Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sum xuê núi rừng, cổ thụ cao lớn, trong rừng một mảnh trên đất trống, là một tòa màu vàng xanh nhạt tàn phá bệ đá, mặt đất tràn đầy lá rụng.

Trung tâm là một tòa bệ đá khảm nạm điêu khắc cổ xưa phía trên thì điêu khắc không biết tên hình dáng con vật,nó tựa như một cái cổ xưa vương giả, yên lặng nhìn xem thế gian biến hóa, thương hải tang điền. Khó mà ai tin được nơi này đã từng là một nơi xa hoa tráng lệ, vương cung của nước Hàn, hiện tại nó chỉ là một chốn hoang vu.

Vương tọa phía trên, nghiêng ngồi một người, tóc dài màu bạc, dáng người to lớn, mặc lên màu đen vàng rộng áo bào, toàn thân tràn ngập rung động lực lượng cảm giác, hắn là trung nguyên cả vùng đất trứ danh tổ chức sát thủ Lưu Sa thủ lĩnh Vệ Trang.

Từ một chuyến Lâu Lan rời đi Vệ Trang đả kích không hề nhẹ, khi mà lần quyết đấu với ưu thế hơn xa Cái Nhiếp, cuối cùng mình lại bị bại đi. Nhưng Vệ Trang cũng từ đả kích tỉnh dậy, chỉ cần hắn không chết thì hắn còn chưa thua. Quỷ Cốc phái Tung Hoành chi chiến kẻ chết người sống, có thể kế thừa Quỷ Cốc phái chỉ là một người trong đó mà thôi.

Lý Tư hít sâu một hơi, cố gắng điều chỉnh tâm tình trở lại, dù là mang theo đại đội tinh nhuệ Tần binh hộ vệ, nhưng là đối mặt Vệ Trang thời điểm, hắn vẫn là ngửi được một cỗ nguy hiểm: "Tại hạ là Lý Tư của nước Tần"

"Ta đương nhiên biết rõ, nếu không thì ông cũng chẳng còn sống để gặp ta." Tựa ở trên mặt ghế, một tay bắt lấy cái trán, Vệ Trang như trước nhắm hai mắt, thản nhiên nói.

Coi như Lý Tư Đại Tần đế quốc thừa tướng cái này thân phận trong lòng hắn không đáng giá nhắc tới, thậm chí, liền lại để cho hắn mở to mắt hứng thú đều không có.

"Dám ăn nói như vậy với Tướng quốc à, hãy biết tôn trọng đi” Một cái Tần quốc binh sĩ không quen nhìn Vệ Trang bá đạo khẩu khí, giơ lên trường kích hướng Vệ Trang quát.

Bất quá, trong miệng hắn lời còn chưa dứt, bỗng dưng hét thảm một tiếng, thân thể bắt đầu ngã trên mặt đất, bụi đất tung bay, một đạo tinh tế vết máu chậm rãi ra hiện tại trên gương mặt của hắn.Cái này trong tích tắc Lý Tư mấy người lại không có phát hiện bất cứ dị thường nào.

Vệ Trang đem Sa Xỉ chậm rãi tra vào vỏ kiếm của mình, mặc dù bị Xi Vưu kiếm xâm lấn nhưng nó cũng giúp bản thân hắn đề cao công lực cho mình, trải qua dưỡng thương thì hắn cũng tiến bộ hơn , lạnh nhạt nói : “Thói quen tốt thời cổ, giờ đả quên hết rồi. Lời đã nói qua một lần, vẫn còn có kẻ không muốn ghi nhớ”

“ Cheng cheng” Còn lại Tần binh cơ hồ đồng thời rút ra tùy thân bội kiếm, vẻ mặt cảnh giác nhìn xem ngồi ở phía trên nguy hiểm nam tử.

Lý Tư bàn tay giơ lên ra hiệu để cho bên cạnh Tần binh thanh kiếm buông xuống, chỉ bằng mấy người này muốn ngăn cản cao thủ như Vệ Trang, thôi quên đi cho nó lành hơn nữa đối phương muốn giết hắn, từ đầu đả ra tay rồi,bình tĩnh lên tiếng:"Hàn quốc vẫn là một nước xem trọng lễ nghi, quy củ nơi này quả nhiên rất lớn nhiều."

Vệ Trang lạnh nhạt cười nói: " Hàn quốc xem trọng lễ nghi đó đã không tồn tại. Đã bị nước Tần tiêu diệt ở bảy năm trước rồi, điểm này thì Lý đại nhân phải rõ hơn ta chứ"

Lý Tư bề ngoài đơn giản một câu nhưng ẩn ý trong đó, hắn chính là thăm dò Vệ Trang đây, dù sao đối phương cũng là xuất thân nước Hàn lại từng là đại tướng quân nước Hàn, hiện tại phản loạn của đế quốc còn đó. Vệ Trang mấy năm nay chuyển sang làm sát thủ tổ chức, nhưng ai biết được Lưu Sa có phải một trong thế lực phản Tần không ?

"Tiên sinh đã từng là đại tướng quân nước Hàn, cánh tay đắc lực của Hàn Vương, tài năng như thế nếu chỉ chìm say trong khu rừng rậm này, quả thật có chút đáng tiếc."

Vệ Trang nghiêng dựa vào ghế đá, cánh tay phải bám lấy cằm dưới, trên cao nhìn xuống nhìn xem Lý Tư : “ Ồ, thế sao?”

"Đương kim bệ hạ là một bậc đế vương không tiền khoáng hậu"

“ Ngươi đang nói đến Tần vương Doanh Chính, hay là Bách ViệtĐế Thiên An” Vệ Trang nhàn nhạt hỏi lên.

Lý Tư trong ánh mắt có chút xoẹt qua thay đổi, liền nói : “ Khắp cõi trung nguyên, thiên hạ bảy quốc cũ, hiện nay chỉ có một vị vua, con đường bá nghiệp của ông ấy vừa mới chỉ bắt đầu rất cần nhân tài ưu tú như tiên sinh đây....”

Còn chưa để Lý Tư nói hết Vệ Tran lên tiếng cắt đi, chuyện cười Doanh Chính hùng tài đại lược thế nào chơi qua nổi Đế Thiên An sao, Bách Việt hiện tại đả lớn mạnh Đại Tần đả không phải là đối thủ, về lãnh thổ không hề thua kém khi mà mảnh đất phía Nam rộng lớn, chưa kể còn là sa mạc phía tây nước Tần đã là thổ địa của Bách Việt.

Thanh Y Lâu trải rộng khắp cả Trung Nguyên buôn bán, nước Tần người đông lính mạnh thì thế nào đứng trước hàng ngàn con cơ quan thú của Mặc Gia có thể chọi được không, lạnh giọng nói :"Ôngtừ xa mà đến, chính là chỉ để nói mấy câu cũ rích,bái tướng phong hầu? Lý đại nhân thật khiến người ta thất vọng à. Ông chẳng qua cũng giống nhưnhững kẻ khác trong thiên hạ mà thôi, thế cũng không tính là sai lầm lớn, ông đi đi."

"Vệ tiên sinh."

Lý Tư còn muốn nói thêm gì nữa, lại lại một lần nữa bị Vệ Trang đánh gãy: "Có những lời ta không muốn nói lần thứ hai"

Lý Tư cũng biết nặng nhẹ, nếu còn mè nheo với tên quyết đoán như Vệ Trang chính là mạng hắn xong rồi, nhưng hắn không có đi về lần này cất công đến hắn đả tính trước hết thảy rồi, liền đi về phía binh sĩ bị Vệ Trang giết,ngồi xổm xuống, nhìn xem trên mặt hắn đạo kia thật dài vết máu nói : "Kiếm pháp thật đáng sợ,tiếc thay nếu so vớikiếm pháp của Cái Nhiếp hay vẫn là chỉ có thể xếp hàng thứ hai."

Bầu không khí lập tức an tĩnh lại, không khí khẩn trương tại mảnh không gian này lan tràn, không hiểu tĩnh mịch, lại giống như ẩn chứa lại để cho người khó có thể tưởng tượng sát cơ.

"Cái Nhiếp" sau một lát, Vệ Trang nhịn không được nhẹ nhàng nỉ non mở miệng, giống như tại trong lòng nhấm nuốt hai chữ này ẩn chứa ý tứ hàm xúc. Hắn đương nhiên biết rõ Lý Tư chính là khích tướng hắn, nhưng Cái Nhiếp đồng dạng là tâm ma của hắn, nhất là từ khi thất bại ở Lâu Lan trở về.

Lý Tư khóe miệng hơi khẽ cong, giờ khắc này, hắn biết rõ, việc này, mục đích của hắn, đã đạt đến. Muốn đem Vệ Trang người này đả động chính là thứ hứng thú quan tâm, mà Cái Nhiếp là một trong số đó.

“Cái tên rất khó quên" Vệ Trang mở to mắt, đem cánh tay trên trán buông, hắn rốt cuộc đối với Lý Tư nói lời bắt đầu cảm thấy hứng thú: "Thời gian này, Mặc Gia hoạt động rất mạnh, trù tính kế hoạch nhằm gây bất lợi đối với Doanh Chính, hẳnđây là lý do mà Lý đại nhân đến tìm ta"

Lý Tư đứng dậy đi đến chắp tay nói: "Năm đó Vệ tiên sinh một kiếm phong hầu,sự tích giết chết thủ lĩnh của Mặc Gia được lưu truyền rộng rãi, đệ tử Mặc Gia đến giờ vẫn kinh hồn táng đởmkhi nghe tin tiên sinh."

Vệ Trang lạnh nhạt nói: " Mấy năm nay bọn họ đã đi khắp nơi để tìm ta, chính là muốn tìm ta báo thù cho thủ lĩnh"

Lý Tư liền tiếp lời: " Hành tung của Cái Nhiếp có liên quan rất lớn đến Mặc Gia ."

"Đứa bé mà Cái Nhiếp đang bảo vệ có thân phận như thế nào” Vệ Trang tương đối quan tâm với thân phận của Thiên Minh, người sư ca của hắn vì đứa bé này lại từ bỏ Quỷ Cốc từ bỏ ước mơ của hắn khiến cho hắn hiếu kỳ.

“ Một sinh mạng không nên được giữ lại trên đời này, tiên sinh có được Cái Nhiếp chúng ta có được đứa bé đó. Đây là một cuộc giao dịch” Lý Tư liền đáp trả : “ Trừ chuyện này ra chúng ta chẳng có liên quan gì cả, chúng ta đi thôi”

“Dạ” Đám quân sĩ bên cạnh cung kính nói.

"Cáo từ." Không có nửa chút trì hoãn chi ý, Lý Tư lúc này mang lấy thủ hạ hướng ra phía ngoài thối lui, trước khi rời đi sẽ không quên mang đi mình đã chết đi đồng bạn.

“ Trong một cuộc đi săn vị trí của kẻ săn mồi và thợ săn luôn phiên thay đổi, các ngươi cho mình là thợ săn nhưng thật ra mới là con mồi đây” Lúc này một thân ảnh đỏ hồng nữ tử diện mạo xinh đẹp nhanh chóng bước ra nhìn đám người Lý Tư rời đi khẽ nói.

“ Hắn để bông hoa xinh đẹp như ngươi đi ra, thật cam lòng sao?” Vệ Trang lạnh nhạt lên tiếng, nhìn thân ảnh hỏa hồng kia tay nhanh như chớp rút ra Sa Xỉ hoành ngang.

“ Keng keng keng keng” Hoa lửa không ngừng bắn ra, chỉ thấy một thanh nhuyễn kiếm như xà mang theo đỏ hồng quang mang, cuốn lấy Sa Xỉ công kích hoa lửa bắn ra liên miên không dứt.

“Hừ” Hồng Liên nhìn thấy mình không làm gì được Vệ Trang khó chịu thúc dục nội lực, từ người thanh Liên Xà nhuyễn kiếm trên người khí thế đại thịnh các thanh mắt xích co lại rồi theo tay nàng chém ngang một đường kiếm khí đỏ hồng hiện ra lao đến Vệ Trang.

“ Uỳnh” Chỉ thấy Vệ Trang nâng lên Sa Xỉ vút lên thân kiếm chém lấy một đường kiếm khí đại thịnh hướng về phía trước phá đi kiếm khí của nàng, nhất thời một vụ xung kích hiện ra hình thành một cơn phong bạo đem thổi tung bụi đá đi.

“Cô mạnh lên không ít” Vệ Trang có chút kinh ngạc nhìn Hồng Liên thực lực lại tiến nhanh như vậy, mày nhíu lại nhìn về thanh Liên Xà nhuyễn kiếm trên tay nàng hoàn toàn khác biệc so với trước đây.

Hồng Liên thu hồi lấy Liên Xà môi nhích lên độ cong, nhiều năm trôi qua có thiên tài địa bảo dược liệu hổ trợ nàng cũng đâu còn là công chúa tay mơ như xưa, so với nguyên tác thực lực còn mạnh hơn nhiều. Nếu như nàng mở ra Bát Môn sinh tử chi chiến cũng có thể đem Vệ Trang giết xuống.

Trên tay nàng chính là được rèn luyện bằng Vẫn Lạc Tinh Thần chuôi kiếm tạo hình cũng theo ý nàng mà làm đỏ hồng sặc sở đốc kiếm như đầu một con giao long, trên đó có đính lấy hai hạt châu lục bích về phần cuối chuôi là một viên ngọc lớn làm bằng Hỏa Vũ Mã Não khoáng thạch trân quý nhất Bách Việt.

Hồng Liên yên nhiên nói : “ Có phải cũng nên xuất phát rồi”

"Vô Song hiện tại tu luyện ở rừng sâu, cách nơi này ba trăm dặm xem ra để hắn đi trước thăm dò"Vệ Trang chậm rãi ngẩng đầu lên, đem ánh mắt quăng hướng phương xa, chỗ đó, có hắn một thân truy tìm chính là đối thủ.

“ Ngươi kiếm ra một tên như vậy cũng không tồi” Hồng Liên cười nói : “ Nếu Doanh Chính, Lý Tư biết phía trước đang có một cái bẫy chờ đón bọn họ không biết sẽ có cảm nghĩ gì đây”

Vệ Trang môi nhích lên, chậm rãi bước đi nói : “ Thật chờ mong”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK