Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tào Ứng Long thủ hạ chủ yếu đến từ người dân thường bị bọn chúng cưỡng ép gia nhập, vì sinh tồn mà từ kẻ dân thường mà trở thành hạng giặc cướp như chúng, sau này tay nhúng chàm liền không rút ra được.

Tuy nhiên Tào Ứng Long có thể khống chế được mấy vạn giặc cướp trừ hắn lực lượng cường đại ra còn có tay chân thân tín, đó là hắn bồi dưỡng ba ngàn cái thủ hạ, truyền cho bọn chúng chút võ công của mình, hoặc thông qua cướp bóc để bọn chúng sở luyện võ học cướp được.

Thông qua ba ngàn tay chân mà chia thành các đội lớn nhỏ mà kiểm soát, cách thức có phần giống với quân đội tổ chức.

Đa phần thuộc hạ chỉ là hạng tam lưu còn chưa biết võ công, tuy sở hữu lực lượng đông đảo nhưng chỉ là phường ô hợp, tuyệt không phải là quân đội được huấn luyện cùng các đại bang phái so sánh được.

Mà chính lúc này, sự khác biệc đó rất nhanh thể hiện.

“ Phốc!”

“ Phốc!”

“ Phốc!”

Dưới Luyện Khí Chi Kiếm đánh đến, gần năm ngàn cái thảo khấu liền bị chết ngay tại chổ, đều bị kiếm giết chết ngay, không có cơ hội phản kháng.

“ Tụ Khí Thành Kiếm” Tào Ứng Long trong lòng kinh hô lên, đại não như kinh thiên phích lịch.

Trên giang hồ võ công vô số, tụ khí thanh binh có rất nhiều nhà làm được, nhưng binh chỉ là vô hình không thể thực chất hóa.

Như Tụ Khí Thành Nhận nổi danh của Âm Dương gia, khí ngưng thành nhận có uy lực vô cùng, Hỏa Diễm Đao của Mật tông Tây Tạng, Vô Tình Ti của sát thủ Độc Chí, Vô Tướng Lệ Băng của Thánh Sứ phái Thủ Mộ......

Nhưng có thể tụ khí thành kiếm, lấy khí vô hình ngưng tự trường kiếm hữu hình chẳng khác gì kim loại sắc bén, trên giang hồ đến nay chưa có ai làm được.

“ Kẻ này, Kiếm Tiên ư? đây là kiếm pháp gì?” Tào Ứng Long thầm hô không ổn, trong đầu loạn nghĩ.

Hắn đã không còn khinh thị như trước, bởi chỉ một đòn mà giết được mấy ngàn thủ hạ của hắn, dù chỉ là ô hợp hắn cũng có thể làm được, tuy nhiên cũng nói cho hắn biết kẻ phía trước không phải là hạng tầm thường, mà là một cái cao thủ dùng kiếm.

“Chết.... chết rồi”

“ Không thể nào....”

“ Bọn họ đều chết....”

“ Chuyện gì thế?”

“ Kiếm.... kiếm làm sao hiện ra”

“ Đừng.... xin đừng giết ta”

“Làm ơn....làm ơn đừng giết ta”

Thôn dân lẫn tặc khấu sau một màn mưa kiếm nhốn nháo kinh hô.

Thiên Trạch không để ý, tiếp tục sở ra Luyện Khí Chi Kiếm, chỉ là lần này có thêm không ít thanh đại kiếm to dài mười mấy mét.

Những thanh đại kiếm rơi xuống lại đem đám thôn dân vây bọc lại, tránh cho trong lúc chém giết lại ngộ thương đám kẻ này, nhanh chóng kết thành một cái bức tường kiếm bảo hộ.

Cùng với đó Luyện Khí Chi Kiếm rơi xuống lại tàn sát thêm ba ngàn cái thảo khấu, khiến phe Tào Ứng Long lại thương vong.

“ Không được, còn để y ra tay nhất định sẽ kéo thêm thương vong” Tào Ứng Long thầm nói, hắn đã quyết không cho kẻ trước hoành hoành nữa.

Bởi hắn đã biết kẻ đến võ lực mạnh mẽ không thua gì hắn, nếu để hắn tung hoành lực lượng mình bị hao hụt thảm trọng rồi, hôm nay cho dù đánh cướp cái thôn làng này cũng chỉ là vô ích.

“ Sưu! Sưu! Sưu!!!”

Luyện Khí Chi Kiếm không ngừng hiện ra trên bầu trời rồi rơi xuống,

Sinh mạng lại bị thu hái.

“ Tranh!”

Tào Ứng Long đã không thể ngồi yên, hắn đem ba cái nữ tử bên cạnh đẩy văng đi, tiếp đến tung người một cái nhảy lên không, tranh trượng mâu của hắn đâm ra, một đường mâu khí dài mười mấy trượng như con thuyền rẻ sóng mà bắn đến chổ kẻ kia.

“ Phừng!!!”

Chính lúc này, Diễm Linh Cơ đã động, hai tay thôi động hai cây kiếm lửa.

“ Bành!!!”

Công kích của Tào Ứng Long lại bị chặn lại, hơn nữa còn bị mạnh mẽ ép rơi lại xuống đất, sóng kình quét ra, nóng bức nhiệt lượng tràn khắp. Hỏa diễm tán phát ra ngoài đem vài tên thảo khấu đốt chết ngay.

Nàng là Hỏa Vu có thể điều khiển hỏa diễm, binh khí tùy thân của nàng chính là Hỏa Linh Trâm vừa làm trang sức cũng là vũ khí.Theo nội lực ngoại phóng hình thành công kích hỏa diễm, Hỏa Thuẫn, Hỏa Kiếm… Tùy tâm sở dục mà hóa thành các hình dạng khác nhau.

Gần đây song tu cùng Thiên Trạch công lực của nàng cũng tăng trưởng không nhỏ, trước kia có thể không là đối thủ của Tào Ứng Long song hiện giờ thì chưa chắc. Một đòn của nàng có thể ngạnh ép lại công kích của y và còn gây hại cho thủ hạ hắn.

“ Ah!! đau quá !đại đương gia....”

“ Chết ta rồi! đại đương gia cứu mạng!”

“ Nóng quá, mau dập lửa”

Kình khí của Tào Ứng Long và Diễm Linh Cơ quét ra khiến cho những thảo khấu lân cận vạ lây, công lực thấp liền thụ thương nghiêm trọng, không ít kẻ bị nhiệt lượng sinh sinh đốt cháy, nhiều kẻ lăn lộn trên mặt đất kêu gào.

“ Nàng đi giết bọn chúng đi, tên này ta còn chổ dùng ” Thiên Trạch lên tiếng.

“ Vâng!” Diễm Linh Cơ nhẹ đáp, nàng không do dự khinh thân mà nhảy đến một đám thảo khấu tụ tập chổ, song kiếm lửa chặt chém.

Những thảo khấu này trong cũng có không ít tên có bản lĩnh, chỉ là so với Diễm Linh Cơ mà nói thì cách biệt rất lớn. Cơ hồ đều bị nhất chiêu mà diệt, không kẻ nào có thể sống qua hai kiếm của nàng.

“ Sinh mệnh thật yếu đuối” đứng tại Tử Kim Hồ Lô trên và được Lan Trì bảo hộ bên cạnh, Hồ Oánh nhìn một màn tàn sát kia cảm thán.

Nàng kinh lịch thời gian qua đã thấy qua vô số sát lục, gần nhất thấy được Thiên Trạch khoe y ở nhà cũ của nàng. Bây giờ chứng kiến hắn ra tay tàn sát thảo khấu mà cảm nhận sinh mệnh yếu đuối mong manh thế nào.

Đối với sát lục những kẻ này nàng cũng không có nhiều thương xót. Bởi nàng rõ ràng chúng là ai, thảo khấu, hơn nữa còn là cái loại ác khấu chuyên giết người cướp của làm đủ chuyện xấu kia.

Nếu như hôm nay không có nam nhân nàng nhúng tay. Cái thôn làng này có thể bị họa hại. Chỉ là nam nhân nàng sát tính quá lớn, chứng kiến sát lục như thế nàng cũng khó mà thụ được.

“ Phốc! Phốc! Phốc!”

Mưa kiếm lại không ngừng rơi, trừ vị trí của Diễm Linh Cơ ra thì công kích toàn bộ đám thảo khấu có mặt dưới đại địa,không một chút thương tình mà ra tay.

Đám dân làng ai nấy hoảng sợ tái mặt, không ít kẻ run lẩy bẩy đái ra quần, không ít người thì vừa sợ vừa mừng, bọn họ bị bức tường kiếm che chắn nhưng có thể thấy được bầu trời kiếm rơi lẫn thanh âm bên ngoài cũng như nhiệt khí.

Cả đời rất nhiều người bọn họ, đến hôm nay mới thấy được chuyện kinh tâm động phách như vậy, gan cũng không lớn, bọn họ sợ hãi cũng là chuyện bình thường.

“ U u u u”

Chỉ thấy một kích giết hại không thành, Tào Ứng Long nhìn càng nhiều kẻ bị giết mà tức điên lên, lực lượng trong người hắn thả ra, thanh binh khí trên tay chấn minh tựa như tiếng quỷ khiếu ma kêu.

Sát khí nồng đậm, sát ý lan tỏa.

“ Ngươi chết đi cho ta” Tào Ứng Long căm giận rít lên, thân hình lao đi trong không trung hướng về phía kẻ đang tàn sát thủ hạ mình mà đến.

Thiên Trạch không đón, chỉ dùng Luyện Khí Chi Kiếm cản lại, tiếp tục giết người.

Một tiếng “ Đang!” lớn khi Quỷ Khốc mâu trên tay hắn va chạm với cự kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK