Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nơi khác, Hàn Phi phủ đệ, đơn giản trang hoàng gian phòng.

Vào giờ phút này, Hàn Phi ngồi ở trước bàn, nhìn xem trên mặt bàn một cái hộp kiếm, biểu tình âm tình bất định.

Hơi do dự, Hàn Phi đem hộp kiếm mở ra, bên trong là một cái quanh thân xanh đen, tàn phá không chịu nổi cổ kiếm, thân kiếm vỡ vụn thành vài đoạn, chuôi kiếm là hung thú đồ hình chú tạo.

Nhưng liền là dạng này một chuôi cũ nát cổ kiếm, lại là mang theo cực kỳ nặng âm sát chi khí lan tỏa ra ngoài không gian.

Càng chủ yếu, liền tại Hàn Phi mở ra hộp kiếm trong nháy mắt, cả phòng bên trong, tự nhiên sinh ra một trận tất tất tốt tốt kỳ lạ thanh âm, đồng thời cảnh vật chung quanh trong nháy mắt trở nên âm trầm quỷ dị.

Tia sáng lui đi, âm u lan tràn, rõ ràng là ban ngày, lại như đêm tối một loại, đem toàn bộ phòng bao phủ ra tới.

Hàn Phi liền tranh thủ hộp kiếm giữ lại, bốn phía âm u, cấp tốc lui lại, ánh trăng dịu nhẹ tái hiện trong gian phòng.

Trong lúc nhất thời, phảng phất từ địa ngục trở lại nhân gian, không khỏi quỷ dị. Nhìn xem cái này cổ quái kiếm, Hàn Phi biểu tình âm tình bất định nhìn lấy.

Nghịch Lân chính là tên của thanh cổ kiếm tàn phá này, đây là một thanh tuyệt đại uy lực vô cùng binh khí, không nằm trong ba trăm Kiếm Phổ nhưng uy lực so với đệ nhất danh kiếm Thiên Vấn còn trên một bậc.

Tâm Nghịch Lân một thanh kiếm đã đúc ra được kiếm linh của mình, có thể chủ động công kích không cần chủ nhân điều khiển là một thanh đáng sợ kiếm.

Một cái rất có linh tính kiếm, mỗi lần chủ nhân tao ngộ nguy cơ thời khắc, chuôi này cổ kiếm Nghịch Lân đều sẽ kiếm linh hiện thân, bạo phát ra bất khả tư nghị chiến lực, bảo vệ chủ nhân của mình.

Đối với Nghịch Lân cổ kiếm kiếm linh mà nói, chủ nhân hắn chính là hắn nghịch lân, chạm vào tất chết, Hàn Phi cũng giống như nhiều đời trước chủ nhân mà Nghịch Lân lựa chọn làm kiếm chủ.

“ Đập đạp đạp!” một tràng bước chân từ xa vang lại.

“ Đến rồi” Hàn Phi nhẹ giọng lay lay đầu, đem cổ kiếm đóng lại, nương theo hộp gỗ đóng lại thì khung cảnh kia cũng nhanh chóng biến mất, tựa như không tồn tại một dạng hay đúng hơn nó như vô hình một dạng mắt thường không ai có thể nhìn thấy.

“Công tử, có Trương Lương tiên sinh đến cầu kiến!” bên ngoài gian phòng, gia nô trong phủ cung kính bẩm báo.

Hàn Phi gật đầu, nhẹ nói : “ Uhm! Mời vào!”

“ Vâng!” gia nô cung kính đi ra, tầm nửa nén nhang, gia nô đã trở ra cửa, đi đến trước Trương Lương cúi đầu nói : “ mời Trương tiên sinh vào trong”

Thời cổ đại, chỉ có vương tôn hoàng thất mới được gọi thành công tử, còn quý tộc hay danh sĩ thì xưng gọi tiên sinh, là dùng để bày tỏ tôn trọng.

“ Ân!” Trương Lương gật đầu đi theo sau gia nô, một đường được dẫn vào bên trong phủ trạch bên trong.

Cảnh vật bên trong bày trí hết sứt ưu nhã, trúc lâm mọc sát tường, ngoài ra còn có hòn non bộ bày trí, nhìn qua cho người cảm nhận được văn nhã.

“ Không nghĩ đến ta trở về, Tử Phòng lại là khách nhân đầu tiên đến bái phỏng à!”nhìn thấy gia nô dẫn Trương Lương vào, Hàn Phi cười nói.

“ Tử Phòng gặp qua cửu công tử” Trương Lương đi đến phía trước, hai tay đưa trước lòng bàn tay đan lại dựng hai ngón cái rồi cúi đầu, thi lễ với y.

“ Tử Phòng đến gặp ta cũng không phải đến thăm hỏi ta thôi đó chứ” Hàn Phi đem chung rượu thả xuống, thâm ý cười hỏi.

Hắn mặc dù ở xa quê nhà nhưng vẫn biết được không ít tin tức, cộng thêm trở về Tân Trịnh sự việc Quỷ Binh cướp lương giết người hoành hoành, hắn làm sao mà không rõ được chứ.

Trương Lương nghe xong khom lưng cúi người, nói : “ Tử Phòng đến là có một chuyện muốn nhờ!”

“ Ồ!” Hàn Phi biết là chuyện gì nhưng vẫn tỏ vẻ bất ngờ, cười nói : “ là chuyện gì?”

Chuyện này không lý gì Hàn Phi không biết, chẳng qua là y hạ bậc thang cho mình mà thôi, Trương Lương cung kính nói : “ Là Quỷ Binh một án”

Trên triều đình, Cơ Vô Dạ lòng lang dạ thú, đề cử Tướng quốc Trương Khai Địa phá giải án này, một chút đem Trương gia đẩy tới nơi đầu sóng ngọn gió phía trên. Mà người có thể giúp Trương gia thoát khỏi hiểm cảnh bây giờ chỉ có Hàn Phi.

Nếu như y ra tay trợ giúp bằng thân phận vương tôn hoàng thất của mình tất sẽ giải quyết hai vị vương gia. Không như các vị chủ thẫm khác vì thân phận mà o ép. Từ đó mà tra được manh mối phía sau, giúp Trương gia thoát khốn.

Hàn vương con không chỉ có mỗi Hàn Phi, tại thành trong còn nhiều vị khác. Nhưng những kẻ này sẽ nhúng tay vào ư? Hoặc cho dù trợ giúp cũng đòi lấy lợi ích không nhỏ, mà Hàn Phi vừa có thân phận công tử hơn nữa hắn tại Hàn quốc thế lực bằng không.

“ Quỷ Binh một án, Tử Phòng có đề cao ta quá chăng?” Hàn Phi nghe xong cười hỏi.

Tại ngày trước khi trở về Tân Trịnh, hắn được mời tham dự Đổi Bảo Đại Hội hàng tháng tại Tiềm Long Đường. Chính tại nơi này cùng một cái người quen trao đổi bảo vật của mình, từ đó hắn cũng phát hiện ra được manh mối của vụ án.

Mười vạn quân lương tiêu thất trong mưa là thủ thuật, quân lương thật sự đã bị lấy đi trước rồi. Mà quân lương tiêu thất là bị tráo đổi, một thứ kim loại giống như hoàng kim nhưng gặp nước lại tan.

Mà tại Tân Trịnh này người có thể làm ra được chuyện này, đem quân lương tráo đổi thành Thủy Tiêu Kim, Hàn Phi liền đoán ra được là ai làm.

Chính hắn cùng với hai vương thúc mình cấu kết một chỗ, trộm đi quân lương còn giết trừ quan viên là sâu mọt của Hàn quốc.

“ Bịch!” Trương Lương nghe xong liền hai chân quỳ xuống, thành khẩn cúi đầu chắp tay thi lễ, mở miệng : “ Kẻ gian lấy đi quân lương, chủ thẫm tra án vô cớ mất mạng. Phỉ tặc ở ngoài ẩn nấp. Tình thế kéo dài đối với Đại Hàn là hung hiểm, Tử Phòng đến đây là vọng cầu công tử ra tay cứu giúp”

Hàn Phi cũng không ngồi uống rượu nữa, vội tiến đến bên cạnh Trương Lương đem tay nâng hắn dậy, rồi nói : “ Tử Phòng đứng lên rồi hẳn nói”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK