Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải Thành, Tướng Quân Phủ, Phù Tô thư phòng.

"Bây giờ, Mông tướng quân Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh, đã phong tỏa phương viên hơn mười dặm, đối diện phản nghịch phần tử, triển khai toàn diện vây quét, "Lý Tư chậm rãi lên tiếng.

Phù Tô gật đầu đồng ý, suy ngẫm một lát nói : "Chó cùng rứt giậu, sắp chết con mồi là nguy hiểm nhất, lúc này còn cần cẩn thận!"

"Ngoài ra, hạ thần còn có một việc phải bẩm báo công tử."

"Chuyện gì?" Phù Tô hỏi.

"Theo hạ thần biết được, những này phản nghịch phần tử tề tụ Tang Hải mưu đồ làm loạn tiến hành hẳn là đạt được một loại nào đó ủng hộ."

"Một loại nào đó ủng hộ...." Phù Tô hiển nhiên là muốn Lý Tư nói tiếp.

"Mặc Gia đã cùng đồ mạt lộ, Tây Sở Hạng thị nhất tộc bốn phía lưu vong, Cái Nhiếp phản bội chạy trốn giang hồ, nếu như không có cường đại phía sau ủng hộ, bọn họ lại như thế nào có thể gây sóng gió đâu"

Câu nói này, tại Phù Tô tâm phảng phất giống như nhất định điện quang, vạch phá sương mù dày đặc "Ngươi là chỉ?"

"Chư Tử Bách Gia chi, môn sinh phổ biến nhất, thực lực mạnh nhất, danh vọng tối cao Nho Gia. Cùng với phú giáp thiên hạ Thanh Y Lâu" Lý Tư cúi đầu lên tiếng, mặt mũi mất hết ở Hửu Điếm Khánh Điếm,Tuân Tử không hề xem hắn ra gì để hắn giận giữ, hắn lòng dạ nhỏ hẹp đả Tuân Tử không xem hắn làm trò hắn cũng chẳng cần để vào lòng.

"Nho Gia Thánh Hiền chi thư, phổ biến truyền tôn vương thân đạo làm vua, phụ hoàng đối với bọn hắn tương đương coi trọng, Thanh Y Lâu trải khắp Đại Tần thổ địa bao năm qua vẫn cùng nước Tần gắn bó, dạng này phỏng đoán nhưng có bằng chứng?”

Câu nói này Phù Tô nói mười phần thận trọng, Nho Môn đệ tử lẫn Thanh Y Lâu có khắp thiên hạ đại Tần. Nhất là Thanh Y Lâu thế lực là cánh tay vươn ra của Đế Long Hoàng, hắn thân là con trưởng của Doanh Chính cho nên biết phụ thân mình kiêng kỵ người này như thế nào. So với mối phản nghịch phần tử mà nói thì Bách Việt mới chính là mối lo ngại nhất của Đại Tần.

"Hạ thần đang sưu tập chứng cứ!" Lý Tư đáp

Phù Tô hỏi : "Có đầu mối sao?"

Lý Tư nói : "Vừa vặn có một đầu manh mối, "

"Ồ? Là cái gì!" Phù Tô tiếp tục hỏi thăm.

"Tề Lỗ hạng nhất trù sư Bào Đinh" Lý Tư trả lời

Hữu Gian Khách Điếm địa phương.

Bảy cái quỷ mị thân ảnh xuất hiện tại Hữu Gian Khách Điểm trước cửa, nhanh chóng một người trong đó bước đến gõ cửa .

“ Ây da, đến đây đến đây” Một lát sau âm thanh từ bên trong vọng ra, Bào Đinh nhanh chóng mở cửa ra.

Hình ảnh tựa hồ dừng lại, nguyên bản một mặt chất phác Đinh chưởng quỹ, giờ phút này lại ánh mắt đờ đẫn, trong đầu giống như là bồn chồn, bất ổn, khi mà hắn nhìn thấy phía trước sáu thân ảnh phía sau đeo kiếm chính là La Võng Lục Kiếm Nô.

"Đinh chưởng quỹ, tại hạ có chuyện muốn thỉnh giáo ông" Triệu Cao thanh âm vẫn như cũ là như vậy âm trầm, chỉ bất quá lần này lại nhiều một tia không thể nghi ngờ sát khí.

"Chuyện gì a?" Mập mạp trên mặt tròn, hai cái con ngươi tử quay tròn loạn chuyển, Đinh chưởng quỹ gạt ra một cái so với khóc còn khó coi hơn nụ cười, cẩn thận từng li từng tí hỏi lấy.

"Rối rắm phức tạp, nói rất dài lắm, làm phiền Đinh chưởng quỹ dời gót đến nói chuyện"Triệu Cao trả lời vẫn không có mảy may chỗ trống, hiển nhiên hắn rất không thích cái tên mập mạp này ở chỗ này trì hoãn thời gian.

Rộng thùng thình tay áo nhẹ khẽ vẫy một cái, làm mời thủ thế, nhưng mà hai đầu lông mày này nhàn nhạt uy thế lại là kín đáo không lộ ra, vận sức chờ phát động.

Bào Đinh nhìn trước mắt tư thái lăng nhiên Lục Kiếm Nô, tuy nhiên giờ phút này bất động như núi, nhưng hắn biết một khi phát động đó chính là cái trí mạng hung thủ, giết hại là La Võng bản năng : "Ha ha ha.... hẳn rồi hẳn rồi, nhất định phải nói chuyện thâu đêm, nói hết mọi chuyện."

Tang Hải ngoài thành, Mặc Gia ẩn cư bên dưới.

“ Cự Tử lão đại thật là, thần thần bí bí” Thiên Minh vỗ đầu mình leo lên đầu Bạch Hổ cơ quan thú phía trước khó hiểu :“ Thiếu Vũ mau lên”

Đám người bọn họ có thể chạy thoát khỏi trước mắt đám người lẫn vòng vây quân Tần chính là nhờ có Thạch Lan ra tay giúp đỡ. Mà hắc thủ phía sau hết thảy đều là Đế Thiên An làm lấy.

“ Tiểu tử, đừng nghĩ gì nữa” Thiếu Vũ đem viên đan dược màu xanh lục trên tay nắm lại cất đi, cũng nhanh chóng leo lên Bạch Hổ cơ quan ngồi xe bên trên.

Thiếu Vũ cũng nhìn lấy cảm giác được mặt đất chấn động, một tia dự cảm không tốt xông lên đầu, nhưng giờ phút này bọn họ đều đã bị tầng tầng Tần binh vây quanh, cũng không có quá nhiều thời gian, chỉ là thấp giọng nói một câu: "Đến, địch nhân chính đang đến gần."

"Yên tâm có bổn Chưởng Lệnh Sứ ở đây, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi" Thiên Minh cười lên một cái hiếp mắt, rồi thao tác điều khiển khung Bạch Hổ chạy đi.

“ Khoan” Ở bên trên mật thất Tinh Hồn dường như cảm nhận được thứ gì, nhìn về bên dưới rộng lớn thông đạo bị Tụ Khí Thành Nhận của mình đục thủng một lổ lớn, bên tai lại nghe được tiếng rung chấn.

“Tướng quân cẩn thận” Tinh Hồn lớn tiếng, lời vừa dứt từ bên trong bụi mù một hình thể to lớn bên dưới phóng lên, kèm theo tiếng hổ gầm, thân ảnh cấp tốc xuất hiện bên cạnh Mông Điềm rồi đem hắn lôi đi ra khỏi gian phòng.

“UỲNH” Khung cơ quan Bạch Hổ đụng vở nát những sàn gổ từ bên dưới phóng lên, rồi ở trên không nhảy bổ đến Mông Điềm và Tinh Hồn.

Ngay lập tức Tụ Khí Thành Nhận lưỡi đao ngưng tụ, Tinh Hồn kịp chắn lại hai chi trước to lớn của Bạch Hổ, trong không trung giằng co được hai đến ba giây.

“ Còn đợi gì nữa, mau đi mau” Thiên Minh nhìn Tinh Hồn con mắt lay động, vội lập tức dời mắt đi hoảng sợ nói.

Thiếu Vũ liền điều khiển tay cần, khung Bạch Hổ liền thả ra Tụ Khí lưỡi đao nhảy bổ về phương khác, đem một tên quân Tần chụp chết, cả thân ảnh to lớn trượt dài một đoạn bụi mù kéo lên một mảnh, mà thân ảnh Tinh Hồn cũng lung lay lảo đảo lấy.

Đám quân Tần bị ba người chụp chết một mớ, còn đang đắc ý vui vẻ thì thì từ phía xa truyền đến một hồi tù và, sau đó không lồi một hồi rung chấn, một mảnh bụi mù xuất hiện từ phía xa kéo đến.

Là một khung cự hình cơ quan thú, đăng lăn bánh nhanh cày xới mặt đất trên đường đi của nó, là một mâm tròn kim loại còn có nhiều chiếc gai sắc bén, cho đến khi dừng lại ở trước Bạch Hổ, lập tức phát ra một tràng cơ quan thanh âm đinh tai, nhanh chóng biến hình thành một đầu Phá Thổ Tam Lang hình thể không hề thua kém Bạch Hổ.

“ Bang” Một tiếng vang dội vang lên khi Phá Thổ Tam Lang lao đến cái đầu kim loại húc vào Bạch Hổ đem nó đẩy trượt đi một đoạn.

Bạch Hổ gầm lên một tiếng, theo Thiếu Vũ và Thiên Minh điều khiển thân ảnh phóng mạnh lên không trung. Song Phá Thổ Tam Lang cũng kịp phóng lên, những chiếc gai sắt to lớn trên lưng đem Bạch Hổ cản lại, khiến khung cơ quan thú của Mặc Gia tuy nhảy cao hơn nhưng không thể vượt qua.

“ Bang” theo cái quật đuôi kim loại của Phá Thổ Tam Lang hung hăn đem Bạch Hổ đầu đánh văng đi một phía, đụng gãy căn nhà gỗ.

Phá Thổ Tam Lang tung người nhảy lên vồ lấy Bạch Hổ nhưng đả chậm, Bạch Hổ nhảy qua một bên né tránh còn nhờ cú nhảy này mà chạy ra khỏi sơn trang trống trải.

Phá Thổ Tam Lang lại nhảy lên trên không trung, trước khi rời xuống mặt đất lại chuyển về hình thái mâm tròn Xuyên Sơn Giáp, bởi vì ở trạng thái như cũ không cách nào có thể đuổi kịp tốc độ Bạch Hổ. Nhiều năm qua đi Công Thâu Cừu đả cải biến cơ quan đem Xuyên Sơn Giáp hình thái bổ cứu loại bỏ cái nhược điểm này, hơn nữa sức sát thương con tăng lên.

"Đa tạ Tinh Hồn đại nhân ân cứu mạng." Lúc này Mông Điềm đối với Tinh Hồn trịnh trọng hành lấy lễ, vừa mới tình huống xác thực mười phần nguy cấp, nếu như không phải Tinh Hồn xuất thủ, Mông Điềm coi như không chết cũng muốn trọng thương.

"Mông tướng quân khách khí, có Thương Vân Giáp tại, Mông tướng quân nhiều nhất chỉ là thụ thương mà thôi." Tinh Hồn lúc này cuối cùng đem khí huyết sôi trào bình phục lại.

"Tinh Hồn đại nhân khách khí, về sau có dặn dò gì, xin nói một tiếng." Mông Điềm trịnh trọng nói ra.

"Dễ nói, hiện tại vẫn là trước truy đám kia phản nghịch phần tử đi, tòa cứ điểm này ẩn sâu trong núi rừng. Dựa theo bí đạo nơi này hẳn bọn chúng sẻ chạy đi qua ngọn núi, chúng ta chỉ cần hai mặt vây bắt”

Mặc gia bí ẩn cứ điểm là tại vùng núi, Tinh Hồn kết hợp vừa mới chính mình nhìn đến mật đạo tình huống, cái này mật đạo khẳng định xuyên qua đằng sau cái kia tòa núi cao.

Loại này chạy trốn mật đạo, khẳng định là càng đơn giản càng tốt, cho nên khả năng rất lớn mật đạo chỗ là thẳng, đương nhiên nếu như Mặc gia thật tại trong mật đạo rẽ ngoặt, cái kia Tinh Hồn cũng không thể nói gì hơn.

"Minh bạch." Tại Tinh Hồn cáo tri đại khái mật đạo lối ra về sau, Mông Điềm lập tức mang theo Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh bắt đầu đường vòng truy kích.

"Chúng ta đi." So sánh muốn đường vòng Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh, Tinh Hồn, Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh ba người thì đơn giản nhiều, ba người trực tiếp lấy tuyệt thế khinh công xuyên qua ngọn núi này.

« Mông tướng quân » một tên thân vệ dục ngựa chạy đến lên tiếng với Mông Điềm bên cạnh thần sắc vô cùng nghiêm trọng.

« Chuyện gì » Mông Điềm nghi hoặc lên tiếng, ngay sau đó hắn nghe được « Hàm Dương quân lệnh, vô cùng khẩn cấp »

« Vô cùng khẩn cấp » Mông Điềm nhíu lại, tay nắm yên ngựa kìm hãm tọa kỵ, nhìn tên thân binh xuống ngựa một chân quỳ xuống hay tay dâng lên một quyển trục giống như Hắc Long quyển trục, có chăng là màu đỏ « Xích Long quyển trục »

Mông Điềm xuống ngựa nắm lên quyển trục trong lòng suy đoán :« Quân lệnh khẩn cấp nhất, bệ hạ mới dùng đến Xích Long quyển trục »

« Hung Nô xâm phạm » Mông Điềm mày nhíu lại khi nhìn văn tự bên trong quyển trục, thân ảnh vội lên tọa kỵ của mình lạnh rên : « Truyền quân lệnh của ta, Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh tất cả quay về Tang Hải tập kết, sẵn sàng đợi lệnh, không được sai sót »

« Tuân lệnh » Tên thân binh chắp tay hành lễ nhìn Mông Điềm cởi ngựa trở về.

Ba ngày trước Hàm Dương cung, Doanh Chính tẩm cung.

Giờ Hợi đã qua, bận rộn một ngày Doanh Chính đang chuẩn bị an giấc, Cấm cung bên trong chợt chuông tiếng nổ lớn, đó là tiếng báo động.

Tự đại Tần Thương Ưởng biến pháp về sau, phàm có quân quốc đại sự, biên quan cấp báo, cái này cảnh báo mới có thể nhớ tới, tại Doanh Chính trí nhớ về sau, lần trước nghe được dạng này tiếng chuông đúng là Tần quốc diệt sở Lý Tín đại bại thời điểm.

Thông suốt, Doanh Chính tỉnh cả ngủ, lớn tiếng hô quát nói: " Người tới"

"Bệ Hạ , biên quan có quân tình đưa đến."Một tên nội thị khom người quỳ sát cùng Doanh Chính bên người, trình lên biên quan cấp báo.

Doanh Chính đọc nhanh xem hết tấu báo, con mắt tràn đầy phẫn nộ, rít lớn : “Hung Nô cả gan xâm phạm lảnh thổ của trẫm”

Thông tin mà hắn thu được lại chính là biên quan bị người Hồ công phá, tin tức này với hắn mà nói cực kỳ nghiêm trọng, lớn tiếng : “ chuẩn bị Xích Long quyển trục”

“ Vâng” Tên nội thị vội rời đi, cũng không phải đi xa là gian thư phòng của Doanh Chính một nơi khác, sau một hồi lấy ra một cuộn da vải xích hồng màu sắc, trên đó chạm trổ một đầu hỏa long.

Doanh Chính đợi tên nội thi đem đến trải quyển trục ra, tay cầm lấy bút long nhanh chóng ghi lấy văn tự trên đó. Ghi chép xong lại lấy ngọc tỷ được tên nội thị đem đến đóng dấu vào trong đó.

“ Người đâu?”

Chỉ thấy lời hắn vừa dứt không lâu, một thân ảnh khác hiện ra đi vào bên trong, là một Ảnh Mật Vệ trực thuộc dưới trướng của Chương Hàm. Tổ chức này trực tiếp nhận mệnh từ hắn, đem quyển trục vứt về phía trước, quát : “ hoả tốc truyền chỉ Tang Hải, lệnh Mông Điềm mang theo Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh tốc độ cao nhất trở lại về không được sai sót"

“ Vâng” Ảnh Mật Vệ cung kính nhận mệnh, thân ảnh lập tức biến mất khỏi gian thư phòng, trực tiếp lên đường đến Tang Hải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK