Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong các chiến trường, Hạng Yến dẫn quân là một trong những chiến trường chính, cho nên Đế Thiên An tất nhiên sẽ chiếu cố lấy nơi này.

“ Như thế còn chưa đủ! Bản vương muốn cho các ngươi biết, thế nào mới là ác mộng thật sự” Xích Mi Long Xà cười lạnh.

Khu Thi Ma cũng không để Hạng Yến cùng Thiên Trạch chờ đợi lâu, cầm trong tay chiêu hồn chuông lục lạc, miệng lạnh rên : "Thịt trở về đất , khí trở về trời, máu trở về nước, gân trở về núi, hơi thở hóa thành vong linh, về hết giới u minh- khởi"

Từ dưới đất mọc lên một màn chấn động nhân tâm vô số lục sắt côn bọ xanh lam hiện lên cũng như màu khí yêu dị đỏ hồng lan tỏa, những xác chết dần dần bò dậy phát ra “ răng rắc” tiếng xương cốt kêu vang.

Quân Sở nhìn thấy vậy liền tê dại da đầu, sĩ khí đã giảm nay lại giảm thêm.

Bất quá Hạng Yến không hổ là lão tướng sa trường, nhanh chóng chấn chỉnh lòng quân rồi phân phó binh sĩ dưới trướng, dàn lại trận hình.

“ Oanh oanh oanh!!!” Dưới Hạng Yến Vô số quả đạn pháo từ đại doanh quân Sở không ngừng được phóng lên mục tiêu là đại quân Bách Việt sát nhập, rơi xuống mặt đất đem vô số thân ảnh đập thành thịt vụn cày xới mặt đất.

Chiến trường nhanh chóng hiện ra, cối xoay thịt khổng lồ nhanh chóng được vận hành.

Mặc dù số lượng quân địch lớn hơn nhiều nhưng quân Việt lại có ưu thế về trang bị lẫn sĩ khí, càng đánh ưu thế lại nghiêng về một bên rõ rệt mặc kệ là quân Việt chết đi hay là quân Sở đi nữa đều trở thành cương thi rồi cắn xé quân Sở.

Một chiến trường ác liệt không kém, nơi mà Anh Bố dẫn đầu quân đoàn tinh nhuệ Lôi Báo quân đoàn 7 vạn đại quân cùng với quân Việt sinh tử chiến đấu.

“ Lần sinh ý này thật khiến người say mê” Vệ Trang nắm trên tay Sa Xỉ nhìn về chiến trường đánh cho thiên hôn địa ám bên dưới, môi có chút nhích lên độ cong .

Từ khi Hàn quốc bị diệt Lưu Sa trở thành tổ chức sát thủ chuyên nhận ám sát, mà hắn cũng nhanh chó được khách hàng.

Đơn đặt hàng từ Đế Thiên An làm cho hắn say mê, việc Hàn Phi bí mật vận chuyển đến nơi này hắn cũng biết đến.

Thất bại ở đất Hàn trước Mông Võ nhưng không phải hắn tài nghệ không bằng người, mà do lần này Doanh Chính đánh quá nhanh hắn không kịp trở tay, cộng với Công Thâu Gia gia nhập, bên trong lại có La Võng khiến cho loạn trong giặc ngoài, tuy đại Tần công phá được Tân Trịnh nhưng mà thiệt hại cũng nặng nề.

Đến Bách Việt đối mặt với Sở quân là Lôi Báo quân đoàn Vệ Trang hừng hực chiến ý, không có Công Thâu Gia mà quân Việt ngoại trừ quân lực ít ỏi ra nhưng trang bị vũ khí lẫn quân lực đều là tinh nhuệ.

Nhất là có thêm mấy chi binh chủng sức công phá trùng kích, điển hình là mấy trăm con voi phủ đầy giáp trên lưng cỏng theo đại pháo như pháo đại di động, điên cuồng nả đạn đại quân nước Sở.

Khi tiếp nhận những chi tinh binh này hắn cũng rung động, tính kỷ luật của quân đội Bách Việt khiến hắn hoảng sợ. So với quân Hàn Tần lẫn Bạch Vệ Quân do hắn cải tạo ra còn mạnh hơn một bậc, nhất là những phương trận làm hắn thán phục. Đồng thời hắn cũng biến tấu tổ hợp thành một phương trận.

Lấy răng cá mập làm chủ bộ binh tạo thành một hình tam giác gồm mười hàng bên trong khoảng trống chính là nỏ binh, cung binh được bố trí vào bên trong một khi giáp lá cà bên trong phóng tiễn ra bên ngoài lại có bộ binh thủ giữ, chỉ cần binh sĩ mệt sức liền rút xuống để cho hàng sau tiến lên cứ như vậy bắt đầu xẻ giọc chia tách đội hình quân Sở.

“ Kỵ binh xuất thủ” Vệ Trang nhàn nhạt nói.

“ Tuân lệnh” một nam một nữ tướng lĩnh lên tiếng, sau đó nhanh chóng dục ngựa rời đi, ngay sau đó không lâu một vạn kỵ binh chia thành hai mũi khoan nhọn di chuyển hướng về những đội hình bị chia tách mà đến, trên tay bọn họ là súng kíp điên cuồng nả đạn.

“ Thật đáng sợ” Vệ Trang lẩm bẩm, nhìn về những chiếc yên ngựa bàn đạp, khi thấy những thứ này lòng cũng sóng gió.

Hắn nhìn ra chỉ cần mang những bộ trang bị này lên một kỵ binh nhanh chóng được tạo thành, không có quá tốn thời gian lẫn tiền bạc chu cấp, hơn nữa so với các kỵ binh các nước nó còn đáng sợ hơn khi mà thứ súng kíp kia, tầm bắn lại hơn xa với cung nỏ nhỏ nhẹ hơn đại pháo rất nhiều.

Sở quân trận doanh, Anh Bố cầm trên tay song phủ khắc lấy nhật nguyệt lẫn hoa văn họa tiết nước Sở, chính là vũ khí của hắn so với danh kiếm cũng sắc bén uy lực không kém cận chiến có thể nói là uy lực không thôi, khi mà một mặt tựa như riều một mặt còn lại tựa như kích trên đầu lại sắc nhọn, dưới cán chuôi lại giống như một ngọn lao một khi chặt bổ lẫn đâm đều mang đến sức sát thương lớn.

“ Keng keng keng keng keng” Chói tay kim loại lẫn hoa lửa không ngừng vang lên, cặp Bắc Đẩu chiến phủ trên tay hắn không ngừng huy vũ đem vô số mũi đạn gạt bỏ, sau đó giục ngựa lao đến gần đại trận Răng Cá Mập chém mạnh lên một tên quân Việt.

“Oanh” Một tiếng vang dội thanh âm, tên binh sĩ xui xẻo này bị lực đạo của hắn đánh văng đi máu tươi phun ra, trên người bộ áo giáp cũng bị cắt đứt một đường sâu hoẵm.

“ vù vù vù vù” Đột nhiên bên tai vang lại tiếng xe gió lẫn một cổ mạnh mẽ khí thế làm cho Anh Bố ngưng mục tìm kiếm, đồng tử hắn mở lớn đem trên tay Bắc Đẩu song phủ cả người bùng nổ chân khí hướng về một thanh hắc sắc cự kiếm mang theo xích sắc tỏa ra đỏ hồng quang mang mà đến.

“ Keng keng keng tư tư tư” Hoa lửa không ngừng bắn ra, chỉ thấy Anh Bố song phủ cuốn lấy Cự Khuyết sau đó ngả người đem Cự Khuyết dời đi qua một bên, thoát được một kích nhưng mấy tên quân Sở bên cạnh liền không may mắn như vậy.

“ Cự Khuyết chí tôn, lại có người sử dụng được nó” Anh Bố nhìn cánh tay tê rần có phần run rẩy, ánh mắt mở lớn nhìn về thanh Cự Khuyết cắm trên mặt đất bị nhổ lên trên một thân ảnh to con cường trán thanh niên có mặt trên không trung, đem Cự Khuyết quay tròn tạo thành một cơn lốc xoáy.

Anh Bố đồng tử mở lớn khi nhìn thấy bên trong Răng Cá Mập trận hình trên tay kiếm phát ra mãnh liệt kiếm khí, hắn đối với danh kiếm cũng nhận biết lấy.

Hơn nữa hắn cảm nhận được khí tức cường đại tỏa ra, có thể hắn không nhận ra những người này nhưng hắn biết những thanh kiếm kia Việt Vương bát kiếm hắc bạch Huyền Tiễn, song kiếm Bích Lạc Hoàng Tuyền, danh kiếm Họa Ảnh....

“ Anh Bố! Ta nghe tên ngươi, hôm nay để ta xem thử....” lời nói lấp lửng, Trần Thẵng đã nâng Cự Khuyết đến công kích.

Chính lúc này, đột ngột một cái bóng ảnh to lớn tại chiến trường một phương lao đến, vô số quân Sở bị hất văng lên không.

“ Đó.... Minh Xà!” Anh Bố cũng bị động tĩnh phía sau hậu quân mình chú ý, nhanh chóng cùng Trần Thắng tách ra, nhìn về sau liền kinh hoảng.

Sủng thú của Thánh Vương hắn đã nghe qua, nhưng hôm nay gặp gỡ cũng để hắn kinh sợ, tại chiến trường trên càng thể hiện ra sự đáng sợ của nó, mỗi cái quật đuôi đem binh sĩ lẫn bảo mã hất tung đi.

Mà không chỉ có mỗi Minh Xà, năm đầu Cự Mãng được Đế Thiên An đem từ Thái Cực Đàm ở Cốc Tử mộ, cũng được đem ra. Cùng với Minh Xà tại chiến trường trên càn quét Sở quân.

“ Sát!” Cơ Như Tuyết cầm trên tay trường kiếm, tại Minh Xà đầu nhảy xuống hướng về đại quân sát lục.

Lục Lâm Hiên, Thiên Diệc Tuyết đồng dạng ở hậu quân theo sau tập kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK