Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nơi khác trang viên gia tộc Greengras.

“ Queen... Queen...Queen” một bé gái tám chín tuổi, tóc vàng ngắn hưng phấn nhìn về một đầu mèo xinh đẹp đang ngoảnh mặt làm ngơ, ngủ lấy trên một chiếc giường.

Cách nàng xa một đoạn là một thân ảnh nữ hài lớn hơn đang đứng cùng một nam một nữ trung niên, xa hoa y phục chính là cha mẹ của mình lẫn chị gái Daphne.

“ Có thể tăng tốc độ di chuyển, cung ứng ma lực, phản xạ thật đáng sợ, em nhìn xem nhất là bộ áo choàng này, lại có thể tự do bay lượn là bùa chú vĩnh viễn đó, còn nhanh hơn cả chổi thần mới nhất hiện giờ, lại còn kháng băng, kháng hỏa, kháng lôi... mèn đét ơi còn kháng độc tùy theo người mặc ma lực” Ông Daphne thanh âm có phần lớn trầm trồ lên.

Đây không phải là lần đầu ông thấy, từ hồi lể Giang Sinh con gái mình trở về mang theo đồ vật được giáo sư tặng cho cũng để khiến cho gia đình bọn họ dậy sóng, cũng thán phục đối phương ra tay hào phóng và cường đại.

Bà Daphne tiếp lời : “ Những câu thần chú chưa từng có, nhất là không cần đủa thần có thể không ma trượng thi triển, Mê Cung, Đào Kho Báo thủ đoạn này cho dù có là hiệu trưởng Dumbledore cũng làm không được.”

Daphne tiếp lời : “ Chỉ riêng kho sách của giáo sư còn gấp trăm lần trường học, mặc dù chưa thấy giáo sư đích thân ra tay bao giờ nhưng hiệu trưởng cũng không phải là đối thủ, những món ăn của ngài còn có thể tăng lên ma lực.”

“ Xác thực, thật đáng sợ người, ra tay lại hào phóng như vậy, còn thân phận cực kỳ thần bí, Daphne đây là cơ hội của con, cũng như gia đình chúng ta.” Ông Daphne đi đến gần ánh mắt nóng bỏng quang mang lên, rồi nhìn con gái út minh đang chơi đùa với thú cưng của chị mình.

“Vâng” Daphne gật đầu.

Bà Daphne tiếp lời : “ nghe nói trừ con còn có 2 nữ hài Muglle khác được vị kia thưởng thức, nhất là nữ hài cùng năm với con.”

Daphne mặt trở nên khó chịu gật đầu, rồi nói : “ Năm tới con nhất định sẻ hạ bệ Granger”

Ông Daphne lại nói : “lần này giáo sư Noah ra bài tập về nhà phải không?”

Daphne gật đầu đáp : “ 1000 câu trong đó, mỗi năm lại khác biệc, chỉ cần giải được hết nhất định sẽ được nhận một phần quà đặc biệc.”

“ Con có muốn chúng ta trợ giúp không?” Bà Daphne cười nói : “ thế lực cũng là thực lực, không phải Noah giáo sư nói phải biết tận dụng ưu điểm của mình sao?”

Daphne gật đầu, khóe môi nhích lên nho nhỏ độ cong, nàng cũng không quá ngạc nhiên khi cha mẹ mình chú tâm đến vị giáo sư này. Bởi vì nàng biết rõ không chỉ cha mẹ mình mà những gia đình phù thủy khác cũng để tâm đến vị giáo sư cường đại mà bí ẩn này.

Thời gian lại chậm rãi trôi đi một cách nhanh chóng,vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, Harry thức dậy, nghĩ là nếu hôm nay mà nó không gặp được hai người bạn thân thiết Ron và Hermione trong Hẻm Xéo, thì thôi, nó cũng sẽ gặp lại hai đứa trên chuyến tàu Tốc Hành Hogwarts vào ngày mai.

Nghĩ vậy mà Harry yên tâm ngồi dậy, thay quần áo, đi vô Hẻm Xéo để ngắm nhìn lần cuối cây chổi thần Tia Chớp. Và trong lúc đang phân vân chưa biết nên ăn trưa ở đâu thì Harry nghe tên của nó bị ai đó gào tướng lên, vang khắp đường phố:"HARRY! HARRY!"

Harry quay đầu lại và nhìn thấy cả hai đứa bạn đang ngồi bên ngoài hiên tiệm kem Fortescue. Ron thì mặt đầy tàn nhang đến mức không tin nổi, còn da Hermione thì rám nắng đến hóa nâu luôn. Cả hai đứa đang rối rít vẫy gọi Harry.

Harry ngồi xuống cạnh hai bạn, Ron nhe răng cười: “Rốt cuộc cũng gặp được bồ! Tụi này vô quán Cái Vạc Lủng để kiếm bồ, nhưng họ nói bồ vừa mới đi khỏi. Vậy là tụi này tới tiệm sách Phú Quí và Cơ Hàn, rồi tiệm quần áo của Bà Malkin, rồi đến....”

Harry giải thích với hai bạn: “Mình đã sắm sửa hết đồ dùng cho năm học mới từ tuần trước lận. Mà làm sao các bạn biết mình trọ ở quán Cái Vạc Lủng?”

"Ba nói!"Ron đáp hết sức đơn giản.

Hermione hỏi lại Harry bằng một giọng hết sức nghiêm túc:"Có thực bồ đã thổi phồng căng bà cô của bồ không, Harry?"

Harry cố gắng phân bua:"Mình không cố ý làm vậy. Mình chỉ.... mất tự chủ mà thôi."

Mặc dù có Đế Thiên An nhúng tay cải thiện gia đình Durley đối xử với Harry, nhất là khi từ Đế Thiên An hắn xin được một cây đũa phép dùng pin ma lực, lẫn các đồ nguyên liệu sách dạy nấu chế dược dành cho phù thủy mới nhập môn, khiến cho gia đình Durley đặc biệc là dì của hắn vô cùng yêu thích.

Nhưng em gái của Vernon Durley đến nhà thì không có mấy cải tiến gì cả. Vẫn như nhiều lần trước cực kỳ khó chịu với Harry, mặc dù hai vợ chồng Durley dời đi lực chú ý, tránh né đi. Để rồi trên bàn ăn nói về cha mẹ của Harry cực kỳ khó nghe, làm cho nó tức điên lên và không kiểm soát được lở ếm lên người bả, thành một quả bong bóng sau đó lại rời nhà bỏ đi, đụng phải chuyến xe đò Hiệp Sỉ rồi.

Xe đò Hiệp Sĩ vận chuyển khẩn cấp dành cho những phù thuỷ và pháp sư bị lâm vào thế kẹt. Chỉ cần giơ tay cầm đũa phép lên là có thể đưa người khách đến bất cứ nơi nào quí khách muốn. Và Harry trả mười một Sickles cho lơ xe để đi đến Hẻm Xéo chờ ngày tựu trường sắp đến.

Ron phá ra cười, nhưng Hermione đanh giọng lại:"Chẳng có gì đáng cười đâu, Ron à. Thiệt tình mà nói, mình ngạc nhiên là Harry đã không bị đuổi học."

Harry nhìn nhận điều đó:"Mình cũng thấy vậy. Đừng nói chuyện đuổi học, mình còn tưởng là mình sắp bị bắt nữa kia!"

Nhìn Ron thăm dò, Harry hỏi:"Ba của bạn có biết tại sao ông Fudge vẫn để mình tự do không?"

Ron vẫn cười khúc khích, nhún vai đáp:"Có thể là nhờ chính tên tuổi của bồ - Harry Potter lừng danh, đại khái vậy. Chứ mình mà thổi phồng căng bà cô của mình lên thì thật là không dám tưởng tượng coi Bộ Pháp thuật sẽ làm gì mình. Nhưng mà, nói cho mấy bồ biết, trước khi họ định làm gì thì họ phải đào mình lên cái đã, bởi vì chắc chắn là má đã bóp mũi mình chết trước rồi.

Dù sao thì tối nay bồ cứ hỏi thử ba mình xem. Tối nay gia đình mình cũng trọ lại quán Cái Vạc Lủng, để sáng mai bồ có thể cùng đi với gia đình mình ra nhà ga Ngã Tư Vua, đặng còn đáp tàu Tốc Hành Hogwarts! Hermione cũng trọ ở đó nữa."

Hermione gật đầu xác nhận, mặt mày tươi rói:"Hồi sáng này ba má mình đã thả mình xuống đây, với tất cả đồ đạc của mình."

Harry vui mừng lên tiếng: “Tuyệt cú mèo! Vậy là mấy bồ đã có đủ hết sách mới và những thứ khác?"

Ron nói: “chỉ còn sách thì tụi này cũng sắm đủ rồi....”

Nó chỉ vô cái túi bự xự đầy nhóc để dưới chân, nói tiếp:"Ờ, bồ có biết gì về cuốn sách Quái Vật gì đó không? Lúc nãy tụi này vừa nói tụi này cần mua hai cuốn đó, thì ông bán sách suýt khóc thét lên luôn."

Trên cái ghế, đặt cạnh Hermione không chỉ là một cái túi bự xự như của Ron, mà là có đến ba cái túi to kềnh phồng căng. Harry chỉ tay, hỏi:"Mấy đống đó là gì vậy Hermione?"

Cô bé đáp: “À, mình ghi danh học nhiều môn học mới hơn mấy bồ, đúng không? Mấy bao này đựng sách về Số học, Chăm sóc các Sinh Vật Huyền Bí, sách Tiên tri, Nghiên Cứu về những Ký hiệu Thần bí, Muggle-học,....”

Ron vừa đảo mắt qua phía Harry, vừa hỏi Hermione: “Bồ cần gì học môn Muggle-học chứ? Bồ dư sức biết mọi chuyện về dân Muggle ấy.”

Hermione ném cho hắn một cái nhìn ngu ngốc : “ Tri thức là vô tận Ron, thầy Noah nói xả hội phù thủy còn kém phát triển hơn cả Muglle, không có phép thuật nhưng họ có khoa học, và thầy ấy nói quá đúng.”

Ron mỉa mai nói : “ Với bồ Noah nói gì mà không đúng.”

Harry hỏi:"Chứ bộ bồ không định ăn hay ngủ gì hết suốt niên học này sao, Hermione?"

Hermione tỉnh bơ kiểm tra lại cái ví, không để ý đến sự châm chọc của hai người bạn, rồi nói:"Mình vẫn còn 10 đồng Galleon. Đây là tiền ba má mình mừng sinh nhật của mình vào tháng chín tới. Ba má nói đưa trước cho mình để mình tùy ý chọn món quà sinh nhật vừa ý."

Đi được vài bước rồi hỏi : “ bài tập của giáo sư bồ làm được bao nhiêu”

Nghe đến đây Harry lúng túng rõ ra được.

Một đứa thì mùa hè bị gia đình dì dượng nhờ vả tùm lum, lại còn rèn luyện leo cây đứng nước hay bộ pháp hay công phu quyền cước mới học được, lại 1000 câu hỏi nghe đả ớn đến tận cổ, cho nên Harry chỉ làm được chưa đến 30 câu là đả tạch.

Còn Ron thì theo gia đình trúng được giải thưởng du ngoạn đến Ai Cập, hưng phấn du lịch bừng bừng làm gì để tâm đến chuyện làm bài tập. Hơn nữa nó đối với sách vở bài tập chán ngán, đâu phải giống như Hermione ham học hỏi chứ, thành ra so với Harry cũng không khá khẩm là bao nhiêu.

“ Hai bồ thật là” Hermione nhìn thấy sắc mặt hai người liền đoán ra mà quở trách.

Ron nói : “ Cho tụi mình xin đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK