Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo bàn tay trái của Ác Thiền vung ra, phía trước năm quả cầu hắc sắc tích tụ Trường Sinh Giới Thần Lực đảo lộn không ngừng tích tụ và dồn nén.

“ Tội Nghiệp Chuyển Luân!!”

Mặt đất vở nát thành nhiều mảnh theo Ác Thiền đem tay trái đập xuống, Thần Kỹ độc nhất của hắn cũng được bạo phát mà ra.

Nháy mắt Trường Sinh Giới Thần Lực đảo ngược bao phủ toàn bộ khu vực giao tranh, vô số các bánh răng ngưng kết được tạo dựng.

Tử Vũ một lần nữa được dời vào một không gian khác, hoàn toàn khác biệt với Đại Thiên Thế Giới, thế giới này có vô số cái bánh răng đang xoay chuyển trôi nổi ở không gian không theo một quy luật nào.

“ Đây là cái gì?, ảo giác!” Tử Vũ thân đứng trên một cái bánh răng màu vàng nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, suy nghĩ đầu tiên hắn hướng đến đó là bản thân mình lại như trước đây trúng phải Thần Kỹ của Chân Thiền rơi vào Đại Thiên Thế Giới.

Tội Nghiệp Chuyển Luân là thần kỹ của Ác Thiền, khác với Chân Thiền thần kỹ Nhân Quả Luân Hồi thì dưới thần kỹ này, Ác Thiền có thể thẩm phán tội nghiệt của những ai bị dời vào bên trong không gian lĩnh vực của riêng hắn tạo ra.

Đột ngột một cơn đau sót xông lên đại não, một vệt chém ở bên vai phải của Tử Vũ hiện ra, để cho hắn biết được đây không phải là ảo giác, nói : “ không... là sự thật”

“ Tội nhân, nhìn thấy rõ chưa? Dưới chiêu thức Tội Nghiệp Chuyển Luân, ngươi sẽ hứng chịu tất cả những ác nghiệp của ngươi từng gây ra.”

Ở bên ngoài, Ác Thiền đem mắt nhìn về giữa hai bàn tay ở trước ngực mình, tại bên trong quả cầu chính là không gian do thần kỹ hắn tạo ra, Tử Vũ chính là bị nhốt ở trong cái không gian này, tùy ý cho hắn bày bố.

“ Ngươi tùng dùng vũ khí giết hại người khác, bây giờ phải chịu hình phat do đao kiếm gây ra”

“ Ngươi đánh người khác, bây giờ người khác đánh lại. Chỉ cần ngươi từng giết hại người khác, bây giờ phải chịu báo ứng”

“Chạy không thoát đâu, thiên đạo tuần hoàn là như vậy! tội nhân chịu quả nghiệp đi”

Tại không gian Tội Nghiệp Chuyển Luân bên trong lúc này Tử Vũ thân thể không ngừng chịu thương thế, cơ thể phía trên đả xuất hiện bảy thanh cự kiếm khác đâm lên thân thể, máu tươi không ngừng bắn ra.

“ Đây gọi là công đạo công bình!”

“ Thần kỹ của bản Thánh Vương, thể hiện sự công bằng của vũ trụ, là chân lý duy nhất của thế giới”

“Chịu hình đi! Phàm nhân! Tội nhân!”

“ Tội nghiệt cả đời của ngươi phải trả bằng máu tươi!”

Tuy chịu thương thế, nhưng đau đớn do vết thương để lại làm cho tinh thần của Tử Vũ trong chốn hiểm cảnh tỉnh táo, một bên nghe lấy từng lời của Ác Thiền mà đại não phân tích tìm cho mình phương án ứng đối.

“Thần kỹ của tên này thực đáng sợ. Muốn thắng được Đại Thần như hắn, ta làm được không ?…trong hoàn cảnh như vậy, làm con người ta hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, đếm ý muốn phán kháng cũng dần dần mất đi”

“ Đứng dậy nào! Bâu giờ nếu ta ngả xuống coi như là xong! Ta phải bước ra khỏi khốn cục này. Quy mô của Tội Nghiệp Chuyển Luân này lớn như thế nào? Không nhìn thấy phía trước... nhưng nhất định có đường ra. Tiến về phía trước thôi, nhất định có thể tìm thấy đường ra!!

Tử Vũ đại não ngẫm nghĩ, quyết định đả có hắn nâng lên thương thế di chuyển qua các bánh răng.

“ Phập!!”

Nhưng vừa nhảy qua các bánh răng khác, từ phía sau một thanh kiếm khác đâm xuyên qua thân thể Tử Vũ, để hắn đổ ập xuống bánh răng, máu tươi bắn ra.

“ Thật là ngây thơ! Tội nghiệp của ngươi quá nặng, nó sẽ kéo đổ ngươi. Ngươi căn bản đến đi cũng khó, không có cơ hội đâu”

“ Chúng sinh ngu ngốc! ngươi tìm cực hạn của Tội Nghiệp Chuyển Luân? Nhân sinh hữu hạn làm sao có thể thâm cầu vũ trụ bao la? Ngươi quá nhỏ bé, đến bản thân cũng không biết rõ, ngươi chỉ là một hạt bụi.”

“ Không quản làm gì, ngươi không thể thoát khỏi bàn tay của ta. Từ bỏ giãy dụa chịu trừng phạt đi. Cuộc chiến này đã đến lúc phải kết thúc rồi”

Có ánh mắt của Thượng Đế, Ác Thiền ở bên ngoài lĩnh vực của mình nhìn rõ được bên trong Tử Vũ, hắn không tin một kẻ phàm nhân ở trong Thần Kỹ của mình làm sao có thể thoát khỏi, không chỉ vài ngàn vài vạn cái bánh răng, mà theo ý niệm của hắn xây dựng thành một cái vũ trụ tổ hợp bánh răng.

Một phàm nhân muốn thoát khỏi được, căn bản là không thể.

“ Chịu thua, ngươi có tư cách sao?” Tử Vũ mặc cho thương thế, gian nan đứng dậy

Ác Thiền đáp : “ ta là Thần, tất nhiên có tư cách”

“ Cả đời ta đúng là giết rất nhiều người, ta không dám nói mình là người vô tội” Tữ Vũ lại nói : “ nhưng ai có thể thẩm vấn ta? Thần? Thần đều tàn sát con người gấp ta hàng ngàn lần?”

“ Đặc biệc là vị Thần như ngươi, tâm địa nhỏ nhen, hung tàn bạo ngược, coi mình là chân đạo duy nhất. Ta tuyệt đối không chấp nhận, muốn ta phục tùng ngươi, quy phục ngươi để có được hòa bình và hỉ lạc. Ta thà xuống chín tầng địa ngục vĩnh viễn không hổi sinh”

Tử Vũ quyết tuyệt nói rõ lập trường của mình, cho dù là tình cảnh khó khăn thì đả thế nào, chỉ có chiến tử tuyệt không đầu hàng khuất phục trước tộc Thần.

Hai tay lần nữa ngưng tụ Tru Thiên, chỉ lên cao mà quát : “ Tru Thiên!! Đi thôi, dùng toàn lực tìm ra lối đi khỏi cái thế giới này!! Để cho Thần được gọi là toàn năng biết hắn không phải là toàn trí toàn năng!!”

“ KIẾM KHÍ! CHÂN VIÊM PHÁ THIÊN!!”

Một kích này chính là mạnh nhất của Tử Vũ, dùng toàn bộ ý chí của mình với toàn bộ lực lượng trong người, một đường phá vở đi các bánh răng, như lưu tinh bay thẳng một đường mà lên, phá hủy hết thảy mọi thứ cản đường.

“ Ầm!! Ầm!! Ầm!!”

Vô số bánh răng vở nát phát ra.

“ Nhỏ bé! Vùng vẫy tí tẹo!” Ác Thiền không xem vào đâu, số lượng bánh răng bị Tử Vũ phá vở chỉ là hạt cát nhỏ bé trong vũ trụ bánh răng mà hắn tạo ra mà thôi, căn bản không lật nên trò trống gì.

“ Con người phản kháng Thần,thách thức Thần. Ngươi thật không biết lượng sức mình. Nhìn xem! Tội nghiệp sẽ rơi xuống đầu ngươi ngay lập tức, làm ngươi nát thành tứ phân ngũ liệt. Ánh sáng ngươi tận lực phát ra. Trong mắt Bản Thánh Vương không bằng một tí ánh nến”

Bên tai vang lên thanh âm của Ác Thiền, Tử Vũ vẫn kiên định đạo tâm của mình, không một chút nao núng sờn lòng, lớn tiếng đáp : “ nếu có thể đi nữa, thậm chí còn một hơi thở ta cũng phải xông ra khỏi cái lồng của ngươi!!!”

Nhưng sức lực của hắn có hạn, Khí cơ bản dùng gần hết, cộng thêm một đường tiến công bỏ mặt phòng thủ, các tội nghiệp lại công kích lên cơ thể hắn.

“ Đốt cháy hết sinh mệnh của ta đi!!” Tử Vũ quyết tuyệt.

Hắn dùng ý chí chèo chống lấy sinh mạng làm đại giới, cho dù bao nhiêu thương thế trên người đi nữa cũng không từ bỏ. Tâm chí của hắn chí có một ý chí kiên định, đó là phá vở cái lồng giam cầm này.

“ Chịu chết đi” Ác Thiền tức giận, tay vươn ra bóp lấy không gian trong bàn tay, hắn muốn đem Tử Vũ cái tên cứng đầu lại giết chết.

“ Làm gì!! Vũ trụ trong tay ta không vụn nát! Một sức mạnh đang giãy dụa điên cuồng bên tỏng” Ác Thiền biến sắc cả kinh lên khi kết quả mà hắn mong muốn lại không xảy ra, tại lòng bàn tay của hắn tản phát ra sức mạnh khổng lồ, muốn phá tan đi cái bàn tay của hắn bóp lại thoát ly.

“ PHỪNG!!!”

Bàn tay của Ác Thiền rốt cuộc đả không thể kìm lại được nưa, năm đầu ngón tay mở tung tóe máu bắn ra, từ bên trong hừng hực hỏa diễm chói sáng quang mang bắn ra chiếu sáng cả một vùng Tịnh Thổ.

“ Không thể tin được! Tội Nghiệp Chuyển Luân tại thành vũ trụ lại bị tan ra” Ác Thiền thần sắc tràn đầy khó tin, một phàm nhân lại có thể thoát khỏi thần kỹ của hắn.

Tử Vũ dùng ý chí cuối cùng của mình cùng với đại giới sinh mệnh tạo ra kỳ tích, làm thủng thần kỹ không thể giải của Ác Thiền.

Hỏa của kiếm khí xông thẳng lên tận mây xanh, khiến cho tất cả Thần tộc lẫn Minh tộc từ xa cũng có thể thấy được. Sau đó từ bầu trời lại bay xuống, phương hướng lại chính là Ác Thiền.

“ Không thể!! Đúng không thể nào!!!” Ác Thiền vẫn còn trong sự nghi hoặc, không cách nào tin được một phàm nhân lại có thể phá tan thần kỹ của mình, để rồi như trước kia giống Chân Thiền đại chiêu đã đến mà không kịp tránh đi.

Cột hỏa diễm từ trên trời bắn xuống lại xuyên thủng qua cơ thể Chân Thiền, thiêu đốt cơ thể hắn.

Bị vây đốt bởi hỏa diễm, Ác Thiền phẫn nộ không cam tâm quát : “ tại sao? Tại sao? Nghiệp chướng lại có được sức mạnh này? Hú ahhh! Ta không cam tâm! Ta không cam tâm”

“ ĐÙNG!!!”

Thân hình Ác Thiền cuối cùng đổ ngả xuống mặt đất, cả thân hình bị cột hỏa kiếm khí thiêu đốt đem vây bọc, thiêu đốt nguyên thần cua y. Kính khí nhấc lên, hỏa diễm bùng phát tứ phương, đem mọi thứ xung quanh thiêu đốt đi.

Ác Thiền không ngừng vùng vẩy trong ngọn lửa thiêu đốt, theo thời gian trôi qua, diện mạo trên người Ác Thiền bắt đầu thay đổi, thần sắc dữ tợn như bị hỏa diễm đốt cháy.

Cháy khét mùi vị trong không khí, hỏa diễm bên trong vùng vẩy, Ác Thiền dung mạo đả không còn, mà đổi lại là một cái gương mặt quen thuộc- Chân Thiền Thánh Vương.

Tử Vũ dùng ý chí vô cường mơ ra vũ trụ bị bịt kín, còn đốt cháy cả Ác Thiền phần tăm tối nhất của Chân Thiền Thánh Vương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK