.

Lý Tâm Nguyệt cũng trải qua mây mưa càng hiểu rõ chuyện nam nữ, vừa thẹn vừa giận cũng thầm mắng cái tên trước này.

“ Đồ bại hoại” Cao Á Nam đỏ mặt mắng.

“ Ha ha ha” Thiên Trạch cười lớn lên, đem Cao Á Nam eo nhỏ bắt lấy rồi bế lên, thong thả đi về cung điện : “ Chỉ trêu Hàn Y một chút thôi”

“ Chết đi” thẹn quá thành giận, Lý Hàn Y nâng kiếm mà lên, bổ đến Thiên Trạch.

Nhưng hắn đã mang Cao Á Nam thoát đi, một kiếm của Lý Hàn Y chỉ để lại mặt sân trống bị đập thành kênh mươn dài.

“ Thiên Trạch! ngươi chờ” Lý Hàn Y tức giận vô cùng, siết hai thanh kiếm phẫn hận.

Thời gian lại qua, đêm tối nhanh xuống.

Trong thành Thăng Long không cách nào yên tĩnh, từ trà lâu quán nhỏ hay ven đường người đều sôi nổi bàn tán, hết thảy đều là việc đại bại hơn 300 vạn quân Hàn Sở Ngô.

Người dân truyền cho nhau những thứ mà bọn họ nghe họ thấy, càng nói càng phóng đại, lại đem cả những lần trước chiến tích kể ra.

Ngoại thành là chốn tất bậc nhất, bởi quân sĩ Sở Hàn chết được thủ hạ Thiên Trạch cho người quét dọn chiến trường, quân nhu áo giáp binh khí.... được gom góp, về phần xác người thì tụ tập chất thành từng tòa đồi núi nhỏ.

Ước chừng giữa giờ Tuất ( 20h) từ phương bắc, một đạo lưu tinh phi thẳng đến Đại Việt Thăng Long.

Khí thế vô cùng, từ xa đã truyền lại uy áp cho người cảm nhận rõ.

Là một cái nho nhã tóc đã bạc nho nhã nam nhân, ngự một cây trường kiếm mà đến cổng thành, nếu là tòa thành khác lão có thể ngự kiếm thẳng vào nhưng tòa thành này lại không được.

Một chủ nhân tòa thành này không cho phép ai cả gan ngự binh di chuyển trên thành trừ y và nữ nhân của y. Hắn còn không muốn cùng vị kia xung đột, bởi cái giá phải trả cực kỳ lớn hắn không gánh nổi, bản thân hắn cũng đã tận mắt thấy thực lực của y.

Hai đó là tòa thành này có trận pháp bao phủ, hắn muốn ngự kiếm đi qua cũng không được. Cho nên bắt buộc phải đáp xuống cổng thành, như những bá tánh bình thường mà vào thành.

Lão khi vào thành liền phát hiện rất nhiều kẻ theo dõi, nhưng bọn họ không ai đã động lão, mà lão cũng không đã động bọn họ, lão khinh thân đạp nóc băng tường di chuyển đến hoàng cung Bách Việt.

Vì lão đã từng tới đây cho nên lão không lạ đường, rất nhanh lão đến trước hoàng cung, may mắn gác cổng canh giữ hoàng cung là Vô Song Quỷ đã không ở nơi này mà tham dự vào quét dọn chiến trường, mà cổng vào lại không đóng, lão thuận lợi mà vào, vào trong lão lại thả ra kiếm khí của mình.

“ Kiếm khí này, là sư tôn!” hoàng cung Bách Việt trong, tại hồ nước hái đào cùng nướng cá, Lý Hàn Y cảm nhận được luồng kiếm khí quen thuộc thốt lên.

“ Lý thành chủ” Lý Tâm Nguyệt, Lạc Văn Quân niệm lên.

Như lưu tinh mà đến, Lý Trường Sanh cảm nhận được kiếm khí của Lý Hàn Y lập tức cướp đến, một khắc thì theo kiếm khí của đồ đệ mình thả ra mà tìm được, khi thấy ba người trước hồ nước, cười nói : “ xem ra ta phí công một chuyến rồi”

“ Sư tôn!” Lý Hàn Y thấy người đến, vội vàng nói.

“ Lý thành chủ” Lý Tâm Nguyệt, Lạc Văn Quân cũng không chậm trễ khách sáo một câu với kẻ đến.

Lý Trường Sanh khoát tay đến gần tam nữ, vươn tay cách không hấp lấy một trái đào tự nhiên ăn lấy, nói : “ ngon thật, còn có linh khí bên trong, vị Việt Đế này thủ đoạn thật khiến lão phu bội phục sát đất”

“ Hừ” Lý Hàn Y khó chịu hừ một tiếng.

Lý Tâm Nguyệt thở than nói : “ Lý thành chủ lẽ ra không nên đến đây”

Lý Trường Sanh nói : “ không đến không được, lần trước ở Thăng Long tuy ta chỉ đến xem chiến nhưng có không ít đệ tử tham dự vào. Bây giờ Hàn Y cũng tham dự vào, y lại bắt hai vị đến nơi này, nhìn thì giống háo sắc nhưng thực tế có phải là vậy không? hay là thả câu đợi cá?’

Mười lăm tháng năm vừa rồi y cũng tham dự vào đại hội Trừ Ma, chỉ là một đám người vây đánh một cái, chuyện này Lý Trường Sanh cũng không thích nhúng tay vào, lão chỉ đến xem cái thế gian tuyệt học đứng đầu kia mà thôi.

Lão không tham dự nhưng lại không ngăn cản đệ tử tham dự, Tuyết Nguyệt thành các trưởng lão hoặc đệ tử cũng tham dự vào. Sau khi Thiên Trạch khoe y những kẻ kia mười thì còn hai; ba, bây giờ lại thêm chuyện của Lý Hàn Y bị dẫn đến nơi này hắn nghe được phong phanh, Việt Đế đang lên danh sách những thế lực tham dự vào Thăng Long ngày 15 tháng năm mà gởi thiếp bái phỏng.

Hắn không thể không đến nơi này. Bởi nếu như vị kia mà đến Tuyết Nguyệt thành chính là khiến tòa thành kia nhẹ thì bị thương vong một ít kiến trúc cùng tài chính thôi, nặng chính là thây chết đầy thành.

Sẵn tiện mượn cái lý do đồ đệ Lý Hàn Y ở nơi này mà đến. Vận may của lão không tệ khi đa phần thủ hạ của Thiên Trạch đều tham dự vào quét dọn chiến trường, cho nên lão mới vào nơi này được.

“ Ý của sư tôn, y là vì thế lực sau chúng ta ư?” Lý Hàn Y lên tiếng, nàng giờ này đã hiểu ra vì sao Thiên Trạch lại bắt giữ mẫu thân của mình.

Lý Tâm Nguyệt trừ là Thanh Long Thủ Hộ Sứ còn là Kiếm Trủng chủ nhân con gái, là thế gia đúc kiếm nổi danh Bắc Ly có danh vọng trên giang hồ không nhỏ, rất nhiều giang hồ nhân sĩ đều đến cầu Kiếm Trủng binh khí đây.

Lý Tâm Nguyệt bị bắt tin tức này một khi ra ông của nàng Lý Tố Vương có thể đứng yên ư, Kiếm Trủng tất khuynh sào mà ra.

Giống như nàng hiện giờ nghe tin mẫu thân bị bắt mà nóng vội chạy đến, cuối cùng không phải bị bắt lại. Mà nàng thế lực phía sau chính là Tuyết Nguyệt Thành, Bắc Ly giang hồ đệ nhất thành.

Còn Tuyên phi Lạc Văn Quân là cao đồ của Tuyết U Tuyền, tại Ảnh Mật trong cũng có vị thế không nhỏ. Hơn nữa lại là phi tần của Bắc Ly vương, liên quan đến quốc thể bộ mặt, Tiêu thị nhất định phải phái người đến tiếp về hoặc là xem như không có....

“ Đại Việt muốn lớn mạnh, trừ tài chính lớn ra còn cần nhân lực” Lý Trường Sanh cười nói, lại ăn trái đào : “ không biết lão phu nói có đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK