Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được lời này, người trong lâu mỗi người đều biểu hiện khác nhau. Bọn họ ai cũng không nghĩ đến Đế Thiên An lại đưa ra cái yêu cầu này. Quang minh chính đại xem ngắm công chúa kim chi ngọc diệp.

“ Đại lừa gạt, ta biết ngay hắn không có ý tốt lành, sắc lang, bại hoại” Lâm Thủy Dao ở trong phòng, một hồi yên lặng nghe Đế Thiên An cùng Anh Tuyết đối đáp, cảm xúc cũng lên xuống thất thường theo.

Bây giờ nàng đã rõ vì sao Đế Thiên An lại chủ động đưa thân đến chổ Anh Tuyết công chúa rồi. Còn không phải quang minh chính đại ở gần trêu đùa cô ta hay sao? Càng nghĩ nàng càng khí càng giận.

“ Thủy Dao muội muội, đừng làm hỏng chuyện” Hàn Thiên Lạc thấy Lâm Thủy Dao muốn xông ra cửa đi đến, vội đem tay cản lại.

Tuy rằng nàng không mặn mà gì việc Đế Thiên An trêu chọc nữ nhân khác, chỉ là nàng nghĩ đến việc Đế Thiên An tính toán, y trêu đùa chiếm tiện nghi Anh Tuyết nhưng cũng đã ép nàng ta phải rút lại lệnh truy nã, hơn nữa còn cho Anh Tuyết phiền toái, sắp đến có liên quan đến Lệnh Phá Mộ hay không nàng không rõ, nên cản lại tỷ muội mình.

“ Thiên Lạc tỷ, đến lúc nào rồi chứ! Tên lừa gạt kia là đi trêu hoa ghẹo nguyệt ” Lâm Thủy Dao giận dỗi mắng, sau đó đạp cửa mà ra, hung hắn nói : “ Đại lừa gạt, ta đếm đến năm chàng mau về đây cho ta”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An nghe được cười lớn một cái, sau đó xoay người mà đi, vừa đi vừa nói : “ ngắm cũng đã ngắm đủ, không tồi, đúng là xinh đẹp.”

Anh Tuyết lửa giận bốc lên, nhưng chỉ có thể giận mà không làm gì được, chỉ có thể để cho kẻ kia rời đi, phẫn hận nói : “ Xích Mi Long Xà, rồi một ngày bản cung nhất định phải giết chết ngươi”

Thanh âm của Anh Tuyết tuy nhỏ nhưng hắn công lực thâm hậu nghe rõ ràng, trước khi rời đi bí hiểm nói : “ giết được rồi hãy nói, nói cho cô biết một điều, tốt nhất hãy đi điều tra thân phận của ta từ Sách Liên Thành cho rõ. Chuyện giữa chúng ta còn chưa kết thúc đâu. Rất nhanh cô liền biết truy nã ta là một chuyện ngu xuẩn nhất trên đời.”

“ Lời hắn nói là gì?.” Anh Tuyết đại não hồ nghi, nàng trước khi phát lệnh truy nã của Đế Thiên An cũng không có truy xét thân phận của hắn, chỉ biết y là một ngoại tộc người mà thôi, một hồi nói : “ gọi Sách Liên Thành vào đây cho bản cung? Còn lại tiếp tục tra”

“ Vâng!” Liên Hoa, Tích Nguyệt cùng các Anh Hoa Cung nữ tử cùng hô.

Nghi thần nghi quỷ một hồi, Anh Tuyết trực tiếp hạ lệnh gọi Sách Liên Thành vào trong muốn từ miệng hắn biết thêm về kẻ kia. Mà từ miệng của Sách Liên Thành thuật lại mọi chuyện trong Cốc Tử mộ, nghe xong Anh Tuyết mới rõ lời của Đế Thiên An có ý gì?

Tuy Sách Liên Thành chính miệng nói không xác định được thật giả, kẻ kia trước khi rời đi cũng đã nói đùa giỡn. Nhưng khí thế của Đế Thiên An bất phàm, không phải là kẻ bình thường người có được.

Nếu hắn thật là như lời Sách Liên Thành nói, khí đó việc truy nã Xích Mi Long Xà chính là một cọc tai họa với nàng. Mà thái tử sẽ không bỏ qua cái cơ hội tốt này mà đem quyền lực của nàng triệt giảm.

Xích Mi Long Xà nếu thật là bào đệ của Man Vương, hắn thật là người được Man Vương ủy quyền. Khi đó truy nã một kẻ như hắn, đã là chuyện vô cùng lớn. Chuyện này đã liên quan đến quốc gia đại sự nghiêm trọng, không còn là chuyện giang hồ có khi còn ảnh hưởng rung chuyển đế quốc.

Man quốc cùng Hung Nô một khi liên minh công đánh là chuyện cực kỳ bất lợi, hai nước bang giao mới là có lợi nhất. Nhưng việc truy nã Xích Mi Long Xà lại là một cái nút thắt lớn, đó mới là mấu chốt của vấn đề.

Không rõ hư thực, Anh Tuyết lại một lần nữa cho mời Đế Thiên An đến phòng mình dò hỏi thực hư thế nào? Có điều mặc cho nàng dò hỏi, Đế Thiên An như con cá trạch lươn lẹo chối bỏ, phủ nhận lúc trước chỉ là bông đùa nhưng không gạt bỏ việc là Man quốc.

Giả giả thật thật làm cho Anh Tuyết không rõ ràng, cuối cùng chỉ có thể ngấm ngầm điều tra và xử lý chuyện mà mình đã gây ra.

Canh hai (21h-23h) đã đến, tất cả mọi người cơ hồ đều ngủ lấy , duy chỉ có Anh Đào Cung người không có nghỉ ngơi, tại các tầng lâu qua lại tuần tra.

Tần Nghị đừng tại bục sàn cầu thang tầng một, chắp tay thi lễ trái phái, cất lời : “ các vị khách quý bắc lui nam tới, tại hạ Phát Khâu Bang, Tần Nghị. Hôm nay Vân Hiên Lâu xảy ra chút việc, đại hiệp nể mặc Phát Khâu Bang chúng ta, xin rộng lòng bỏ qua”

Nói xong Tần Nghị cúi đầu thi lễ một cái, cáo lỗi cho việc hôm nay Vân Hiên Lâu xảy ra sự cố, lại nói : “ hôm qua Vân Hiên Lâu chúng ta mời được một vị cô nương từ kinh thành. Chính là Hồng Di cô nương tuyệt sắc nổi danh kinh thành”

“ Tranh!!” một thanh âm trong trẻo vang lên ngay sau lời nói của Tần Nghị.

Tần Nghị tiếp tục nói : “ tối nay lộc nghe của mọi người không tệ. Hồng Di cô nương tấu một khúc tỳ bà bày tỏ áy náy. Vẫn mong các vị khách quý ở trong phòng, nghiêng tai lắng nghe”

Tần Nghị nói xong chắp tay thi lễ rời đi, từ bên dưới đại sảnh một cái thân ảnh nữ tử ôm một cây tỳ bà đi lên tiếp chỗ hắn.

Nữ tử này đúng với lời giới thiệu của Tần Nghị, dung mạo xinh đẹp, chính là Hồng Di cô nương nổi danh kinh thành với tài đàn tỳ bà.

“ Tranh! Tranh!! Tranh!!”

Theo mười đầu ngón tay đặt lên tỳ bà, Hồng Di chậm rãi gãy dàn, thanh âm khi thì trong trẻo da diết khi lại sâu lắng khiến người nghe mê say.

“ Đại lừa gạt, chàng nói là khúc tỳ bà của nàng ta nghe hay, hay là khúc cổ cầm của ta nghe hay?” Lâm Thủy Dao một bên nghe hỏi.

Đế Thiên An đáp : “ tất nhiên là Dao Dao bảo bối của ta rồi, cái gì nàng cũng là tốt nhất”

“ Vậy tạm được” Lâm Thủy Dao hài lòng nói.

“ Chậc! chậc! chậc!” Ở một bên Lâu Mãn Phong tặc lưỡi một cái, rồi nói : “ công phu lừa con gái củaThiên An huynh, ta tự thẹn không bằng”

Lạc Thời Thu một bên gật đầu đồng ý.

“ Ta trước giờ ăn ngay nói thật, già trẻ không gạt” Đế Thiên An cười đáp.

Hàn Thiên Lạc mắng nhẹ : “ Tin chàng mới là quỷ, không lâu trước chàng còn lừa Anh Tuyết công chúa đây?”

Tại Anh Tuyết cho mời Đế Thiên An về phòng, cả hai cũng theo đến gian phòng của Anh Tuyết công chúa. Thông qua đó cũng nghe được mọi chuyện, đối với Đế Thiên An giả vờ giả vịt lừa gạt cô công chúa này cũng rõ ràng.

“ Ta là cho cô ta chút túng quẫn, ai bảo cô ta khi dễ Dao Dao nhà ta. Giờ này hẳn lo lắng trong đó.” Đế Thiên An trái ôm phải ấp, hưởng thụ tề nhân chi phúc, cười nói.

Lâm Thủy Dao nghe hiện lên ý cười, bản thân mình bị cái cô công chúa kia gián tiếp hại làm sao không giận được. Bây giờ Đế Thiên An giả vờ giả vịt, thân phận không rõ kia cũng để cho cô ta lo lắng một thời gian.

“ Hả” Ngay khi khúc đàn đẩy lên cao trào, đang nằm nghe Lạc Thời Thu giật minh kinh hoảng khi phát hiện không ổn, vội ngồi dậy hai tay ôm đầu, tựa như muốn nứt đầu.

Lâu Mãn Phong phát hiện ra dị dạng của mình, nói : “ đây là tiếng cười ma của Âm Ma đảo, mọi người mau vận công”

Lập tức nhóm người Đế Thiên An vận công chống lại thanh âm ma huyễn của Hồng Di gãy ra.

“Xuy!!”

Hồng Di gãy đàn đến cao trào, đột ngột tung tỳ bà lên cao, khinh thân mà lên, vận khí tụ công tay gãy một cái, cầm âm như sóng lướt qua tú phía, đem toàn bộ đèn lồng trong Vân Hiên Lâu thổi tắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK