Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Thiên Đấu thành, Sử Lai Khắc học viện.

Thực đường của học viện tự nhiên là thống nhất, mặc dùcòn sớm, nhưng vẫn có một vài đệ tử dậy sớm đến ăn trước rồi.

Đường Tam vừa tiến vào thực đường, rõ ràng cảm giác được không khí có chút không đúng. Tất cả đệ tử nhìn ánh mắt hắn thấy thập phần quái dị. Có kính sợ, có ghen ghét, có ngưỡng mộ, còn có rất nhiều thứ khác nữa.

Mặc dù cùng Áo Tư Tạp đứng chung một chỗ, Đường Tam nhìn qua rất bình thường, nhưng trong đám đệ tử tại thực đường lại không có một người nào nhìn Áo Tư Tạp. Nhất là các nữ đệ tử, ánh mắt hoa si nhìn Đường Tam.

Dù sao, đây là một cao cấp hồn sư học viện. Mỗi một đệ tử đều là hồn sư. Hơn nữa thấp nhất cũng là hai mươi cấp. Tại hồn sư giới, thực lực là hết thảy. Tướng mạo cùng thực lực là hoàn toàn khác nhau, căn bản là không so sánh nổi. Tướng mạo anh tuấn đó là trời sanh, nhưng thực lực cường đại lại chỉ có số ít, phải thông qua thời gian dài không ngừng cố gắng cùng với thiên phú.

Mặc dù trong trận chiến ngày hôm qua Đường Tam vận khí không nhỏ nhưng dù sao hắn cũng đã chiến thắng một vị Hồn Vương năm mươi tám cấp, bản thân hắn thực lực cũng đã đạt đến ba mươi bảy cấp, trong toàn học viện tuyệt đối là đại đại cường giả. Như vậy mọi người sao lại không chú ý đến hắn cơ chứ?

Đường Tam nhìn lướt qua một vòng rồi thu trở lại ánh mắt bình thường, tâm tính hắn không phải như những cậu bé mười ba mười bốn tuổi khác, tự nhiên sẽ không bị ảnh hưởng bởi ngoại giới như vây. Ba người mua bữa sáng rồi đến chiếc bàn ăn gần cửa sổ ngồi xuống.

Áo Tư Tạp vừa ăn vừa thấp giọng hướng Đường Tam nói: “Ta thật không nên cùng đi ăn cùng một lúc với các ngươi như thế này.”

Đường Tam nghi hoặc hỏi: "Tại sao?"

Áo Tư Tạp một điểm cũng không che dấu vẻ mặt ghen tị của mình : “Chẳng lẽ ngươi không phát hiện tất cả các nữ sinh đều chỉ nhìn ngươi thôi sao? Chỉ hận là không thể đem ngươi ăn sống. Phải biết rằng, những lúc không có ngươi thì tất cả ánh mắt đều rơi vào người ta cả.”

“Hay cho cái tên hoa tâm củ cải ngươi” Tiểu Vũ cất bước đi bên, sau đó huých người Đường Tam, nói: “Ca, ngươi có hy vọng được các nữ nhi chú ý như hắn chứ?”

Đường Tam lắc đầu, rồi nói: “Không hy vọng, ta cũng không có bản lĩnh lớn như tên kia”

Nghe được,Tiểu Vũ gật đầu nói : “ ca, ngươi đừng như cái tên khốn kiếp kia, làm một hoa tâm đại củ cải, đại móng heo”

Ba người đang vừa ăn vừa nói chuyện phiếm thì từ bên ngoài vội vã chạy đến vài tên đệ tử của Sử Lai Khắc học viện, vừa vào thực đường đã hô to : “Đường Tam, Đường Tam ở nơi đâu?”

"Tìm ta? " Đường Tam sửng sốt một chút, những tên đệ tử này rõ ràng hắn không nhận ra, chính xác hơn ngoài Sử Lai Khắc Tứ Quái ra thì hắn chỉ biết kẻ mà mình đã đấu cùng hôn qua là Thái Long mà thôi.

Mấy tên đệ tử chạy đến thực đường rất nhanh đã thấy được thân ảnh Đường Tam, lập tức không chút do dự mà chạy tới, một đệ tử chạy đến đầu tiên hô to: “Đường Tam, mau, mau đi xem một chút. Thái Long bọn họ tới nữa rồi.”

Đường Tam sửng sốt một chút, trong lòng không khỏi dâng lên một tia tức giận : “Như thế nào? Bọn họ còn không chấp nhận sao? Cha Thái Long lại đến à?”

Tiểu Vũ bất mãn, nói : “ mấy tên kia thật đúng là đáng gét mà”

Khoảng thời gian từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đả qua nữa năm, Tiểu Vũ cùng như đám nữ ở tại thế ngoại đào nguyên đó hấp thụ tiên dược mà đột phá cấp độ, lại thêm Đế Thiên An săn bắt hồn thú cho tăng cấp.

Sau khi đột phá rời đi, mỗi người lại chia mỗi ngả khác nhau, Trữ Vinh Vinh trở về Thất Bảo Lưu Ly tông, Mạnh Yên Nhiên trở về Mạnh gia, Chu Trúc Thanh trở về gia tộc của mình giàn xếp chuyện mình cùng Đái Mộc Bạch, về phần Tiểu Vũ lại chạy đến Sử Lai Khắc học viện.

Ở nơi này sinh hoạt, nàng lại bị một tên nam sinh trong trường Thái Long võ hồn Đại Lực Tinh Tinh thuần lực lượng quấy rầy, mỗi ngày đều bám đuôi theo sau, nàng căn bản cũng không để ý mặc xác hắn.

Chuyện sẻ không có gì khi nàng cùng Đường Tam đi chung một chổ, Thái Nặc vốn ưa thích Tiểu Vũ liền không chịu được, cùng với Đường Tam khiêu chiến, cuối cùng bại trận dẫn đến một hệ liệt về sau.

Có Đế Thiên An nhúng tay vào, lại có Tiểu Vũ trợ giúp thực lực của Đường Tam so với nguyên tác còn mạnh mẽ, đả là cấp 39 hồn sư, tùy thời có thể đột phá, nhanh như vậy đó là hắn từ Tiểu Vũ nhận được rất nhiều thứ tốt của Đế Thiên An lẫn gần đây nhất vài gốc tiên thảo đẩy nhanh tốc độ.

Ngoài ra vô số cuốn võ công bí tịch, hắn còn tu luyện thêm Long Ti giống như Triệu Vô Cực, cho nên một Thái Long, vũ hồn: Đại Lực Tinh Tinh, ba mươi bảy cấp cường công hệ Chiến Hồn Tôn làm sao là đối thủ cho được.

Bị thua ấm ức, lại không nhịn được Tiểu Vũ nữ nhân mình thích ở bên cạnh, hắn mang theo ngoại thương trở về. Cha hắn Thái Nặc khi thấy được việc này, còn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, hùng hùng hổ hổ chạy đến Sử Lai Khắc cùng Đường Tam so chiến.

Ỷ vào hơn cấp thực lực đả đạt đến cấp 50 Chiến Hồn Vương, dẫn đến hắn chủ quan khinh địch, cuối cùng bị Đường Tam cánh tay rồng so đấu lực lượng cản lại, sau đó chớp nhoáng vận lên bộ pháp Chỉ Xích Thiên Nhai, theo tám cái chân mệnh mang theo độc tố Nhân Diện Ma Chu phóng xuất, bị trúng độc thành thử bại trận.

Vài tên đệ tử chạy đến mặt trước Đường Tam, ánh mắt có vẻ cực kỳ cổ quái, một gã cầm đầu nói: “Không chỉ là cha của Thái Long đến, lần này ngay cả gia gia hắn cũng tới nữa.”

Lúc này, một học viên, vội vàng chạy tới bên trong đại sảnh học viê, trông thấy Đường Tam thì hô: “Đường Tam, Đường Tam, Thái Long gia gia Thái Thản, tới tìm ngươi, ngươi đuổi nhanh đi qua nhìn một chút”

"Không thể nào."Tiểu Vũ cùng Áo Tư Tạp hai người đồng thanh kinh hô.

Đường Tam cùng Thái Long, dù sao cũng chỉ là mâu thuẫn bên trong học viện giữa hai đệ tử mà thôi, Thái Long mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng đấy vẫn là Đường Tam còn hạ thủ lưu tình, ít nhất vẫn còn cho hắn có thể khôi phục được thương thế.

Ngày hôm qua chiến thắng Thái Nặc, hắn đã lập tức giúp hắn giải độc. Mặc dù Thái Nặc bị nếm khổ đẩu không ít, nhưng thật ra vẫn là không có chút thâm cừu đại hận nào.

Đường Tam trong lòng khẽ động, hướng Tiểu Vũ bên cạnh nói: “Tiểu Vũ, ngươi đi tìm phó viện trường Triệu Vô Cực, Tiểu Áo, đi, chúng ta đi xem thế nào.”

Phất Lan Đức cùng với Liễu Nhị Long đi theo Đại Sư và Đái Mộc Bạch đi liệp sát hồn thú giúp cho Đái Mộc Bạch thuận lợi đột phá bình cảnh cấp 40, bọn họ vừa đi, trong học viện mọi việc sẽ đều do phó viện trưởng, cũng là cường giả mạnh nhất Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực còn có mặt trong trường phụ trách.

Mặc dù hồn sư không nhất định là tuổi càng lớn lại càng lợi hại, nhưng từ vũ hồn truyền thừa của dòng họ Thái Long, Đường Tam đoán, gia gia của Thái Long rất có thể là một vị cường giả, cũng không chừng có lẽ đã vượt qua bảy mươi cấp.

Đối mặt với đối thủ bảy mươi cấp, hắn sẽ không có cơ hội gì cả. Việc này phải nhờ tới sự giải quyết của các vị sư phụ mới được. Đồng thời, Đường Tam cũng muốn biết cả nhà Thái Long này đến cuối cùng là muốn làm gì. Chẳng lẽ, bọn họ chính là muốn nhằm vào mình?

Tiểu Vũ nhanh chóng rời đi, Đường Tam cùng Áo Tư Tạp dưới sự ủng hộ của đông đảo đệ tử đi ra khỏi thực đường, đồng thời hướng cửa chính học viện mà đi ra. Trong thực đường còn có rất nhiều đệ tử chưa ăn cũng cố không ăn nữa mà chạy theo xem náo nhiệt.

Ngoài cửa lớn của Sử Lai Khắc học viện.

Một gã thanh niên vóc người cường tráng, ước chừng cao đến một thước tám, vai rộng lưng to, mái tóc ngắn mầu đỏ, hắn chính là tên dẫn đến cớ sự ngày hôm nay- Thái Long.

Một trung niên có thân thể so với hắn còn muốn cao lớn, tướng mạo cùng Thái Long chừng tám, chín phần giống nhau, chỉ là nhìn qua có vẻ già hơn một chút, quần áo bên ngoài căn bản không thể che dấu cơ bắp cuồn cuộn của hắn- Thái Nặc.

Thái Long, Thái Nặc phân biệt đứng ở hai bên của một lão giả. Lão giả này râu tóc hoa râm, tóc trên đầu cắt ngắn như cương châm dựng đứng lên. Thân hình nhìn qua so với Đại Lực vương Thái Nặc không sai biệt lắm, chỉ là ánh mắt có vẻ thâm thúy hơn nhiều, đứng ở nơi đó khiến người ta có cảm giác không giận mà uy.

Từ ánh mắt Thái Long cùng Thái Nặc hai phụ tử nhìn hắn toát ra đích kính sợ là có thể thấy địa vị của hắn trong nhà lớn như thế nào.

“Gia gia, con xin ngài đấy, ngài trở về đi thôi. Ngài mà như thế nữa ta không thể nào lăn lộn tại học viện nữa đâu.” Thái Long vẻ mặt cười khổ cầu khẩn gia gia.

Người đứng giữa hắn và phụ thân chính là gia gia hắn, Thái Thản, cũng chính là tộc trưởng gia tộc.

Thái Thản hai tay để sau lưng, lạnh lùng liếc đứa cháu một cái : “Câm miệng.” Hắn chỉ dùng hai chữ khiến Thái Long phải lui lại không dám nói thêm nữa.

Đừng nói Thái Long, ngay cả Thái Nặc cũng không biết vị gia gia này tại sao hôm nay lại theo chân bọn họ đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK