Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ nhất chiêu có thể thấy được cao thấp giữa hai người, Lạc Thời Thu không phải là Sở Vân Khê đối thủ. Sinh tử chi chiến, chết chính là hắn.

“ Ăn chưa no à?” Sở Vân Khê khinh thường nói, dây dưa một lúc tay còn lại vỗ nhẹ, nội lực trong người thoát ly, cả người phiêu bồng qua đầu hai người rồi tiếp đất ở ngoài cửa.

Lạc Thời Thu muốn nâng kiếm công kích, song đã bị Lâu Mãn Phong một tay cản lại rồi nói : “ Sở phu nhân giao lại cho ta, cậu đi đào cửa vào mộ”

Không cho Lạc Thời Thu phản ứng,Lâu Mãn Phong liền xông ra bên ngoài.

Mà còn lại trong phòng Lạc Thời Thu cũng cân nhấc tình hình, lập tức từ cái túi vải đeo theo phía sau lấy ra một cái cơ quan xẻng, đào phá bục đá chổ ngồi của Sở Vân Khê.

“ Vù vù vù vù!!”

Ở bên ngoài, Sở Vân Khê hai tay huy chưởng, nội lực trong người cấp tốc vận chuyển, vô số cánh hoa đào rơi ở gần liền bị thu hồi về một chỗ. Theo Sở Vân Khuê hai tay huy múa, các cánh hoa đào theo nội lực lưu chuyển tựa như một cơn lốc xoáy.

Không nhanh không chậm, các cánh hoa đã thụ hội thành một khối cầu hoa lớn, theo Sở Vân Khuê huy chưởng, khối cầu hoa đào lập tức bắn nhanh đến Lâu Mãn Phong.

Lâu Mãn Phong đứng im một chỗ, ngay khi cầu hoa chỉ còn trong gang tấc, hai tay liền thôi động, nội lực trong người thoát ly ra ngoài, khối cầu hoa dưới sự quán chú nội lực của Sở Vân Khê lại bị hắn nội lực đình trụ trong giây lát.

Ngay sau đó, theo song thủvận chuyển nội lực trong người bành trướng mà ra, đem khối cầu hoa thay đổi quỷ tích. Hắn khéo léo dùng nội lực của mình khống chế, lại dẫn dắt nội lực to lớn ẩn chứa trong cầu hoa, xoay tròn với nhau thong qua đó từng bước triệt tiêu.

“ Yaaaa!!”

Ngay khi cầu hoa dưới sự khống chế của Lâu Mãn Phong trung hòa được nội lực và vở thành từng cánh hoa rơi xuống, Sở Vân Khuê từ sau mà đến hai tay hóa trảo, độc công vận chuyển tụ ở hai trảo công kích.

Sở thị gia tộc nổi danh dùng độc, uy chấn giang hồ với hai bộ võ công. Một là Thần Công Độc Hóa Thủ, còn lại là Kỳ Công Huyễn Độc Thủ.

Sở Vân Khuê sở tu chính là Thần Công Hóa Thủ, tuy nhiên từ mười năm trước trúng phải Mộ Quỷ Tử kế, đã không cách nào có thể đại thành bộ thần công của gia tộc. Cho đến nay chỉ dừng lại tầng thứ 9, tuy nhiên chỉ chín tầng cũng khiến cho rất nhiềng giang hồ thành danh cao thủ táng thân.

Thủ chưởng âm độc đến gần, trong sát na Lâu Mãn Phong đưa ra phản ứng, thân hình lập tức ngã rạp xuống đất. Trong gang tấc lại né đi được một kích chí mạng của Sở Vân Khuê ép đến.

“ Sưu!!”

Ngay khi lấy lại thân bằng, Lâu Mãn Phong huy quạt, lập tức hai cái lưỡi đao sắc lẻm phóng đến Sở Vân Khuê.

Ám khí tuy nhanh, nhưng Sở Vân Khuê thực lực mạnh hơn Lâu Mãn Phong rất nhiều, chỉ thấy thân hình lăng không xoay tròn một cái, khiến bất lợi phía sau lưng bị ám khí bắn đến bài trừ.

Hai cái lưỡi đao của Lâu Mãn Phong liền rơi vào tay trái của Sở Vân Khuê, sắc lẻm binh khí dưới nội lực quán chú, không một chút để lại thương tích gì.

“ Không đánh nữa, miễn bị người trong thiên hạ chê cười. Nói ta ức hiếp đồ chơi. Bổn tọa để các ngươi đến Cốc Tử mộ một chuyến” Sở Vân Khuê không tiếp tục công kích Lâu Mãn Phong, mà quyết định nhường hai tiểu bối này đi vào bên trong Cốc Tử mộ.

“ Sống chết do trời định. Có thể lấy được Lệnh Phá Mộ hay không? Cũng phải xem tạo hóa của các ngươi” lời đã hết Sở Vân Khuê tung người mà đi.

Nhìn Sở Vân Khuê rời đi, Lâu Mãn Phong xoay người đi vào bên trong căn nhà, liền thấy được Lạc Thời Thu hì hục cầm xẻng đào đất, cất lời hỏi : “ Mộ thiếu, lẽ nào cơ quan trên giường đá đã thay đổi”

“ Dù sao theo cách làm mộ cũng sẽ không khởi động cơ quan. Ta cũng không muốn suy nghĩ, chi bằng trực tiếp đào thôi” Lạc Thời Thu một bên đào một bên giải thích, vung thêm mấy xẻng hắn phát hiện thật đào đến cửa hang, vui mừng thốt : “ đến cửa hang rồi”

Lâu Mãn Phong cũng khá bất ngờ khi Lạc Thời Thu lựa chọn cách này để vào cửa mộ, nhưng khi nghe đã thấy cửa hang liền đến gần, cúi người mà nhìn quả thật thấy được một cái lổ hổng, lổ hỗng bên dưới là một cái u ám rộng lớn hang động.

Lâu Mãn Phong lại đem tay vào ống tay áo, từ bên trong lấy ra một cái hình cầu kim loại cở bằng nắm tay. Mặt trên có rất nhiều lỗ nhỏ có mặt khắp nơi, viên cầu này tại Mộ phái có tên là Hỏa Nhãn, là thứ không thể thiếu trong việc công phá mộ địa.

“ Phừng!!”

Theo Lâu Mãn Phong cầm Hỏa Nhãn quẹt một cái lên bục đá, phát ra thanh âm đinh tai kim thiết, lập tức Hỏa Nhãn lại bốc lên hỏa diễm. Hỏa Nhãn như ngọn đuốc bừng cháy, rồi được Lâu Mãn Phong thả xuống bên dưới.

“ Cái hang này ước chừng thêm trăm trượng” Lạc Thời Thu dõi mắt nhìn theo, đợi đến khi nghe được tiếng vang lền cất lời.

Làm Công Mộ thiếu chủ, từ nhỏ đã được làm quen với cơ quan trận pháp, và được đưa vào các tòa mộ địa để thực hành. Lạc Thời Thu thông qua độ rơi và tiếng vang liền phán đoán ra độ sâu của cái hang bên dưới.

“ Không sai, sâu thì có sâu thật” Lâu Mãn Phong tiếp lời : “ nghe tiếng Hỏa Nhãn rơi xuống có lẽ là đất, cũng may bên dưới không phải nước”

Lạc Thời Thu nghe xong lại lấy ra một thanh kim loại dài dừng một mét, một đầu chạm trỗ hình rồng, đầu kia lại như thuổng nhọn hoắc. Cùng với Hỏa Nhãn đây là một thứ công cụ không thể thiếu cho việc công mộ.

Nó có thể kết hợp với Hỏa Nhãn thông qua đầu rồng trở thành lâm thời cây đuốc, hay trở thành dụng cụ leo trèo vách núi thông qua sắc nhọn đầu còn lại. Còn có thể liên kết với dây thừng thông qua cơ quan bên trong mà thu phát theo ý muốn.

“ Để ta xuống trước” Lâu Mãn Phong liền dành trước Lạc Thời Thu, một tay nắm lấy một đàu dây thừng rồi thả người rơi xuống hang động bên dưới.

Lạc Thời Thu cũng không nói gì,lại đem dây thừng quấn quanh Kỳ Lân Hỏa Nha. Quấn lấy mấy vòng buộc, sau đó Lạc Thời Thu đem Long Trượng gát trên miệng hố.

Ở bên dưới Lâu mãn Phong rơi tự do, thông qua lòng bàn chân đem dây thừng buộc lấy, cho đến khi không thể rơi được nữa, thân hình bị dây thừng giữ lại, Lâu Mãn Phong nhanh khinh thân thông qua lực nãy của dây thừng mà xoay người trở lại.

“ Mãn Phong, bên dưới thế nào rồi?” Lạc Thời Thu nhìn thấy động tĩnh của Kỳ Lân Hỏa Nha liền lớn tiếng hỏi.

Lâu Mãn Phong quan sát một hồi, đáp : “ còn thiếu năm vòng nữa”

Lạc Thời Thu nói : “ Được, vậy tiếp lực đầu dây treo đi”

“ Được!” Lâu Mãn Phong thốt xong chân thả ra dây thừng quấn dưới chân, một tay thông qua dây thừng thả người xuống, đồng thời ống tay áo trong một thanh Kỳ Lân Hỏa Nha khác được hắn mang theo nhanh đến tay hắn nắm giữ.

“Đang!”

Lâu Mãn Phong liên tục đưa qua đưa lại, sau đó lợi dụng quán tính tiếp người đến vách đá phía trước, tay cầm Kỳ Lân Hỏa Nha dùng lực đánh xuyên vào vách núi.

Sau đó không lâu, một tay vặn lấy đầu rồng, theo cơ quan khởi động Kỳ Lân Hỏa Nha dài ra không ít, hắn lại tung người thuận lợi thăng bằng đứng trên, lớn tiếng: “ móc vào rồi, xuống đi”

“ Được, ta xuống đây” Lạc Thời Thu nghe xong một chân đem Kỳ Lân Hỏa Nha trên miệng hang hất lên cao, thu vào tay xong lại nhảy xuống bên dưới, ngay khi rơi qua Lâu Mãn Phong dựa theo kinh nghiệm của mình ném đi Kỳ Lân Hỏa Nha vào một vách núi.

Thông qua cách này cả hai có thể thuận lợi từ trên trăm trượng độ cao có thể đi xuống bên dưới hang động một cách an toàn.

“ Bất hảo, bên dưới là nước” ở lượt cuối cùng, Lâu Mãn Phong rơi xuống dưới liền phát hiện ra bên dưới không phải là mặt đất như cả hai phán đoán, là một cái mặt nước hồ, liền gấp gáp lên tiếng.

“ Ào!!!!”

Lâu Mãn Phong nói vừa mới hết, mặt nước bên dưới hắn bỗng nhiên dị động, từ bên dưới một cái vật thể to lớn phá nước mà lên.

Là một đầu cự mãng to lớn hình dạng tựa như rắn hổ mang. Cái miệng to lớn đả mở ra, tanh hôi khí tức phả ra không khí.

Động tĩnh bên dưới xảy ra Lạc Thời Thu là người đầu tiên phát hiện ra, nhưng hắn nhất thời sững sốt chỉ biết nhìn mà không thể thốt lên. Đập vào mắt hắn một màn đó là đồng bạn của mình Lâu Mãn Phong đang rơi dần vào miệng quái thú.

Mặc dù đã lường được đi vào Cốc Tử Mộ cực kỳ nguy hiểm, song hắn không nghĩ đến được lại sớm phải đối mặt với hiểm cảnh như vậy. Nghênh đón bọn hắn không phải cơ quan cũng không phải là hung thú, mà là cự mãng to lớn trông giữ mộ địa.

Lâu Mãn Phong cũng phát hiện ra được cự mãng tập kích mình, đồng tử co rút lên.

“ Xuy!!”

Một tiếng lanh lảnh vang lên trong hang động, như lưu tinh lóe lên, một đạo màu trắng quang mang từ trên miệng hang bắn xuống. Đi sau mà đến trước, hơn trăm trượng khoảng cách lại chỉ trong ngắn ngủi thời gian rút ngắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK