Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Trịnh là quốc đô của Hàn quốc, đương nhiên so với các tòa thành khác sầm uất hơn rất nhiều, nơi này toàn là tông thất vương công quý tộc là một trong những tòa thành giàu có nhất nước Hàn.

Mặc dù Hàn quốc là nước có lảnh thổ nhỏ nhất, quốc lực cũng là yếu ớt nhất trong Chiến Quốc Thất Hùng, song lạc đà gầy còn cao hơn ngựa. So với những tiểu quốc khác phụ thuộc vào những nước lớn thì mạnh hơn rất nhiều.

Đô thành trọng điểm của một quốc, trị an so với các nơi khác càng cường, bình thường rất ít kẻ tại ban ngày ban mặt dám nhiễu loạn trị an.

Bởi từ khi công tử Hàn Sơn chết tại phủ đệ Tân Trịnh, hung thủ thích sát vẫn còn ẩn trong thành. Khiến cho tòa thành này giới nghiêm, đại lượng quan binh ở khắp nơi trong thành rà soát hung thủ truy án.

Đại tướng quân phủ.

Ngồi trên điện các của mình, gương mặt không một chút vui vẻ gì. Khi mà Hàn vương ban lệnh xuống cho hắn thời gian phá án truy bắt hung thủ đả qua đi một nữa, hắn đã cho thủ hạ lục soát hết mọi ngóc ngách trong thành, mà vẫn không tìm được bóng dáng của y.

Chuyện này để cho Cơ Vô Dạ phẫn nộ lẫn kinh ngạc.

Phẫn nộ đó là tại địa bàn của hắn, lại có kẻ dám vuốt râu hùm, đem hắn đẩy vào thế nguy khốn. Còn kinh ngạc đó là kẻ sát nhân kia lại có thể thoát khỏi tai mắt của hắn, tựa như bốc hơi khói nhân gian.

Cơ Vô Dạ lạnh giọng hỏi : “Chuyện gì?”

“Tướng quân!!” Ngột Tựu thân hình không ngừng thấp thoáng di chuyển qua các lầu các, chỉ sau mấy nhịp hô hấp đả đi đến trước người Cơ Vô Dạ, cung kính hành lễ : “ đã phát hiện được hung thủ”

Nghe đến đây, Cơ Vô Dạ con mắt sáng lên đứng bật dậy, gấp gáp hỏi : “ ở nơi nào?”

Ngột Tựu liền đáp : “ bẩm tướng quân, y hiện giờ ở Thương Ly Quân phủ đệ”

“ Cái gì!” Cơ Vô Dạ lớn giọng nói.

Hắn không ngờ cái tên hung thủ kia trốn chui trốn nhủi nhiều ngày, lần nữa hiện thân lại
to gan lớn mật, dám ở ban ngày hiện thân tìm đến phủ đệ của bào đệ Hàn vương.

“Người đâu! Chuẩn bị ngựa! Tinh Vệ chuẩn bị xuất phát ” Cơ Vô Dạ quát lớn, hắn bây giờ hận không đem tên cuồng đồ kia chém ngàn đao, mấy ngày nay hắn nuốt không ít lửa giận từ Hàn vương đây.

Ở bên ngoài quân sĩ nghe được, lập tức một tên vội vả nhận mệnh.

“Đúng là ngông cuồng! để ta xem thử ngươi là tên nào?” Cơ Vô Dạ cười lạnh, lập tức bước ra khỏi điện các, trên tay chiến đao cũng xách theo, vừa đi vừa nói : “Thương Ly Quân thế nào rồi”

Hung thủ hiện thân để cho hắn vui mừng, nhưng tính mạng của bào đệ Hàn vương hắn cũng quan tâm không kém. Cho dù bắt sống được cuồng đồ, nhưng Thương Ly Quân chết hắn cũng không thu được chổ tốt.

“ Chết! bị y giết trong phủ” Ngột Tựu đáp lời, đem Cơ Vô Dạ tâm tình vui vẻ lập tức đánh văng đi.

“ Ầm!!!”

Phẫn nộ không cách nào kìm được, Cơ Vô Dạ nâng đao xuất một đao, đao khí cương liệt bắn ra ngoài đánh lên vách tường gỗ, trực tiếp đánh vở nát một mảng kiến trúc.

“ Hỗn đãn! Ta nhất định phải rút ga lột gân ngươi!” Cơ Vô Dạ giận dữ quát, thân ảnh nhanh bước đi ra khỏi điện các, hắn bây giờ chính là muốn nhanh nhất đến chổ cái tên cuồng đồ lớn mật kia, đem hắn cầm xuống sau đó hung hăn tra tấn cho thỏa mối hận.

Cùng thời gian, Thương Ly Quân phủ đệ phía trước.

“ Phốc xích!!!”

Máu tươi không ngừng đổ ra từ những binh sĩ Hàn quốc, từng cái thân ảnh không ngừng ngả xuống, đem mặt đất nhộm đỏ.

“ Đạp đạp đạp!!”

Một bộ trường y phủ kín toàn thân, hắc sắc chủ đạo mủ trùm liền với áo nhưng không được đội lên.Thông qua đó để lộ một đầu tóc xanh dài đến lưng, được cột túm thành một cái đuôi ngựa, trên đầu xỏ xuyên một thanh trâm cài tóc đỏ như liệt diễm.

Gương mặt tuấn lãng ngủ quan không góc chết, đặc biệc đôi mắt của hắn như sao trời phát sáng, trong đó là một bông hoa nhiều cánh xếp lên nhau, ngoài ra còn có những vòng tròn đồng tâm, tại đó có những dấu chấm đỏ. Chỉ cần ai nhìn qua một lần tuyệt đối khó mà quên được.

Không sai, kẻ gây ra phong vân gần đây trong thành Tân Trịnh, gieo rắc hoang mang sợ hãi cho hoàng thất nước Hàn. Với đôi mắt đặc trưng không lẫn vào ai được kia, thiên hạ này trừ Đế Thiên An ra thì còn thể là ai được?

“ Xoẹt Xoẹt!!”

Trên tay trường kiếm vung vẩy, trường kiếm hoa lệ để lại từng đường kiếm hoa xinh đẹp, như lưu tinh lóe qua lại tàn nhẫn đoạt mạng những Hàn quân phía trước.

Cứ mỗi kiếm huy ra lại thêm một sinh mạng mất đi.

“ Từ lần trước gặp qua, ta đối với thanh kiếm kia hiếu kỳ không thôi! Càng không nghĩ đến ngài lại đích thân đến Tần Trịnh, quả thật khiến ta sợ hãi lẫn thán phục”Đứng tại một cái bức tường vây phía trên, Mặc Nha quan sát nam tử bên dưới thu hái tính mạng quân Hàn không chút để ý nào, mà cất lời cảm thán.

Chứng kiến dung mạo chân thật của y, những mây mù bí ẩn trước kia trong đầu Mặc Nha cũng đã xua tan. Vì sao kẻ nhấc lên phong vân Hàn quốc hiện nay lại đặc biệc nhắm đến vương thất Hàn quốc, bởi y với Hàn quốc có mối huyết hải thâm cừu.

Mặc Nha vốn đã sớm bán mạng cho Cơ Vô Dạ, tại Tân Trịnh năm xưa cũng có mặt trong cuộc chiến mà Thiên Trạch phát động.

Nhưng hắn không ngờ đến, một người có thân phận như Đế Thiên An lại dám đến Tân Trịnh đô thành của một nước giết người. Quả là hung đảm thao thiên, hắn so với huynh trưởng của hắn Xích Mi Long Xà tuyệt không thua kém.

Đế Thiên An tỏ ra bất ngờ, hỏi : “ Ồ!! Ngươi biết ta ư?”

Mặc Nha đáp : “ đại danh của ngài như sấm bên tai, ta làm sao mà không biết chứ. Hôm nay được gặp quả là mở rộng tầm mắt! Nhưng mà thân phận ngài lớn như vậy, mạo hiểm ở nơi này khiến ta không rõ?”

“ Chỉ là một tòa Tân Trịnh mà thôi!” Đế Thiên An xem thường, tay cầm Vấn Thiên kiếm liên tục đồ sát.

Mặc Nha nhìn kẻ bên dưới không đáp mà ngầm thừa nhận, nhìn binh sĩ Hàn quốc phía trước thần sắc sợ hãi trước sự hung mãnh của y, lại nói : “ đẩy thân vào tình thế nguy hiểm, ngài đang chờ điều gì sao?”

Từng giao thủ qua, cho nên Mặc Nha biết rõ được kẻ bên dưới thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nhất là khi y có thể trà trộn vào Tân Trịnh giết chư vị vương thất Hàn quốc, rồi bỏ qua hết thảy tai mắt của Dạ Mộ.

Nhưng bây giờ y chủ động hiện thân giữa ban ngày, giết xong người lại không có rời đi, mà ở lại ngang nhiên giết người.

Mặc Nha không tin y là kẻ ngu ngốc. Dựa vào thân thủ của y có thể ở trong tối mà báo mối huyết hải thâm cừu. Bây giờ lại chủ động bước ra ánh sáng, ở ngay giữa đô thành chịu vạn chúng chú mục ánh mắt.

Lấy thân làm mồi đẩy bản thân vào tình thế nguy hiểm. Cái giá lớn như vậy tất nhiên thứ y muốn thu về tuyệt không nhỏ.

Mặc Nha thầm hô : “ Lẽ nào là Thiên Trạch!”

Bách Việt dân chúng chỉ biết thái tử Đế Thiên An trong chiến loạn Bách Việt mất tích một cách bí ẩn, hoặc đả chết cùng Bách Việt.Nhưng chỉ có một số ít người mới biết được, trước khi Bách Việt diệt vong Đế Thiên An từng bí mật vào đô thành Tân Trịnh.

Dưới sự cố ý của hữu tâm nhân.Tất cả mọi thứ về Đế Thiên An gây ra trong thành Tân Trịnh đều bị ẩn giấu đi trong đêm đen.

Đế Thiên An mặc ngoài đã chết, nhưng Mặc Nha là thủ hạ đắc lực dưới trướng Cơ Vô Dạ hắn so với nhiều người biết được không ít bí mật ẩn dấu dưới đêm đen kia. Xích Mi Long Xà vẫn chưa chết, mà bị Dạ Mộ giam giữ dưới ngục sâu bên dưới lòng đất Tân Trịnh.

Mặc Nha đại não lại thầm nghĩ : “ Nếu là y đến vì Thiên Trạch, cũng không phải là không có khả năng. Có điều nơi giam giữ Thiên Trạch là chốn bí mật. Cho dù y hấp dẫn ánh mắt chế tạo cho đồng bọn cơ hội, muốn cứu ra Thiên Trạch là không có khả năng. Trừ phi y còn mục đích khác”

Hắn biết Thiên Trạch bị giam cầm ở nơi nào, bởi năm xưa chính hắn là người cho cải tạo tòa ngục thất giam giữ Thiên Trạch. Vị trí ngục giam cực kỳ bí ẩn, rất khó mà phát hiện ra được vị trí ngục giam.

Cho dù có phát hiện được, thì cứu ra Thiên Trạch giữa lòng đô thành Tân Trịnh cũng là một vấn đề nan giải. Với nhiều rủi ro như vậy, Mặc Nha phán đoán y còn có mục đích khác, có thể là đến Tân Trịnh giải cứu Thiên Trạch nhưng cái đích mà y nhắm đến có thể là nơi khác.

“ Xuy xuy xuy!!”

Mặc Nha rốt cuộc cũng không yên lặng như trước, trên tay rút xuống hai căn lông quạ trên vai áo, dưới nội lực quán chủ vào, mạnh mẽ bắn nhanh đến kẻ kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK