Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rời khỏi Thủy Các bên trong Đế Thiên An thẳng một mạch, cước bộ chậm rải đi đến Châu Quang Bảo Khí các phía sau núi.

Phía sau núi có một tòa tiểu lâu.

Cái này tòa tiểu lâu nhìn qua rất không đáng chú ý, nhưng đây tuyệt đối là trên giang hồ đáng sợ nhất một tòa lâu.

Nó là Đệ Nhất Lâu.

Trên giang hồ một cái cực kỳ thần bí hắc đạo tổ chức, Thanh Y Lâu hết thảy có một trăm linh tám tòa lâu.

Mỗi một lâu, lại có một trăm linh tám người. Tổ hợp lại, liền là một cái tồn tại cực kỳ đáng sợ. Mà phía sau núi cái này vừa làm lầu nhỏ, chính là Đệ Nhất Lâu.

Tính ra Thanh Y Lâu đối với Đế Thiên An còn có nho nhỏ một đoạn nhân duyên.

Tại thế giới đầu tiên hắn đặt chân đến, Thiên Hành Cửu Ca Tần Thì Minh Nguyệt thế giới, hắn thành lập một tổ chức, lấy tên là Thanh Y Lâu, cảm hứng cũng chính từ tổ chức sát thủ tại thế giới này.

Có chăng số lượng lẫn quy mô so với 108 tòa Thanh Y Lâu lớn không biết bao nhiêu lần đo đếm.

Ngoài kinh thương buôn bán còn là tai mắt gián điệp cho Đại Việt đế quốc, trước khi hắn rời đi thì chí tính chi nhánh thôi cũng gần năm ngàn tòa.

Luận về độ xa hoa lộng lẩy, lẫn nhân lực thì 108 tòa Thanh Y Lâu tại thế giới này không thể so bì được.

Lại nói Đệ Nhất Lâu chủ nhân, chính là Thanh Y Lâu lão đại đứng đầu, Hoắc Hưu, là trên đời này nhất người có tiền, cũng chính là Hoắc Hưu.

“ Vô song công tử, Đế Thiên An” nhìn nam tử chậm rải bước vào bên trong, Hoắc Hưu kinh thốt lên một tiếng, thần sắc âm trầm khi nhìn y mang theo hạp kiếm đi vào bên trong.

Động tĩnh của Đế Thiên An gây ra hắn ở sau núi làm sao không thấy được, hắn bố trí bẫy rập ẩn nấp phía sau màn, hắn là kẻ chủ mưu sau cùng.

Lợi dụng Lục Tiểu Phụng giết sạch rồi hết thảy kẻ đấu, che giấu Kim Bằng vương triều bí mật, độc chiếm hết thảy của cải.

“ Là” Đế Thiên An đạm mạc đi vào bên trong gian phòng trưng bày rất nhiều vàng bạc châu báo đắc tiền.

Hoắc Hưu nhìn một hồi lại nói : “ thiên hạ vô song công tử quả danh bất hư truyền, công tử làm thế nào tìm được lảo phu”

Đế Thiên An cười nói : “ ta chỉ cần hỏi, động vật xung quanh liền dẫn ta đến”

“ Thì ra là vậy” Hoắc Hưu hiểu ra, giang hồ không thiếu kỳ nhân dị sĩ, Đế Thiên An lại là đệ nhất kỳ nhân.

Y một khúc cầm có thể dẫn động vô số chim chóc bay đến dự thính hòa ca, hắn là cũng thông qua thủ đoạn đó biết được chổ hắn.

Dù sao hắn có thể phòng người nhưng mấy khi để ý mấy đầu chim chóc hay sinh vật côn trùng xung quanh chứ.

Lão cũng nhanh chóng trấn định lại, hắn cũng giống như Diêm Thiết San cũng như rất nhiều người trước đây đều không ngờ được nam tử trước mặt mình võ công có một không hay trên đời.

Y hội Ngự Kiếm trong truyền thuyết, cho dù lảo tu luyện Đồng Tử Công nhiều năm uy lực to lớn cũng không nắm được phần thắng.

“Trên đời chẳng có nữ nhân nào không thích châu báu cũng như chẳng khi nào đàn ông không thích gái đẹp.” Hoắc Hưu cất lời, nói : “ Công tử lại là đa tình chủng, có điều công tử có biết ả ta đang lừa gạt công tử”

“ Biết” Đế Thiên An cười đáp : “ Lảo là nói đến Phi Yến giả mạo thân phận Đan Phụng, cấu kết với lảo giết chết Kim Bằng Vương và Đan Phụng, ham hố tài bảo châu báo khổng lồ”

“ Công tử đều biết” Hoắc Hưu kinh sợ nói lên.

“ Ta biết có gì lạ lắm sao?” Đế Thiên An mỉm cười, nói : “ Lão lợi dụng nhược điểm của Lục Tiểu Phụng, kẻ này ưa thích xen vào việc người khác, Phi Yến đi một chuyến là được. Tên ngu ngốc đó vào tròng, nhất định sẻ đi đi kiếm Tây Môn Xuy Tuyết trừ khử Diêm Thiết San và Độc Cô Nhất Hạc cho lảo.”

Hoắc Hưu trong lòng bày phiên đảo hải, ngoài mặt vẫn trấn định như thường

Đế Thiên An nói rằng : “ Diêm Thiết San muốn giết cũng không phải dể, nhưng bên cạnh y có người tin cẩn là Hoắc Thiên Thanh, Phi Yến lại là mỹ nhân hẳn y động tâm mà hợp giết. Về phần Độc Cô Nhất Hạc y đao kiếm song tuyệt, chỉ cần xử lý khéo khéo, Tô Thiếu Anh vừa vặn lại là mồi lửa dẫn phát y ra.

Sau đó lão chỉ việc chọn thời điểm thích hợp để cho Hoắc Thiên Thanh động thủ động cước, lại để cho Tây môn Xuy Tuyết giúp lảo hoàn thành nốt vai diễn là được. Kẻ liên quan đều chết hết, thậm chí đem mấy con cờ diệt nốt nữa là xong, chuyện còn lại lảo chỉ việc một mình độc chiếm, ta nói đúng không”

Hoắc Hưu nghe xong con mắt mở lớn, sau đó vỗ một tràng pháo tay, tán thưởng lên tiếng : “ công tử quả là thần nhân, lảo phu phục sát đất, phục sát đất”

Lời còn chưa dứt lão khẽ ấn tay vào thạch đài. Sầm một tiếng vang lên. Một cái cũi sắt lớn từ trên rớt xuống bao trùm cả thạch đài.

Hoắc Hưu thở phào một cái, khi thấy đối phương cả người đều bị lồng sắt giam giữ, rồi nói : “ thiên hạ người như rồng như phượng, trên đời chỉ có một Đế Thiên An, tiếc thay, tiếc thay! tiếc thay!”

“ Lảo cho rằng nó có thể giam giử được ta ư?”

Hoắc Hưu gật đầu nói : “ công tử lẻ ra không nên nhúng tay vào chuyện này, nếu như công tử đáp ứng rời khỏi đây, không can dự vào chuyện của lảo, lảo nguyện ý thả công tử rời đi”

“ Ồ”

Hoắc Hưu cười nói khi thấy hắn bất ngờ thốt lên một tiếng : “ công tử tài hoa trác tuyệt, các bức hội họa của công tử, hay các vò rượu, chuôi vũ khí mỗi một món đều là giá trị kinh người. Công tử mà chết lảo hẳn thất thu một lượng tiền lớn”

Đế Thiên An hiểu ra, lắc đầu nói : “ giữa ta với lảo còn một đoạn ân oán”

Hoắc Hưu thở dài hắn biết ân oán y nói đến là gì, mấy món đồ của y đều là tài bảo đắt đỏ, hắn cho thuộc hạ cướp bảo từ đám nữ nhân, không ít tên động sắt tâm dâm nhục cô nương, giết người cướp của.

Việc đối phương từ chối hắn cũng dự liệu, nói : “Cái cũi sắt này đúc bằng thép nguyên chất, nặng đến một ngàn chín trăm tám mươi cân. Dù đao kiếm chặt sắt như chặt bùn cũng chưa chắc đã chặt được....”

Lời còn chưa dứt y đồng tử mở lớn, khi cái củi sắt nặng một ngàn chín trăm tám chục cân dĩ nhiên bị y hai tay nhắc lên.Càng khiến hắn kinh sợ đó là hạp kiếm kia phát ra cơ quan thanh âm từ bên trong bắn ra phi kiếm.

“ Ta cho lảo cơ hội cuối cùng, chết dưới 13 thanh phi kiếm của ta không phải ai cũng có được vinh dự đó” Đế Thiên An thân ảnh lắc mình đi ra, khi bàn tay thả xuống cúi sắc lại phát lên một tràng ầm vang.

“Hít khà” Hoắc Hưu mồ hôi lạnh tuôn ra khắp người, khi chứng kiến vây quanh mình vô số phi kiếm, hắn vốn định nhốt y vào bên trong sau đó nhanh nhất có thể rời đi, bởi vì hắn biết trong người y còn có phi kiếm trong truyền thuyết.

Hoắc Hưu là giang hồ đỉnh tiêm cao thủ, một thân Đồng Tử Công công lực thâm hậu, môn công phu nà chỉ thích hợp cho những nam nhân còn trong sạch luyện.

Môn võ này rất thích hợp cho những hòa thượng tâm không tạp niệm hoặc thái giám không màn luyến ai.

Người luyện Đồng Tử Công giữ thân trong sạch càng lâu uy lực càng tăng. Công lực của môn võ này tự tăng theo năm tháng người luyện giữ gìn.

Được ví như rượu càng để lâu càng quý.

Hoắc Hưu võ công cao lại có tiền với hắn mà nói, còn chưa đủ, hắn muốn càng nhiều tiền hơn.

Sáng lập ra Thanh Y Lâu đem lại cho hắn khổng lồ của cải, song tổ chức khổng lồ này muốn hoạt động cũng tốn không ít hắn của cải.

Hoắc Hưu là một cái kỳ người, hắn có rất nhiều tiền, lại không thích dùng tiền, đây chính là Hoắc Hưu, một cái kỳ quái Hoắc Hưu.

Song kẻ kỳ quái này đả không còn, có chăng bây giờ đả biến thành một Dược Nô.

Đồng Tử Công của y lợi hại, Hoắc Hưu mấy chục năm tiềm tu uy lực thâm hậu, nhưng đối thủ của y chính là Đế Thiên An.

Mười ba chuôi phi kiếm có thể đoạn thạch phần kim, lấy mạng kẻ địch ngoài vạn dặm, y da thịt chung quy vẫn là phàm thể lợi hại đến đâu cũng không thoát được phi kiếm sắc bén.

Cộng thêm nơi này địa hình không mấy rộng rải, 13 chuôi phi kiếm rời vỏ Đại Minh Chu Tước sát khí bức người, là thanh đáng sợ nhất trong 13 chuôi kiếm. Y cho dù lợi hại đến đâu, Đế Thiên An muốn hắn chết hắn không sống được.

Cho đến khi lần nữa rời khỏi Đệ Nhất Lâu cửa bước ra, đả có một thân ảnh nữ tử chờ sẵn, là Thượng Quan Phi Yến.

“ Công tử” Thượng Quan Phi Yến nhìn đi ra hai người, gương mặt nhanh chóng biến đổi, nàng khi bám theo đi đến nơi này, cũng nghe được hết thảy tràng đối thoại

Đế Thiên An cười cười, nói : “ Hoắc Hưu ta đả giúp nàng diệt, của cải của Thanh Y Lâu từ nay về tay nàng. Ta chỉ có một cái thỉnh cầu nho nhỏ, không biết Phi Yến có thể đáp ứng ta được không?”

Thượng Quan Phi Yến đi đến gần, khẻ cúi người định quỳ xuống nhưng lại bị kình khí nâng lên, đối với việc y phát hiện ra hết thảy mọi chuyện, cũng để cho nàng kinh sợ một hồi.

Nhưng rất nhanh qua đi khi đả có quá nhiều sự việc trùng kích nàng, cất lời : “ công tử có đại ân với thiếp, đừng nói là một thỉnh cầu, cho dù là một trăm một ngàn điều, thiếp cũng đáp ứng”

Đế Thiên An lại nói : “ Ta đang luyện một loại đan dược là Nghịch Mệnh Sinh Tử Đan, chỉ cần người chết không quá mười lăm ngày có thể nghịch thiên cải mệnh. Nhưng vẫn còn đang thử nghiệm, ta muốn Đan Phụng cô nương làm ta thuốc dẫn, mong Phi Yến chuyển cho ta được không? ”

Thượng Quan Phi Yến trái tim lại đập thêm một tràng nhịp đập, lần nữa bị y thủ đoạn cho kinh sợ ngây người, nhãn châu khẻ đảo, nói : “ công tử có khinh thường tiện thiếp hay không?”

Đế Thiên An cười nói : “ ta tại sao phải khinh thường nàng”

Thượng Quan Phi Yến nhãn châu ngắm nhìn nam tử tuấn lãng phía trước, rồi nở lên một nụ cười mê người, thân thể đi đến gần, nói : “ công tử đối với Phi Yến có đại ân không cách nào hồi báp, đừng nói một thỉnh cầu, cho dù công tử muốn mạng của Phi Yến đi nữa, thiếp cũng cam nguyện dâng cho người”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK