Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Tân Trịnh từ khi Thiên Trạch rời đi đã qua hai ngày, không còn thêm sát lục lẫn trộm cướp.

Tuy nhiên bầu không khí vẫn không có thay đổi gì, thậm chí so với trước càng khẩn trương cùng hoang mang.

Bởi hậu quả mà Xích Mi Long Xà để lại quá kinh người, binh lính Hàn quốc thương vong thảm trọng. Không ít công trình kiến trúc bị phá hủy, so với lần trước thích vương hủy đại tướng quân phủ càng đáng sợ.

Trong lúc nhất thời Xích Mi Long Xà Thiên Trạch là cái tên được trong thành nhắc đến nhiều nhất. Triều đường đến giang hồ đều bàn tán, có sợ hãi có căm hận có hoang mang.... trước vũ lực cũng như mối hận của y.

Mà Tử Lan Hiên cũng không khác gì các công trình kiến trúc khác trong thành, chịu vạ lây mà hư hại buộc phải tu sửa, Hàn Phi là Lưu Sa thành viên sau khi kết thúc công vụ liền thuận lợi mà đến nơi này hội họp lẫn uống rượu.

“ Lần này mối họa của Thiên Trạch lớn hơn so với những gì chúng ta có thể nghĩ, so với Dạ Mộ còn đáng sợ” Hàn Phi ngày hôm nay tham dự vào dọn dẹp hậu quả mà Thiên Trạch để lại trở về, hắn đối với Thiên Trạch làm ra sự tình lắc đầu than thở.

“ Mối hận thù nhiều năm thiêu cháy làm sao có thể bỏ qua được.” Vệ Trang lạnh nhạt.

Trương Lương nói : “ y có vũ lực cái thế, trong tay là thần binh đáng sợ. Một kẻ có thâm thù với Hàn quốc, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội có thể khiến Hàn quốc suy thoái, mà thực tế những chuyện y làm ra đã khiến Hàn quốc lung lay”

Tử Nữ nói : “ Dạ Mộ vẫn cho rằng mình có thể khống chế được quân cờ đó. Chỉ là hiện giờ lưng hổ khó xuống. Chỉ là ta có chút khó hiểu, lẽ thường y nên giấu diếm thân phận của mình mới đúng. Y làm như thế không sợ các thế lực chú ý ư?”

Hàn Phi nói : “ Đó là mục đích của y. Y chính là muốn các thế lực khác chú ý vào mình, lấy mình làm mồi để cho đồng bọn của y có thể hoạt động”

Vệ Trang, Tử Nữ, Trương Lương suy ngẫm rồi nói : “ kẻ trộm quốc khố”

Hàn Phi nói : “ không sai! một tối một sáng phối hợp”

Tử Nữ nói : “ chỉ là thái tử chi vị đã bị phế, tại Việt quốc y đã không còn chính thống, hơn nữa ba nước khác sẽ không để yên cho y tác quái”

Vệ Trang nói : “ có thể nắm giữ thần binh cùng chiến lực vô song như thế. Y chỉ cần xúc tích lực lượng của mình, trong tối bồi dưỡng thế lực của mình. Không thì y có thể tận dụng ưu thế của y, trả thù lấy các quốc gia khiến y rơi vào cảnh ngộ này”

Hàn Phi nói : “ tuy Thiên Trạch gây cho Hàn quốc bất ổn, nhưng đây cũng là cơ hội đối với Lưu Sa chúng ta.”

Ba người còn lại hơi nghi hoặc : “ Cơ hội”

Hàn Phi nói : “ Thiên Trạch thù hận chính là Dạ Mộ cùng Hàn quốc. Chỉ là kẻ địch của y trừ đó ra còn có Bắc Ly, Sở và Ngô. Thậm chí cả chính quê hương của y, tạm thời ta nghĩ y sẽ tích súc lực lượng cùng lớn mạnh thế lực và phá hoại kẻ thù. Sự phá hoại của y đã khiến cho chúng ta được lợi”

Vệ Trang nói : “ Cơ Vô Dạ tội thất trách đã không thể chối tội, đối mặt với Hàn vương cơn giận, y khó mà lấp liếm được nữa. Chính địch của y sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thưở này”

Hàn Phi nói : “ đây là thời cơ tốt cho Lưu Sa lớn mạnh hơn”

“Ý của Hàn huynh là” Trương Lương ngập ngừng nói.

Hàn Phi nói : “ Ngai ngai Huyết Y Hầu, Thạch Tượng Phỉ Thúy Hổ. Bích Hải Triều Nữ Yêu, Nguyệt Hạ Soa Y Khách. Thế lực của Dạ Mộ cũng không nằm ngoài tài, quân, chính, điệp bốn phương diện này. Lưu Sa muốn chống lại Dạ Mộ cùng đối phó với mối nguy Thiên Trạch thì buộc phải bắt buộc từ 4 mảng này”

“ Thú vị” Vệ Trang hứng thú nghe Hàn Phi muốn thay đổi Lưu Sa.

Hàn Phi hỏi : “ Vệ Trang huynh, huynh có nhớ ta từng hứa với huynh điều gì không?”

Vệ Trang nhớ lại Hàn Phi muốn trừ Cơ Vô Dạ và để hắn thay thế vị trí Cơ Vô Dạ.

Hàn Phi nói : “ Hiện tại, Cơ Vô Dạ tội thất trách khó mà trừ bỏ. Vị trí quân chính xuất hiện chổ trống. Dạ Mộ nắm giữ quân chính nhiều năm, bây giờ rốt cuộc đã có lổ hổng. Dạ Mộ thế lớn, nếu như Vệ Trang huynh có thể thuận lợi tiến vào quân chính Hàn quốc, tuy chịu nhiều kiềm chế. Nhưng đồng thời cũng có thể kiềm chế Cơ Vô Dạ”

Vệ Trang yên lặng suy nghĩ.

Tử Nữ và Trương đều đưa mắt nhìn, bọn họ cũng rõ ràng đây là cơ hội tốt có thể chen chân vào quân chính Hàn quốc. Cơ Vô Dạ nắm giữ quân đội nhưng lại để thất trách, nhất định hắn sẽ bị lột không ít quyền lực, cơ hội để Lưu Sa đưa người vào.

Hàn Phi nói tiếp : “ Sau khi đưa được Vệ Trang huynh vào quân chính, chúng ta cần xây dựng một tổ chức thương nghiệp, rải khắp mười hai nước tiến hành kinh doanh hợp pháp. Tiếp đó là chúng ta phải chiêu nạp kỳ nhân dị sĩ trên giang hồ. Vừa bảo vệ an toàn cho quan viên vừa mượn đó để làm mình lớn mạnh.Thứ ba ta sẽ mượn chức Tư Khấu tiến cử hiền tài chính trực làm quan, lập túc trong triều dã. Cuối cùng chúng ta sẽ thành lập mạng lưới tình báo riêng của mình. Thăm dò từng hành động của kẻ địch.Đây chính là bước đầu tiên để chúng ta mở ra một Hàn quốc hoàn toàn mới, thay đổi cục diện.”

Vệ Trang ngẫm nghĩ một hồi cất lời : “ Có điều muốn đạt được hoài bão của ngươi, vẫn còn một thứ không thể thiếu, đó cũng là bất cứ thế lực nào cần phải có”

Tử Nữ suy ngẫm : “ tài chính”

Trương Lương cười nói : “Vậy ra thứ không thể thiếu đó lại là tiền"

Hàn Phi gương mặt biến đổi trở nên thương tâm, nói : “Đây cũng là một vụ đầu tư, hơn nữa lãi suất còn rất cao”

Vệ Trang nói : “vụ đầu tư của ngươi, luôn kèm theo nguy hiểm mất luôn cả vốn”

Hàn Phi lúng túng nói : “lần này Dạ Mộ lên sàn diễn một trận đại chiến nhưng lại chẳng thu được gì còn bị thiệt hại nặng, người không thu được vốn là bọn họ mới đúng, cô thấy ta nói đúng không?”

Vệ Trang không mặn không nhạt lên tiếng hỏi : “Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu tiền”

Hàn Phi cho một tay vào ống tay áo của mình lấy ra bọc tiền được đan từ vải tím.

Nhưng mặc cho hắn trút thế nào cũng đều không rơi ra được một đồng tiền nào cả,loay hoay cả buổi hắn lại nhớ ra đem tay chuyển xuống hông mình lần mò được một đồng vàng, khổ não nói : “chỉ còn một đồng ta lại muốn dùng nó để mua rượu”

Nói xong lại đưa tay xuống giày mình từ đó lấy thêm được hai đồng tiền vàng khác đem lên đặt trên bàn.

Thấy như vậy Tử Nữ đem tay lên đầu che lấy khẽ lắc đầu đi.

Trương Lương : “Gia tài của Hàn huynh chỉ sợ đều mang đi cho bà bán rượu hết rồi”

Hàn Phi lúng túng, nói : “Tử Nữ cô nương, lần này Tử Lan Hiên tổn thất nghiêm trọng cũng không cần bỏ vốn nhiều quá đâu.... như ta ấy.... góp thêm sức lực là tốt rồi”

"Hm" Tử Nữ khẻ giọng ngón tay nhẹ gõ vào vai hắn thân ảnh đã rời khỏi chổ ngồi của mình, từ bên hông lấy ra một cuộn da thú nhỏ ngồi xuống bên cạnh đưa cho hắn.

Hàn Phi đem tay tiếp nhận mở ra xem, sau đó kinh hô : “sao nhiều tiền thế”

“Quả nhiên Tử Nữ cô nương là biết cách kinh doanh” Trương Lương đã sớm dự tính sẽ không trông cậy gì vào Hàn Phi tiền bạc, bởi vì hắn biết rõ mỗi ngày số tiền không chạy vào Tử Lan Hiên, mà Tử Nữ cũng biết rõ cho nên sẻ ghi lại cho hắn số tiền nợ nần đợi ngày hắn thanh toán.

Hàn Phi đem tấm giấy cuộn lại, đặt lên bàn rồi nói : “Tử Nữ cô nương có còn nhớ tòa trạch viện mà ta từng nhắc đến không”

Tử Nữ đáp lại : “Khu vực đất tốt, cảnh quan mỹ miều, phong thủy khỏi chê”

Hàn Phi nói : “Chuẩn giờ ta đã có vốn đầu tư rồi”

Tử Nữ nói : “Huynh định dùng tiền của ta để trả Tử Lan Hiên sao?”

Hàn Phi nói : “Trong đó cũng có phần của ta mà, chỉ có hơi ít tí thôi”

Vệ Trang nghe được đem tay đặt lên trán lay đầu rồi nói : “Chỉ là chổ này cùng chúng ta góp lại, khó mà gánh nổi suy nghĩ của ngươi”

Hàn Phi đứng đậy đi đến bên cạnh khung cửa sổ là hình lục giác nhìn vào trời đêm, ẩn ý nói : “ có lẽ, thứ mà chúng ta cần, sẻ có được nhanh thôi.Chúng ta cũng nên chủ động tấn công Dạ Mộ rút luôn móng của Cơ Vô Dạ”

Vệ Trang nói : “Dạ Mộ Tứ Hung Tướng”

Hàn Phi cười nói : “Chính xác,và cả nanh hổ sáng mù cả mắt"

Trương Lương nói : “ là Phỉ Thúy Hổ”

Vệ Trang ngẫm nghĩ nói : “Chọn kẻ thù yếu nhất một hành động rất thông minh”

Hàn Phi xoay người đi đến rồi trở về chổ ngồi của mình : “Phỉ Thúy Hổ là tâm phúc của Cơ Vô Dạ, áp bức bánh tính đả nhiều năm, đã vậy còn cấu kết với quân Hàn quốc,nhất định phải tiêu diệt. Quan trọng nhất là....”

Tử Nữ tiếp lời : “số của cải khổng lồ của hắn là thứ mà Lưu Sa đang cần”

Vệ Trang chậm nói : “ Nhắm đến con mồi yếu nhất là một lựa chọn khôn ngoan. Nhưng y sẽ để cho ngươi đụng đến ư?”

Trong Tứ Hung Thú thì Phỉ Thúy Hổ là thế lực yếu nhất, hắn chỉ là tên phú thương có mạng lưới kinh doanh rộng khắp Hàn quốc và lan ra ngoại quốc. Nhưng thế lực nắm giữ, cao thủ phụng sự thì không thể so bằng những người còn lại.

Hàn Phi muốn phế Phỉ Thủy Hổ nhưng cũng không phải dễ dàng gì. Bởi Phỉ Thúy Hổ dù sau cũng là một cái Dạ Mộ cốt cán cao tầng người, Cơ Vô Dạ sẽ để cho Hàn Phi hoặc là Phỉ Thúy Hổ sẽ để yên cho Hàn Phi đạt thành mục đích.

Chỉ là cả Hàn Phi, Vệ Trang hoặc chính Cơ Vô Dạ và Phỉ Thúy Hổ cũng không ngờ rằng, tích súc của Phỉ Thúy Hổ đã một đi không trở lại. Tài sản của y đã bị một kẻ khác lấy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK