Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người nhanh chóng rời khỏi đại sảnh đi ra.

“Phụ thân” đột nhiên một âm thanh nam hài vang lên, rồi một vóc dáng không kém mấy Tiểu Y Tiên và Thanh Lân chạy đến bên cạnh Tiêu Chiến, ánh mắt lén lút nhìn về 4 người, sau đó bị hấp dẫn bởi đầu thú tím xinh đẹp kia.

“Đây là khuyển tử của tại hạ,Viêm Nhi mau ra mắt 2 vị tiền bối” Tiêu Chiến lên tiếng ánh mắt thương yêu nhìn hắn

Tiêu Viêm lúc này ánh mắt tỏa sáng nhìn về Tiểu Y Tiên, Thanh Lân và đầu thú xinh đẹp bên cạnh :“Tiêu Viêm ra mắt 2 vị tiền bối”

“Tư chất không tệ” Đế Thiên An ánh mắt có chút thất vọng không tìm thấy thứ cần tìm, nhìn về nam hài tầm bảy tám tuổi này, trên tay lấy ra một viên đan dược cho hắn : “ Chân Nhân Đan cho ngươi đi, đợi căn cơ vững chắc rồi hãy phục dụng, có thể bồi bổ kinh mạch trong người”

Ba đại trưởng lão và Tiêu Chiến con mắt thoáng qua quang mang, hô hấp có chút đình trệ bọn họ không dám nghĩ tiếp. Nếu như quả thật đúng như bọn họ suy nghĩ, hai người này nhất là người nam nhân kia là Luyện Dược Sư, như vậy bọn họ Tiêu Gia quật khởi rồi, song bọn họ chỉ suy đoán còn thật hư thế nào không rõ.

“Đa tạ tiền bối” Tiêu Viêm lên tiếng đem tay bắt lấy,khi nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Tiêu Chiến.

“Đám trẻ này tư chất cũng không tệ” Đế Thiên An nhìn đám trẻ xung quanh,ánh mắt hắn nhìn về một nữ hài xinh đẹp không xa trước đó,thân ảnh nhanh chóng đi đến.

“Đáng yêu muội muội,nói cho ca ca biết tên gì nào” Đế Thiên An ánh mắt vui vẻ nhìn về nữ hài tuổi tàm bảy tám tuổi như Tiểu Y Tiên lên tiếng, trong tay lấy ra một viên đan dược màu vàng khác, mùi thơm nồng nàn lập tức tản ra bên ngoài.

“Hít khà” Tiêu Chiến cùng 3 vị trưởng lão ánh mắt co rút nhìn về viên đan này, bọn họ cảm nhận được năng lượng từ nó, ít nhất sẻ không phải là nhất phẩm đan dược được, mà phàm là nhị phẩm đan dược trở lên đều giá trị khổng lồ.

“ Tiêu Huân Nhi” Cổ Huân Nhi ánh mắt có chút quang mang chuyển nhìn nam tử anh tuấn trước mắt miệng nhỏ nhắn âm thanh êm tai vang lên,đem tay bắt lấy viên đan này mặc cho hắn xoa đầu, ánh mắt bị thu hút một đầu thú tím trong tròng mắt xoay chuyển, hiển nhiên nàng biết hai người này không đơn giản như mặt ngoài.

“Tử Tinh Dực Sư Vương” Huân Nhi thầm hô.

Xuất thân từ viễn cổ bát tộc Cổ Huân Nhi tuổi tuy nhỏ nhưng kiến thức nhận biết tất nhiên sẻ có phần hơn nhiều đứa trẻ ở đây, hơn nữa nàng nhìn ra được viên đan dược này bên trong năng lượng, dựa vào nó chất lượng sẻ không hề thấp hơn nhị phẩm đan dược.

“Hừ” Tiểu Y Tiên có chút không vui hừ nhẹ.

“Ha ha” Đế Thiên An cười lên sau đó thân ảnh rời đi, thuận lợi gia nhập Tiêu gia chỉ cần đợi thời cơ thích hợp sẻ ra tay lấy đi thứ cần.
.
“Hắn lẻ nào là viễn cổ bát tộc” Huân Nhi nhìn thân ảnh đám người rời đi, con mắt bên trong thoáng qua chút quang mang khác thường.

Nhóm người Đế Thiên An được dẫn đến một cái biệt viện yên tĩnh ở gần hậu sơn, sau đó đám người Tiêu Chiến lần lượt rời đi không có ảnh hưởng đám người này. Cả bốn người lại lần nữa tụ họp tại sảnh đường nghị luận.

Thời gian lặng lẻ trôi đi, cho đến khi bóng đêm buông xuống tinh tú vô ngân giăng đầy, tam vị trưởng lão cùng Tiêu Chiến mới thoát khỏi nghị luận, trở về căn nhà quen thuộc của mình.

“ Ai” Tiêu Chiến vừa đi vào bên trong căn nhà, ngồi xuống chiếc ghế của mình, sau khi ra hiệu cho tỳ nữ rời khỏi liền phát giác được không đúng, dường như có gì đó trong căn nhà của hắn.

Tiêu Chiến nghi hoặc nhìn về tủ sách của mình, lúc này là hắn nghe được giống như tiếng bước chân, lẩm bẩm :“ Lẻ nào là ta nghe nhầm ư?”

“ Không ngươi không có nghe nhầm”

Đột nhiên vang lên một giọng nói trong đầu để cho Tiêu Chiến biến sắc, cả người rời khỏi chiếc ghế thái sư quen thuộc, trên người đấu khí thúc dục bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ, lớn tiếng : “ không biết tôn giá là…”

Lời còn chưa nói hết Tiêu Chiến cả thân hình liền bất động không thể cụ cựa, trong người đấu khí vận chuyển hoàn toàn bị giam cầm, mồ hôi tuôn ra không ngừng, không cách nào phát ra thanh âm, chỉ có thể thầm hô : “rốt cuộc là ai? Cơ thể ta sao lại không cách nào thúc dục được đấu khí”

“ Đó là vì ngươi đấu khí đả bị bản tọa phong bế”

Tiêu Chiến đồng tử lại mở lớn hơn bao giờ hết, khi mà lần nữa cái giọng nói trong đầu kia lại vàng lên, không thể mở miệng, chỉ có thể dùng suy nghĩ mà nói thành lời : “ Tiêu Chiến không biết tiền bối giá lâm, còn chưa kịp nghênh giá, mong tiền bối thứ tội”

Đế Thiên An nhếch môi thân ảnh chậm rãi hiện ra, đối với tên này lâm vào hiểm cảnh vuốt mông ngựa cũng không có tiếp tục cùng hắn trò chuyện, đêm dài lắm mộng, bàn tay tụ lấy một khỏa chakra màu xanh lục đánh vào người Tiêu Chiến.

“ Trúng khôi lỗi thuật của ta đừng mong mà thoát” Nhìn Tiêu Chiến ánh mắt trở nên đờ đẩn khi quả cầu xanh lam dung nhập vào người, Đế Thiên An đi đến gần ra lệnh : “ lấy ra giới chỉ của vợ ngươi, cùng với mảnh ngọc bội tổ truyền của gia tộc”

“ Vâng, chủ nhân” Tiêu Chiến vô thần đáp lại, cũng không cần phải đi đâu xa bởi vì đồ chính là ở trên người hắn, vẫn luôn nằm trong chiếc giới chỉ trữ vật trên người.

Hai vật thể thoát ly là một chiếc nhẫn cùng một mảnh ngọc bội màu xanh nhanh chóng xuất hiện ở không trung, rồi trôi nổi đến gần Đế Thiên An.

Đế Thiên An nhìn hai vật phẩm rơi vào tay mình thốt lên :“ Đà Xà Cổ Ngọc, Dược Trần”

Hai thứ này chính là mục đích mà hắn muốn đến Tiêu Gia, thậm chí không ngại đồ sát cả gia tộc này lẫn toàn bộ Ô Thản Thành nếu cần. Đủ biết được hai vật này quá giá đến mức nào với hắn.

Có ưu việt lợi thế cho nên Đế Thiên An biết được đường tắt nhảy vọt thực lực của mình, vấn đỉnh lên Đấu Đế đỉnh cao khi Đấu Khí đại lục hiện nay đả không còn nguyên khí trong thiên địa, muốn đột phá Đấu Đế cơ hồ là nằm mộng.

Nhưng Đế Thiên An lại biết rõ, hơn nữa lại biết tường tận, con đường nhập vào Đấu Đế của hắn chính là đặt trong hai món đồ trong tay này. Đừng nói là hắn cho dù bất cứ thế lực nào trên Đấu Khí đại lục biết được thông tin cơ mật như hắn, cũng không ngại dùng vũ lực để đoạt lấy.

Đà Xá Cổ Ngọc chính là chìa khóa mà vị Đấu Đế cuối cùng để lại truyền thừa của mình trên Đấu Khí đại lục, vốn ban đầu nó nguyên vẹn, nhưng khi lộ ra ngoài ánh sáng, các tộc tranh giành với nhau vở ra làm 3, sau đó cho đến bây giờ thành 8 mảnh.

Một trong 8 mảnh đó nằm trong tay của Tiêu gia, khó ai mà biết được nằm ở Tây Bắc đại lục, nơi mà Đấu Hoàng làm mưa làm gió ở mảnh đất nhỏ bé này, Tiêu gia đả từng là kim tự tháp đỉnh một trong 8 tộc viễn cổ, lại cắm dùi ở nơi này sinh sống. Đả rời khỏi vũ đại quyền lực cạnh tranh với các thế lực vấn đỉnh Đấu Khí đại lục.

“Năng lượng bên trong thật là nhiều” Đế Thiên An cảm thán sức mạnh to lớn bên trong miếng ngọc xanh lục bích này, ngắm nhìn một hồi liền đem nó dời vào không gian.

Ánh mắt dời đến chiếc nhẫn phía trước, dưới đôi mắt của hắn có thể thấy được một linh hồn trong suốt mờ ảo ẩn nấp bên trong chiếc nhẫn này, chính là Luyện Dược Sư cửu phẩm Dược Trần- Dược Tôn Giả.

“ Dược Trần, kinh nghiệm luyện đan của lảo giao lại cho ta là được, không chỉ thể Phần Quyết, Dị Hỏa, Đan Đỉnh, Bản Đế đều thu, hắc hắc” Đế Thiên An liếm môi hưng phấn lên, theo hấp lực từ lòng bàn tay linh hồn Dược Trần bị hấp ra con mắt Rinngane hiển lộ.

Có thể nói Tiêu Viêm thành công đạt đến Đấu Đế sự giúp đỡ của Dược Trần chiếm đến một nữa, nếu không có hắn sẻ không có Viêm Đế.

Đối với Đế Thiên An mà nói hắn trong người là một bảo vật, cửu phẩm Luyện Dược Sư tích tụ không biết bao nhiêu kinh nghiệm luyện đan một đời tích tụ, là bảo vật vô giá.

Hơn nữa trên người hắn còn có Dị Hảo bài danh thứ 11 Cốt Linh Lãnh Hỏa, ngọn lửa cực nóng và cực lạnh kết hợp và còn Hắc Ma Đỉnh một tôn đỉnh cấp dùng để luyện đan.

Ba thứ này đối với Đế Thiên An mà nói cực kỳ hấp dẫn, bất luận cái nào cũng không thể bỏ qua được. Và còn một thứ quý giá hơn 3 thứ này đó là Phần Quyết công pháp, công pháp khắc tinh của Dị Hỏa, công pháp giúp hắn vấn đỉnh đại lục này.

Dược Trần chỉ còn lại linh hồn suy yếu là do đồ đệ của mình Hàn Phong ám sát, để rồi sau này hút lấy đấu khí của Tiêu Viêm mà tỉnh lại. Từ đó Tiêu Viêm vấn đỉnh thế gian trở thành Viêm Đế.

Như cuốn phim chiếu ngược từng hình ảnh của Dược Trần lần lượt xông vào đại não, như lũ tràn đê bắt đầu tái hiện. Đối với những ký ức vụn vặt không liên quan đến luyện đan, hắn trực tiếp bỏ qua, mà lựa chọn những thứ liên quan mà đọc lấy.

Không biết bao lâu trôi qua quá trình này cũng khép lại, thời gian cũng lặng lẻ trôi qua đến rạng sáng, Tiêu Chiến một bên vẫn đứng im như tượng gỗ chờ đợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK