Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bầu trời sấm rền dần dần oanh minh, băng lãnh thấu xương nước mưa càng rơi xuống càng lớn.

Bên dưới côn thịt cương cứng lên hiển nhiên hắn cũng bị kích thích không nhẹ, nước ối chảy ra xối xả hòa lẫn cùng máu tanh, một cái đầu em bé xuất hiện tại đó, làm cho hắn bối rối lên đem tâm tư lộn xộn trong lòng trấn áp xuống.

Nữ tử tiếng rên rỉ thống khổ đứt quãng vang lên.

“Cố lên, dùng sức, sắp đi ra, đã thấy đầu, tăng thêm sức nữa! Hít sâu thở mạnh nào” Đế Thiên An một bên cổ động nói.

Mà lúc này Kinh Nghê hay tay siết chặt nhận mệnh lại nghe theo lời nói của Đế Thiên An, nam tử đột nhiên xuất hiện khẩu âm có phần khác biệc, cũng chẳng có thời gian đâu mà xấu hổ khi nơi tư mật của mình hiện ra trước mặt hắn.

Nếu ngày thường nàng đã sớm một kiếm giết chết hắn rồi, nhưng giờ đây còn sức đâu mà lo nghĩ.

Môi cắn chặt hít sâu liền hít thở mặc cho cơn đau âm ỉ như muốn xé toạt cơ thể nàng ra, bên trong tử cung co thắt âm đạo mép thịt nong ra hết cở bởi hài tử của mình.

Cơn đau so với bất cứ vết thương nào còn đau nhất, thậm chí so với trước kia màn trinh bị phá đi còn đau hơn gấp nhiều lần.

“ Hít sâu thở mạnh, lấy hơi rồi nín thở đẩy hơi xuống” Đế Thiên An từ trong bối rối tỉnh lại, cũng không quên vận lên Chakra trong người mình dung nhập vào người Kinh Nghê.

“ Ah!!”

Kinh Nghê cảm nhận được cơn đau mình được xoa dịu bớt đi phần nào, liền nghe theo lời gả nam tử kia, hít một hơi sâu rồi nín thở tất cả khí trong người dồn xuống thành bụng cố gắn rặn, đem hài tử đẩy ra khỏi tử cung mình.

Rồi cả cơ thể nàng không một chút sức lực, cả cơ thể nhẹ tênh tay chân không còn khí lực khi hài tử trong bụng đả thuận lợi xuất sinh chui ra khỏi cơ thể của nàng, lọt vào trong tay nam tử xa lạ kia.

“ Oe oe oe oe” Tiếng khóc trẻ sơ sinh vang vọng khắp cả khu rừng, những tiếng khóc đầu tiên vang lên một sinh mạng mới bắt đầu, trên thế gian nhiều hơn một bé gái.

Đế Thiên An giờ phút này tâm tình cũng không bình tĩnh được, sau này làm mưa làm gió đại tiểu thư Điền Ngôn đùa bỡn Tung Hoành hai người Cái Nhiếp Vệ Trang, khơi mào Nông Gia loạn đấu sau đó lại đứng ra dẹp loạn.

Mưu trí thực lực dung mạo đều là nhất đẳng, không hề thua kém bất cứ mày râu nào, giờ phút này đang không ngừng khóc rống trong lòng mẫu thân mình. Mà hắn giờ chính là ôm cả mẹ lẫn con di chuyển về căn cứ của mình phương hướng.

“Cho.. Cho ta.” Kinh Nghê bây giờ toàn thân bất lực, gần như hôn mê, lúc trước một hồi đại chiến tăng thêm sinh non, bây giờ toàn bằng ý chí chèo chống, cặp kia con ngươi trong trẻo lạnh lùng bây giờ có vẻ hơi yếu đuối, nhìn xem nam tử trong ngực hài nhi, trong giọng nói thậm chí nhiều hơn mấy phần khẩn cầu.

Đế Thiên An không đáp, cẩn thận đem cuốn rốn hài tử cắt đứt, còn cả cởi ra y phục cuộn lên cho hài tử sơ sinh, thêm một ít Chakra bảo hộ lấy.

Kinh Nghê nhìn nam tử trước mặt đem tấm da thú cởi ra, để lộ tấm lưng cường tráng, gò má có chút hồng lên khi nhớ lại cách đây không lâu nơi tư mật của mình còn bị thiếu niên này thấy hết.

“ Đây!!” Kinh Nghê còn đang định lên tiếng, đồng tử lập tức mở lớn, khi nàng thấy được quanh người hắn không gian đổ vở, một cái hắc động chậm rãi mở ra.

“ Vào thôi, nơi này rất an toàn, ta sẽ không làm hại bé con, với nàng” Đế Thiên An đem tay luồn vào eo của Kinh Nghê đem mẫu nữ bế vào trong.

“ Người này rốt cuộc là thần thánh phương nào?” Kinh Nghê trong lòng thầm hô, khiếp sợ vô cùng, khi tận mắt chứng kiến một màn kinh sợ như vậy.

Nàng trên giang hồ một thân võ lực cũng tính là tầng trên của giang hồ nhân sĩ, trở thành La Võng chữ Thiên sát thủ kiến thức làm sao không có.

Chết dưới tay nàng không ít lợi hại cao thủ, huyễn cảnh nàng cũng thấy qua, nhưng người nam tử này lại để cho nàng rung động. Thủ đoạn của hắn quá mức kinh thế hãi tục, cái không gian hắc động kia không phải là huyễn cảnh, mà là chân thật tồn tại.

Càng làm cho nàng chết lặng là khung cảnh xung quanh liền thay đổi bên trong không khí dể chịu sương mù dày đặc, xanh rì một mảnh cây đậu.

“ Oe oe e!” tiểu hài tử khóc lớn đem Kinh Nghê kéo về thực tại.

Nàng toàn thân vô lực, thậm chí giơ tay lên đều không làm được, nhìn xem đặt ở bên cạnh mình tiểu gia hỏa, cái kia trương trong trẻo lạnh lùng gương mặt xinh đẹp, tại thời khắc này triệt để hòa tan.

Đầu nhẹ nhàng tựa vào tiểu gia hỏa bên cạnh, cảm thụ được tiểu gia hỏa khí tức trên thân cùng tiếng tim đập, thần sắc trong mắt cũng là càng phát nhu hòa hơn.

Bất tri bất giác, Kinh Nghê miệng có chút lạnh, nàng vội đem mắt dời liền thấy nam tử kia đem tay đặt lên môi, không phản ứng kịp nàng nuốt lấy một thứ, càng kinh sợ hơn khi cơ thể nàng suy yếu lại như chưa từng xảy ra một chuyện gì cả, hoàn toàn khôi phục.

“ Thần tiên!” Kinh Nghê cảm nhận được chỉ trong ngắn ngủi cơ thể mình đã sinh long hoạt hổ, thay đổi nghiêng trời lệch đất cộng thêm khung cảnh xung quanh, để cho nàng không nhịn được thốt lên.

Đế Thiên An nghe được cười nói : “ chưa phải thần tiên, nhưng cách cũng không xa, nàng là người thứ hai làm khách trong thiên địa của nhà ta đấy, quên mất còn cả bé con này nữa chứ”

Kinh Nghê nghe xong trong lòng càng rung động, ánh mắt thấy được cái hắc động kia chậm rãi đóng lại, cảnh vật bên ngoài cũng nhanh mất đi. Ở trên không trung nàng có thể thấy được không gian không lớn lắm này.

Giờ phút này đây Kinh Nghê ôm lấy chính mình hài tử, đôi mắt bên trong hiện ra vô cùng khiếp sợ, im lặng không nói một lời nhìn khung cảnh nơi này.

“ Đây là..!!” Kinh Nghê lấp lửng nói, ánh mắt nhìn về những chấm tinh quang phát sáng có mặt trong không gian nơi này dung nhập vào hài tử mình.

Hài tử bởi vì là sinh non, trời sinh thể chất có chút suy yếu, trừ sinh xuống tới thời điểm khóc om sòm một hồi, còn lại chính là ngủ mất.

“ Tiểu gia hỏa này sinh non, thể chất suy nhược, bây giờ được thiên địa linh khí lẫn sinh mệnh tinh hoa tẩm bổ, bù lại thiếu hụt, tương lai chính là tuyệt thế thiên tài.

Đế Thiên An giờ này luống cuống qua đi, hắn cũng minh bạch một cái người phụ nữ có thai không thể tại băng lãnh ngày mưa sinh hạ hài tử.

Không chỉ ảnh hưởng hài tử xuất sinh mà cả thai phụ, hắn trong người có nội thiên địa không gian nếu mở ra sớm thì càng tốt. Nhưng khi đó hắn bối rối không nhớ đến, dù sau lần đầu tiên gặp phải cảnh đó à.

“Cảm tạ” Kinh Nghê đôi mắt nhìn hài tử mình sau đó nhỏ giọng nói, âm thanh rất êm tai, bất quá ngữ khí nhưng có chút do dự, rõ ràng nàng rất ít nói cảm tạ dạng này từ.

Mặc kệ là chuyện gì, đối phương với mình có mục đích hay là bản thân ôm tâm tư. Hai từ này đích thật nàng lên nói ra. Nếu không có y cho dù hài tử thuận lợi sinh ra, dưới trời mưa hàn lãnh này, sẽ để lại cho con mình tiên thiên bệnh tật.

Đế Thiên An khống chế sinh mệnh tinh hoa tẩm bổ cho bé con mới sinh, vừa đủ để cơ thể nhỏ bé có thể tiếp thụ.

Rất nhanh Đế Thiên An ôm lấy Kinh Nghê đã đến một căn kiến trúc hình tròn cắt nửa làm bằng đá kia, là gian phòng trọng lực của hắn. Là nơi mà hắn rèn luyện thân thể cho mình, lợi dụng trọng lực đè nén không ngừng bứt phá giới hạn cơ thể.

“ Đợi một chút” Đế Thiên An đem nàng thả xuống, mặt vội quay đi khi thấy nàng đang cho bé gái bú sửa bầu ngực cao ngất trắng nõn hiện ra.

Đi đến trước căn phòng, hắn đem tay hướng về cánh cửa mở ra, thân ảnh đi nhanh bước vào trong hướng về phòng điều khiển điều chỉnh lại mức trọng lực bình thường.

“ May là ta thông minh, bằng không chỉ e bé con này khó mà chịu được áp lực” Đế Thiên An tắt đi trọng lực gấp đôi, tự khen mình một câu.

Bên trong không chỉ có phòng luyện tập còn có cả phòng nghỉ ngơi và cả một gian phòng vệ sinh hiện đại tầm 10 m2 nửa, có buồng tắm nước nóng khác chăng là méo có dầu gội, hắn vội vào bên trong là điều chỉnh lại mức trọng lượng cơ thể.

“ Là có chuyện gì ư?” Tại phòng trong, đang luyện tập Tú Nương nhìn lấy mức trọng lực không còn, uyển chuyển đi đến cất lời hỏi.

Từ khi đi vào nội thiên địa không gian, quả thật nàng chấn kinh với nhiều thứ ở bên trong này. Có quá nhiều thứ để cho Tú Nương trùng kích nhân tâm, mà khi bình ổn lại tâm tình để cho nàng vui sướng nhận ra, nơi này chính là bảo địa tu luyện.

Tiên đậu mọc đầy, chỉ cần còn một hơi phục dục tiên đậu lập tức hồi phục thể lực. Nàng không lo sợ việc tiêu phí nội lực của mình,và học theo Đế Thiên An tại phòng trọng lực trong rèn luyện.

Ban đầu cực kỳ khó khan, song lợi ích thu về để nàng vui mừng. Đó là tốc độ của nàng sau khi làm quen với trọng lực được đề thăng lên. Cho dù tư chất có phế vật thế nào, có đại lượng tài nguyên ở đây chu cấp cũng có thể lớn mạnh.

“Có khách đến,ta cần nơi này một chút” Đế Thiên An đi đến cười nói.

Tú Nương nghe xong cười nói : “ khách! Ngài làm cho Tú Nương tò mò rồi đấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK