Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Quỷ Tôn Phục Thành, sau khi điều U tộc đại quân ra khỏi U Đô thành đóng quân ở Quỷ Môn quan, chỉ giữ lại 100 tên võ sĩ tinh nhuệ canh giữ U Đô thành, qua đi chừng nữa ngày chi gian hắn lại trở về Quỷ Long Điện.

“ Cũng may lão phu đã sớm chuẩn bị sao lại một bản của Quỷ Long Đồ” Quỷ Tôn Phục Thành đi vào nhìn tám cổng bên trong không biết chọn cổng nào, từ trong lấy ra một bức Quỷ Long Đồ được sao lại.

Thông qua đó hắn chọn trúng thông đạo dẫn xuống U Đô Địa Phủ.

“ U Vương cũng đừng làm lão phu thất vọng đấy” Quỷ Tôn Phục Thành khinh thân đi trong thông đạo cười nói.

Hắn sở dĩ điều đi U tộc quân đội chỉ lưu lại một ít tinh anh chính là muốn dời đi tai mắt, sau đó lại trở vào U Đô Địa Phủ chính là muốn chờ cho U Vương cùng Công Thủ hai phái đấu nhau người chết ta sống, hắn cuối cùng đi xuống thu lợi hoặc là xem xét tình thế mà ứng biến.

“ Chuyện này....chuyện này....là thế nào....”

Rất xanh Quỷ Tôn Phục Thành cũng giống như những kẻ đến trước hoang mang trước tình cảnh mình thấy được, U Đô Địa Phủ không giống như Quỷ Long Đồ vẻ lại.

Bất quá vấn đề này bị hắn rất nhanh ném đi, bởi trận chiến của ở Long Trụ phía dưới để Quỷ Tôn Phục Thành chú ý, tuy xa nhưng hắn cũng cảm nhận rõ ràng được sát ý mãnh liệt, bóng hình mơ hồ đại chiến.

“ Hẳn đang đại chiến bên dưới” Phục Thành nghĩ đến U Vương cũng Công Thủ hai phe chiến đấu, lập tức khinh thân mà cướp đến Long Trụ nơi.

“Đúng là trời cũng giúp ta!” Một đường di chuyển để Phục Thành biết rõ Quỷ Long Đồ căn bản vô dụng rồi, hắn đi theo Long Trụ phát ra dao động lực lượng mà đến, khi đến chổ U tộc mộ địa thì mừng rỡ vô cùng.

Ngay lập tức Phục Thành đề thân đến cực hạn, thân ảnh mau lẹ vô cùng cướp đến Long Trụ phía trước, hữu thủ vươn ra nội lực đẩy lên cực hạn, một chưởng đánh lén U Vương đang vui mừng trước Long Trụ xoay chuyển, chưởng khí ngông ngừng thoát ly ra ngoài.

U Vương chìm trong thắng lợi thời khắc nhưng trong sát na biết được kẻ đánh lén, ngay lập tức Kim Công Tráo Thể vận dụng, cản lại.

“ Ầm!!”

Va chạm, thắng bại rất nhanh phân ra.

U Vương bị đánh lùi mười mấy trượng phải quỳ xuống, thổ huyết tại chổ, ngẩng đầu lên thấy kẻ nào tập kích mình, căm hận : “ là ngươi”

Phục Thành ôm quyền làm bộ hành lễ, cười đắc ý nói: “Chúc mừng vua ta, đại công cáo thành! ha ha ha ha!Chỉ là thiên hạ sắp đến, không phải ngươi, mà là ta! Ha ha ha ha ha”

“Thì ra ngươi ở sau lưng giở trò” U Vương suy yếu căm phẩn nói

Phục Thành cười nói : “chỉ cần tương trợ Việt Đế phạt Sở, thì sẽ có thể được phong hầu bái tướng, cơ hội ngàn năm khó được thế này, thử hỏi có ai mà không động tâm? Đại vương, ngươi có thể nhắm mắt rồi.”

Lời dứt Phục Thành thân hình lao nhanh một chưởng giáng lên người U Vương, dưới một chưởng đem hắn đánh văng về sau. Không có dừng lại, Phục Thành lại thả người theo sau bồi thêm một cước đem U Vương đá văng.

“Phốc” U Vương vốn thân đã trọng thương khi cùng Mộ Dung Hách đám người đánh nhau, vốn đã không phải là Phục Thành đối thủ, liên tục trúng đại chiêu thương càng thêm thương, cuối cùng bị Quỷ Tôn chế trụ đem đến miệng rồng Long Trụ ném vào bên trong chướng khí.

“ Ha ha ha ha” Phục Thành cười lớn một tràng, hiển nhiên sảng khoái vô cùng, phải biết nhiều năm nay hắn sống dưới bóng U Vương chịu không ít nhục nhã lẫn oan ức.

“ Đồ cẩu tặc” Nhậm Đạo bị trói trên Long Trụ tức giận mắng lấy.

Lạc Thời Thu bị trói xích lân cận mắng : “ Quân tiểu nhân bỉ ổi”

“ Trời xanh! Ngài làm sao để tên tiểu nhân như vậy đắc thủ” Tịnh Dật tràn đầy không cam lòng.

Công Thủ hai phái tuy đều là cao thủ bất quá U Vương mang xuống 200 tinh nhuệ võ sĩ đều là Tiên Thiên cao thủ, cộng thêm Đại Vu Sư, Cạnh Kỳ cùng Tế Nguyệt khiến cho phía Công Thủ phải khổ chiến.

Để rồi U Vương cùng Mộ Dung Hách một chiêu đỉnh cao khiến Long Trụ bị lung lay, chướng khí trong đó thoát ra, để ngăn chặn Long Trụ đổ các cao thủ Công thủ phải hợp lực đem Long Trụ về chổ cũ, cuối cùng bị U tộc người chế trụ, sau đó bị trói xích vào Long Trụ trên.

Bây giờ nhìn thấy U Vương bỏ mạng cũng đáng đời y làm ác, song người ra tay lại là Phục Thành khiến nhiều kẻ có hận thù với y phẫn hận vô cùng.

“ Tên hèn hạ khốn kiếp!” Cạnh Kỳ ôm ngực trọng thương nhìn phụ vương chết thảm dưới tay người mình tôn làm thầy, phẫn hận vô cùng.

“ Phụ vương ta có ân đãi ngươi, ngươi tên tiểu nhân này, lên giết hắn” Tế Nguyệt nội thương không nhỏ, hướng các U tộc còn lại người hạ lệnh.

Ngay lập tức các võ sĩ U tộc lao đến giết Phục Thành trả thù cho U Vương.

Có điều những kẻ này không phải là Phục Thành đối thủ, đều bị Hàn Tuyết Tuyệt Khí của y giết chết.

“Để ta tiễn bọn ngu xuẩn các ngươi lên đường, chết sớm một chút biết đâu đầu thai sớm, kiếp sau còn hữu dụng” Phục Thành nhìn Cạnh Kỳ cùng Tế Nguyệt lãnh ý nói, sau đó cười lớn một tràng khinh thân mà đến, song chưởng giơ ra chuẩn bị lấy mệnh cả hai đứa con U Vương.

“ ẦM!!!”

Một tiếng vang, mặt đất trước Long Trụ hơn ba trăm mét phá toái, một cây xích hồng sát khí nhiếp người phá đất mà lên, bay vù đến chổ Cạnh Kỳ.

“ Đang!!!!!”

Phục Thành khi nghe tiếng động liền ngưng trọng, sau đó liền cảm nhận được một luồng dày đặc sát khí liền đề phòng hơn, vừa nghiêng đầu thấy được một cây xích hồng binh khí đánh đến, lập tức xuất chưởng đánh ra, song luân đao theo chưởng bay ra cản lại.

Chưởng khí bức người cùng hai thanh đao bán nguyệt vẫn không va chạm được binh khí xích hồng kia, chỉ chậm trễ chút thời gian lại bắn về chổ Cạnh Kỳ và Tế Nguyệt.

Quỷ Tôn Phục Thành không dám tiếp tục ứng chiến, khinh thân dời né đi.

“ Kia là....” Công Thủ hai phái bị trói trên Quỷ Long Trụ nhìn kiện binh khí xích hồng kia, con mắt liền mở lớn lên khi thấy được.

“ Một đầu thương một đầu kích, long thân uốn lượn, xích hồng toàn thân” Tế Nguyệt nhìn kiện binh khí khi phá đi đao khí của phụ vương rồi lơ lửng ở không trung, quan sát hình dạng mà nói.

“ Họa Kích Huyết Long Mâu” Lạc Thời Thu vui mừng thốt lên.

Giờ phút này khi thấy được thanh binh khí kia, hắn đã biết được vì sao U Đô Địa Phủ 18 tầng lại thay đổi, trời đất này có thể làm ra được quỷ phủ thần công như vậy trừ kẻ kai ra thì còn là ai.

“ Graoo!”

Long ngâm vang vọng khắp không gian, kình khí như sóng lan tỏa quét lên một cơn phong bạo, chướng khí tỏa ra từ miệng rộng trong nháy mắt bị thổi bay đi, từ bên trong một cái thân ảnh bắn vọt mà ra.

“ Quỷ Tôn! Nạp mạng đi!”

U Vương vốn lẽ phải chết, trọng thương cực nặng lại bị Quỷ Tôn Phục Thành ném vào miệng rồng Long Trụ rơi xuống đáy chướng khí, y lại từ bên trong phóng ra ngoài, hữu thủ Kim Công Tráo mười phần công lực toàn thể hiện ra.

Quỷ Tôn Phục Thành biến sắc, hai tay hợp lực nghênh đón.

“ Ầm!”

Phong thủy thay đổi, trước một đòn U Vương bị Phục Thành bức lui, nhưng lúc này kẻ bị bức văng lại là Phục Thành, cơ thể bị chấn lui mấy chục trượng, đến khi bình ổn thì thổ huyết tại chổ.

“ Ngươi.... ngươi lại không chết.... không thể nào....” Phục Thành tràn đầy kinh hoảng, sau đó mắt mở lớn lên khi thấy được một cái thân ảnh khác từ miệng rồng bay ra.

“ Bản Đế bế quan cũng không yên được nữa” Thiên Trạch từ từ phiêu bồng xuống chổ trói buộc của Mộc Tuyết Ly, song long vươn đến cắn xích đem toàn bộ trói buộc trừ đi, đồng thời còn hóa giải điểm huyệt trên từng người.

“ Phục Thành cẩu tặc, nạp mạng đi” Nhậm Đạo vừa lấy được cơ thể tự do, đối với Đế Long Hoàng hiện thân từ Long Trụ đi ra để hắn bất ngờ, bất quá tên cẩu tặc Phục Thành bị U Đế đá văng càng khiến hắn chú ý, lửa giận trùng trùng phóng xuống, hai sợi xích quán chú chân khí lao đến.

“ Phốc! Phốc!”

Phục Thành vốn đã bị U Đế đánh trọng thương, hắn dùng chút lực lượng của mình né đi hai sợi xích đánh đến, nhưng Nhậm Đạo khiến xích truy đuổi, hai sợi xích xỏ xuyên qua ngực hắn.

“ Ha ha ha ha! Thống khoái! Thống khoái lắm” giết được ác đồ, Nhậm Đạo vui mừng vô cùng, tràn đầy vui sướng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK